Hah, tôi biết thể nào chuyện cũng thành ra thế này mà.
Kể từ hôm nay, không còn bao lâu nữa trước khi chúng tôi rời khỏi thủ đô quỷ tộc, tôi đi mãi trong đoạn hành lang dưới lòng đất của tòa lâu đài, họ dẫn tôi đến một cái đại sảnh lớn.
Nơi đó rất rộng.
Xung quanh vòng ngoài của nơi đây có khá nhiều chỗ ngồi, tôi có thể đoán ngay rằng các khán giả sẽ ngồi đó để quan sát trận chiến.
Đối với một đấu trường dành cho một trận đấu giao hữu, nơi này hoành tráng thật đấy.
Đúng như mong đợi, dĩ nhiên họ sẽ không bắt chúng tôi chiến đấu trong tiết trời giá lạnh, toàn bão tuyết ngoài kia. Nhưng tôi cũng không thể ngờ rằng họ lại chuẩn bị một cái sân đấu kĩ lưỡng như thế này.
Khi ngước lên trên, tôi có thể thấy trần nhà là một cái mái vòm, ở phần đỉnh xuất hiện một cái lỗ, ta có thể nhìn thấy bầu trời đêm bên ngoài. Và, tình hình hiện tại là ... tôi đang đứng một mình trong cái đại sảnh rộng lớn đó.
Tình hình là vậy đấy.
Mio và Shiki không có ở đây.
Vì đã trực tiếp ngăn chặn các Đại Tinh linh, hai người đó đã trở nên quá nổi tiếng rồi.
"Do đó, sẽ không vấn đề gì nếu chỉ có mỗi Raidou-dono thể hiện sức mạnh của mình", họ đã nói vậy đấy.
Tóm lại, đó là những gì đã xảy ra, hai tùy tùng của tôi đang chễm trệ trên hàng ghế khán giả.
Dù sao thì tôi cũng đã nhận được những món quà quá đỗi ấn tượng mà ~.
Tôi cảm giác rằng nghe theo mấy yêu cầu bất hợp lí của họ một chút thì sẽ không sao hết, và thực tế, dùng đến lượng sức mạnh tương tự Đại Tinh linh sẽ làm cả đấu trường sụp đổ.
Bởi vì bạn biết đấy, họ đã đưa cho tôi giấy thông hành, với nó, tôi có thể di chuyển khắp đất nước này. Hơn nữa, tôi cũng đã nhận thứ gì đó giống con dấu hoàng gia của Quỷ vương. Ngay cả khi mở vài cửa hàng ở nhiều thị trấn khác nhau, chúng tôi vẫn không cần phải đóng thuế.
Có rất đông các bán nhân, sự phân phối hàng hóa còn nhiều thiếu sót.
Nghĩ đến việc được miễn thuế ở một nơi không rõ tiềm năng kinh tế là bao nhiêu...
Miễn sao tôi không bị rơi vào mấy hoàn cảnh không lường trước được, theo phép tắc thì phải trả ơn thôi, đúng không nhỉ?
Lần này thật không may mắn, hay đúng hơn là một cái giá hiển nhiên cần phải trả.
Tôi đã nghĩ như vậy, cho nên giờ tôi mới đứng ở đây.
"Giờ thì, không biết đối thủ sẽ là ai đây?" (Makoto)
Lời thông báo vang vọng khắp hành lang báo hiệu sự bắt đầu của trận đấu giao hữu.
Không có nhiều khán giả cho lắm, vì vậy nơi đây không có được sự nhộn nhịp như đấu trường ở Rotsgard.
Đổi lại, những ánh nhìn nghiêm túc đó như thể khán giả đang nín thở trên chỗ ngồi; chúng nhắm hết vào tôi. Tôi có cảm giác rằng mọi động thái của mình đều bị quan sát kĩ càng.
Là một giảng viên, đây không phải lần đầu tiên những ánh mắt như thế hướng đến tôi. Hồi còn ở Nhật Bản cũng thế, nó hay xảy ra trong những buổi thực hành bắn cung.
"Geh, khả năng tồi tệ nhất mà mình có thể tưởng tượng ra là đây. Quả không sai, vận xấu của mình đang ngày càng rõ rệt hơn" (Makoto)
Có bốn cái bóng đang tiến đến chỗ tôi.
Theo tôi đoán, những người đó có thể sẽ là các Tướng quỷ hoặc Quỷ vương. Nhưng tôi cũng đã tính đến khả năng tất cả các Tướng quỷ sẽ cùng tham chiến.
Dựa vào diễn biến của sự việc, tôi thậm chí còn nghĩ rằng đích thân Zef sẽ ra mặt cơ, nhưng không ngoài dự đoán, sẽ không tốt chút nào nếu Quỷ vương bị đánh bại ngay trước mặt cấp dưới của ông ta. Tôi nghĩ vì là một Chúa tể, ông ta sẽ không muốn làm ảnh hưởng quá nhiều đến ngôi vị của mình, về điểm này, tôi không bất ngờ lắm.
Ra là thế, tất cả các Tướng quỷ luôn kìa.
Gạt Io và Rona sang một bên, tôi có biết chút ít về khả năng của Reft-san; nhưng còn người cuối cùng thì tôi lại không rõ.
Cho đến giờ, tôi chưa lần nào có cơ hội trò chuyện với anh ta cả, và tôi cũng rất hiếm khi thấy người đó cất lời.
Đó là một người đàn ông có mái tóc bù xù, mặc một chiếc áo choàng trắng.
Cái kiểu người đó mà hút một điếu xì gà thì sẽ hợp lắm đây.
Tôi nghĩ anh ta là một bán nhân, nhưng có lẽ là hân tộc chăng?
Họ dừng ở một khoảng cách vừa đủ, như cầu thủ ném bóng chày.
"... Hãy để tôi nói trước cho ngài biết, tôi không phải một hân tộc đâu, Raidou-dono"
"Ah, xin lỗi" (Makoto) Anh ta đã nhận ra ánh nhìn của tôi.
Tôi còn tưởng mình đã kín kẽ lắm rồi chứ.
"Có vẻ dòng máu của tôi có 1/16 là bán nhân, nhưng tôi không rõ về chủng tộc của mình"
"..."
Không không không, nếu vậy thì chẳng phải về cơ bản anh vẫn là hân tộc à?
Cũng giống như khi bạn nói rằng mình được thừa hưởng ¼ từ cha mẹ và một nửa từ ông nội ấy.
Và quan trọng nhất, anh chỉ có đúng một phần là bán nhân thôi ... cái vẻ ngoài đó cũng rất giống hân tộc mà, thế không phải sao?
"Tôi hiểu rồi, ngài đúng như những gì tôi đã được nghe. Dòng máu, chủng tộc và vẻ ngoài không quan trọng. Thú vị đấy. Ngài đã sống một cuộc đời như thế nào để đi đến những suy nghĩ đó vậy?"
"Mọi sinh vật đều bình đẳng mà. Có thể anh đã biết rồi, nhưng tôi là Raido. Mong anh sẽ nhẹ tay với tôi hôm nay" (Makoto) "Mokuren Kazusa. Mặc dù đây là một màn so tài, nó vẫn sẽ là một trận đấu nghiêm túc. Tôi sẽ không làm mấy thứ thô lỗ như đấm và đá đâu. Dù trông thế này, tôi vẫn là một thành viên trong quân đoàn quỷ tộc. Sức mạnh của cơ thể này, tôi sẽ cho ngài chứng kiến một ít" (Kazusa)
"Hahaha..." (Makoto)
Anh ta không phải là chiến binh nhỉ?
Anh ta là một pháp sư.
Không như cái cô Rona hai mặt kia, người này toát ra mùi hương của một vị pháp sư tiêu chuẩn.
Ngoài ra ... anh ta có một bầu không khí giống ai đó.
Cảm giác này ... đúng rồi, một giả kim sư.
Tôi có thể cảm nhận được dấu vết của một nhà nghiên cứu từ người anh ta.
... Hoài niệm thật. Khi còn ở Tsige, tôi nhớ anh ta nói tên mình là Hazaru nhỉ? Chắc anh ta vẫn đang đồng hành cùng tổ đội của Toa và vô tư luyện cấp.
"Tôi ước Raidou-dono và tôi không phải đứng trên một chiến trường thế này. Nhưng tôi sẽ tung hết sức" (Io) Bốn cánh tay đeo bốn cái găng vô giá mà ai cũng phải công nhận, Io tiến lên một bước và nở nụ cười mang tính ganh đua đầy động lực.
... Trên trần nhà có cái lỗ mà, trong trường hợp tệ nhất, tôi chỉ cần dùng cú đấm Rocket để quẳng Io đi lần nữa là xong.
"..."
Rona đang hoàn toàn im lặng.
Cô ta không nói một lời nào cả.
Tôi nghĩ vậy, nhưng có vẻ cô ta vừa mới tạo ra vài chú thuật và giấu chúng đi.
Dường như Rona đã chuẩn bị sẵn sàng để kích hoạt chúng rồi, nhưng nét mặt cô ta thì vẫn như thường.
Tôi có cảm giác rằng mình sắp phải ăn đủ ngay từ đầu.
"Tôi thành thật xin lỗi vì hôm nọ đã tự dưng rời khỏi bữa tiệc. Tôi là một Tướng quỷ, Reft. Nhờ công ơn của Bệ hạ, một kẻ như tôi đã được trao cho chức vụ này. Tôi rất vui lòng được chứng kiến sức mạnh của ngài, thứ đã được Bệ hạ công nhận" (Reft) "Anh thuộc loài rồng lai chủng phải không? Tôi nghe nói rằng anh sở hữu nguồn sức mạnh khá lớn đấy. Mong anh chiếu cố" (Makoto)
"? !! Vậy ra ngài đã biết về loài rồng lai chủng sao? Có vẻ ngài là một người rất hiểu biết. Tôi cũng thế, mong được chiếu cố" (Reft)
...
Tomoe nói đây là kiến thức thông thường mà nhỉ?
Vậy ra đó là thông tin có giá trị à ?!
"Giờ chúng ta chỉ cần đợi đến khi tín hiệu bắt đầu vang lên" (Makoto)
"...."
Vì lí do nào đấy, vẻ mặt các Tướng quỷ bỗng trở nên kì lạ.
Mọi người đã giới thiệu bản thân và thông báo đã vang lên mà, tiếp theo sẽ là tiếng hô: "BẮT ĐẦU!", đúng chứ?
"Eh? Hình như vẫn chưa bắt đầu thì phải" (Makoto)
"... Raidou-dono, hôm nay chúng tôi sẽ đấu với ngài, nhưng..." (Io)
Io nói với tôi.
"Vâng?" (Makoto)
"Ngài chưa biết chi tiết sao?" (Io)
"Đức vua chỉ bảo tôi là hãy thể hiện chút sức mạnh của bản thân thôi" (Makoto) "Umu. Trong trường hợp đó, về trận chiến... "(Io)
"Thế thì sẽ không sao nếu tất cả cùng xông lên chứ nhỉ?" (Makoto)
"...."
K-Không phải thế à?
"Raidou-dono, ngài định đánh với tất cả chúng tôi cùng một lúc ư?" (Io)
"Eh? Tôi tưởng luật là vậy mà" (Makoto)
Mọi người lại im lặng lần nữa.
Hmm, bạn thấy đấy, có vẻ Io là người mạnh nhất trong số 4 Tướng quỷ, vì vậy đấu 1v1 lần lượt với họ thì sẽ rất vô nghĩa.
"Io, Bệ hạ đã cho phép rồi. Chắc không sao đâu" (Rona)
"Nhưng Rona, việc đó..." (Io)
Hm?
"Chính Raidou-dono đã tự quyết định rồi. Hơn nữa, chỉ cần thể hiện chút sức mạnh là được. Mà này, tôi không muốn nói nhiều đâu, tôi đang cố tập trung đây" (Rona)
"...Hiểu rồi. Tốt thôi" (Io)
Tiếng thở dài của Io như một tín hiệu bắt đầu, các Quỷ tướng hành động ngay lập tức.
Io và Reft đánh tiên phong, Rona ở hàng giữa, Mokuren sẽ hỗ trợ phía cánh. Io có tiến xa hơn một chút, nhưng đội hình của họ hiện đang là 2-1-1.
Lời thông báo bắt đầu trận đấu vang lên.
Nó vang vọng khắp hành lang, khơi mào cuộc so tài giữa tôi và 4 Tướng quỷ.
"Vậy thì, trước tiên .. [Brid]!" (Makoto)
Tôi dậm chân xuống đất và nhảy ra đằng sau trong khi bắn liên tục đống Brid về phía các Tướng quỷ.
Lúc trước họ từng nói rằng tôi không nên giữ sức, nhưng tôi không còn ngây thơ đến mức tin vào mấy lời đó đâu.
Tôi đã giảm tốc độ và sức mạnh nhằm kìm hãm chúng.
"Quả không hổ danh, không cần niệm chú luôn! Mokuren, tôi trông chờ vào anh đó! Mặc dù không niệm phép, chú thuật của Raidou vẫn sở hữu toàn bộ hỏa lực đấy!" (Rona)
"Không vấn đề. Kĩ thuật niệm chú tốc độ cao là chuyên môn của tôi" (Mokuren)
Đúng như tôi nghĩ, anh ta thực sự là một pháp sư. Mokuren sử dụng con dao găm hệt như một cây trượng, anh ta niệm phép bằng ngón tay ... và không cần đọc thêm câu nào cả ?!
Oh, thiên tài là đây chứ đâu!
Mokuren đã niệm 6 phép cùng một lúc!
Anh ta tạo ra một kết giới chặn đứng đống Brid của tôi, hơn nữa, anh ta còn dùng phép bổ trợ để cường hóa cho đồng đội.
Nguồn ma lực vẫn đang lượn lờ xung quanh mấy người đó, chắc họ vẫn còn nhiều chiêu trò.
Một pháp sư tương tự Ema.
Cũng khá lâu rồi tôi mới được thấy một người giống vậy.
Duy trì được nhiều phép cùng lúc là việc khá ấn tượng. Quỷ tộc quả thật rất tâm huyết.
"Tôi sẽ không để ngài có thời gian nhắm đến Mokuren đâu!" (Io)
Oh.
Tốc độ của Io tăng lên, dù không hợp với cái cơ thể to lớn kia, anh ta vẫn tiếp cận tôi với nắm đấm sẵn sàng.
Tôi không có đủ thời gian để né được đòn đó. Dĩ nhiên họ sẽ không nói với tôi rằng họ nhanh đến nhường này rồi.
Tôi sử dụng giáp ma lực, thứ mà một tên biếи ŧɦái đã ép đổi tên thành Materia Prima, và dừng đòn tấn công của Io lại.
Tức thì, tôi nắm lấy Io và khiến anh ta bất động. Tôi nhắm đến một góc tối và quẳng Io ra đấy.
Tùy từng người xem, có thể nó sẽ trông như một bậc thầy Aikido vừa ném gã khổng lồ đi.
... Đây chỉ mới là lực ném đơn thuần thôi.
"GUOOOO !!"
"Tiếp theo là... Reft-san nhỉ? Cũng khá lâu rồi tôi mới được thấy một người dùng giáo" (Makoto)
Có vẻ người này cũng là một chiến binh, tôi sẽ thử đấm anh ta xem sao.
"Xin lỗi nhưng tôi sẽ phải chống cự!" (Reft)
Oh?
Tôi không thể tóm lấy anh ta.
Tại thời điểm va chạm, cánh tay bỗng bị văng ra xa.
Tôi hiểu rồi. Vậy ra đây chính là một chuyên gia phản đòn. Kĩ năng dùng giáo điệu nghệ của Reft đã cản được cánh tay ma lực đang lao đến.
Ấn tượng lắm.
Cũng dễ hiểu khi Mio lại muốn học được cái kĩ năng này.
Nó đã đạt đến trình độ nghệ thuật rồi.
Thú vị thật đấy.
"? !!"
Tôi vô thức bị mê hoặc bởi kỹ thuật của Reft, và một cú sốc sau lưng làm tôi giật mình.
Đó là Rona.
Ah, có vẻ cô ta đã lắp đặt sẵn vài trận địa ma thuật dưới đất.
Phát bắn đầu tiên sẽ không thể gây hư hại cho bộ giáp ma lực, nhưng các vụ nổ vẫn tiếp diễn.
Như thể đang muốn nuốt chửng một vị trí, Rona liên tục kích hoạt các chú thuật với hỏa lực mạnh mẽ, từng cái một.
Chưa kể, trước mặt tôi là Reft, người đang vừa vung giáo vừa kết hợp thêm phép thuật vào các đòn tấn công. Sự chủ động của anh ta không hề bị chùn bước.
Tôi đang bị dồn vào thế gọng kìm. Đối phó với hai người cùng một lúc sẽ rất khó khăn đây.
Vậy thì tôi sẽ bắt đầu với Reft trước.
Dù sao thì khi Rona bắn xong, cô ta sẽ phải lùi ra xa thôi.
"[Brid]!" (Makoto)
Không cần niệm phép, khoảng 5 quả Brid bắn ra từ giáp ma lực đến chỗ Reft.
Ngọn giáo đang vung liên tục bỗng dừng lại, các đòn tấn công trước mặt tôi cũng vậy.
Nó là một đòn tấn công bất ngờ nên tất nhiên anh ta không thể đối phó ngay được đâu.
Rồi, tiếp theo là Rona.
"Tôi sẽ không để ngài bắt được tôi!" (Rona)
"Tôi đã bị chậm một bước. Khá đấy" (Makoto)
Rona nhanh chóng dùng chân đạp vào giáp ma lực và bật về phía sau.
Cô ta đã sử dụng tôi như một cái bàn đạp hử! Ý tôi là vậy đó.
"Chỉ nhắm vào một mình tôi là rất nguy hiểm đấy, ngài biết chứ?" (Rona)
"Eh? Uo ?! "(Makoto)
Cú sốc mạnh gấp 5 lần vừa nãy bất ngờ ập đến. Chúng uy lực giống phép của Shiki ... khoan đã, đó là mấy quả Brid của tôi mà.
Tôi hiểu rồi, chúng đã bị phản đòn hoàn toàn.
Bị dính phải phép của chính mình mang lại cảm giác thật mới mẻ.
Mà tôi không phải con chuột bạch để Mio thử nghiệm kĩ năng đâu đấy.
"Một đòn tấn công chính xác một cách đáng sợ. Chưa hết..."
"Không, còn hơn thế nữa, nói như nào nhỉ..."
Áp lực dồn dập quá!
Phía trên ư?!
"Quá chậm!" (Io)
Io ?!
"Đã quay lại đây rồi à ?!" (Makoto)
"Tôi sẽ không để ngài đối xử với tôi như một tên ngốc đến lần thứ hai đâu !!" (Io)
Tận dụng lực rơi một cách hoàn hảo, anh ta đâm vào giáp ma lực.
Một cơn chấn động lan ra khắp lớp giáp, nhưng ánh mắt của Io như đang muốn nói rằng nó vẫn chưa kết thúc.
Theo đà, anh ta dùng tay bồi thêm một cú nữa; cuối cùng, Io đạp chân như Rona và tạo khoảng cách với giáp ma lực. Luồng gió và cơn chấn động lan đến tận hàng ghế khán giả.
Mà họ cũng không thấy được chúng đâu.
Hai người đó có thể cảm nhận bằng giác quan sao?
Vậy tôi có nên chuyển từ dạng ẩn giấu sang cường hóa không đây?
"Tôi còn tưởng lối đánh của Io-dono sẽ không thể dễ dàng bay lên trời chứ..." (Makoto)
"Đúng là không đơn giản chút nào! Nhưng dù sao thì tôi cũng đã bị đánh bại thảm hại đấy thôi!" (Io)
Anh ta đang xưng hô bằng "ore".
Io đang hoàn toàn nhập tâm vào trận chiến rồi.
Vậy ra người này là loại thiên tài có thể làm được mọi thứ nếu cố hết sức mình.
"Rona, đến lúc chưa thế?" (Io)
"Được, vừa đúng lúc. Cậu ta không giỏi ở khoản đối phó với các chiêu trò đâu, sức phòng thủ 'phía cánh' của Raidou ấy" (Rona)
Rona chỉ tay vào phần eo của mình và mỉm cười với tôi. Phần eo?
?!
Thứ gì đó màu đen đang bám vào giáp ma lực ?!
Nó dần dần kéo dài ra, như thể đã đến giờ, bề mặt của nó bắt đầu xuất hiện những vết nứt màu đỏ sẫm.
Thứ đó hình như đang đếm ngược thì phải.
Dính phải chú thuật không chút thân thiện nào, tôi theo phản xạ chuyển [Sakai] từ dạng ẩn giấu sang cường hóa.
Một cơn chấn động mạnh và một vụ nổ. Thứ ánh sáng màu đỏ đen che khuất tầm nhìn của tôi.
Đây là một chú thuật bom hẹn giờ sao?
Uy lực kinh hồn thật.
Một mảng lớn của lớp giáp ma lực cường hóa đã bị bật tung ra ngoài.
Đây chính là con át chủ bài của Rona ư?
Hồi còn ở Limia, tôi đã nghĩ cô ta còn ẩn giấu loại phép thuật nào đó.
Hơn cả hỏa lực đơn thuần, nó được bổ sung thêm khả năng triệt tiêu những nguồn ma lực mạnh mẽ hơn chính nó.
Tôi chỉ có thể đoán mò dựa vào biểu cảm của cô ta. Mặc dù tôi không giỏi khoản đó lắm.
Tôi đứng đợi làn khói và ánh sáng tan bớt đi.
Nhưng ... đó là một nước cờ tệ hại.
Tôi cảm nhận được một nguồn ma pháp chuẩn bị kích hoạt ngay dưới chân mình.
!! À đúng rồi, còn anh chàng Mokuren kia nữa.
Khi cả 4 Tướng quỷ cùng phối hợp, đội hình của họ trở nên nguy hiểm hơn rất nhiều.
Mặc dù quy tắc đã nói rằng: bộ Tứ Thiên Vương của quỷ tộc sẽ không bao giờ có thể hợp tác với nhau!
"Hãy nếm thử nguyền thuật này đi. Mẫu thứ 2, *Hail*, phiên bản cải tiến" (Mokuren)
Tôi nghe thấy giọng nói của Mokuren.
Lớp giáp ma lực bị đâm một lần nữa bởi cơn mưa kim ồ ạt.
Anh ta nói đây là một nguyền thuật nhỉ?
Nếu tôi nhớ không nhầm, đó là một loại phép ẩn giấu, thường hoạt động trên phạm vi rộng lớn.
Anh ta vừa có thể duy trì nhiều phép cùng lúc, vừa có thể làm một việc như vậy. Mà tôi có phải là lâu đài hay đội quân nào đâu!
Tôi chỉ có một mình thôi đấy nhá!
Trong khi tôi còn đang bận phàn nàn, những mũi kim lao vùn vụt vào lớp giáp ma lực, chúng dính luôn vào đó và biến thành băng.
Ra là nó cũng có thể ngăn cản chuyển động hử.
Phép này mạnh hơn băng thuật mà Rona từng dùng khi cô ta còn đóng giả làm Karen.
Tôi vô thức nhớ lại vụ đó.
"Mọi người, tránh xa ra. Fuh ~. "(Mokuren)
Anh ta định dùng tiếp đấy à?
"Mẫu thứ 3, *Starfall Cải Tiến*" (Mokuren)
Phiền phức thật, tầm nhìn của tôi vẫn chưa rõ hơn là mấy.
Hiện giờ mới chỉ có một phần của giáp ma lực là đã bị đông cứng, nhưng với [Sakai] cường hóa, trừ khi thứ gì đấy rất lớn xảy ra, tôi vẫn sẽ không sao hết.
Tôi muốn được thấy nguyền thuật đó, liệu tôi có nên rã băng cho giáp ma lực và dọn dẹp xung quanh không? Nếu làm thế cũng đồng thời xóa bỏ cái nguyền thuật kia, nó chẳng khác nào một mũi tên bắn trúng hai con chim luôn.
Tôi dò tìm những phần đông cứng và dùng lửa để làm tan băng.
Chắc vụ nổ này sẽ uy lực như phép của Rona, với tôi làm trung tâm.
Tôi nhanh chóng tái tạo lại lớp giáp và xác nhận tình hình.
Các Tướng quỷ đã chuyển hết sang thế phòng thủ.
Tệ nhất là làn sóng lửa đang hướng đến Reft bỗng chuyển mục tiêu sang tôi.
Chà, không vấn đề gì.
Và bây giờ, cái nguyền thuật vừa nãy...
Tôi quan sát xung quanh.
Lại là bên trên.
Đó là Starfall, phải không nhỉ?
Tôi không nghĩ một thứ tệ hơn Io sẽ rơi xuống đầu mình đâu, nhưng...
... Nham thạch ư?
Nhiều tảng dung nham đỏ chót rơi từ trên trời xuống sao?!
Quả không hổ danh là nguyền thuật.
Quy mô của nó ở cấp độ khác hẳn.
"Bất kể hoàn cảnh có là gì, dùng đến tận hai phép như này trong trận đấu giao hữu là một điều khó hiểu đấy!!" (Makoto) "Thấy ngài chẳng bị xây xát chút nào, tôi nghĩ nó rất hợp lí mà!" (Mokuren)
"Không bị thương mặc dù đã ăn trọn đòn đó của tôi, sức chống chịu của ngài mạnh đến mức nào vậy chứ? Ít nhất hãy nhận một vết bỏng cho nó công bằng đi" (Rona)
Sao mấy người lại vô lí quá thế!
Đậu xanh !!
"Làm gì có chuyện tôi sẽ chỉ bị bỏng chứ hảả~ !!" (Makoto)
Tôi dùng hai cánh tay của lớp giáp ma lực mà ai cũng có thể nhìn thấy để đỡ lấy quả bóng dung nham.
"Không thể nào. Không làm nó suy yếu, không lập kết giới, đến cả tránh né cũng không nốt; cậu ta lại đi bắt lấy nó ư? Một khối dung nham khổng lồ" (Mokuren)
...Đúng đấy.
Tôi chỉ cần tránh ra chỗ khác là được.
Nghe thấy tiếng lẩm bẩm của Mokuren, tôi có hơi hối hận vì quyết định của mình.
"Một, hai... phản đòn nè!!" (Makoto)
"Đấy không phải phản đòn!" (Reft) Khoảnh khắc tôi ném quả bóng nham thạch đến chỗ các Tướng quỷ, Reft bỗng dưng hét lên một cách thô lỗ.
Tôi đã bắt lấy trước khi ăn trọn cú đó và quẳng nó trở lại, thế thì là phản đòn rồi còn gì nữa ... chắc vậy.
"Kuh... đừng để nó đến được đây!" (Rona)
"Để đó cho tôi!" (Io)
Ngay sau những lời đó, một trong 4 chiếc găng tay tỏa sáng rực rỡ, cả người Io biến thành một màu đỏ rực.
Trông cứ như siêu robot biến hình ấy.
Không chỉ bay, anh ta còn có thể thay đổi trang bị của mình luôn.
Có vẻ giờ đây Io kháng lửa rất tốt, anh ta dùng cả 4 cánh tay để đỡ quả bóng dung nham với đường kính khoảng tầm 10m.
Mặc dù đang đeo găng tay, nhìn Io cứ như tay không bắt bóng ấy.
Một siêu robot biến hình.
Tôi cũng muốn có một cái ...
Đợi đã nào, hai người bên phía cánh đã chạy khỏi vùng va chạm. Mokuren và Rona; họ vừa lùi lại phía sau, vừa dùng phép bổ trợ lên Io và Reft.
Nhanh nhạy thật.
Người còn lại là Reft, anh ta tập trung cao độ vào quả bóng mà Io vừa mới chặn lại, và gần như đâm xuyên nó với cây giáo trong tay.
"Đây là môn bóng né đấy à ?!" (Makoto)
Một lần nữa, quả bóng nham thạch lại bay đến tôi với tốc độ cao.
Này này, đừng bảo là tôi phải làm thế vô số lần đấy nhá?
Như Mokuren đã nói, tránh nó đi thì tốt hơn thật.
"Không không, ngài nên đánh một cách công bằng chứ, Raidou-dono"
"Mokuren ?! Từ khi nào mà anh... "(Makoto)
"Những nhà ảo thuật có một phương pháp gọi là dịch chuyển. Ngài thấy đấy, dù là người yếu nhất trong nhóm, tôi vẫn là một Tướng quỷ. Đến cả Rona cũng không cảm thấy tức giận về nhiều thứ mà tôi đã làm" (Mokuren)
"Và, tờ giấy trong tay anh là cái gì thế?" (Makoto) Khi tôi quay sang hướng mình định chạy đến, Mokuren đã ở sẵn đó rồi. Tôi cố hỏi về cái tờ giấy kia, tôi dám chắc đó là một phép thuật chuẩn bị kích phát ngay.
Tệ quá.
Tôi bị dồn vào góc rồi.
"Phép thuật này đã được niệm từ trước. Tôi gọi nó là thuật xúc tác, nhưng ngài gọi nó là gì cũng được. Giờ thì, đây chính là sự tiến triển mà chúng tôi đã dự liệu. Tôi rất muốn thấy ngài sẽ thoát khỏi nó bằng cách nào đây. *Starfall Cải Tiến*, nhân đôi" (Mokuren)
Từ Mokuren, một quả bóng nham thạch khác xuất hiện.
Một thế trận gọng kìm thứ hai.
Quỷ nhân các người thích tấn công mạn sườn đến thế hử!
Không thể làm gì được nữa rồi. Đỡ hết thôi nào.
Khối dung nham thứ hai lao đến tôi có chút khác biệt về thời điểm va chạm.
Tôi đánh bật quả đầu tiên bằng tay trái về phía không có Tướng quỷ nào. Sẽ rất rắc rối nếu họ lại ném về phía tôi lần nữa.
Quả thứ hai ... nhanh quá.
Nếu có thể, tôi muốn hất nó lên trên, nhưng tôi sẽ dùng một tay để đỡ nó.
Xét về cường độ, Materia Prima dày đặc hơn, vì vậy tôi đã loại bỏ được cảm giác bị đẩy lùi và chặn nó lại ngay.
Ok, chắc tôi sẽ làm được.
Cứ như thế, tôi tăng độ lớn của một cánh tay và nắm lấy nó như đang nắm quả bóng chày.
Tôi nghĩ nếu bất cẩn mà bóp vụn, nó sẽ gây ra một vụ nổ lớn, thế nên tôi sẽ bọc toàn bộ lại, và trong khi đang kiểm soát lực ném, tôi...
"Bệ hạ!!"
Bệ hạ?
Zef?
Lời nói của Io làm tôi hơi ngạc nhiên, tôi quay mặt về phía đó.
Ah, tôi vừa mới ném một quả bóng về hướng này đây mà.
Đằng đó xuất hiện bóng dáng của một người.
Chắc chắn là Quỷ vương rồi.
Ở đâu ... ah, hàng ghế khán giả. Nếu nó cứ thế đâm vào vòng ngoài của đấu trường, có thể sẽ xuất hiện thương vong trong số các khán giả.
Tôi nhìn kĩ hơn, ông ta không mặc áo choàng nữa.
Có vẻ ông ta đang định đối đầu trực tiếp với nó đây.
Quan sát từ đây có hơi xa, nhưng tôi vẫn thấy được vóc dáng của Zef.
Thật khó tin.
Mặc dù phải gánh vác chức vụ Quỷ vương đầy khó khăn, cơ thể ông ta vẫn săn chắc đến bất thường.
Dường như ông ta cũng có luyện tập, nhưng cái cơ thể đó không khác gì một chiến binh cả.
Bậc đại trượng phu đáng sợ Zef.
Ông ta rút thanh kiếm ở thắt lưng ra.
Tôi cũng đang cố chặn một quả bóng giống cái đang bay đến Zef, nhưng tôi bị thu hút đến mức quên nó luôn.
Những cử động cực kì uyển chuyển.
Ngoài ra, ông ta đang vừa rút kiếm vừa niệm chú.
Chú thuật vẫn tiếp tục sau khi Zef đã rút kiếm ra, nhưng cả hai hành động đó đều rất mượt mà. Điều này cho thấy ông ta có thể làm đi làm lại nhiều lần.
Vì ngày nào cũng làm thế, tôi có thể chắc chắn.
Đó là lí do để tôi gật đầu trước vẻ tự tin của Zef.
Tôi dám khẳng định rằng ông ta có thể xử lí vụ này.
Lâu lâu mới có cơ hội mà, nhân dịp này tôi sẽ quan sát khả năng của Quỷ vương luôn.
Chống lại khối nham thạch đang bay đến, ông ta vung kiếm về phía sau.
Chiều dài của thanh kiếm đó rất không bình thường.
Thanh kiếm Zef sở hữu là một thanh cao cấp, nó hoàn toàn có thể chịu đựng cường độ chiêu thức của ông ta. Nó cũng đồng thời cũng là một vật dẫn giúp ông ta kích hoạt phép thuật an toàn.
Và rồi, quả bóng dung nham biến mất ngay trước mắt Zef
Trong số những thứ tôi đã được chứng kiến ở thế giới này, đó hiển nhiên là kĩ thuật kết hợp giữa vũ khí và phép thuật hoàn hảo nhất.
Thứ đi cùng với thanh kiếm là một chú thuật tạo kết giới.
Nhưng đây lại là kiểu kết giới đáng sợ, nó có thể triệt tiêu mọi thứ chạm vào.
Vậy ra Quỷ vương Zef là một kiếm sĩ, bậc thầy sử dụng kết giới hoặc là các phép thuật kiểu đó.
Khi tôi nhận ra, tôi đã nén khối nham thạch kia lại và hủy bỏ nó rồi.
Một cảm giác khá là bí ẩn. Có khi thanh kiếm đó cũng giống cây cung của tôi ấy chứ.
Thứ sức mạnh được tạo ra từ trái tim tan vỡ của tôi.
Cảm giác bí ẩn của sự tôn trọng và đồng cảm.
"Thế là đủ rồi! Raidou-dono, cậu rất xuất sắc. Chống lại cả 4 Tướng quỷ mà cậu vẫn có thể đánh hay đến thế. Chắc chắn tất cả mọi người ở đây đều đã chứng kiến nó. Một trận đấu tuyệt vời. Lát nữa tôi sẽ chuẩn bị một phần thưởng dành cho cậu. Giờ thì- "(Zef)
Những lời của Zef báo hiệu sự kết thúc của trận đấu.
Nhưng nó vẫn chưa thực sự bế mạc.
"Hãy giáng đòn trừng phạt thần thánh xuống những kẻ nô ɭệ của sức mạnh !!"
Giọng nói vang lên ngay sau đó đã xóa tan những lời Zef vừa mới nói.
Vào giây phút đó, tôi cảm thấy một cơn mưa lạ chuẩn bị rơi xuống với tốc độ cao. Tiếng sấm rền và vụ nổ bao trùm khắp sân đấu. Các Tướng quỷ đang bắt đầu quay về chỗ Zef; tôi vẫn chưa hiểu chuyện gì vừa xảy ra, giờ thì cứ ưu tiên phòng thủ cái đã.
Một lúc sau, tôi nhận ra Mio và Shiki đang tiếp cận mình.
◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆ ◇ ◆
"Màn xuất hiện đó hào nhoáng đấy chứ"
Đấu trường đã hoàn toàn biến thành một khu đất trống, tôi nhìn xung quanh và lẩm bẩm một mình.
Nhưng tôi thấy nó rất đáng kinh ngạc.
Ngay lập tức, các Tướng quỷ tụ tập lại để bảo vệ Zef, còn Zef đã bảo vệ khán giả.
Dĩ nhiên ông ta không thể bảo vệ tất cả được. Phạm vi của vụ nổ lớn đến mức sẽ gây ra vài thương vong.
Hiện giờ không còn ai ngồi ở hàng ghế khán giả nữa. Tôi xác nhận bằng [Sakai], ra là họ đã về lâu đài và trú ẩn ở đó.
Thật đáng tin cậy.
Nhưng thay vào đó, vài chục người được vũ trang đã đến đây, họ đang lườm tôi. Họ là những kẻ vừa mới nói: "Giáng đòn trừng phạt thần thánh xuống những kẻ nô ɭệ của sức mạnh".
Vậy ra chính họ đã tàn phá nơi này.
Bụi bặm quá, cả chỗ này giờ chỉ toàn là đá vụn. Mới nãy nó còn là 1 đấu trường lộng lẫy, bây giờ thì còn không sót lại dấu vết nào luôn.
Liệu đây có phải mặt tối của quỷ tộc?
Cái vụ Tinh linh làm loạn cũng đã được lên kế hoạch từ trước, chắc họ chính là mấy tên chịu trách nhiệm cho việc đó.
"Waka-sama, ngài vẫn không sao" (Shiki)
"Xét đến cả vấn đề Tinh linh lẫn vụ này; hàng rào an ninh của quỷ tộc rời rạc hơn chúng ta mong đợi. Em lại có thêm việc để làm rồi-desu" (Mio)
"Cảm ơn hai người. Rõ ràng sự cố ở kinh đô quỷ tộc nhiều hơn hẳn so với Đế quốc" (Makoto)
Tôi cảm ơn Mio và Shiki vì đã đến chỗ mình, sau đó tôi nhìn Zef. Ngay cạnh ông ta xuất hiện vài nạn nhân, một trong số đó đang bị thương. Nhưng Zef không chữa trị cho cô ấy.
Ông ta đặt việc chống lại bọn phản động làm ưu tiên hàng đầu.
Cùng lúc đó, Mokuren đang bị chảy máu ở cánh tay, anh ta đang dìu Rona đi, người sắp ngất đến nơi.
Đòn tấn công đó mạnh đến mức đả thương được cả Tướng quỷ sao? Hay là Zef và những người đó bị tấn công bởi một thứ khác?
Tôi vẫn chưa thể nắm bắt tình hình hiện tại.
"Các ngươi đúng là không bao giờ lựa chọn địa điểm và thời gian phù hợp nhỉ?" (Zef)
"Zef, để đánh đổ nền chuyên chế của ông, chúng tôi không có ý định lựa chọn phương pháp nào khác"
Đại diện của nhóm người được vũ trang đang nói chuyện với Zef.
Có thể nói giữa họ đang diễn ra một trận khẩu chiến.
Lúc này họ sẽ không thể đi đến giải pháp hòa bình được, về mặt sức mạnh, Zef và những người kia sẽ rất áp đảo. Mặc dù điều đó còn phụ thuộc vào cách họ hành động và chỉ khi họ đã chuẩn bị từ trước.
Thực ra tôi đang cảm thấy một dòng chảy sức mạnh kì lạ.
Tôi vẫn chưa biết nó là cái gì.
"Nền chuyên chế của ta ư? Ta không hiểu. Ngay từ đầu, với chúng ta mà nói, làm gì có kẻ độc tài nào quyền lực hơn Nữ thần? Ta nắm quyền tất cũng là để gia tăng khả năng sống sót của quỷ tộc và giải phóng chủng tộc của chúng ta. Không có động cơ nào xuất hiện từ lòng tham cả" (Zef)
"Đừng nghĩ rằng mình có thể được tha thứ chỉ vì ông không có động cơ ích kỉ nào đằng sau. Mặc dù tên khốn như ông không hung tàn giống mụ Nữ thần, ý muốn của thần linh không phải điều làm nên bộ máy cầm đầu. Thật ngạo mạn khi ông lại đặt nó ngang hàng với quyền cai trị của cá nhân"
"Ý ngươi là việc gϊếŧ chết ta và chấp nhận Nữ thần sẽ giúp quỷ tộc sống sót ư?" (Zef) "Tất nhiên"
"...Ngươi dựa vào đâu để đi đến kết luận đó?" (Zef)
"Chúng ta là một chủng tộc được tạo ra bởi Nữ thần. Quỷ tộc sống đến tận bây giờ chính là bằng chứng cho sự ảnh hưởng của bà ta. Đó là minh chứng xác thực nhất"
Khó mà tin nổi.
Ngay cả là trong quỷ tộc, vẫn còn tồn tại những kẻ tin vào Nữ thần; cho dù họ đã bị mụ ta đàn áp, ép buộc phải khơi mào chiến tranh, bị anh hùng ngăn cản.
Thổ và Hỏa Tinh linh thích đứng trung lập, họ chỉ giúp khi cần thiết, nhưng ít ra vẫn còn hợp lẽ hơn mấy tên kia.
Tôi chỉ có thể gọi chúng là những kẻ cuồng tín. Thật không thể hiểu nổi chúng đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.
"Không sai. Có khi Nữ thần sẽ tỏ ra chút thương hại đối với chúng ta. Kết quả là, rất nhiều quỷ tộc sẽ sống, nhưng bằng cách làm nô ɭệ cho hân tộc. So sánh với chống đối và bị tiêu diệt, đúng là cách đó sẽ cho chúng ta thêm cơ hội sống sót. Nhưng các người thực sự muốn hướng quỷ tộc đến cái tương lai như vậy sao? Ép buộc cháu chắt của mình tha thứ cho sự phi lí và ngông cuồng của Nữ thần ư? Các người sẽ bắt chúng làm thế à?" (Zef) Zef nói một cách bình tĩnh.
Nhưng tôi vẫn cảm thấy sự tức giận trong đó.
Tôi không chắc Nữ thần sẽ tha thứ cho loài quỷ đã sát hại nhiều hân tộc mà mụ yêu quý đâu.
Mụ ta trông rất ngu ngốc, vậy thì nếu họ cố tâng bốc và tin vào mụ, rất có thể viễn cảnh Zef vừa nói sẽ xảy ra.
"Ông chính là tên khốn đã thay đổi cách nhìn của thế giới về quỷ tộc rằng chúng ta là những kẻ có hại! Cả thế gian này đều là do công ơn của Thần linh mà ra. Ít nhất, nếu không nổi dậy, chúng ta đáng nhẽ vẫn giữ được hòa bình! Ông tấn công hân tộc, lấy đi đất đai của họ, và còn đang tiếp tục chiến tranh! Ngay cả trong quỷ tộc, ông còn âm thầm chấp nhận cách làm man rợ từ thời xa xưa, ông đã coi rẻ mạng sống của quá nhiều người! Tội lỗi đó phải được trả đủ cả vốn lẫn lãi bởi ông và cấp dưới của ông! Bằng cách đó, lần đầu tiên, loài quỷ chúng ta có thể thực sự xin lỗi hân tộc và bán nhân vì những hành động tàn ác của mình!" "Ta không muốn đôi co với ngươi nữa. Ý chí của quỷ tộc sẽ do ta quyết định. Kết quả là mọi người đã lựa chọn con đường chiến tranh. Mọi thứ vẫn sẽ không đổi thay. Ngay từ đầu, ngươi nói rằng chúng ta vẫn ổn trước cuộc chiến, nhưng rồi ngươi lại nói rằng chúng ta đã thực hiện những thứ man rợ. Chẳng phải lời nói của ngươi quá mâu thuẫn sao?" (Zef)
"Vậy thì ông gọi việc trói buộc tài năng và tiềm năng của mọi người lại là hạnh phúc ư? Không cho họ quyền tự do lựa chọn nghề nghiệp là đúng đắn sao!? Liệu có vui vẻ gì khi vắt kiệt sức lực của những đứa trẻ trong cái môi trường khắc nghiệt này?! Liệu những người mạnh mẽ có vui nổi không nếu mất đi quyền lựa chọn bạn đời của mình, và phải dựa vào sự sắp đặt của đất nước?! Chỉ bởi mang trong mình tài năng, bọn trẻ không thể sống cùng cha mẹ chúng trong quãng đời ngắn ngủi của mình trên thế giới này ư? Liệu một đất nước như thế có thể gọi là hạnh phúc không?! Chính ông đã quyết định tất cả những điều đó, Zef!! Trả lời tôi đi!!" ...
Vậy ra đây chính là mặt tối của quỷ tộc à.
Tôi hiểu rồi.
"Ta đâu có quyết định chúng đâu" (Zef)
"Giờ ông lại định lừa gạt bằng lời lẽ sao. Quỷ vương là thế đó hả!"
"Ngươi nói về sự chấp thuận, nhưng theo ta biết, đây là đề xuất đã được thông qua của ta" (Zef)
"Cái ... gì?"
...
"Có gì sai khi cho mọi người một chức vụ phù hợp để họ đóng góp cho xã hội? Những đứa trẻ không thể chịu nổi môi trường này sẽ chỉ làm ta tốn cơm để nuôi chúng; điều đó có nghĩa những người đang làm việc rồi cũng sẽ chết đói. Ta sẽ nhận mọi trách nhiệm và xử lí chúng triệt để. Thông lệ này không bắt buộc đối với các thị trấn giàu có và bán nhân mà chỉ với các thị trấn, làng mạc muốn sống sót. Ta sẽ không bỏ rơi ai cả. Những người mạnh mẽ truyền lại kĩ năng cho thế hệ tiếp theo là sự đóng góp bắt buộc cho đất nước. Họ phải trả cái giá đó và chịu đựng gánh nặng thì đất nước này mới tồn tại được. Còn về chuyện trẻ em và cha mẹ chúng, bản chất của loài quỷ từ lâu đã là bầu người tài giỏi nhất lên làm Chúa tể trị vì dân chúng. Nếu có bực tức, ngươi cũng đừng nên chĩa nó vào ta hay xã hội quỷ tộc; hãy đau xót vì mình khi sinh ra đã là một quỷ nhân" (Zef) "... Đứa con của tên nông dân ngày nào giờ đây đã trở nên quá tự cao"
"Kẻ này có thể vẫn đang là nông dân đấy. Ngươi, đứa con của một hoàng tộc, đáng lẽ phải có nhiệm vụ dẫn dắt chúng ta. Nhưng không chỉ tàn phá chính ngôi nhà của mình, ngươi còn muốn chống đối đất nước. Ngươi đã sa đọa quá rồi" (Zef)
"... Nếu ít nhất, ông vẫn còn nghi ngờ về phong tục của loài quỷ, chúng ta đã có thể bắt tay nhau. Nhưng hai ta không còn chung ý nghĩ nữa rồi"
"Ta cũng vậy. Trở thành một vị cứu tinh toàn năng đối với kẻ yếu không phải cách cai trị của ta. Đó là bằng chứng rằng sự hợp tác giữa chúng ta sẽ kết thúc rất chóng vánh" (Zef)
"Ông nghĩ một chính phủ trọng mạnh loại yếu có thể tồn tại trong bao lâu?"
"Những kẻ bị lời nói ngọt ngào dụ dỗ và chấp nhận làm nô ɭệ sẽ không bao giờ hiểu được. Quan trọng hơn, ngươi đã làm đến mức này. Chắc ngươi cũng đã chuẩn bị tinh thần đối mặt với hậu quả rồi chứ?" (Zef) "Mặc dù ông đã biết rằng khiến các Tinh linh tức giận không phải kế hoạch duy nhất của bọn ta ... Có phải sự bình tĩnh của ông đến từ con quái vật đằng kia không? Nhưng ta sẽ cho ông thấy, một thứ mà lũ khốn các người chưa từng nghe đến"
"Nếu ngươi nhìn nhận như vậy về Thương đoàn Kuzunoha, ta rất xin lỗi. Mấy tên các người chắc cũng không muốn cả đất nước này bị phá hủy đâu, đúng không?" (Zef)
Tôi đã bị gọi là "quái vật" nhiều lắm rồi, tôi không còn bận tâm quá về chuyện đó nữa.
Tôi chắc chắn sẽ từ chối nếu chúng mời tôi uống trà. Mấy tên phản động đó.
"Được thế thì sẽ tiện hơn nhiều. Quỷ tộc hiện tại cần phải bị tiêu diệt toàn bộ"
"... Vậy thì sự thô lỗ vừa nãy, ta sẽ xin lỗi thay cho ngươi luôn. Bằng cách lấy đầu của mấy tên ngu dốt các người. Io, Reft "(Zef) Không chỉ có mỗi Zef, Io và Reft cũng rút kiếm và lao đến ngay tức khắc.
Họ cắt bay đầu của bọn chúng chỉ trong chưa đầy 10 giây.
Io còn thủ thế như đang lấy chính tay mình làm kiếm.
Đúng là một gã khổng lồ rắc rối mà.
Giàu kinh nghiệm, cần cù, lại còn sở hữu thể chất vượt trội.
"Sẽ vô ích nếu chúng không thể kích hoạt những gì chúng đã lắp đặt, đúng không thưa Bệ hạ?"
"Không, có vẻ chúng muốn dùng mạng sống của mình để câu giờ" (Zef)
Đúng.
Thứ gì đó đã kích hoạt.
Nguồn sức mạnh kì lạ trôi nổi từ ban nãy đang lộ rõ mồn một.
Khi tôi xác định vị trí, ẩn sau đống đất đá là một cây gậy trang trí găm chặt xuống đất.
Chắc chắn là cái này.
"Một cây gậy ư? Có vẻ nó đang kích hoạt sẵn rồi" (Makoto)
"Đó chính là... Cây Trượng Thủ Lĩnh ?! Có lẽ nào! Mio-dono, cô có thể ngăn chặn sự kích hoạt của thứ đó không?" (Shiki) "Quá dễ dàng ... hm? Một thứ cổ xưa và mạnh mẽ. Cái ... tôi không thể triệt tiêu nó được!" (Mio)
"R-Ra vậy. Không, điều đó cũng không phải là lạ. Nếu đây chính là thứ tôi nghĩ đến, nó sẽ khá phiền phức đây. Ừm, mới chỉ là 'có lẽ thôi', tôi nghĩ sẽ không sao đâu" (Shiki)
Hình như Shiki biết điều gì đó.
"Shiki, nó là cái gì?" (Makoto)
"... Có thể đây là một báu vật của Elysion. Nó đáng lẽ đã biến mất rồi mới đúng. Tôi nghĩ đây là cây trượng đã lãnh đạo cả một đội quân rồng, Cây Trượng Thủ Lĩnh" (Shiki)
"Cây Trượng của thủ lĩnh long tộc ư?" (Makoto)
"Một cây trượng được vua của Elysion truyền lại, nó có thể triệu hồi loài rồng. Nhiều câu chuyện đã nói về đề tài này. Nó đã không thể bảo vệ đất nước liên quan khỏi sự diệt vong, nhưng thứ đó vẫn mang một nguồn sức mạnh to lớn" (Shiki) Triệu hồi loài rồng.
Elysion, rồng.
Eh? Nó gợi lại cho tôi điều gì đấy.
"Dù mang trong mình uy lực kinh người, quỷ tộc đã từng xử lí nó một lần và phá hủy Elysion, đúng không? Shiki, thứ này đáng lo ngại đến thế sao?" (Makoto)
"... Để kích hoạt báu vật này, nó phải hấp thụ một lượng lớn máu và mạng sống để tạo ra nguồn ma lực cực đại. Nhưng kết quả sẽ luôn ngẫu nhiên" (Shiki)
"... Ngẫu nhiên?" (Makoto)
Những kẻ phản động đã đánh cược mạng sống của chúng vào quân bài cuối cùng này, một báu vật của quốc gia khác, hơn nữa, nó còn kích hoạt một cách ngẫu nhiên.
Chẳng khác gì đến đây để nhận lấy một cái chết đầy danh dự cả.
Lời nói của chúng rất đáng kinh tởm, nhưng tôi không thể hiểu nổi bọn chúng.
"... Anh biết nhiều thật đấy. Shiki-dono sở hữu một lượng kiến thức rất uyên thâm. Đó hiển nhiên là quân bài tẩy của bọn phản động và cũng là báu vật của Elysion, Cây Trượng Thủ Lĩnh của long tộc" (Zef) "Bệ hạ" (Makoto)
Zef nói vậy khi ông ta tiếp cận chúng tôi.
Io, Reft và Zef; cả ba người đều cầm vài cái đầu trên tay.
"Ta thật không còn lời lẽ nào để xin lỗi vì đã kéo cậu vào vấn đề nội bộ" (Zef)
"Không đâu. Quan trọng hơn, có ổn không nếu ta cứ để cái gậy kia ở đó?" (Makoto)
Khi tôi hỏi, Zef lắc đầu sang hai bên.
Dường như Zef cũng biết đến Cây Trượng Thủ Lĩnh của long tộc.
Không phải sự tồn tại của nó mà là nơi nó đang được cất giấu.
"Lúc này thì chỉ có số phận mới có thể quyết định thứ gì sẽ được triệu hồi thôi. Chúng ta chỉ còn cách chắp tay cầu nguyện cho sự an toàn của người dân" (Zef)
"À, nhân tiện, trường hợp tệ nhất là gì vậy?" (Makoto)
Tính tôi là luôn muốn hỏi về vận xấu mỗi khi nói đến chuyện may rủi.
"Chỉ trừ có các Long thượng đẳng; nó sẽ triệu hồi một đống rồng tới nơi này. Chúng sẽ điên cuồng tàn phá mọi thứ" (Zef) Viễn cảnh đó chẳng khác gì tận thế cả.
Không, Long thượng đẳng không xuất hiện đã là quá tốt rồi.
"Một đống sao" (Makoto)
"Umu. Có thể nó sẽ mang tất cả loài rồng trên khắp thế giới đến đây. Nhưng đúng theo Shiki-dono vừa nói, đó cũng chỉ là một khả năng mà thôi" (Zef)
"Vậy ra đó là ý nghĩa của quân đội rồng" (Makoto)
Nếu cơ hội là 1 phần 100, thế thì ... chỉ có 1% thôi à?
Vãi nồi ~
Tôi sẽ không đặt cược mạng sống của mình cho vụ này đâu~
Bọn chúng sẵn sàng đánh cược chỉ để gϊếŧ chết Zef thôi ư?
"... Theo ta được biết, quân đội rồng sẽ là kết quả tốt đẹp nhất. Kẻ này chưa rõ có cái gì cao hơn thế đâu. Dựa vào kết quả điều tra của chúng tôi, nếu tồn tại một cơ hội đi nữa, khả năng đó sẽ còn thấp hơn 1/100. Chả khác nào bất khả thi" (Zef)
Tôi có cảm giác rất nhiều số 0 sẽ hiện ra đây. Vậy thì chúng ta đang ở trong vùng an toàn.
Tôi thấy nhẹ nhõm hơn rồi.
Mọi việc sẽ kết thúc nếu chúng tôi đánh bại con rồng bay ra khỏi đó.
"Không ổn chút nào" (Shiki)
"Có mùi mờ ám-desu ne" (Mio)
Shiki?
Mio?
"Cái gì không ổn cơ?" (Makoto)
"Một khả năng mà Waka-sama cũng sẽ đoán được ra" (Shiki)
"Đúng vậy. Thực thể mà một người có nghiên cứu cả đời cũng không bao giờ tìm thấy được. Waka-sama là kiểu người sẽ gặp nó hai lần một tuần" (Mio)
Cô cũng là một trong số chúng đấy.
...Không sai. Trong vòng chưa đầy một tuần, tôi đã gặp Tomoe và Mio.
Những cơ hội đó lại khá thấp.
Chắc họ chỉ đang đùa thôi, nhưng khi họ nói với tôi bằng cái vẻ mặt nghiêm túc đó, mấy câu từ vừa rồi cũng tới được tai tôi một chút.
"Không phải hai người nói hơi ác sao?" (Makoto)
"Kia kìa" (Mio)
"Ể?"
Theo lời của Mio, tôi nhìn về phía cô ấy chỉ tay. Nguồn ánh sáng vàng chói lóa cắt xuyên màn đêm, chọc thủng bầu trời.
... Hah...
Đã một thời gian kể từ khi ánh nắng buổi sớm bao trùm lấy tôi như vậy.
Tôi mở đôi mắt vừa mới nhắm lại ra và quay sang nhìn Zef ... lần đầu tiên, tôi đã thấy vẻ kích động của ông ta.
Phần lông mày của ông ta nheo lại, Zef đang nhìn thứ ánh sáng kia với vẻ mặt căng thẳng.
Trong khi bọc lấy cơ thể bằng một nguồn ma lực lớn hơn khi nãy, Zef tỏ vẻ suy ngẫm cách để đối phó với tình huống.
Đúng hơn là, cảm giác này, sự hiện diện mà tôi cảm nhận được trong cái ánh sáng vàng kia ... chính là tên đó.
Mọi thứ đang dần liên kết với nhau.
Elysion, Cây Trượng Thủ Lĩnh, những con rồng; không có ai ngoài tên đó cả.
Chúng tôi đã trúng số độc đắc, không, chúng tôi đã phạm phải một sai lầm lớn rồi.
"Không thể nào. Cơ hội để điều này xảy ra là quá ít. Lúc đầu, chúng ta mới chỉ giả định rằng có thứ còn cao cấp hơn quân đội rồng, vì sự an toàn của cuộc điều tra" (Zef) Những lời của Zef đang làm tai tôi đau.
Từ phần trung tâm của ánh sáng vàng, xuất hiện cái bóng của một con rồng to lớn.
Một con rồng theo kiểu phương Tây.
Người nó còn to hơn cả Graunt. Và đôi cánh càng làm nó trông bự hơn nữa.
Chưa hết, không chỉ có mỗi hai cái cánh thôi đâu.
Con rồng đó mang trên mình sáu cái cánh, mỗi bên ba cái với kiểu dáng khác nhau.
"... Root"
Lại là cái tên biếи ŧɦái chết giẫm đó.
Anh ta nghĩ cái gì mà lại muốn đến đây phá phách thế hả?
"Cậu nói Root ư? Nó tồn tại à? Con rồng Chan Hòa sở hữu tất cả các nguyên tố. Ngự trên đỉnh núi cao nhất của Long thượng đẳng, nó còn được gọi là Cổ Long hoặc Thiên Long. Tại sao một tồn tại gần như ngang hàng với Nữ thần lại chấp nhận bị một báu vật triệu hồi?" (Zef)
Zef bàng hoàng.
Không thể khác được.
Tôi không rõ ông ta hiểu được bao nhiêu phần tình hình hiện tại, nhưng một vị Chúa tể phải luôn đối phó với mọi thứ một cách thực tế. Và việc tạo ra một biện pháp đối phó với khả năng mà cấp dưới của ông ta cho rằng sẽ không xảy ra là sự phi thực tế.
... Sẽ hợp lí hơn nếu ông ta thực sự tận dụng cơ hội để làm gì đó.
Zef là kiểu Chúa tể như vậy.
Ông ta tiến bộ ngay từ chính những lựa chọn của bản thân, ông ta hiểu mình sẽ mất đi cái gì và hậu quả theo sau nó.
Dù không thể thông cảm với cả tá cách làm của Zef, tôi vẫn có thể hiểu được.
(... Ah, cũng được một thời gian rồi, Makoto-kun. Tình huống này đây, tôi sẽ rất biết ơn nếu cậu giải thích nó cho tôi) (Root)
Tôi bỗng nghe thấy một tiếng nói vang vọng.
Nghe như thể anh ta đang không căng thẳng chút nào
Là thông tâm thuật.
Chỉ một người có thể làm điều đó lúc này.
(Root, anh muốn đánh nhau với tôi nhiều đến mức phải lặn lội đến tận lãnh địa quỷ tộc ư?) (Makoto) (Chiến đấu với Makoto-kun ?! Không không không ... khoan đã, đừng bảo tôi, mục tiêu của Cây Trượng Thủ lĩnh...) (Root)
(Zef và tất cả những người ở đây. Bao gồm cả tôi trong đó đấy) (Makoto)
(Achaa. Tôi đã bị chơi rồi. Để nghĩ rằng cái thuật triệu hồi tôi đặt lên Trượng Thủ Lĩnh để đùa giỡn lại kích hoạt vào đúng lúc này. Này, có phải cậu đã lập khế ước với Tinh linh của vận rủi không đấy?) (Root)
(Có chết tôi cũng sẽ không lập một cái khế ước chỉ mang lại sự đen đủi cho mình. Ngay từ khi đến thế giới này, tôi đã bị cuốn vào vòng xoáy của sự đen đủi ở mức cao nhất rồi) (Makoto)
(... Chuyện đã đến nước này, tôi sẽ cố chịu đau, mong cậu hãy nhẹ tay thôi, được chứ?) (Root)
Trái ngược với lời nói của mình, Root bắt đầu tạo ra quả bóng bảy màu với luồng khí chấn động. Quả bóng ánh sáng đang dần thành hình ở miệng anh ta.
Anh, nếu không muốn thì về nhà đi chứ!
(Tôi sẽ không làm anh bị thương đâu, về đi) (Makoto)
(Ahaha, tôi không thể. Thuật triệu hồi này là tuyệt đối. Nó đang ép tôi tấn công mà không kiềm chế lại. Cậu thấy đấy, tôi đã dính phải chính cái bẫy của mình. Đồng thời cũng là chuyên môn của cậu) (Root)
(Đừng có đá xoáy nữa. Thế thì ít nhất hãy nói với tôi anh chuẩn bị làm gì. Tôi sẽ cố xử lí sau) (Makoto) (Ah, chắc tôi sẽ ngất đi thêm lần nữa đây. Cậu đáng tin thật đấy! Nó giống một đòn bạo kích kết hợp cả 6 nguyên tố. Nó có thể dễ dàng phá hủy lâu đài và những vùng lân cận) (Root)
Tôi rất muốn bảo anh ta không được vô tư nói mấy điều tồi tệ như thế nữa.
(... Anh, anh sẽ rời khỏi đây khi ném quả đó xuống đây à?) (Makoto)
(Phải. Bởi vì cậu biết đấy, thú triệu hồi hay làm vậy mà. Ý tưởng này được lấy từ trong cái game chồng tôi từng chơi) (Root)
(Bây giờ tôi đã hiểu rằng mình không nên đánh giá thấp sự hài hước của một con rồng) (Makoto)
Để khẳng định những lời của Root, nguồn sức mạnh đang ngày một dâng cao mà không gì ngăn cản được.
Cứ đà này, địa hình nơi đây sẽ bị thay đổi rất nhiều.
Tôi không rõ liệu có phải vận xấu của tôi đã đem lại tình huống này hay không, nhưng sẽ rất tệ nếu thủ đô của quỷ tộc bị phá hủy. Xin lỗi, tôi là người không may mắn mà.
Đó không phải điều tôi nên nói.
Tôi không định hợp tác cùng quỷ tộc trong cuộc chiến, nhưng họ đã đối đãi tôi rất nồng hậu.
Ngay cả khi sự đối xử đó dựa vào lượng sức mạnh tôi sở hữu, sự thật vẫn là sự thật.
"Để nghĩ rằng sự nhục nhã này lại xảy ra..." (Zef)
Trong khi thiết lập một kết giới, Zef cười lớn.
Thật tệ quá, đến cả ông cũng sẽ không thể chặn đứng toàn bộ đâu.
Nếu chỉ xét đến hậu quả, nó ít nhất sẽ phá hủy một nửa kinh đô.
Về mặt người dân, một nửa là chưa đủ để ước lượng.
"..."
Nó khác hẳn với quả bóng nham thạch lúc trước.
Materia Prima của tôi không thể làm điều tương tự nữa.
Tôi có thể đỡ và đẩy nó đi, nhưng làm thế sẽ không triệt tiêu toàn bộ ma lực, chắc chắn nó sẽ tàn phá nặng nề mọi thứ xung quanh. Ngoài ra, đòn tấn công dạng bạo kích cũng là một vấn đề.
Nếu tôi phóng to giáp ma lực, độ dày của nó sẽ giảm đi.
T-Thật phiền phức.
Nếu có thể, tôi muốn bắn Azusa xuyên qua cái miệng của anh ta.
Nếu tôi làm vậy, nó sẽ tạo ra một cái hố lớn với nơi này làm trung tâm.
Không được, không được.
Tôi tạm thời rời khỏi nhóm của Quỷ vương và bắt đầu bàn bạc với 2 tùy tùng.
"Mio, cô nghĩ chúng ta nên làm gì?" (Makoto)
"Không phải ta chỉ cần trốn đi là được sao?" (Mio)
Quay về Asora, mắt cô ấy đang muốn nói như vậy.
Đó là nơi trú ẩn tốt nhất.
Bởi vì chúng tôi sẽ không phải sợ bị thương nữa.
"... Shiki?" (Makoto)
"... Phép thuật là sản phẩm của sự tưởng tượng. Lớp giáp ma lực của Waka-sama cũng vậy. Nếu đi theo cái logic đó, không phải cách nào cũng sẽ khác với suy nghĩ của ngài. Nhưng tôi vẫn khuyên chúng ta nên tìm nơi trú ẩn thì hơn. Có thể đây là sự không may mắn cho quỷ tộc, nhưng ta cũng có thể gọi nó là nghiệp chướng của họ. Họ dường như đã hiểu rằng một nhân tố thế này sẽ xảy ra, vì vậy chuẩn bị trước cho nó mới là nguyên tắc của kẻ mạnh" (Shiki) Có một cách à.
Thế thì hãy thử luôn thôi.
Đằng nào tôi cũng sẽ không chết vì thứ kia đâu, dù có thất bại thì tôi vẫn sẽ không phải nhận mất mát gì.
"Shiki, giải thích chi tiết cho tôi. Mio, cô cũng phải hỗ trợ đấy" (Makoto)
"Ngài thực sự muốn làm sao? Vậy thì trước tiên tôi sẽ xin phép nhà vua. Có vẻ Root-dono vẫn đang tăng sức mạnh không ngừng" (Shiki)
"Nếu đó là quyết định của Waka-sama, em rất sẵn lòng giúp đỡ-desu wa" (Mio)
Shiki đi đến chỗ Zef.
Nếu tôi làm hỏng mọi chuyện, quỷ tộc sẽ là những người phải gánh chịu hậu quả nặng nề nhất.
Tôi được phép làm hay không còn phụ thuộc vào sự xác nhận của họ.
Nếu họ bảo chúng tôi không được hành động, vậy thì chúng tôi sẽ tạm trú ẩn tại Asora.
Rona vẫn đang được chữa chạy như thường, và Mokuren đã dìu cô ta từ nãy đến giờ rồi. Nhưng tôi sẽ không cho họ mượn Shiki đâu.
Anh ta có nhiệm vụ phối hợp với tôi từ giờ trở đi mà.
"Một đòn bạo kích dung hợp 6 nguyên tố. Được, chúng ta sẽ làm theo kế hoạch của Shiki với mọi thứ mình có" (Makoto)
"Công việc này cần có sự hợp tác-desu wa ne, Waka-sama" (Mio)
Tôi nhìn tên Root đang tỏa sáng trên kia.
Tâm trạng tốt của Mio đã giúp trái tim tôi bình tĩnh lại đôi chút.