Chương 171: Nếu Mùa Đông Kéo Đến.
“Thế đấy... Chúng ta chắc chắn đang tiến lên, nhưng việc này đang làm tôi đau đầu quá”
Ở một nơi cách pháo đài Stella vài cây số, xuất hiện một túp lều nhỏ.
Vài bóng người đang tụ tập quanh nơi đó.
Người vừa cất lời là một cô gái với ánh mắt đang hướng về phương bắc, đứng khoanh tay lại.
Sau khi nói ra, cô nhắm mắt để suy nghĩ. Ít phút sau, cô lại mở mắt, thả lỏng hai tay rồi thở dài.
“Chúng ta sẽ quay về. Mùa đông chẳng cho ta sự lựa chọn nào khác đâu. Ít nhất thì việc tiếp tục tiến lên phía Bắc không phải một việc làm khả thi“(Cô gái)
“Đúng như chúng ta đã nghĩ, “nơi ấy chẳng còn gì” hử?”
“Là thế đấy Wudi. Vậy đó. Chặng đường tiến lên phía Bắc sẽ có rất nhiều chướng ngại vật, và chúng ta sẽ không thể dựa dẫm vào các thị trấn và người dân dọc đường được nữa. Chúng ta sẽ cần phải xây dựng một khu trại nếu tiếp tục hướng đi này. Đối phó với quỷ tộc đúng là việc rắc rối nhỉ?“(Cô gái)
Cô gái đang trả lời câu hỏi của người đằng sau mình là Otonashi Hibiki.
Người anh hùng của vương quốc Limia.
Xung quanh Hibiki là tổ đội của cô, thêm vào đó có vài hiệp sĩ khác nữa.
Họ là những người duy nhất ở vùng đồng bằng hoang vu này.
“Thế thì, onee-chan ...”
“Nên chúng ta sẽ kết thúc yêu cầu của Larva-dono mà đã từng đi ngược lại chúng ta. Chị từng nghĩ chuyện này còn lâu mới xảy ra, nhưng có vẻ Chiya-chan sắp được về thăm nhà đấy” (Hibiki)
“Em hiểu rồi... Cũng đã lâu rồi em chưa về Lorel. Em tự hỏi mọi người có khỏe mạnh hay không đây. Sairitz-san thì chắc vẫn chưa thay đổi chút nào“(Chiya)
Hibiki xoay người đối mặt với một cô gái nhỏ nhắn.
Cô ấy là Chiya, tu sĩ của Lorel, người đang đi cùng với Hibiki.
Biểu cảm của cô cũng phức tạp y chang Hibiki vậy, nhưng có vẻ Chiya chỉ đang giả vờ thôi. Khi có người nhắc đến Lorel, quê hương của mình, một nụ cười xuất hiện trên khuôn mặt cô.
“Vậy thì hãy quay về lều trước khi trời trở lạnh thôi, Chiya-chan. Chúng ta sẽ trở về Ashuta, sau đó chuẩn bị rút quân theo hướng Nam trong lần này nhé“ (Hibiki)
Trong lúc dùng cả hai tay đẩy vào lưng Chiya, Hibiki trở lại căn lều.
Giọng điệu của cô khá vui vẻ, nhưng mặt cô thì vẫn cứng rắn và không có một nụ cười nào ở trên đó cả.
(Ngày hôm đó, sau khi kinh đô hoàng gia bị đánh chiếm. Không còn ai thấy Larva hay cái tên áo trắng đó nữa. Họ chỉ để lại một tin nhắn. "Hãy mang Chiya-chan về nhà", huh. Mình không biết động cơ đằng sau là gì, nhưng đây là lời của chính Larva, vì vậy tuân theo nó là một điều có lợi. Chúng ta cũng có thể đến thăm Hàn lâm trấn của Rotsgard trên đường luôn, Thương đoàn Kuzunoha, nơi đức vua đã thừa nhận và Joshua-sama cũng đang ở đó. Mình tự hỏi liệu Mio-san có ở đó không. Và cả người mà mình chưa bao giờ gặp, Raidou. Mình có cảm giác rằng Larva và tên áo trắng đó có liên quan tới thương đoàn Kuzunoha, mặc dù đây chỉ là linh cảm mà thôi)
Hibiki đã suýt chết vào ngày hôm đó, tại thủ đô Asuta.
Cô được cứu bởi một Lich tên Larva và một người áo trắng tự xưng mình là chủ nhân của anh ta.
Hibiki khá tự tin vào sức mạnh của bản thân, nhưng cô vẫn không thể quên được những người mạnh đến nực cười ngay trước mắt mình.
Sự khác biệt về sức mạnh giống như cái Thương đoàn Kuzunoha mà cô thấy ở thành phố Tsige từ đằng xa.
(Và mình vẫn chưa biết chi tiết về cái chết của Ilum-kun, sự thật xung quanh việc này cũng đang nằm ở Rotsgard. Chiya-chan vẫn còn nhỏ nên mình đang nghĩ sẽ mang em ấy về Lorel. Không phải quá tệ khi làm việc này vào mùa đông. Được rồi, đã quyết định xong. Mình sẽ cần phải đề nghị đến nhà vua rồi)
Cô nhìn lại một lần nữa vùng đất hoang trước mắt, nơi không còn sót lại con đường tử tế nào cả.
“Đây là cách tung hỏa mù ở một cấp độ cao hơn việc thiêu rụi mọi thứ. Ngay cả các mùa trong năm cũng đang chống lại mình sao; mình có phải là Napoleon đang đối đầu với mùa đông của nước Nga không đây? Thật quá khắc nghiệt mà. Một anh hùng không nên sử dụng cái kế hoạch như thế này. Nếu đây là một trò chơi, công ty phát hành chắc chắn sẽ chìm trong những lời chỉ trích của giới phê bình... Nghiêm túc đấy” (Hibiki)
Tiếng lẩm bẩm của cô biến mất vào vùng đất hoang, không ai có thể nghe thấy nó nữa.
Mùa đông đang đến gần.
◇◆◇◆◇◆◇◆
“Ta hiểu rồi, vậy ra ngay cả Reft cũng không hiểu sao mình lại đến được đó”
"Vâng. Có vẻ anh ta đã mất đi một phần trí nhớ. Nhưng ít nhất, không có dấu hiệu nào cho thấy chúng ta có thể dò theo những phần kí ức đã bị gỡ bỏ một cách thủ công cả. Theo lời những binh lính đã thoát khỏi Kaleneon, chúng ta có thể nói rằng bọn quái vật đó đang tiến về phía trước”
“Mặc dù rất khó để tưởng tượng rằng sẽ có người lại muốn nơi đó nhiều đến mức đẩy lùi một tướng quỷ của phe ta. Không liên lạc, không có người đưa tin nào được gửi trả trở lại, đội hình rút lui của họ đã bị tiêu diệt hoàn toàn ...”
Tại kinh thành thuộc quỷ tộc.
Một thành phố rất khác với những thị trấn của hân tộc.
Đó là thành phố được xây dựng xung quanh một tòa lâu đài.
Lớp tuyết phủ đã trở nên rất dày; khu vực đó hoàn toàn yên ắng.
Cuộc trò chuyện giữa nhà vua và cận thần đang tiếp tục tại một căn phòng trong tòa lâu đài.
“Rona, cô đã có thêm thông tin gì chưa?” (Quỷ vương)
"Thần thành thật xin lỗi. Mặc dù đã tự mình điều tra trực tiếp, thần vẫn không tìm thấy gì cả. Chúng ta cũng vẫn chưa nhận được bất kỳ liên lạc nào từ phía bên kia “(Rona)
“Thứ đó có vẻ không phải là một hân tộc. Việc này khá đau đầu đấy. Cứ tiếp tục điều tra đi. Nhưng cũng cần phải điều chỉnh những mệnh lệnh của mình cho phù hợp với mức độ thiệt hại; ta không thể chấp nhận việc binh lính của mình phải bỏ mạng mà không có một lí do nào cả” (Quỷ vương)
“Theo ý ngài” (Rona)
“Bọn hân tộc đã nhìn thấy những gì xảy ra tại phía bắc Pháo đài Stella sẽ không tấn công sớm được. Bởi sau cùng thì thủ đô của chúng đã phải hứng chịu rất nhiều thiệt hại rồi. Io, Rona. Hai ngươi làm tốt lắm“(Quỷ vương)
“... Không đâu. Chúng thần đã không hoàn thành nhiệm vụ của mình. Chúng thần không xứng đáng với những lời như vậy ... “(Io)
“Như anh ta vừa nói. Chúng thần đã được lệnh phải thu thập thông tin, nhưng chúng thần vẫn không thể tìm ra bất cứ điều gì về những sự kiện đã xảy ra ở Kaleneon. Thần nghĩ sự trừng phạt là điều phù hợp cho bản thân mình“(Rona)
Hai tướng quỷ Io và Rona đang thể hiện sự xấu hổ trước những lời lẽ khoan dung của Quỷ vương.
Họ có thể là một gã khổng lồ và một quỷ nhân, nhưng khuôn mặt của hai người đó đầy hối hận vì không thể thực hiện mệnh lệnh của đức vua.
“Fu, đừng lo lắng về chuyện đó nữa, cả hai người. Ta không quan tâm nếu các ngươi dùng hành động để phản ánh thực lực của mình, nhưng cũng không nên kéo dài nó và hãy nhanh chóng thực thi nhiệm vụ mới. Io, ta sẽ giao lực lượng Renhei ở phía Nam cho ngươi. Rona, sắp xếp một cuộc gặp với Thương đoàn Kuzunoha “(Quỷ vương)
“Xin cứ để đó cho thần” (Io)
"Từng có một lần. May mắn thay, có vẻ Raidou cũng đang mong đợi cuộc gặp với chúng ta“(Rona)
“Raidou, huh. Theo các báo cáo về Rotsgard, cậu ta chắc chắn là một kẻ bất thường, nhưng ta cũng sẽ trông chờ vào việc này“(Quỷ vương)
Quỷ vương cười lớn.
Mối quan hệ giữa hai người họ là việc Raidou đã nghiền nát một trong những kế hoạch của Quỷ vương, nhưng ông ta không có dấu hiệu nào là đang lo lắng cả.
Ít nhất là ông ta không biểu hiện ra bên ngoài.
Ngoài ra, còn có thêm một người nữa.
Đó là một người phản ứng rất mạnh với cái tên Raidou.
Quỷ Vương, hai tướng quỷ đáng tin cậy của ông ta và một người nữa, trong căn phòng đó có 4 người.
Cô vốn ngồi im suốt cuộc thảo luận, nhưng giờ thì người đó lại mở miệng.
“Thưa Bệ hạ, con cũng muốn gặp Raidou” (Sari)
“Sari. Con đã cảm thấy gì đó ở cậu ta sao? “(Quỷ vương)
"Vâng. Con quan tâm đến người đó. Rona đã cho con xem báo cáo của mình và con đã nghĩ họ là một thương đoàn cực kì độc đáo“(Sari)
“Hmm, sao con lại nghĩ rằng họ độc đáo?” (Quỷ vương)
“Thương đoàn Kuzunoha quá ổn định. Quy mô của họ không phải là nhỏ, nhưng họ chưa bao giờ thiếu kiên nhẫn. Mặc dù sự tồn tại của nơi đó bấp bênh năm này qua năm khác. Cứ như thể họ tự trả tiền cho mọi thứ, như thể họ luôn ‘tự cung tự cấp’ vậy” (Sari)
Cô con gái tên Sari là một quỷ tộc trẻ tuổi với ngoại hình của một thiếu nữ.
Tuy nhiên, giọng điệu và đôi mắt của cô lại giống như một người trưởng thành, người cô tỏa ra một bầu không khí mất cân bằng.
“Tự cung tự cấp sao? Đó không phải là những từ con thường áp dụng cho một thương đoàn đâu, Sari“(Quỷ vương)
"Con cũng nghĩ vậy. Họ thậm chí có phải một “thương đoàn” hay không? Con đang nghi ngờ câu hỏi này. Đó là lý do tại sao con muốn tận mắt nhìn thấy người tên Raidou đó“(Sari)
“... Ta sẽ cho phép. Nếu có bất kỳ người nào khác có mặt ở đó, hãy nhớ báo cáo lại cho ta. Vì con là con ta, ta chắc Raidou sẽ không phản đối chuyện này đâu“(Quỷ vương)
Có bốn ứng cử viên để trở thành Quỷ vương.
Tất cả đều là "con cái" của ông ta.
Tuy nhiên, không phải bọn họ đều có chung huyết thống.
Về cơ bản, cách thức chọn vua của quỷ tộc khác với hân tộc.
Những đứa trẻ đặc biệt, ngay cả khi không cùng dòng máu với vua, sẽ vẫn được chọn để nhận được sự giáo dục cần thiết để trở thành một vị vua.
Họ đã trải qua vô số thử thách để loại bỏ các ứng cử viên không phù hợp. Đến ngày hôm nay, chỉ còn lại bốn người đó.
Sari là em út.
Cô thiếu kỹ năng quản lý và ngoại giao khi so sánh với các ứng cử viên khác, nhưng cô lại vượt trội hơn trong việc xử lý thông tin.
Là một quỷ nhân, cô sẽ đứng ngang hàng với Rona.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Sari và Rona đi dạo cùng nhau.
“Sari-sama, có vẻ cô đang chú ý đến thương đoàn Kuzuhona nhỉ” (Rona)
"Đúng vậy. Trước đó tôi có nói rồi, nhưng tôi hứng thú với người tên Raidou mà mình đã đọc trong các báo cáo của cô. Otou-sama dường như muốn xác định vai trò của người đó trong cuộc chiến này, nhưng suy nghĩ của tôi thì lại hơi khác một chút“(Sari)
“Ý cô là cậu ta chẳng liên quan gì đến cuộc chiến tranh này sao?” (Rona)
“Tôi muốn xác định rằng liệu Raidou có khả năng đóng góp cho tương lai của quỷ tộc hay không” (Sari)
“Cô nói tương lai sao?” (Rona)
"Đúng. Cho dù kết cục của trận chiến này có như thế nào đi nữa, tương lai của quỷ tộc phải luôn được đảm bảo“ (Sari)
“Nhưng Sari-sama, nếu chúng ta bị đánh bại trong cuộc chiến này, cái tương lai đó cũng sẽ biến mất theo đấy” (Rona)
“Tôi không tin vào một điều như vậy. Không, nghĩ theo cách này và muốn có được chiến thắng là việc đúng đắn. Mặc dù vậy, liệu còn có cách nào an toàn hơn thế không? “(Sari)
“... Với tư cách là một vị tướng, tôi không thể đồng ý với cô, nhưng tôi hiểu rằng đó cũng là một cách nghĩ khác” (Rona)
“Không sao hết. Tôi chắc rằng cô cũng đã nhận thấy, nhưng tôi không bị ám ảnh bởi cái ngai vàng của Quỷ vương đâu. Xin hãy lưu ý rằng tôi cũng có những suy nghĩ như vậy “(Sari)
Mặc dù có sự khác biệt về chiều cao, đó không phải cuộc trò chuyện giữa người lớn và trẻ con.
Rõ ràng ai ai cũng biết về việc Sari đã được giáo dục theo một cách độc nhất vô nhị.
“Tôi sẽ không bao giờ dám cho rằng cô thua kém bất cứ ai đâu, nhưng tại sao lúc này cô lại nghĩ như vậy?” (Rona)
“Bởi vì Roche-nii-sama đang quản lí nội bộ; Shem-nii-sama lo việc ngoại giao và Lucia-nee-sama quản lí các vấn đề quân sự. Tôi tin rằng Roche-nii-sama là người thích hợp nhất để trở thành Quỷ Vương tiếp theo. Mọi người sẽ được ấm no dưới sự trị vì của anh ấy. Vai trò của tôi là ngăn cản bất cứ xung đột nào có thể xảy ra, cho dù Quỷ Vương có là ai đi chăng nữa. Miễn là không có sự kiện lớn nào xuất hiện“(Sari)
“...” (Rona)
“Đừng có làm cái mặt như thế, Rona. Lời nói của cô là thứ làm tôi yên tâm nhất khi nghe đó. Tôi đang mong chờ một bài giảng mới của cô. Mặc dù tôi cũng không phiền nếu phải viết một bản báo cáo nữa về thương đoàn Kuzunoha cùng cô đâu“(Sari)
Cô gái với những suy nghĩ chín chắn khác với vẻ ngoài trẻ trung của mình tiếp tục bước đi, để lại Rona đang đứng một mình.
Rona theo dõi bước đi tự tin của Sari một lúc, trước khi lắc đầu để sắp xếp lại suy nghĩ của cô ta.
Cuộc gặp gỡ giữa Thương đoàn Kuzunoha và quỷ tộc đang đến gần.
Makoto nghĩ rằng đây chỉ là một nghi thức; tuy nhiên, điều này không phải thứ đáng lo ngại.
Cậu ta đã áp đảo quỷ tướng Reft bằng cách sử dụng sức mạnh không thể lường trước nổi của một vị thần, nhưng cậu vẫn chưa hiểu rằng đây chỉ mới là một điềm báo cho những sự kiện sắp sửa xảy đến.
Chậm và chắc.
Bước chân của anh hùng và quỷ tộc đang tiếp cận Thương đoàn Kuzunoha.
------END CHAP------