Chương 65: Thử Thách Mang Tên Cần Thơ.
Chiến thắng mang đến niềm vui và hạnh phúc, trong một cuộc thi, ai cũng muốn mình giành được chiến thắng.
Vòng đấu tiếp theo, đội L.A có chuyến làm khách trên sân của đội trẻ Sài Gòn. Cũng giống như lần đụng độ đội trẻ Bình Dương, các cầu thủ chủ nhà đều còn rất trẻ, họ đang thi đấu để lấy kinh nghiệm. Mục tiêu chính của toàn đội là luyện tập và mài dũa chuyên môn, đào tạo các ngôi sao trẻ lên đá ở giải hạng nhất.
Đối thủ của họ là Đội L.A, một đội đang có phong độ cao, thi đấu vô cùng tự tin.
Với sự vững chắc trong khâu phòng ngự, đội L.A đã giữ sạch lưới, trên mặt trận t·ấn c·ông Anh Khoa với sự dũng mãnh của mình tiếp tục nổ súng, Bùi Tuấn đóng góp một bàn, và Công Minh ấn định tỉ số 3-0 trong vòng đấu thứ ba. Đưa đội L.A tạm thời lên nhất bảng B.
Đối thủ cạnh tranh trực tiếp trong mùa giải lần này đã lộ diện, đó là đội Cần Thơ. Đội bóng rớt từ hạng hai quốc gia, họ đang quyết tâm trở lại sân chơi đó một lần nữa. Trong đội hình đội Cần Thơ có sự pha trộn giữa cầu thủ kinh nghiệm và cầu thủ trẻ, họ đã thắng ba vòng đấu, với hiệu số +9 và là đội duy nhất chưa để thủng lưới.
Hàng phòng ngự của họ chắc chắn, không hẳn do chiến thuật mà do nhân tố con người, thủ lĩnh của đội đá trung vệ, dáng người đô con có hình xăm ở cánh tay và cổ, hậu vệ cánh trái cũng có hình xăm, đầu trọc, mắt to mắt bé. Lối chơi vô cùng rắn chắc khiến tiền đạo đối phương chưa chạm đã rén.
Phía bên L.A đã phần đều là cầu thủ trẻ, lối chơi cứng rắn của Anh Khoa và sự tinh quái của Công Minh lần này đã thực sự gặp phải đối thủ khó chịu,
Hai đội gặp nhau trong loạt trận thứ 4, lượt trận cuối cùng của lượt đi. Đánh bại đối thủ cạnh tranh trực tiếp sẽ giúp cho đội bóng chiếm được lợi thế trong việc giành được vé dự vòng loại trực tiếp, lên đá ở giải hạng hai.
Trận đấu diễn ra trên sân của L.A. Khán giả đến theo dõi đông hơn trận mở màn. Sau những chiến thắng vừa qua, sự chú ý của mọi người với bóng đá ngày càng nhiều. Đó vừa là tin vui đồng thời cũng tạo áp lực không nhỏ cho đội bóng.
Bầu trời hôm nay không nắng mà lại âm u, báo hiệu một trận đấu khó khăn cho đội chủ nhà, trước giờ ra sân, ông Hùng và trợ lý Anh Vũ đã tổ chức cuộc họp nội bộ với các thành viên trong đội.
“Trong bảng đấu này thì đội Cần Thơ là đối thủ nặng ký nhất của chúng ta, họ từng chơi ở giải hạng hai, trong đội hình có nhiều cầu thủ dày dặn kinh nghiệm chiến đấu. Đối phương sở hữu hàng phòng ngự chơi khá rắn, hàng công của chúng ta phải hết sức chú ý, không được rơi vào những chiêu trò tâm lý của đối phương.”
Khi đội Cần Thơ bước vào sân, mọi sự chú ý đều sẽ hướng tới hai cầu thủ xăm trổ, nhìn rất gấu. Chưa bắt đầu thi đấu mà đã đưa ánh mắt nhìn đội chủ nhà với vẻ khiêu khích. Bên L.A cầu thủ cao tuổi nhất chỉ là 24. Còn bên kia, là 30-31 tuổi, từng trải và vượt trội về kinh nghiệm sân cỏ. Dù là làm khách nhưng họ chẳng hề tỏ ra ái ngại đội chủ nhà một chút nào.
“Đội L.A mới lên hạng ba mà có vẻ được nhiều người đến ủng hộ phết nhỉ. Lát nữa vào sân phải dạy dỗ cho chúng một trận mới được.”
“Hàng công của nó chơi khét phết đấy, có một thằng đang dẫn đầu danh sách ghi bàn. Đứa nào bướng, lát nữa gặt giò cho chúng nó nghỉ hết mùa giải luôn.”
Trong lúc cả đội đang dợt bóng thì Hùng và Bảo, hai gã xăm trổ bên Cần Thơ lại khoanh tay đứng quan sát đội L.A. Xem đứa nào bên đó chơi tốt, thích thể hiện thì lát nữa sẽ chăm sóc thật kỹ. Kết quả thắng hay thua không quan trọng, chỉ cần đội L.A sau trận này gãy cánh thì cuộc đua nửa sau mùa giải sẽ có lợi cho đội Cần Thơ.
Bóng đá trong nước, không phải đội nào cứ đá hay, đá giỏi thì sẽ thắng. Tâm lý và bản lĩnh cầu thủ trên sân đóng góp một phần không nhỏ trong những cuộc đua đường dài. Nếu như giải hạng ba chỉ như một bài tập khởi động cho các đội bóng làm quen với sân chơi quốc gia thì ở hạng 2, sự cọ xát giữa đội bóng, giữa các cầu thủ mới thực sự khốc liệt.
Đội Cần Thơ đã nếm trải ở giải hạng hai, giờ xuống đá hạng ba, tâm lý của họ giống như học sinh cấp hai, xuống giải bài tập của học sinh cấp một. Cơ bản là không để đội L.A vào trong mắt.
Rất nhanh vòng đấu thứ 4 đã được bắt đầu.
Đội L.A ra sân với sơ đồ 4-3-3 quen thuộc. Đội khách chơi 4-4-2 Phía trên là hai tiền đạo, một già trên Xuân Trường một trẻ Duy Mạnh. Đội trưởng Huy Hùng chơi ở trung tâm hàng phòng ngự, còn Bảo chơi ở cùng cánh với đội trưởng Bùi Tuấn phía L.A, hai người bọn họ chia nhau theo kèm Anh Khoa và Bùi Tuấn. Những cầu thủ thuộc hàng phòng ngự đều không phải dạng hiền lành, sẵn sàng vào bóng thô bạo dứt khoát.
Vừa vào trận, Hùng đã chạy cắt mặt quyệt vai vào người Anh Khoa rồi nhướng hai hàng lông mày với vẻ thách thức. Anh Khoa ngầm hiểu ý, nhưng tạm thời không quá để tâm. Việc đội Cần Thơ khiêu khích cá nhân đã được ban huấn luyện cảnh báo trước. Nên Anh Khoa và các đồng đội sẽ cố gắng chơi chậm và giữ kiểm soát cả trận đấu lẫn tinh thần.
Đội Cần Thơ được quyền giao bóng trước, hàng thủ do Huy Hùng làm chủ, còn hàng công sẽ do lão tướng Xuân Trường lĩnh xướng, Hầu hết các pha bóng đều qua chân anh ta, sau đó là mãn độc diễn từ giữa sân vào sâu phần sân đối phương. Kỹ thuật cá nhân tốt, kinh nghiệm v·a c·hạm trên sân cỏ dày dặn, nên các cầu thủ L.A muốn vào c·ướp bóng mà giữ thái độ hời hợt thì dường như là không thể.
Xuân Mai xác định được mục tiêu chính của mình trong trận này, vai trò của nó là theo kèm và ngăn chặn Xuân Trường. Va chạm trên sân là điều hiển nhiên. Khi đối mặt với cầu thủ lớn hơn mình 10 tuổi, từ trong người sẽ nảy sinh ra một cảm giác phân biệt trên dưới. Đây chính là tác động của Văn Hóa tới suy nghĩ của mỗi con người. Tâm lý của Xuân Mai tự nhiên sẽ rơi vào thế bị động, xử lý chậm và thiếu dứt khoát hơn một nhịp khiến đối phương lọt qua.
Xuân Trường đối mặt với hàng phòng ngự của Đội L.A, bình tĩnh nhả lại bóng cho Duy Mạnh ở cánh đối diện. Đàn em khống chế bước một rất tốt, nhịp thứ hai đã là cú sút đầu tiên hướng tới cầu môn đội L.A. Cú sút từ ngoài vòng cấm không làm khó được thủ môn Gia Nghĩa.
Bóng được chuyền lên cho Xuân Mai. Xuân Trường lập tức áp sát muốn đoạt lại bóng ngay. Xuân Mai thi đấu cũng rất lễ độ, không v·a c·hạm trực tiếp mà Dùng Gầm giày khống chế bóng thoát khỏi truy cản rồi chuyền lên cho Công Minh tổ chức phản công.
Công Minh dốc bóng lên cao, với tinh thần không sợ bố con thằng nào, cậu ta dẫn bóng áp sát hàng phòng ngự đối phương. Vẫn phối hợp với Bùi Tuấn và Anh Khoa theo một thói quen. Tuy nhiên trận này bọn họ bị kèm khá chặt với hai gã đồ tể, nên Công Minh lái bóng sang cánh của Ngọc Cương. Hậu vệ cánh trái và tiền vệ đội Cần Thơ từ hai bên đồng loạt xông vào, một người đoạt bóng, một người mượn đà ôm Ngọc Cương cùng ngã ra sân.
Người ngoài nhìn vào thì như là vô tình nhưng thực chất đây là hành động hoàn toàn cố ý. Khi dìu dặt nhau đứng lên, một vài cái dụng chạm thân thể sẽ tạo ra một chút áp lực về tâm lý. NGọc Cương là cầu thủ chơi có kỹ thuật nhưng lại rất ngại v·a c·hạm, nhất là những pha vào bóng thô bạo. Pha vừa rồi coi như là một đòn cảnh cáo nho nhỏ.
Bóng được đội Cần Thơ luân chuyển lên phía trên cho Xuân Trường. Một sự tin tưởng rất lớn, cũng có thể là chấp niệm của họ. Khi tiền vệ đội L.A tiến hành áp sát đoạt lại bóng, anh ta không ngần ngại dùng thân hình che chắn trái bóng, cánh tay tì vào vài, vào cổ đối phương, rồi mượn đà thoát lên.
Dưới con mắt của Xuân Mai, Dòng chảy bao quanh Xuân Trường, Huy Hùng và Văn Bảo không giống đại đa số các cầu thủ thông thường, trong khi mọi người có dòng chảy màu Xanh, Vàng, Đỏ thì dòng chảy của họ lại được pha lẫn một màu Đen mờ ảo, đó là lối chơi có pha lẫn tiểu xảo.
Cánh Tay của Xuân Trường dang rộng một cách bất thường, phần bắp tay không ít lần kê ngang mặt của Xuân Mai. Cái lối chơi đè đầu cưỡi cổ theo đúng nghĩa đen khiến cho nhiều cầu thủ bên L.A nóng mắt mà phản ứng lại. Thế nhưng khi họ làm hành động tương tự với đội Cần Thơ, thì lập tức bị trọng tài thổi còi nhắc nhở, khiến cho các cầu thủ L.A bị ức chế tâm lý. Bắt đầu có lời qua tiếng lại.
Trong một pha bóng t·ranh c·hấp quyết liệt ở trên sân, cầu thủ đội L.A đã phạm lỗi với Xuân Trường, phải nhận một chiếc thẻ vàng. Đội Cần Thơ được hưởng một quả phạt ở phần sân của đội chủ nhà. Cách khung thành 30-40 mét. Cự li sút phạt khá xa, đội trưởng Huy Hùng và mấy hậu vệ lên tham gia t·ấn c·ông, nhanh chóng đứng xen vào hàng phòng ngự của đội chủ nhà.
Bọn họ sang phần sân bên này, tranh thủ giở mấy thủ đoạn động chạm khiêu khích. Ngoài bóng đá thì họ rất giỏi chơi chiêu, trọng tài phải thổi còi nhắc nhở các cầu thủ đội L.A hết sức bình tĩnh, phải nhắc tận hai lần, tình huống đá phạt mới được phép diễn ra. Xuân Trường là người thực hiện cú sút phạt.
Một quả treo bóng tầm cao được rót vào khu vực cấm địa của đội L.A, Những vị trí quan trọng đã được cầu thủ Cần Thơ chiếm được lợi thế, những người còn lại thì có hành động ngăn cản hậu vệ của L.A tham gia phòng ngự, có người kê chân, có người kéo áo khiến tình huống trên sân vô cùng hỗn loạn. Huy Hùng bật cao đánh đầu đưa bóng vào lưới.
Mặc cho cầu thủ phía L.A phàn nàn với trọng tài pha bóng đó có cầu thủ đội nhà bị phạm lỗi. Nhưng trọng tài nói pha bóng đó không có gì bất thường, tác động của đội khách chưa nghiêm trọng để thổi phạt. Bàn Thắng vừa rồi hoàn toàn hợp lệ.
Huy Hùng chạy ra đường biên, làm động tác như đang xúc than vào lò một cô gái. Một hành động khiêu khích với cầu thủ và toàn bộ cổ động viên đội L.A. Chẳng khác nào đội L.A giống như một cô gái non nớt mới vào đời bị đội Cần Thơ bế thốc lên mà dập cho tơi tả… Tiếng la ó của khán giả càng khiến cho Huy Hùng hưng phấn sau màn hấp diêm tinh thần đội nhà.
Ngoài đường biên, Ông Hùng và Anh Vũ ra hiệu các cầu thủ trong sân giữ bình tình, thời gian vẫn còn nhiều. Đội L.A không phải lần đầu bị thủng lưới, họ đã từng bị dẫn trước hai bàn và còn lội ngược dòng thành công. Đó là một điểm tựa tinh thần để họ tiếp tục chiến đấu.
Có được một bàn dẫn trước, đội Cần Thơ chơi thong dong, chờ đợi những đợt phản kích từ phía chủ nhà. Họ quan sát được rằng Bóng sẽ qua chân của Công Minh rồi triển khai lên tuyến trên. Các tiền đạo đang bị theo kèm khá chặt, không nhận được nhiều bóng, mà nhận được thì cũng bị Huy Hùng và Bảo lao vào c·ướp bóng quyết liệt, họ không nhắm vào bóng mà nhắm vào người trước rồi lấy bóng sau. Thủ đoạn khá tinh vi và vừa đủ để không bị thổi phạt.
Lối chơi phòng ngự lùi sâu của đội khách khiến cho Công Minh khá đơn độc và phải tự mình dứt điểm từ ngoài vòng cấm.
Cậu ta thực hiện 6 cú dứt điểm từ ngoài vòng cấm. khoảng cách khá xa nên không làm khó được thủ môn. Tình huống duy nhất đánh bại được thủ môn thì bóng lại chạm xà ngang rồi dội ra. Anh Khoa chớp được thời cơ, nhưng Huy Hùng luôn chăm sóc kỹ tiền đạo chủ lực, thấy Anh Khoa lao tới thì Huy Hùng cũng lao theo, rồi đẩy nhẹ một nhịp khiến Anh Khoa ngã sấp trong vòng cấm.
Trọng Tài lập tức thổi còi chỉ tay vào chấm phạt đền mặc cho Huy Hùng và đồng đội lao tới thanh minh pha bóng vừa rồi là 50/50, họ không hề phạm lỗi. Sức ép từ phía đội Cần Thơ khá lớn, nhưng trọng tài không hề nao núng và vẫn giữ quyết định ban đầu.
Đội chủ nhà được hưởng một quả phạt đền, phán quyết này làm nguội bớt những cái đầu nóng của phía L.A. Ít ra ông trọng tài này cũng có một quyết định đúng đắn rồi. Anh Khoa lập tức cầm quả bóng chuẩn bị thực hiện tình huống đá phạt.
Phía Cần Thơ không để yên cho cậu ta đá phạt, liên tục nói mấy câu khiêu khích.
“Đấy, pen đấy, ngon thì đớp đi mấy con lợn.”
“Thủ môn bọn tao chỉ bắt bên phải thôi, mày đá vào bên trái thể nào cũng ăn.”
“Tin tao đi, gỡ hòa thì đá còn vui vui, chứ thua sớm thì chán lắm.”
“À Quên…Mày là cầu thủ số 1 phải không nhỉ? thế thì coi như tao chưa nói gì… cứ đá đi.”
Mấy câu nói bình thường lọt vào tai người yếu tâm lý thì sẽ trở nên hoang mang vô cùng. Anh Khoa biết họ đang chơi chiêu, nên cố gắng gạt những lời kia sang một bên. Nhưng đôi tai con người luôn hoạt động vô thức, “Bên trái… bên trái… bên phải… bên phải” hai chữ liên tục đấm vào tai. Mồ hôi trên trán từ từ rỉ xuống, Anh Khoa nuốt nước miếng chạy đà chậm rãi rồi tung một cú sút sang góc bên trái. Thủ môn lại đổ người sang phải nên hoàn toàn không có cơ hội cản phá.
Khán đài ồ lên chúc mừng bàn thắng của đội nhà, mọi người đã có thể thở phào Anh Khoa quay người hung hăng ăn mừng đáp trả lại mấy lời khiêu khích mà đội Cần Thơ vừa nói. Nhưng họ lại không hề tức giận còn nói lại bằng giọng mỉa mai.
“Hừ ăn hên thôi cu, bố mày không nhắc mày đá sang bên trái thì còn lâu mày mới ghi được bàn.”
"Bọn tao bố thí cho một bàn mà cứ tưởng mình giỏi lắm."
“Mày nói cái gì?”
“Không tin à? Bố mày thách đội mày ghi được thêm bàn nữa đấy. “
Anh Khoa không giữ được bình tĩnh lao vào Huy Hùng, muốn ăn thua một phen. Sức vóc của cậu ta khá lớn, không ngán mấy tay xăm trổ, đến thì đón, đụng là đập. Đồng đội trông thấy lập tức lao vào can ngăn, tránh bị rơi vào hố bẫy của đội Cần Thơ.
Trong Tài rút thẻ vàng cảnh cáo Anh Khoa và Huy Hùng vì thái đội thi đấu không chuẩn mực.
Không khí vui vẻ sau bàn thắng gỡ hòa nhanh chóng bị xua tan bởi những diễn biến trên sân. Hành động không đẹp vừa rồi là một điểm trừ trong mắt khán giả. Họ đến theo dõi trận đấu vì muốn có được sự giải trí chứ nào phải mấy gương mặt nhăn nhó, hậm hực, gây gổ trên sân. Tất nhiên đó chỉ là số ít, những người có hiểu biết về bóng đá đều thấy cách chơi của đội Khách không được đẹp, đội nhà ức chế là điều hiển nhiên. Phản ứng của Anh Khoa cũng nói lên tâm tư của một số người có mặt tại sân vận động theo dõi trận đấu.
Ông Hùng và Anh Vũ phải liên tục nhắc nhở các cầu thủ giữ bình tĩnh, bởi những diễn biến vừa rồi đều mang tính tự phát, các cầu thủ chưa gặp và chưa có kinh nghiệm để xử lý. Dẫn đến mắc sai lầm.
Trận đấu còn chưa hết hiệp một mà đã căng thẳng như vậy, hiện giờ ông Hùng chỉ mong trận đấu mau chóng bước vào giờ nghỉ để làm bình ổn tinh thần các cầu thủ.
Vậy mà chưa đến giờ nghỉ thì sự lo lắng của ông đã trở thành hiện thực.
Trong khi trận đấu đang diễn ra với thế trận hòa hoãn, không bên nào t·ấn c·ông, bóng đang thuộc quyền kiểm soát của đội chủ nhà. Thì đột nhiên trọng tài thổi còi tạm dừng trận đấu.
Huy Hùng và Anh Khoa chẳng biết đã to nhỏ với nhau điều gì, chỉ thấy Anh Khoa lao tới, rồi Huy Hùng nằm co ro trên sân ôm đầu kêu la oai oái.
“Đậu Má… dậy cho tao, đừng có diễn.”
Thấy đội trưởng bị ngã, đồng đội lập tức lao tới đẩy Anh Khoa ra, phía bên đội L.A cũng ùn ùn kéo tới ngay sau đó, một số người còn xô đẩy qua lại, Trong đám đông có người đánh lén Bùi Tuấn, khiến cho anh ta cũng sôi máu mà huơ tay đấm bừa ai đó.
Trọng tài phải vất vả lắm mới đứng chen vào được ở giữa, dưới sự hỗ trợ của Xuân Mai và Hàng hậu vệ đội L.A, thành phần hiền lành nhất ở trên sân. Cuối cùng đã tách đám đông ra làm hai, Trọng Tài tiến tới kiểm tra thương thế của Huy Hùng, anh ta bị xây xước nhẹ ở mặt, vẫn còn nguyên cú đấm của Anh Khoa ở đó.
Bằng chứng không thể chối cãi, Anh Khoa nhận thẻ đỏ và bị đuổi khỏi sân. Những cầu thủ tham gia gây hấn, mỗi người nhận thẻ vàng. Làm trọng tài ở giải đấu này, trường hợp cầu thủ gây gổ đánh nhau không phải chuyện hiếm, phát thẻ đều mỗi bên là ổn, mấy cái đầu nóng sẽ chơi tỉnh táo hơn.
Đội L.A bị mất người ở cuối hiệp 1, Bùi Tuấn không phục với quyết định này lập tức tìm trọng tài thanh minh.
“Rõ ràng là bọn nó gây hấn, tại sao chỉ đuổi cầu thủ của đội tôi mà không đuổi bọn họ. Ông Thiên vị, bán độ phải không?”
Trọng Tài nghiêm mặt nhìn Bùi Tuấn.
“Cậu ăn nói cho cẩn thận, đội cậu mới lên đá giải quốc gia nên tôi bỏ qua, nếu còn phát ngôn bừa bãi tôi có thể kiện cậu với Liên Đoàn Bóng đá đấy.”
“Nhưng bọn họ phạm lỗi rành rành thế cơ mà, một hai lần còn nói không nhìn thấy, đằng này họ vào bóng quyết liệt, nắm kéo áo bọn tôi hết năm lần bảy lượt. ông làm trọng tài phải quan sát được những pha bóng đó chứ.”
“Đúng, tôi quan sát được, nhưng tác động của họ chưa đến mức thổi phạt, Cái đó gọi là kinh nghiệm thi đấu. Tôi không khuyến khích nhưng nếu các cậu dùng trong trận thì tôi cũng sẽ đối xử công bằng.”
Bùi Tuấn không cãi lý nữa, hậm hực trở về vị trí thi đấu của mình.