Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Binh Biến Huyền Vũ Môn Bắt Đầu

Chương 127: Bức tượng hoàn chỉnh




Chương 127: Bức tượng hoàn chỉnh

“ Còn tên Carnahan này thì sao ? Chúng ta có mang hắn đi cùng không ?” Vương Hiệp chỉ vào Carnahan đang nằm b·ất t·ỉnh trên đất.

“ Không cần thiết, cứ để hắn nằm đó, chúng ta đã có bản đồ rồi” Sở Hiên lạnh lùng nói.

“ Được rồi, chúng ta xuất phát”

Một giờ sau, trên những tầng mây cao v·út cách mặt đất trên 10000 mét.

Trần Lâm đang chiễm chệ ngồi trên một chiếc ghế bằng hoàng kim, đứng trước mặt hắn là một loạt các nhà lãnh đạo của các nước trên thế giới, lần lượt là: Thiên Hoàng Nhật bản Hirohito, Tổng Thống Mỹ Franklin D. Roosevelt, Nguyên soái Liên Xô Iosif Stalin, Thủ tướng Anh Winston Churchill, Lãnh tụ đảng cộng sản Trung Quốc Mao Trạch Đông, Lãnh tụ Quốc Dân Đảng Trung Quốc Tưởng Giới Thạch cùng Diêm Tích Sơn.

“ Các ngươi đã biết rõ nhiệm vụ của mình rồi chứ ?” Trần Lâm nhàn nhạt nói.

Bảy người thân thể run lên, ngay lập tức cúi đầu, đồng thanh nói:

“Dạ, đã rõ thưa Thần vĩ đại”

“ Rất tốt, năm ngày sau, vào đúng giờ này ta sẽ lại triệu hồi các ngươi tới, nếu không có vật ta cần thì đất nước các ngươi sẽ bị hủy diệt, còn nếu thức thời, biết làm vừa lòng ta thì sẽ được trọng thưởng” thanh âm của Trần Lâm như chuông bạc ngân lên trong đầu của bảy người làm cho bọn họ không khỏi run rẩy.

“ Dạ, thưa Thần” bảy người lại đồng thanh nói.

Trần Lâm nhìn xuống một lượt bảy người, bị ánh mắt sáng rực của Trần Lâm nhìn qua, bảy người không khỏi run sợ, áp lực đó quả thực quá lớn đối với bọn họ.

“ Diêm Tích Sơn, sẽ có một nhóm mười ba người do một người tên Trịnh Xá dẫn đầu, tiến đến lăng mộ cổ ở Sơn Tây do ngươi đóng giữ, bọn họ chính là người của ta, ra lệnh cho quân lính của ngươi phải tiếp đón chu đáo cho bọn họ, nếu không ngươi tự biết lấy hậu quả là gì rồi”

Diêm Tích Sơn mồ hôi nhễ nhại, thân hình run rẩy suýt ngã, vội vàng cúi đầu nói:

“ Dạ thưa Thần vĩ đại, ta đã nhớ rõ chỉ thị của người, khi về ta sẽ ngay lập tức ra lệnh cho bọn thuộc hạ”

Trần Lâm gật đầu ra vẻ hài lòng, sau đó nhàn nhạt nói:



“ Được rồi, cứ thế mà làm, các ngươi lui đi”

Trần Lâm phất tay lên, bảy người đã được hắn dịch chuyển về chỗ cũ, ai về chỗ nấy.

Trần Lâm ngồi trên ghế, nhàn nhã lấy ra một dĩa trái cây, sau đó thông thả nhâm nhi.

Năm ngày nhanh chóng trôi qua, một lần nữa, Trần Lâm lại dịch chuyển bảy người lãnh đạo các quốc gia lại trước mặt hắn.

Đám bảy người đều biểu lộ rất bối rối khi một lần nữa lại xuất hiện tại nơi này, đám người này đều là những lão hồ ly, bình thường sẽ không dễ dàng phục tùng bất cứ ai, nhưng với sức mạnh thần thánh ở trước mặt thì cũng không thể làm gì. Biết đã không còn cách nào, bảy người nhanh chóng đưa ra các mảnh vỡ của bức tượng.

Cùng với mảnh vỡ đầu bức tượng Trần Lâm đang nắm giữ thì đã lắp ráp được đầy đủ.

“ Rất tốt, rất thức thời, đây là tiên đan có thể tăng lên 30 năm tuổi thọ, đó là phần thưởng của các ngươi”

Trần Lâm vừa nói vừa lăng không đưa tới trước mặt từng người một viên kim đan.

“ Đa tạ Thần ban thưởng” bảy người thần sắc đầy phức tạp nhưng cũng nhanh chóng nhận lấy rồi cúi đầu cảm tạ.

“ Ha ha ha ... được rồi, các ngươi lui đi, khi cần ta sẽ triệu hồi, nên nhớ là ta lúc nào cũng quan sát nhất cử nhất động của các ngươi từ trên trời nhé”

“ Dạ ... Dạ, thưa Thần vĩ đại” đám bảy người lại đồng thanh nói.

Trần Lâm nói xong thì phất tay một cái, đám bảy người lại được dịch chuyển ai về chỗ nấy.

Trần Lâm cầm bức tượng trên tay mỉm cười đắc thắng, rồi thân ảnh biến mất ngay tại chỗ.

Đám người Trịnh Xá lúc này đang đợi ở một sơn cốc có lối vào thông đến cổ mộ, từ khi đến đây cho tới giờ, cả bọn vô cùng ngạc nhiên trước cách đón tiếp niềm nở của đám quân lính Quốc Dân Đảng đang đóng giữ tại đây.



Nơi đây là trọng điểm được canh gác 24 /24 nhằm không cho người lạ xâm nhập nhưng đám người Trịnh Xá được ra vào một cách bình thường, không hề bị ngăn cản bởi một tên lính nào, điều này làm cho đám Trịnh Xá không khỏi nghi ngờ Trần Lâm đội trưởng của bọn họ đã làm cái gì đó kinh khủng lắm đến nổi đám người của Diêm Tích Sơn phải sợ như vậy.

“ Còn hai ngày nữa là hết thời hạn, không biết Đội trưởng đã lấy được bức tượng chưa nữa” Chiêm Lam nhẹ nhàng nói.

Trịnh Xá nghe vậy thì cười nói:

“ Đừng lo lắng, mấy mảnh tượng đó không làm khó được Đội trưởng chúng ta đâu, với thực lực của y, hủy diệt thế giới này cũng dễ như ăn cháo vậy”

Vương Hiệp đứng ở bên cạnh, bỗng lên tiếng nói:

“ Lăng mộ này gọi là Lăng Không Huyền Các, ta nghe một tên lính gác kể, lúc tên Carnahan đó xâm nhập vào lăng mộ đã đánh thức quái vật mà chúng ta gọi là Thần số hiệu 1, cả một trung đoàn đã bị Thần số hiệu 1 g·iết c·hết, cũng may nó bị phong ấn trong lăng mộ không thể thoát ra ngoài, nếu không thì quả thật nguy to”

“ Ta đã từng khai quật một số lăng mộ của một số hoàng đế ở hiện thực, nhưng chưa bao giờ nghe có loại quái vật như thế này, lăng mộ này quả thật vô cùng hung hiểm đối với những người trộm mộ” Tề Đằng Nhất gật đầu, mở miệng nói.

Đúng lúc này, thân ảnh của Trần Lâm bất thình lình xuất hiện trước mặt mọi người, đám binh sĩ Quốc Dân Đảng thấy cảnh này không khỏi sợ hãi lùi lại.

“ Đội trưởng, anh đã về” mấy người Chiêm Lam vui vẻ tiến đến trước mặt Trần Lâm nói.

Sở Hiên lạnh lùng đứng ở một bên cũng nhanh chóng tiến lại, nhìn Trần Lâm hỏi:

“ Đội trưởng đã lấy được các mảnh vỡ còn lại rồi chứ ?”

“ Nó đây”

Trần Lâm mỉm cười gật đầu, rồi lấy từ trong nạp giới ra một bức tượng hoàn chỉnh đưa cho Sở Hiên, Sở Hiên cũng không khách khí nhận lấy rồi quan sát tỉ mỉ bức tượng.

Trịnh Xá thấy bức tượng trên tay của Sở Hiên thì vui mừng, vỗ tay nói:

“ Thật tốt quá, đã có bức tượng rồi, mọi người cũng đã nghỉ ngơi xong xuôi, chúng ta bây giờ sẽ tiến vào lăng mộ dưới đất, tiến vào Lăng không Huyền các, đi gặp v·ũ k·hí sinh vật cổ đại ‘Thần’.”

“Đi lấy kho báu tổ tiên chúng ta để lại, để chúng ta xem thử uy lực của tu chân đi”



Mấy người Bá Vương, Trình Khiếu cũng biểu lộ vui mừng ra mặt. Trần Lâm thấy vậy thì phất tay nói:

“ Được rồi, chúng ta tiến vào lăng mộ thôi”

Thế là với sự dẫn dầu của Trần Lâm, tất cả thành viên Trung Châu đội tiến vào trong lăng mộ Lăng Yên Huyền Các. Đó là một lối đi giống như là miệng vào hang đá, có điều cửa hang mang dấu vết được người khai phá. Bên ngoài hang nhìn có vẻ đổ nát nhưng bên trong lại rất sạch sẽ, khô ráo, rõ ràng là đã được thu dọn qua.

Các thành viên Trung Châu đội đều cẩn thận quan sát xung quanh. Lối vào này mặc dù sạch sẽ nhưng cũng có vẻ đổ nát tan hoang, tuy trên mặt đất mơ hồ có dấu vết đục đẽo nhưng nơi đây là di tích không biết đã trải qua mấy nghìn năm, những dấu vết chạm khắc thật sự quá mờ nhạt, không phải nhân sỹ chuyên nghiệp hoặc là sức quan sát đặc biệt tốt thì rất dễ cho rằng những dấu vết này là kết quả của quá trình phong hóa tự nhiên.

Phản ứng của Sở Hiên lại cực kỳ khác thường, hắn bò rạp dưới đất cẩn thận quan sát những dấu vết này. Hơn nửa ngày sau, hắn mới quay sang Tề Đằng Nhất, nghiêm túc nói:

“Những dấu vết này xác thực là do sức người tạo ra phải không? Bị phong hóa rất nghiêm trọng, ngươi có kiến thức chuyên nghiệp về phương diện này, có thể nhìn ra được niên đại của những dấu vết này không?”

Tề Đằng Nhất hơi ngẩn người, nhìn kỹ những dấu vết dưới mặt đất, cũng không biết qua bao lâu mới đáp:

“Những dấu vết chạm khắc này hẳn là của di tích từ mấy nghìn năm trước, thậm chí xa hơn nữa”

“ Mấy nghìn năm ?” Sở Hiên vẫn nhìn chằm chằm vào hắn, hỏi.

“ Vài nghìn… Đại khái khoảng hơn hai nghìn năm. Ta cũng không rõ ràng lắm, nếu như muốn xác định rõ niên đại thì cần phải có thiết bị và thời gian mới được. Trong thời gian ngắn ta căn bản không có biện pháp…” Tề Đằng Nhất gãi đầu nói.

“Vậy là đủ rồi”

Sở Hiên từ dưới đất đứng dậy, tới cạnh chỗ Trịnh Xá nói:

“Ngươi còn nhớ đây là nơi nào không?”

“Sơn Tây? Trung Quốc? Châu Á?”

Trịnh Xá nói ra mấy địa danh đều bị Sở Hiên lắc đầu phủ nhận, do đó hắn cũng không tiếp tục đoán nữa mà chỉ tò mò nhìn Sở Hiên.

“Là thế giới luân hồi”