Tsuki Ga Michibiku Isekai Douchuu

Chương 77: Sofia"s POV: Cuộc đối đầu không ngờ




Cuộc đối đầu không ngờ-POV Sofia


Với mục đích chiếm lại Pháo đài Stella, chiến thuật của bọn hân tộc là chiến đấu cùng với lũ anh hùng.


Tình hình này chỉ có thể nói là khá tệ. Nhị vị anh hùng sẽ bước chân vào cuộc chiến lần đầu tiên và quân đội hân tộc cũng có quy mô khá lớn.


Nhưng lũ hân tộc sẽ không bao giờ thành công.


Trong khi tụi hân tộc không thể nào phán đoán bọn quỷ tộc vì một vài lý do nào đó, thì bên ma tộc lại hoàn toàn nắm bắt đường đi nước bước của chúng: chúng biết nơi nào bọn hân tộc sẽ tấn công và biết cả phương thức sử dụng bọn anh hùng nữa chứ.


Người đã làm điều đó chỉ đang giả vờ yếu đuối và cố trấn thủ Pháo đài thôi, nhưng ta lại có thể cảm nhận rõ ràng luồng sát khí mà cô ta đang tỏa ra.


Ta hiện đang hợp tác với quỷ tộc và cũng đang bước vào cuộc chiến.

Ta thực sự mong đợi để chứng kiến xem Rona sẽ sử dụng chiến thuật như thế nào, nhưng cô ta lại đẩy ta vào lực lượng dự phòng để phản công, đề phòng trường hợp Vương quốc Limia có thể xuyên phá Pháo đài.


Bây giờ đó là việc của ta, một Sát Long Nhân.


Ta là một hân tộc đang hợp tác với bọn ma tộc. Mặc dù tình cảnh có đẩy đưa đến đâu, thì nó cũng kết thúc tốt đẹp như thế này.


Ta đã gác kiếm một thời gian khá dài, nên ta chán như con gián và bây giờ lại tham gia vào trận chiến này. Bởi vậy, ta đang cảm thấy cực kì hồi hộp và hào hứng trước trận đánh sắp diễn ra.


Ta muốn chiến đấu cơ. Ta muốn gϊếŧ chóc quá đi.


"Ê, kiềm chế lại chút coi, con ngốc này. Lũ lính đang hoảng sợ kìa."


Người bạn đồng hành của ta cảm giác được sát khí tỏa ra và kêu ta phải dừng lại. Hắn trông như một thằng nhóc ấy, nhưng lại già hơn ta rất nhiều. Bởi vậy, hắn mới dám nói năng thô lỗ với ta như thế.

Ta liền quay lại nhìn mặt lũ lính và trông thấy bọn chúng hoặc là đang sợ vãi cả mật hoặc là đang chảy mồ hôi hột luôn.


"...Vương Quốc đang ở gần rồi đúng không?" (Lancer)


"Tại sao chúng ta- ừm, ý ta là quỷ tộc- lại nhắm đến Vương Quốc mà không phải là Đế Quốc nhỉ?" (Sofia)


"Nữa hả?" (Lancer)


"Ta nghĩ Đế Quốc mới là mối đe dọa thật sự hơn là Vương Quốc trong tình cảnh này mà." (Sofia)


"Ta nghe là đích thân Quỷ Vương quyết định việc này sau khi đã thu thập tất cả tình báo đấy. Còn thứ gì làm hắn quyết định như vậy thì ta không biết." (Lancer)


Ra lệnh đập tan Vương Quốc, không phải từ quân tướng ở mặt trận, mà là từ vị Quỷ Vương hiện đang trú ngụ khá xa ở phía Bắc.


Quỷ Vương là một tồn tại tối thượng đối với quân đội quỷ tộc.


Nếu ngài ta bảo là tập kích Vương Quốc trước, thì tất cả quỷ tộc đều phải vâng lệnh mà không hề phản đối hay cằn nhằn gì.

"Nếu là vậy thì, ta không phiền đâu. Và theo những gì ta thấy thì kế hoạch này sẽ không thất bại đâu nhỉ. Nhưng mà..." (Sofia)


"Hmm?" (Lancer)


"Ta có chút lo lắng về người phụ nữ tại Vương Quốc. Có lẽ ta cũng sẽ chọn tiến đánh Vương Quốc trước nếu ta buộc phải lựa chọn." (Sofia)


"...Vì lí do gì?" (Lancer)


Tên nhóc phóng tia nhìn lặng lẽ vào mặt ta. Thô lỗ thật. Ta cũng biết chút ít chứ bộ.


"Trực giác của phụ nữ" (Sofia)


"Fuu, HAHA. Ngươi...một phụ nữ? Ngươi cũng biết đùa đấy." (Lancer)


"Cái gì?!!!" (Sofia)


Một cột sáng màu vàng hoàng kim phóng xuống từ bầu trời và va chạm mặt đất theo một đường thẳng. Không lẽ là nó!!!


"Sofia!" (Lancer)


"Ta biết! Bảo tướng quân dừng cuộc hành quân lại và ta sẽ đi xem tình hình trước cái đã." (Sofia)


...Màu vàng hoàng kim, màu tượng trưng cho Nữ Thần.

Và ta nghe nói thứ đó cũng màu vàng hoàng kim nốt.


Dù sao thì, mặc kệ nó, chỉ cần biết đó là kẻ thù của ta là được rồi.


Một khoảnh khắc sau, một sự hiện diện mãnh liệt bất thường bao trùm khắp chiến trường.


Đó là một vị thần. Ta có hơi sợ hãi một chút vì điều đó.


Những hạt sáng màu vàng bay tứ tung bởi những luồng gió mạnh.


Khó chịu. Ta biết chỉ có số ít hân tộc mới có cái suy nghĩ như vậy thôi.


"Lancer, cố trấn tĩnh bọn lính giùm ta coi." (Sofia)


"Ta biết, cứ để đó cho ta. Chả ai thích hoảng loạn đâu, phiền lắm." (Lancer)


Tên nhóc triệu hồi một thanh kiếm và đưa ta đến cái cột sáng ấy.


"Lần này là cái gì đây?!" (Sofia)


Một vụ nổ ma pháp kinh thiên động địa vừa mới xảy ra. Cứ như ma quỷ vừa xuất hiện trên chiến trường vậy.


Tiếng nổ phát ra từ hướng Pháo đài.

Chết tiệt! Là Anh hùng hay là Nữ Thần vậy trời?


Thiệt là bực mình. Nhưng, ta vẫn tiếp tục đi đến cái cột sáng ban nãy trước cái đã!


*****


Ta nhận được cái gì đó như là một cuộc gọi đánh thức tâm trí ta vậy.


Ta tự hỏi có phải là ta đang háo hức hay là đang sợ hãi đây. Cái cảm giác này thật tuyệt vời và chỉ bởi thứ gì đó vừa xảy ra ban nãy thôi.


Khi ta xông đến quân đội Vương Quốc, bọn ta nhìn thấy cột sáng màu vàng hoàng kim xuất hiện ở gần.


Bọn ta cũng cảm nhận một luồng sức mạnh đáng kinh ngạc ở ngay sau lưng nữa. Không giống như cột sáng vừa nãy, năng lượng tỏa ra có sức hủy diệt ghê gớm hơn nhiều và cảm giác như là một vụ nổ vậy. Nó cũng diễn ra ở gần Pháo đài luôn.


Hai vụ nổ bất ngờ cùng diễn ra và khi bọn ta đến được cột sáng rồi thì ở đó, có một người mặc áo choàng màu xanh đang đứng đấy.

Từ cái ánh sáng vừa nãy thì chỉ có mỗi hắn ta thôi. Vậy có nghĩa là hắn là kẻ thù của bọn ta.


Bọn ta quyết định tiêu diệt tên đó trước khi hắn có thể tấn công.


Hắn ta chỉ ngước nhìn lên bầu trời, trông không hề căng thẳng hay lo lắng gì cả. Hắn cố bảo vệ cái đầu khỏi đòn tấn công của ta chỉ với tay không.


Kiếm kỹ của ta chắc chắn là mạnh hơn nhiều để có thể bị đánh chặn bởi hai bàn tay không chứ nhỉ.


Thanh kiếm này được tạo ra bởi chính lưỡi kiếm của tên Long Nhân (Lancer) mà, và cùng với sức mạnh của ta thì không thể nào nó bị chặn được.


Ta thực sự nghĩ là phần thân trên của hắn sẽ biến mất luôn chứ.


"Chà, mình đoán là không phải lúc nào mọi việc cũng như ý muốn nhỉ. Mình chỉ làm xước tay hắn và bây giờ mình mới nhận ra, đây quả là một trò đùa lố bịch mà." (Sofia)

Tất cả đều đi ngược lại mong đợi của ta. Nhìn hắn có vẻ yếu đuối, nhưng ta đoán là thực tế lại khác hắn nhỉ. Đúng là đầy tớ của Nữ Thần mà.


Ta nhìn hắn một lúc trước khi hắn quay lại phía ta.


Quá chậm. Cái phản ứng này còn chưa đến mức tân binh nữa.


"Wow, hắn chưa chết nữa kìa... Bà Nữ Thần triệu hồi một thứ đáng kinh ngạc thật. Ta tự hỏi không biêt là hắn sở hữu khả năng phòng thủ như thế nào...và khuôn mặt đó...không lẽ là quái nhân lai hợp, chimera sao?"(Sofia)


Ta chế nhạo hắn trong khi phân tích tình hình cho rõ ràng.


"Sofia, ta không nghĩ là ngươi có thể hạ gục thứ đó một mình được đâu. Thanh kiếm đang nói với tâm trí của ta điều đó đấy." (Lancer)


Thằng nhóc cuối cùng cũng đến nơi trong khi tôi đã tung ra đòn đầu tiên.


Ta có kĩ năng mà hắn không thể sử dụng và cũng giống như hắn có vài tuyệt chiêu mà ta không thể dùng. Một trong số đó là Siêu Tốc. Cho nên là, mỗi khi bọn ta di chuyển cùng nhau thì ta sẽ luôn là người đến đích trước.

"Này, ta đã dùng hết sức lực cho đòn tấn công đó đấy, mà chẳng tác dụng gì cả. Thanh kiếm này lâu ngày bị rỉ luôn rồi à?" (Sofia)


Ta cũng nói móc thằng nhóc tì ấy cũng bởi nó chửi xéo ta trước mà.


Và ta biết gã đàn ông trước mắt ta không hề quen với việc chiến đấu, và vì lí do gì đó mà ta không thể cảm nhận một tí sức mạnh nào của hắn cả.


Hắn đỡ đòn chỉ bằng tay không mà chỉ bị thương nhẹ thôi, vậy mà cái cảm giác ta tung đòn lên tay hắn vẫn còn đọng lại.


Ta có thể nhận định người đang đứng trước mặt ta đang sở hữu sức phòng thủ mạnh nhất mà ta đã từng gặp.


Ta phải thận trọng khi tiếp cận hắn mới được. Hắn chỉ bị xước nhẹ (Trans: gãy mấy ngón tay mà nhẹ hả bà nội :v) sau khi đỡ đòn tấn công của ta mà thông thường đã có thể gϊếŧ một con rồng trong tức khắc rồi.

À, theo kế hoạch thì bọn ta sẽ tập kích vào Vương Quốc và làm tê liệt nó, và tiện thể gϊếŧ sạch dòng dõi hoàng gia luôn.


Bởi vậy mà ta đoán là bọn quỷ tộc có vẻ e sợ Vương Quốc nhiều hơn là Đế Quốc nhỉ.


Vậy công việc của ta đúng ra là lấy mạng Anh Hùng Vương Quốc mà. Ta phải quay lại nhiệm vụ chính nữa.


Ta và quỷ tộc chỉ là lợi dụng lẫn nhau thôi; cho đến khi ta đã đạt được mục đích của mình, thì ta vẫn phải giữ mối quan hệ cộng tác với bọn chúng.


Và có một cá thể đặc biệt đang đứng trên lãnh thổ quỷ tộc mà ta phải tiêu diệt. Nếu tên này trốn thoát và báo cáo với Hội Mạo Hiểm Giả và Vương Quốc về ta thì chắc chắn sẽ rất khó khăn để tiếp tục trong tương lai.


Ta phải xử đẹp tên này mới được.


Hmm.


Ta cảm thấy thứ gì đó từ hắn. Áo choàng của hắn đã chuyển sang màu đỏ.

Ta cảnh báo Lancer về việc này. Nhưng theo ta thấy thì cũng chả cần vì hắn cũng đã sẵn sàng biện pháp đối phó rồi.


Những thanh Quang kiếm bắt đầu xuất hiện và phân tán khắp nơi. Cái cảm giác này là...


Nó giống như khi bọn ta vẫn cố gϊếŧ chết lẫn nhau trong trận đấu ngày xưa vậy.


Trước khi ta có được biệt danh Sát Long Nhân, thì ta đã sở hữu khả năng để tiêu diệt mấy con rồng rồi.


Ờ thì, khả năng là kĩ năng ấy mà.


Khoan đã, ta không được phân tâm ở đây.


Tên này có thể là tân binh chả biết đánh đấm gì nhưng ta phải chuẩn bị đề phòng cho mọi tình huống. Mà ta vẫn không cảm nhận được sức mạnh nào cả.


Nhưng đó chính xác là thứ mà ta phải dè chừng: bởi thật kì lạ khi hắn quá yếu đuối nhưng ta vẫn chưa thể kết liễu được hắn.


Hắn đang tới.


Ta nhanh chóng phóng lên không trung và bắt đầu chạy cho đến khi ma pháp của hắn xông đến.

Có khá nhiều quả cầu kì lạ cứ đuổi theo ta riết.


Chúng theo đuôi ta đến mọi nơi ta phóng đến nên ta phải chuyển hướng thật lẹ nhưng vẫn không thoát được chúng.


Thiệt tình, tên đó cũng khá đấy.


Ta bắt đầu cười phá lên. Đây là kiểu tấn công mà hắn tự ứng biến và chỉ muốn trì hoãn đối thủ của hắn mà thôi.


Ta đành phải dùng kĩ thuật này để chặn chúng, nhưng mà cũng lạ thật, ta có thấy hắn niệm phép lúc nào đâu cơ chứ.


Cứ thế, ta nghe theo trực giác để tránh né chúng, mà cũng may mắn thật.


Hắn quả là một ma pháp sư nhỉ. Sự hiện diện của hắn thật kì lạ: giờ thì ta cảm giác trình độ của hắn chỉ bằng một pháp sư hạng ba, nhưng những đòn công kích của hắn lại ở lé vờ siêu siêu cấp luôn mới ghê chứ.


"Cái cảm giác này...mình nên tả thế nào nhỉ...?" (Sofia)

Ta mông lung rồi này. Rõ ràng là ta đang tấn công hắn nhưng lúc nào đòn đánh của ta cũng bị bật ra bởi một loại kết giới nào đó.


Ta cố xuyên phá và tặng hắn vài cú trước khi hắn kịp niệm phép, nhưng mọi thứ đều vô dụng.


Có lúc ta đã thật sự đâm xuyên vào thì hắn lại dùng tay của hắn để chắn đòn đó.


Ta cố không để lộ cảm xúc ra ngoài nhưng thật sự là ta đứng hình luôn.


Kiếm của ta rõ ràng là đã gây sát thương lên tay hắn nhưng hắn cứ tiếp tục chặn đòn như thể đó là chuyện nhỏ. Đây quả là một trận đấu bất thường và cũng khá là khó chịu nữa.


Bằng cách nào đó ta đã ngăn hắn trốn thoát và tiếp tục công kích hắn lần nữa.


Cái cảm giác nguy hiểm và khó chịu này...


Hắn lại né tránh đòn tấn công của ta một cách vi diệu, nhưng ta có thể nhận ra hắn không hề có chút kinh nghiệm thực chiến và không có chút hiểu biết gì về việc chiến đấu cả.

Nhưng sức mạnh, ma pháp và đặc biệt là sức phòng thủ của hắn lại mạnh quá xá.


Ta có cảm giác như cơ thể ta đang báo động đỏ vậy; nếu ta để hắn thoát thì hắn sẽ học cách chiến đấu và sử dụng toàn lực mọi khả năng của hắn.


Đấy là cảm giác của ta khi chiến với tên này.


Ta quyết định sẽ sử dụng vũ khí bí mật mà lũ quỷ đã cho ta mượn. Có lẽ đây là cách duy nhất để đánh bại hắn...


Nếu ta để hắn đi thì hắn sẽ trở thành một người với sức mạnh khó tin. Chắc là lúc đó ta cũng phải sợ hãi hắn ta luôn đấy.


Từ cách suy luận dựa trên tình hình này thì tên này chắc chắn đã được Nữ Thần ban tặng sức mạnh. Nhưng bản thân hắn lại quá tệ hại.


Ta cũng nghĩ là hắn chả biết tại sao hắn lại ở đây hay hắn đang ở nơi nào. Ta cũng chắc là hắn ta chả biết bọn ta là ai đâu, mặc dù bọn ta khá là nổi tiếng đối với hân tộc.

Mà, ta cũng chả có kết luận nào khác hơn là việc triệu hồi của Nữ Thần và thái độ của tên này, nhưng ta tin điều đó là chính xác.


Ta chả biết là ta nên cảm ơn hay là nguyền rủa bà Nữ Thần đó nữa.


Nếu ta có thể gϊếŧ hắn, thì ta cảm ơn; Nếu không thì, nguyền rủa bà ta.


Ta không cho hắn rời khỏi chiến trận và bằng cách nào đó ta chạm lấy tay hắn; máu, ta có thể thấy máu đỏ. Vậy là ta có thể gϊếŧ hắn được rồi.


"Ghjkop kkjjgf" (Sofia)


Ta bắt đầu niệm chú lên cái nhẫn trên ngón tay ta.


Ta tạo ra một ma pháp diện rộng có tác dụng cắt đứt sự hỗ trợ của Nữ Thần và triệt tiêu tất cả sự tác động lên hắn ở một mức độ nhất định.


Ok


Thế bất nào hắn lại nói Ok?


Nhưng từ đó mà ta mới biết đó chắc chắn không phải là thường ngôn. Đúng như ta nghĩ, hắn chỉ vừa được triệu hồi từ thế giới khác hử.

Ta thực sự cảm kích Nữ Thần rồi đấy...


Không, không phải lúc để nghĩ như thế...


"Hahaha. Cái gì? Ngươi thật sự nghĩ cô ta thuộc quân đội hân tộc á? Hahahahaha!" (Lancer)


Có vẻ như tên hắn là Raidou, và Lancer, người đang trò chuyện với hắn, tự dưng cười phá cả lên.


Ta cũng thử nói chuyện với hắn và hỏi xem có chuyện gì hot...


Như ta đoán, hắn thật sự chẳng biết bọn ta là ai hay hắn đang ở nơi nào.


Vậy đúng là người này vừa được triệu hồi bởi Nữ Thần hử.


Ta biết rằng hai tên Anh hùng kia cũng không thuộc thế giới này. Ta cũng không rõ những tục lệ thường thức ở thế giới khác đâu.


Nhưng, như mong đợi, tên này đúng là người từ thế giới khác.


May mắn thay, ta đã dùng cái nhẫn để cắt đứt sức mạnh của Nữ Thần rồi.


Nhưng linh cảm vẫn mách bảo ta vẫn phải thận trọng với tên này, vì hắn vẫn khá là nguy hiểm. Ta phải nhanh chóng tiêu diệt hắn hoặc là sẽ phải hối hận đây.

Hắn nói với bọn ta, hắn chỉ là người qua đường và chỉ là...thương nhân. Ta không biết tại sao hắn lại nói như vậy.


Vì lí do nào đó, hắn cứ một mực bảo bọn ta là hắn không muốn chiến đấu. Nhưng hành động của hắn lại làm ta thêm cảnh giác.


Kiến thức của ta thì bảo xử lí Raidou chỉ là chuyện nhỏ...nhưng kinh nghiệm bao năm trong thực chiến và cả linh cảm của ta đều đang hét lên hắn ta là sự hiện hữu đáng sợ nhất thế giới. (Trans: như một đống ma vương đứng cùng một chỗ mà :v)


Ta biết ta sẽ chọn bên nào.


Ta thấy hắn rút những chiếc nhẫn khỏi ngón tay hắn sau khi hắn cứ bị ta tấn công liên tiếp. Ta cũng đã cắt đứt vài ngón tay của hắn rồi mà. Ta tưởng ta sắp đánh bại được hắn, nhưng mà...


Một luồng ma pháp cực đại không thể nào tưởng tượng được tuôn trào từ người Raidou sau đó.

"Cái quái....!!!!?"(Lancer/Sofia)


Giọng ta và Lancer phát ra cùng lúc.


Tình hình đã đi ngược với mong đợi: khi ta chặt đứt mấy ngón tay của hắn với hy vọng hắn sẽ yếu đi thì ngược lại, hắn còn mạnh hơn lúc trước nữa.


Ta phải gϊếŧ hắn ngay, mọi tế bào trong người ta đều hét lên cùng lúc.


Ta liền xông đến hắn...


Bây giờ chính là lúc cơn ác mộng bắt đầu.


~~~~~~~~~~~~~~~~~~


Trans: Kuroshi


~~~~~~~~~~~~~~~~~~