Chương 12: Nghĩa vụ quân sự
“ Rất tốt, còn có một việc Trẫm muốn thông báo. Các vị chắc cũng biết các thế lực xung quanh Đại Đường ta, phía Bắc có Đông Đột Quyết, phía Đông có Cao Câu Ly, giặc Oa, phía Tây có Thổ Cốc Hồn, Thổ Phồn, phía nam có vương quốc Chân Lạp. Xa hơn nữa, ở phía Tây có Tây Đột Quyết, Đế chế Sasan, Đế chế Đông La Mã Byzantine, các vương quốc Babarian, ...”
Đám văn thần võ tướng tỏ ra ngạc nhiên vô cùng, bọn họ không ngờ Trần Lâm lại hiểu biết về thế giới này rõ ràng đến vậy, có những cái tên như Byzantine, Sasan, Babarian họ đều mới nghe lần đầu vậy mà Trần Lâm kể rành mạch. Bọn họ dần dần suy đoán những thứ v·ũ k·hí kỳ lạ này chính là Trần Lâm mua từ các quốc gia đó cũng không biết chừng, nghĩ đến đây bọn họ đều cảm thấy vô cùng e ngại, những quốc gia đó mạnh như thế, Đại Đường về lâu dài sẽ gặp nguy hiểm.
“ Những thế lực xung quanh luôn nhìn Đại Đường chằm chằm, chờ đợi Đại Đường gặp bất trắc sẽ lập tức t·ấn c·ông. Các khanh nên biết, q·uân đ·ội cường hãn chính là điểm then chốt để bảo vệ quốc gia được an bình, hôm nay Trẫm muốn thông báo một chuyện, đó chính là xóa bỏ thể chế phủ binh, thay bằng thể chế nghĩa vụ quân sự”
“ Thanh niên trai tráng không tham gia thi cử, đủ 18 tuổi cho đến 30 tuổi sẽ phải thực hiện nghĩa vụ quân sự chính là xung vào q·uân đ·ội, thời gian tại ngũ là 3 năm. Hết 3 năm tham gia q·uân đ·ội, người đó có thể chọn lựa tiếp tục làm lính hoặc giải ngũ về quê làm nông, buôn bán. Nghĩa vụ quân sự này chính là bắt buộc đối với tất cả đàn ông con trai trên khắp lãnh thổ Đại Đường, không phân biệt tầng lớp, giai cấp, nếu người nào tìm cách trốn tránh sẽ bị Bộ Công An truy bắt giao cho Hình Bộ xử lý” Trần Lâm thao thao bất tuyệt nói.
Đám văn võ đại thần, người này nhìn người kia, người kia trừng mắt người nọ, nhưng không ai dám lên tiếng can ngăn.
Sau một hồi lâu, quan đại thần Tiêu Vũ đứng ra nói: “ Bệ hạ, thể chế phủ binh đã có hơn ngàn năm, nếu ngay lập tức xóa bỏ, sợ là thiên hạ đại loạn a”
“ Đúng vậy a Bệ Hạ” có người ra mặt, một đám quan đại thần lập tức hùa theo, tỏ rõ phản đối.
Trần Lâm thầm thở dài ngao ngán, lại là thái độ giữ khư khư cái cũ của đám cựu thần từ thời nhà Tùy, không biết đổi mới một chút nào. Trong lịch sử, Lý Thế Dân thời gian đầu cai trị Đại Đường vẫn theo sách lược cũ, không biết đổi mới đã làm Đại Đường lâm vào cảnh khốn khó trăm bề, nạn châu chấu, nạn h·ạn h·án, t·hiên t·ai, dịch họa khắp nơi.
Nếu hắn vẫn đi theo hướng như vậy thì hắn làm sao có thể hoàn thành nhiệm vụ của Hệ thống đưa ra, sống ở thế giới này ba mươi năm sau đó bị hệ thống xóa bỏ là điều hắn không bao giờ muốn. Hắn muốn có thể quay trở lại thế giới của hắn.
“ Các khanh lại vẫn như vậy, nếu vẫn giữ tư tưởng cũ kỹ như vậy liệu Đại Đường có thịnh thế được hay không. Việc phản đối đứng nhắc lại nữa, Trẫm tự ra quốc sách tự biết có thể thực hiện, việc hôm nay cứ định như vậy” Trần Lâm vỗ long ỷ, lớn tiếng nói.
“ Dạ rõ, thưa Bệ hạ” đám văn võ đại thần cúi đầu chắp tay, không ai dám nói điều nào thêm, sợ làm Trần Lâm phát nộ.
“ Vô sự, bãi triều, Lý Tĩnh, Achill·es, Tiết Vạn Triệt, Phùng Dực, Phùng Lập, Lưu Chính Hội, Ngu Thế Nam, Sài Thiệu, Trương Lượng, Bùi Chính, mười người các ngươi lưu lại” Trần Lâm xoa xoa thái dương, phất tay nói.
Đám văn võ đại thần cúi đầu chắp tay hành lễ sau đó lần lượt rời khỏi Thái Cực Điện, để lại mười người bọn Lý Tĩnh đứng trơ trọi trên đại điện rộng lớn.
“ Các ngươi tiến lại đây” Trần Lâm phất tay nói.
“ Dạ Bệ Hạ” mười người lục tục kéo đến sát ngai vàng.
“ Lý Tĩnh, ngươi là Binh Bộ Thượng Thư, việc thực hiện Thể chế Nghĩa Vụ Quân Sự là trách nhiệm của ngươi. Đợi sau khi Trẫm bái tế trời đất, chiếu cáo thiên hạ, việc này phải ngay lập tức thực hiện. Quân đội Đại Đường phải luôn ở thế có thể chiến đấu bất kỳ lúc nào. Ngươi hãy đến ngân khố nhận mười vạn lượng hoàng kim để chuẩn bị tổ chức, đây là chiếu chỉ ta đã ký ” Trần Lâm hướng sang Lý Tĩnh phân phó.
“ Tuân lệnh Bệ Hạ” Lý Tĩnh nhận lấy chiếu chỉ, chắp tay nói.
“ Achill·es”
“ Có mạt tướng”
“ Ngươi đã là Chinh Tây Đại Tướng Quân, nắm hai vạn quân tinh nhuệ của Đại Đường, trách nhiệm mở mang bờ cõi sẽ do ngươi và Lý Tĩnh đến phụ trách. Trẫm ra lệnh cho ngươi, sau khi thể chế Nghĩa Vụ Quân Sự được thực thi, ngươi phải ngay lập tức chiêu mộ quân lính, tổ kiến quân đoàn 20 vạn quân, ngày đêm thao luyện, chờ đợi thời cơ. Xây dựng quân đoàn Trẫm biết cần tốn nhiều kinh phí, Trẫm cho ngươi hai mươi vạn lượng hoàng kim, đây là chiếu chỉ của Trẫm, ngươi hãy đến ngân khố lĩnh lấy, đừng làm Trẫm thất vọng” Trần Lâm hướng Achill·es phân phó.
“ Mạt tướng lĩnh chỉ” Achill·es nhận lấy chiếu chỉ, gật đầu nói.
“ Tốt, ngươi còn gì muốn nói cho Trẫm ?” Trần Lâm thấy Achill·es ra vẻ muốn lên tiếng thì liền nói.
“ Bẩm Bệ hạ, mạt tướng quan sát mấy hôm nay, thấy bộ binh của Đại Đường ta còn chưa đủ mạnh để đối phó kỵ binh, mạt tướng muốn phổ biến quy cách rèn luyện theo đội hình Phalanx như ở Đông La Mã, không biết Bệ hạ có đồng ý ?” Achill·es thản nhiên nói.
“ Đội hình Phalanx ? Rất tốt, ngươi cứ rèn luyện quân lính theo cách đó nhưng trước mắt thí điểm ở 3000 quân bộ binh trước, nếu thật sự hiệu quả thì mới phổ biến” Trần Lâm hơi ngạc nhiên trước đề nghị của Achill·es, nhưng hắn quá rõ đội hình Phalanx hiệu quả như thế nào khi đối chiến kỵ binh.
“ Mạt tướng đã rõ” Achill·es gật đầu nói.
“ Phùng Lập”
“ Có mạt tướng”
“ Ta phong ngươi làm Chinh Tây Phó Tướng, hỗ trợ Achill·es xây dựng quân đoàn mới. Đại Đường có mở mang được bờ cõi hay không là trông chờ vào các ngươi đó, đừng làm ta thất vọng” Trần Lâm nhìn Phùng Lập lên tiếng nói.
“ Thần lĩnh chỉ” Phùng Lập vội chắp tay.
“ Tiết Vạn Triệt”
“ Có mạt tướng”
“ Trẫm lệnh cho ngươi tìm trong quân 1000 người tinh nhuệ, Trẫm muốn thành lập một tổ chức gọi là Cục Điều Tra Đại Đường, chuyên phụ trách điều tra t·ội p·hạm, tham quan, hối lộ và tình báo quốc gia trên toàn lãnh thổ Đại Đường. Ngươi sẽ tới đảm nhiệm Giám Đốc của Cục Điều Tra Đại Đường”
“ Ngươi hãy tới tất cả các châu huyện để lập phân bộ, nhân viên thực hiện nhiệm vụ có thể bí mật hành sự, từ bách tính cho đến quan lại, hoàng thân quốc thích đều có thể thẩm tra như nhau, Trẫm cho ngươi bảo kiếm của Trẫm, có quyền chém trước tấu sau” Trần Lâm đưa cho Tiết Vạn Triệt thanh bảo kiếm nạm ngọc lục bảo, nghiêm túc nói.
“ Mạt tướng lĩnh chỉ” Tiết Vạn Triệt vội nhận lấy bảo kiếm, cung kính nói.
“ Xây dựng tổ chức này cần tốn nhiều kinh phí, Trẫm cho ngươi mười vạn lượng hoàng kim, hãy đến Ngân khố lĩnh” Trần Lâm đưa cho Tiết Vạn Triệt chiếu chỉ nói.
“ Tạ ơn Bệ hạ”
“ Phùng Dực”
“ Có mạt tướng”
“ Phùng Dực, ngươi đã là Thượng Thư Bộ Công An, ngươi có trách nhiệm xây dựng Phân Bộ trên khắp các châu huyện Đại Đường, thực hiện chức năng bảo vệ an ninh trật tự, an toàn xã hội, điều tra phòng chống t·ội p·hạm. Trẫm cho ngươi mười vạn lượng hoàng kim để làm kinh phí xây dựng tổ chức, hãy làm cho tốt, đừng làm Trẫm thất vọng”
“ Thần tuân chỉ” Phùng Dực vội nhận lấy chiếu chỉ, chắp tay nói.
“ Lưu Chính Hội”
“ Có vi thần”
“ Ngươi đã là Thượng Thư Bộ Nông Nghiệp, Trẫm cho ngươi kinh phí mười vạn lượng hoàng kim cùng với hai xe giống cây lương thực mới ... Người đâu, đem ra đây” Trần Lâm vỗ tay nói.
Sáu tên thái giám gắng sức đẩy ra hai xe khoai tây và bắp ngô vào đại điện trước sự ngỡ ngàng của đám người Lý Tĩnh, Lưu Chính Hội.
“ Bệ hạ ... đây là” Lưu Chính Hội nhìn thấy khoai tây và bắp ngô vô cùng lạ mắt, ông ta chưa từng thấy qua trước đây nên ngập ngừng lên tiếng.
“ Đây gọi là khoai tây, còn thứ này là bắp ngô, đây là hai loại lương thực mới, Trẫm muốn ngươi tổ chức trồng trọt thí điểm sau đó phổ biến cho bách tính Đại Đường. Khoai tây cùng với bắp ngô rất dễ trồng, lại cho năng suất cao hơn lúa nước rất nhiều, hai tháng là có thể thu hoạch, ngươi cứ trồng thí điểm rồi sẽ thấy sự lợi hại của hai giống lương thực này” Trần Lâm cười nói.
“ Vi thần tuân chỉ, vi thần sẽ cho trồng thí điểm ngay, nếu đúng như Bệ hạ nói thì đây chính là phúc của Đại Đường” Lưu Chính Hội phấn khích nói.
“ Ừm, hãy làm cho tốt, con dân Đại Đường có no đủ hay không là nhờ ngươi” Trần Lâm phất tay nói.
“ Dạ, vi thần đã rõ”