Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Từ Ao Làng Ra Biển Lớn

Chương 100: Kết Thúc Hợp Đồng.




Chương 100: Kết Thúc Hợp Đồng.

Đội Đông Á Vũng Tàu sẽ bước vào quãng nghỉ khá dài, xen kẽ giữa hai mùa giải sẽ có nhiều giải đấu phong trào khác nhau diễn ra trong tỉnh hoặc liên tỉnh. Những hoạt động sau này sẽ không liên quan tới Xuân Mai, bởi cậu đã không còn là cầu thủ của Đội bóng.

Hợp đồng đã kết thúc, Xuân Mai tới văn phòng làm thủ tục giấy tờ, bàn giao lại phòng sinh hoạt, những trang thiết bị mà đội bóng chủ quản cung cấp giờ sẽ được thu hồi lại. Quá trình kéo dài suốt một buổi sáng. Xuân Mai cũng có giành chút thời gian nói chuyện tâm sự với trợ lý Quốc Trường. Để đánh giá lại tình hình hiện tại cũng như xin lời khuyên cho thời gian sắp tới.

Điều đầu tiên có thể khẳng định được rằng, Đông Á sẽ không ký hợp đồng mua đứt cậu về đội bóng, không phải do vấn đề chuyên môn mà do thượng tầng chưa có kế hoạch đẩy mạnh phát triển bóng đá. Xuân Mai cần môi trường mới để cọ xát và phát triển sự nghiệp. Sau màn thể hiện vừa qua, Xuân Mai đã thể hiện được trình độ của mình khi thi đấu ở môi trường chuyên nghiệp. Đội bóng chủ quản L.A sẽ có cách nhìn khác về cậu.

Nếu Truyền Thông L.A không giữ chân thì rất nhiều đội bóng khác sẽ nhảy vào và đưa ra đề nghị mời cậu về thi đấu. Và nếu đó là đội bóng ở giải hạng nhất thì càng tuyệt vời, bởi giải hạng nhì có lẽ đã không còn phù hợp với trình độ của cậu. Hơn nữa đội Đông Á không muốn tái ngộ Xuân Mai với tư cách là đối thủ ở trên sân.

“Em đừng quá lo lắng, tiền đồ của em rất sáng, anh tin trong thời gian tới sẽ có rất nhiều người tới tìm em… việc của em là lựa chọn đội tuyển thích hợp. Để được thi đấu nhiều hơn thì em phải thi đấu cho một đội có tham vọng cạnh tranh, thăng hạng hoặc vô địch giải đấu… Thi đấu những đội tầm trung để trau dồi kinh nghiệm cũng là một lựa chọn không tồi nhưng thời lượng thi đấu có thể sẽ không đảm bảo. Đồng thời em cũng nên chú ý khi ký hợp đồng. quyền lợi và nghĩa vụ, cần được minh bạch.”

Quốc Trường nhắc tới điều này chủ yếu nhắc nhở Xuân Mai cẩn thận hơn, ví dụ như mùa giải qua cậu ghi 18 bàn thắng. Nhưng không được nhận thưởng do thời lượng thi đấu không đủ. Giấy trắng mực đen, có chữ ký không cãi được. Nhưng thực tế khoản tiền hưởng này vẫn được cấp trên rót xuống cho cầu thủ, chẳng qua nó vào túi người khác chứ không phải Xuân Mai. Hay đơn giản hơn là Xuân Mai đã bị ăn chặn tiền thưởng.

Xuân Mai cũng chưa ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, nhưng so với tiền thưởng thì cậu muốn được ra sân thi đấu nhiều hơn. Đội bóng không quỵt tiền lương, lại còn hỗ trợ chi phí sinh hoạt dịch vụ nữa. Tiền thưởng bù vào thì du di cho qua không để tâm tới nữa.

Ở Đông Á, cậu có môi trường luyện tập, học được nhiều điều, có nhiều trải nghiệm, làm trung tâm của một đội bóng, Đối đầu với những đối thủ mạnh, được lên báo được, học cách ứng xử trước truyền thông, việc giữ hình ảnh cá nhân nơi công cộng. Và có một thời gian lãng mạn bện chị Bảo Trâm. Đối với tuổi trẻ thì trải nghiệm tuyệt vời mới thực sự là món quà vô giá.

Xuân Mai bước một mình ra khỏi căn phòng quen thuộc, nhìn qua sân bóng nhân tạo mỗi buổi chiều tập dợt. những trận đấu hấp dẫn lần lượt hiện ra trong tâm trí thật đẹp đẽ. Bầu trời trong xanh, gió biển mát rượi, Xuân Mia hít một hơi thật sâu, thu lấy khoảnh khắc này vào trong lồng ngực, gương mặt nở một nụ cười khoan khoái.

Xuân Mai đi trên đường, gặp ai quen thì vẫy tay chào người đó. lần này tạm xa nhau nhưng sau này sẽ có dịp trở lại. Xuân Mai không buồn, những ngày sinh hoạt ở mảnh đất này sẽ mãi được cậu khắc ghi ở trong lòng, không chỉ ở đây mà còn tất cả những vùng đất mà cậu khám phá, những nơi mà cậu sẽ chơi bóng, cậu sẽ dành những điều tốt đẹp đến con người ở nơi đó.

Đi qua cửa vào khách sạn, Xuân Mai thấy HLV và trưởng ban mảng Truyền Thông Hương Giang đang ở đó, một cách vô tình hay hữu ý. Cậu đưa tay lên chào từ biệt hai người rồi bước lên chiếc xe ô tô phía trước.

Quốc Trường là người đã đưa cậu đến, cũng là người đưa cậu trở về L.A. Ngày cậu rời L.A tới Vũng Tàu mang theo một nỗi buồn khó tả, lần này hồi hương, tâm trạng thoải mái hơn nhiều. Cậu vui khi được về nhà, vui mừng khi đã có một hành trình đáng nhớ.

Quốc Trường đến L.A dĩ nhiên có công việc riêng với đội bóng. Có một số công việc phải gặp trực tiếp mới giải quyết được. Xuân Mai xuống xe, cùng Quốc Trường đi vào trong trụ sở của đội bóng.

Ban huấn luyện vẫn còn ghi hận ở vòng cuối, vì kết quả trận Đồng Nai và Đông á khiến đội bóng L.A xích mích với Bình Thuận và Đồng Tháp. Giờ không còn phương án nào khác là phải leo lên giải hạng nhất. Nếu không ở giải hạng nhì cùng hai đội kia ganh đua thì mùa giải tới sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Tuy Xuân Mai đã trở về nhưng cậu không được phép thi đấu cho L.A trong vòng loại. Bởi theo nguyên tắc thì nó vẫn nằm trong khuôn khổ giải hạng nhì. Giải đấu còn kéo dài đối với những đội thi đấu vòng loại thăng hạng. Và trong quá trình diễn ra giải đấu thì không được phép bổ sung cầu thủ từ bên ngoài vào. Đầu mùa giải đăng ký bao nhiêu người thì cuối mùa dù có sứt mẻ cũng phải dùng những con người ấy.

Kết quả vòng loại như thế nào có ảnh hưởng rất lớn tới đội bóng. Bổ sung lực lượng hay bán bớt cầu thủ đều phải xem Truyền Thông L.A lên hạng hay vẫn đá giải hạng nhì. Nếu lên hạng nhất có thể cân nhắc việc giữ Xuân Mai, nếu không thì sẽ chấm dứt hợp đồng luôn.

Tóm lại là phải chờ thêm nửa tháng

Xuân Mai và Quốc Trường rời khỏi văn phòng, hai người từ biệt ở trước cổng sân vận động.

Không phải đợi quá lâu,Chỉ vài phút sau Bảo Trâm đã mang xe ra đón cậu trở về nhà.



(LẠi nghĩ Ý tưởng )