Chương 113: Gặp mặt phục chế thể
“ Không ổn ...”
Clone Trần Lâm chưa kịp nói dứt lời thì vùng không gian xung quanh hắn đã bị cầm cố lại, hắn không thể di chuyển dù chỉ một ngón tay.
Đám Clone Trịnh Xá, clone Sở Hiên cũng chịu chung số phận. Thế là, Ác Ma đội hùng mạnh chưa kịp làm gì đã bị chế trụ toàn đội.
“ Chưởng khống không gian chi lực, thì ra đây là sức mạnh của Đội trưởng Trung Châu đội, biến số lớn nhất, ta đã tính sai khi dùng Ma Động Pháo” Clone Sở Hiên thầm nói.
Trần Lâm đứng trên bầu trời, nhìn xuống quang cảnh phía dưới rồi mở miệng nói:
“ Lục địa Châu Mỹ không lâu nữa sẽ chìm xuống đại dương, khi nó chìm xuống sẽ sinh ra đ·ại h·ồng t·hủy nhấn chìm tất cả các châu lục còn lại, thế giới này không cứu nổi rồi ... Trương Tuấn, Lý Phi Yến, hai ngươi nhanh chóng mang Alice và Carlos xuống dưới phòng thí nghiệm dưới lòng đất, hoàn thành nhiệm vụ của chủ thần”
“ Dạ, đội trưởng”
Trương Tuấn cùng Lý Phi Yến nói xong thì liền phi thân xuống chỗ hai người Alice và Carlos.
Trần Lâm nhìn qua một lượt phục chế thể của mình và Sở Hiên rồi mỉm cười nói:
“ Phục chế thể của ta, chúng ta đã gặp mặt ... xem vẻ ngoài của ngươi ta thấy ngươi đã ăn không ít đau khổ ?”
“ Trần Lâm, ngươi quả nhiên rất mạnh, mạnh hơn trong tưởng tượng của ta rất nhiều. Ta biết Chủ thần tạo ra ta là để đối đầu với ngươi, giữa hai chúng ta chỉ có thể một người được sống ... Hôm nay ta bị ngươi bắt được, ta đã biết kết cục của mình ... nhưng trước khi c·hết, ta muốn biết ta từ đâu đến, ta có người thân hay không ?” Clone Trần Lâm nhìn thẳng vào Trần Lâm, nhàn nhạt nói.
Trần Lâm lắc đầu rồi nghiêm túc nói:
“ Thật đáng tiếc, ta biết ngươi không hề có ký ức gì từ ta nhưng ta không thể nói cho ngươi biết ... thật xin lỗi. Ngươi không phải là ta, linh hồn và thể xác của ngươi chỉ do Chủ thần phỏng đoán mà chế tạo ra ... chúng ta không hề giống nhau”
Clone Trần Lâm nghe vậy thì trầm mặc, không nói gì thêm nữa.
Trần Lâm nhìn sang phục chế thể của Sở Hiên đứng cạnh Clone Trần Lâm rồi cười nói:
“ Vũ khí tầm xa này rất khá, nếu bọn ta không nhanh chân tránh thoát thì hậu quả cũng chả hay ho gì, đó là tác phẩm của ngươi sao Phục chế thể của Sở Hiên?”
Đám người Ác Ma đội lúc này đã được Trần Lâm cho phép nói chuyện cho dù thân thể vẫn vị cầm cố như cũ.
“ Đúng vậy, chúng ta đã thua, muốn chém muốn g·iết thì cứ ra tay” Clone Sở Hiên lạnh lùng nói.
Trịnh Xá đứng cạnh Trần Lâm, thấy vậy thì không khỏi quay sang Sở Hiên cười nói:
“ Phục chế thể của ngươi thái độ cũng lạnh nhạt như ngươi vậy Sở Hiên, không khác chút nào cả ... ha ha ha”
“ Ta thì thấy phục chế thể của ngươi nhìn ngươi với thái độ vô cùng không tốt” Sở Hiên nhàn nhạt nói.
Trịnh Xá nhìn qua clone của hắn, chỉ cảm thấy một luồng áp lực ập thẳng tới, đó là một loại áp lực từ tâm linh. Rất khó để diễn tả cảm giác này, hình dáng người trước mặt gần như giống hệt hắn, ngoài một vết sẹo hung ác như một con rết trên mặt ra, hình dạng hai người hoàn toàn giống nhau.
Nhưng chỉ là bề ngoài thôi, Clone Trịnh Xá có vết sẹo mang theo một cỗ khí tức bạo lệ khó tưởng tượng nổi, khí tức này sắc bén như mũi nhọn của một thanh chủy thủ, chỉ nhìn hắn thôi cũng khiến người khác phát run, đây là khí thế ...
“ Hắn rất mạnh, ta không chắc có thể thắng được hắn” Trịnh Xá thì thầm nói.
Clone Trịnh Xá bỗng nhiên lên tiếng:
“ Ta thật thất vọng, ngươi từ bộ phim đầu tiên cho đến giờ vẫn phải dựa vào Trần Lâm ... còn chuyện gì ngươi không dựa vào hắn nữa hay không ... Bản chính của ta, ngươi có dám một chọi một đấu với ta một trận không ?”
Trịnh Xá nghe vậy thì không khỏi bất ngờ, cười lên ha hả nhìn phục chế thể của hắn nói:
“ Ha ha ha ... ngươi nói rất hợp ý ta, đánh với ngươi một trận có gì không dám”
“ Đội trưởng, cho ta đánh với hắn”
Trịnh Xá quay sang nhìn Trần Lâm, khẩn khoản nói.
Trần Lâm chưa kịp trả lời thì đã nghe thanh âm của clone Triệu Chuế Không.
“ Ha ha ha ... chúng ta lại gặp nhau, tiểu biểu muội đồng nhan cự nhũ khả ái của ta”
Triệu Anh Không nhìn nam tử trẻ tuổi vô cùng anh tuấn mà nàng thập phần quen thuộc, sau đó gào lên giận dữ.
“ Triệu Chuế Không”
Thấy Triệu Anh Không trở nên giận dữ như vậy thì đám Trịnh Xá vô cùng ngạc nhiên. Một Triệu Anh Không cuồng nộ như vậy, đám người Trịnh Xá chưa từng gặp qua, nộ hỏa trong mắt nàng phảng phất như muốn hoàn toàn thiêu đốt cả bản thân.
“ Đội trưởng, cho ta g·iết c·hết hắn” Triệu Anh Không quay sang Trần Lâm thái độ nôn nóng nói.
Trần Lâm thấy vậy thì nhàn nhạt nói:
“ Được, hắn là của ngươi, nhưng nên nhớ tên này chỉ là phục chế thể thôi”
Trần Lâm nói xong thì phất tay một cái, thân hình clone Triệu Chuế Không lập tức được đưa đến trước mặt Triệu Anh Không.
Triệu Anh Không hít sâu một hơi nhìn Triệu Chuế Không rồi nói:
“Vì sao lại phải làm như vậy... Ngươi vì sao lại phải làm như vậy?”
“Chuyện ta từng làm thật sự quá nhiều, ta cũng không biết tiểu biểu muộn muốn nói chuyện gì, muội nhắc ta một chút được không?” Triệu Chuế Không nhoẻn miệng cười nói.
“Ngự Không ca ca, Mính Không tỷ tỷ, Ny Không muội muội, còn cả Huyết Không, Minh Không ... Ngươi vì sao phải g·iết họ ?”
Triệu Anh Không hai mắt đã đỏ ngầu, thật sự là nộ hỏa trung quan, chỉ hận không thể ăn tươi nuốt sống Triệu Chuế Không.
“ Ôi quả táo nhỏ của ta, muội đã mở cơ nhân tỏa tầng thứ 4 sơ cấp rồi ... muội thật không làm ca ca này thất vọng, quả táo nhỏ ngày nào nay đã thành thục rồi ... ah ... ah ... ta thật không kiềm chế nổi cảm giác muốn được nhấm nháp muội ...” Triệu Chuế Không hét lên như rồ dại.
“ Triệu Chuế Không ... trả lời ta, ngươi vì sao phải g·iết tất cả bọn họ, trả lời ta”
Triệu Anh Không ngày càng trở nên cuồng nộ, rút ra thanh Excalibur trong suốt gác lên cổ của Triệu Chuế Không.
Triệu Chuế Không nhoẻn miệng cười, vẫn giọng điệu như cũ nói:
“ Qủa táo nhỏ ngọt ngào của ta ơi, đánh với ta một trận đi, nếu muội đánh thắng ta, ta sẽ nói ra lý do vì sao ta g·iết bọn họ”
Triệu Anh Không nghe vậy thì liền quay sang Trần Lâm, lớn tiếng nói:
“ Đội trưởng, hãy thả hắn ra, ta muốn đánh với hắn một trận sau đó sẽ tự tay g·iết c·hết hắn, xin ngài cho phép ta”
“ Không nhất thiết phải như vậy, ta có cách khác”
Trần Lâm vừa nói vừa xòe ra hai bàn tay, chụp l·ên đ·ỉnh đầu của Triệu Chuế Không và Triệu Anh Không.
“ Sưu hồn đại pháp”
Triệu Anh Không thấy hai mắt tối đi, khi nàng mở mắt ra thì thấy bản thân đang đứng trên một vùng đảo hoang, nơi này nàng thập phần quen thuộc, đây chính là nơi nàng sinh sống khi còn niên thiếu.
Nhìn cô bé khoảng mười một mười hai tuổi trước mặt, Triệu Anh Không cảm thấy rất lạ, cô bé này rõ ràng là nàng nhưng lại rất khả ái, xinh đẹp, bộ dạng khả ái thật sự khiến người ta phải yêu thích. Đặc biệt thực lực của cô bé này rất mạnh, tương đương với nàng bây giờ, Triệu Anh Không không nghĩ đến lúc nàng còn nhỏ lại có thể mạnh đến như vậy.
Bên cạnh cô bé này còn có mười người, đa số là khoảng mười bốn mười lăm tuổi. Bọn họ gặp nhau nói chuyện rất vui vẻ, liên tục lấy thức ăn mình tìm được ra. Triệu Anh Không phát hiện ra Triệu Chuế Không cũng có trong nhóm này, hắn lúc này khoảng mười sáu mười bảy tuổi.