“Fufu, ra thế. Anh hùng-sama của Đế quốc thật gan dạ đấy”(Sofia)
“Những đòn tấn công rất hào nhoáng, nhưng hỏa lực cũng tốt đấy. Có vẻ như việc hắn trở nên mạnh mẽ hơn dưới màn đêm là chính xác rồi. Sofia, đừng đánh giá thấp hắn ta nhá”(Lancer)
“Không đời nào tôi xem thường hắn được. Tôi muốn đây luyện tập trước khi gϊếŧ chết tên “Ác quỷ” đó. Tôi sẽ đánh với hắn mà không cần kiềm chế. Chỉ khi hắn xứng đáng để có thể đối đầu với tôi, vậy đấy”(Sofia)
“Tên ‘Ác quỷ’ đó huh. Đúng vậy. Với bầu không khí này, sẽ không phải là lạ khi gã đó xuất hiện. Hiện tại cô không dễ để bị nắm thóp, nhưng chắc chắn hắn ta vẫn là một kẻ thù đáng gờm”(Lancer)
“Mọi chuyện là thế. Thôi thì, chơi nào! ”(Sofia) Sofia tuốt thanh kiếm ở thắt lưng ra.
Đây là thanh kiếm hơi khác với thanh cô từng dùng để đấu với Makoto.
Đặc tính và vật liệu vẫn vậy, nhưng thanh đao to lớn đã bị thay thế bằng thanh kiếm cầm một tay, và nó khá mỏng.
Tất nhiên Sofia đang cầm nó bằng cả hai tay rồi.
Ánh mắt cô đã rơi vào tổ đội Tomoki, họ đang bay ngay trên vùng chiến, cưỡi trên lưng một con rồng.
"Tốt lắm" (Lancer)
Long thượng đẳng trong hình hài một cậu bé, Lancer, búng ngón tay một phát.
Như thể cùng lúc theo cử chỉ cậu ta, một số thanh kiếm sáng chói xuất hiện trên nền trời.
Chúng cũng xuất hiện ở khu vực xung quanh anh hùng, tốc độ của con rồng bỗng giảm đi.
Ngay cả khi bọn họ đang ở xa, với Sofia, khoảng cách này vẫn là quá gần.
Một nụ cười hung dữ xuất hiện trên gương mặt Sofia.
Nhấc bổng Lancer bằng một tay, hai người ấy biến mất. “Ara, tên nhóc đó nhận ra tôi rồi” (Sofia)
“… Hắn có thể đang dùng một công cụ tìm kiếm kẻ thù. Tôi nghe nói rằng có những bảo cụ cổ xưa với năng lực nhận biết xuất sắc. Quan trọng hơn, tôi vẫn là cộng sự của cô dù chỉ là tạm thời, cô biết không vậy? Đừng có xách tôi như thể đang xách một con mèo chứ”(Lancer)
Phía xa con rồng đang bay, cặp đôi Sát long nhân xuất hiện dưới mặt đất bị ngạc nhiên khi Anh hùng Đế quốc đã nhận biết được sự hiện diện của họ.
Có thể nơi này đang rất thưa thớt, nhưng đây vẫn là nơi diễn ra trận chiến.
Nhận ra ai đó xuất hiện ngay lập tức trước mặt không phải chuyện thường thấy.
Hai người đó cảm nhận rằng trạng thái của anh hùng không được bình thường, nhưng những cô gái kia thì dường như không để tâm cho lắm.
Số lượng kiếm xung quanh con rồng tăng lên theo từng giây phút. Xuất hiện tức khắc mà không thể đoán trước, mục đích của kĩ năng này là giam giữ họ.
Sự bối rối của anh hùng đế quốc, Iwahashi Tomoki, và tổ đội của anh ta; Sofia không thể bỏ qua khoảnh khắc này.
Với một phép thuật mà họ không thể biết về cả sức mạnh lẫn người tạo ra nó, sự cơ động của họ đã tạm thời bị mất đi.
*Ton*
“Chào buổi tối, anh hùng của Đế quốc-sama” (Sofia)
“?! Cô là ai?!"
Sofia đáp xuống lưng con rồng.
Cô đã hoán đổi vị trí của mình với một thanh kiếm ánh sáng, nhưng với Tomoki, người không biết gì về sức mạnh của cô, anh ta chỉ có thể thấy cô như một người đột nhiên rơi xuống từ trên trời.
Toàn bộ cơ thể của Tomoki đã được trang bị, bỏ qua khả năng di chuyển của cậu ta, chỉ cần nhìn vào cũng biết được người đó thiên về phòng thủ. “Sofia. Sát long nhân Sofia. Ngươi chưa nghe nói về ta sao? ”(Sofia)
"Sát long nhân ... Cô nói Sát long nhân ?! Sofia đó ư ?! ”(Tomoki)
"Ta rất vui vì anh hùng-sama biết đến tên mình. Ngươi là anh hùng của Đế quốc, Iwahashi Tomoki đúng không? ”(Sofia)
“P-Phải. Cô cần gì mà lại phải đột ngột như này? Cô đã nghe về sự nguy hiểm mà Đế quốc đang phải đối đầu và đến để giúp tôi sao? ”(Tomoki)
"Vụ việc ở mức độ này không thể coi là nguy hiểm cho Đế quốc thôi đâu" (Sofia)
Sau khi Sofia cười vào những lời của Tomoki, cô ta đáp trả bằng một câu hỏi.
“Chà, mặc dù Lily không có ở đây, tôi thì ngược lại. Mức độ tấn công này của quỷ tộc sẽ không thể đánh bại chúng tôi ”(Tomoki)
“Thật dũng cảm làm sao. Có vẻ ta sẽ được mong đợi một cái gì đó từ chuyện này đây, có lẽ vậy ”(Sofia) “Nhưng tại sao cô lại đến Đế quốc? Tôi nghe nói rằng cô luôn chu du nay đây mai đó, thậm chí nếu ai đó muốn gặp mặt, họ cũng không thể tìm thấy cô cơ mà ”(Tomoki)
Cái tên Sát long nhân rất nổi tiếng, nhưng vì cô không hay đến Hội, nhiều người đã muốn gặp mặt Sofia, nhưng họ đều không thể.
Không chỉ vậy, cô bất tuân những cuộc triệu tập từ Hội, và có tin đồn nói rằng có lẽ mối quan hệ giữa cô và Hội không tốt đẹp cho lắm.
Đó là lý do tại sao ngay cả anh hùng Tomoki cũng chưa gặp cô ta trước đây.
Một người phụ nữ, lại còn rất mạnh mẽ.
Cô ấy đáp ứng hai điều kiện cần thiết đó, vì vậy với Tomoki, đó là người cậu ta muốn gặp một lần và yêu cầu sự hợp tác.
Tất nhiên, điều đó sẽ xảy ra bằng năng lực quyến rũ, cũng bởi cậu đang sở hữu một phương pháp khiến họ không thể phản bội mình, không có lý do gì để không sử dụng nó cả. "Ta đã chú ý đến ngươi" (Sofia)
“Đến tôi ư? Điều đó… làm tôi vui đấy. Vậy thì tôi sẽ mời cô đến lâu đài. Hãy nói chuyện thật nhiều nào ”(Tomoki)
“Fufu, ta không quan tâm đến sự quyến rũ của ngươi hay bất cứ thứ gì khác cả. Điều ta thích chính là… ”(Sofia)
“Tomoki-sama !! Coi chừng!!"
“Wa ?!” (Tomoki)
Cận vệ hoàng gia Ginebia, người đang ở gần Tomoki, chú ý đến mọi hành động của Sofia, và lao mình lên trước Tomoki.
Một âm thanh va chạm của kim loại vang dội trên lưng con rồng.
“Phản ứng nhanh đấy. Tomoki có một điểm trừ, nhưng với quý cô hiệp sĩ đây, ta cho ngươi một điểm cộng. Đúng vậy, mùi hương này. Cô đã có được sức mạnh của loài rồng phải không? “Sa Triều Sazanami” huh ”(Sofia)
“Cô đang đùa cợt gì ở đây thế hả, Sofia? Chĩa kiếm về phía Tomoki-sama. Tôi không nghĩ cô là một người không hiểu được ý nghĩa của hành động đó ”(Ginebia) Tomoki mở to mắt ngạc nhiên.
Bên cạnh hai người đang đọ kiếm, Ginebia và Sofia, còn có cả kẻ triệu hoán rồng, Mora; và giả kim thuật Yukinatsu. Cả hai bọn họ đều đã cứng đờ.
Bởi vì họ đã hiểu ra rằng người vừa xuất hiện gần như là một kẻ thù.
“Tất nhiên là ta hiểu. Phải, ta quên đề cập đến điều này. Hiện tại, ta cũng có một danh hiệu khác đấy. Phó quỷ tướng, Sofia Bulga. Rất vui được gặp, tổ đội của anh hùng-sama ”(Sofia)
“?!”
“Wa ?!”
"Một quỷ tộc!"
"Phó tướng sao ?!"
“Ta nghe nói đến danh tiếng của anh hùng-sama về việc ngài trở nên mạnh mẽ vào ban đêm, vậy thì hãy nhảy với ta một điệu nào. Sao vậy? Trăng đêm nay khá đẹp đấy, ngươi biết không? ”(Sofia)
Sofia cúi chào trong vũ điệu như đang đùa giỡn.
Mặc dù đang ở trong tình huống bị bao vây bởi kẻ thù, nhưng cô ta không thể hiện bất kỳ dấu hiệu nào của sự căng thẳng. “… Không cần biết cô có là ai !!”
Tomoki tăng cường sức mạnh quyến rũ của mình.
Chỉ có vài người đã kháng lại được năng lực đó.
Trên hết, có lẽ vì anh ta đã quen với việc sử dụng, sức mạnh của nó đã tăng lên đều đặn.
Không chỉ vậy.
Anh ta đã bí mật luyện tập để chống lại anh hùng của Vương quốc và nữ tu sĩ. Ngay bây giờ, anh ta thậm chí có thể hạ được một quỷ tộc chỉ bằng cái liếc mắt.
Nhưng…
“Chưa được đâu, anh hùng-sama. Cái đó không hiệu quả với ta. Nếu muốn quyến rũ ta, ngươi trước tiên cần phải có khả năng quyến rũ một con long thượng đẳng ngay lập tức cái đã. Nhưng ngươi biết đấy, anh hùng-sama ~, có một cách đơn giản hơn nhiều ”(Sofia)
"Cô ... cô biết về đôi mắt quyến rũ của tôi ư?" (Tomoki)
“Một chiến thuật đã bị lộ ra ngoài như vậy thật vô ích. Này, hãy thử đánh thắng ta đi. Nếu ngươi có thể làm điều đó, ta sẽ trở thành của ngươi. Ngay cả khi không dùng đến đôi mắt đó, ta vẫn sẽ dâng hiến cho ngươi linh hồn và thể xác này ”(Sofia) Lợi dụng khả năng quyến rũ Tomoki, Sofia làm lộ ra ngực và đùi của mình bằng một tư thế khiêu gợi, và kíƈɦ ŧɦíƈɦ anh ta.
"Cấp độ của cô vẫn cao hơn tôi, nhưng tôi sẽ dạy cho cô rằng thứ quyết định cuộc chiến không chỉ có điều đó!" (Tomoki)
“Ta có cùng quan điểm với ngươi. Vậy trước tiên, con thằn lằn này đang cản đường đấy ”(Sofia)
Ngay khi Sofia nói điều đó, thanh kiếm của cô lại tỏa sáng một lần nữa.
Một tiếng gầm phát ra từ con rồng bay, Nagi, thứ vẫn đang ở trên trời.
“Nagi ?! C-cánh của cậu! Cô, cô đã làm gì vậy? !! ”(Mora)
Lời của Mora rất nhanh chóng. Tư thế của Nagi loạn lên.
Ngay lúc đó, phần cánh bên kia chạm vào thanh kiếm ánh sáng. Một mùi khét tỏa ra, và một tiếng gầm khác vang lên.
Chân của nhóm Tomoki đang không ổn định, chưa hết, Sofia vẫn đứng vững trên lưng con rồng đang run rẩy dữ dội khi nó rơi xuống. “Vậy thì, ta sẽ đợi ở phía dưới. Ngươi có thể đi cùng bạn bè hoặc đi một mình, tùy ngươi chọn. Chỉ là, khoảnh khắc ngươi chĩa thanh kiếm vào ta, cho dù ngươi có là một đứa trẻ, ta cũng không quan tâm. Hãy đến với một quyết định đúng đắn ”(Sofia)
Sofia nhảy xuống từ lưng của Nagi, điều đó giống như thể tự sát vậy.
Xác nhận vị trí của Lancer bằng khả năng điều hướng của thanh kiếm, Sofia quay trở lại chỗ bạn đồng hành của cô ta.
"Thế nào? Tên choi choi ấy có đáng để nghiêm túc không? ”(Lancer)
“Thậm chí không cần phải dùng đến “cái đó” đâu. Bất kể số lượng chúng có là bao nhiêu, không, có vẻ việc đánh bại cả tổ đội đó sẽ dễ dàng hơn. Đến mức này, tôi cảm thấy hắn sẽ mạnh hơn khi còn một mình ”(Sofia)
"Hoh ~ mặc dù tôi hiếm khi nghe nói hắn ta sẽ chiến đấu một mình" (Lancer) “Đó chỉ là trực giác của tôi thôi. Ngoài ra, con rồng bay đó, nó có chút ích lợi. Nếu có thể, tôi muốn biến nó thành của mình ”(Sofia)
“... Lấy nhiều chiến lợi phẩm nhất có thể huh. Cứ làm như cô muốn đi. Đối với một con rồng bay, tôi nghĩ rằng "Xích quang Akari" sẽ là đủ đấy "(Lancer)
Lancer tỏ ra kinh ngạc với cách đánh giá con rồng bay đó của Sofia.
Đồng thời, cậu ta đề cập đến cái tên “Xích quang”, nó vốn là một con long thượng đẳng giống Lancer, nhưng bởi sự mơ hồ của cậu ta, không ai hiểu được ý nghĩa thực sự của những lời đó.
“Nó có nhiều công dụng khác đấy. Ara, chúng đến rồi. Con rồng bay đã gục huh. Sẽ rất rắc rối nếu muốn tìm nó sau này đây ”(Sofia)
Trong khi Sofia và Lancer đang nói chuyện nhàn nhã trên chiến trường, tổ đội của Tomoki xuất hiện. Không thấy Nagi đâu nữa.
“Có lẽ nó đang nghỉ ngơi ở điểm hạ cánh” là kết luận của Sofia.
Nơi cô ta nói đến không phải một chỗ an toàn. Sau tất cả thì đây vẫn là chiến trường mà.
Tất nhiên, quỷ tộc sẽ không tấn công họ.
Nhưng trên chiến trường, có rất nhiều khoảnh khắc mà đồng minh của bạn sẽ phạm sai lầm.
Hân tộc và quỷ tộc đang chiến đấu trong tuyệt vọng.
Sofia và Lancer chỉ đang nói chuyện với nhau, nhưng không phải là họ chưa bị tấn công từ phía nào cả.
Những đòn tấn công rơi như mưa và các đòn tấn công được thực hiện bởi những người lính đã mất trí, tất cả chúng đều bị xử lý bằng khả năng điều khiển kiếm của Lancer.
Giữa những vũng máu tanh, hai kẻ này vẫn đang nói chuyện mà chả lo lắng gì.
“Không cần quan tâm nếu đó có là hân tộc hay quỷ tộc sao? Các người điên hết rồi" “Ara, chúng đang tấn công bọn ta. Đó là lý do tại sao ta chỉ trả lại chúng thôi. Giờ thì, hãy bắt đầu nào. Nếu ngươi thua, Vương quốc và Đế quốc sẽ trở thành một mớ hỗn độn đấy. Ngươi phải cố hết sức, được chứ? ”(Sofia)
“Tôi là một anh hùng nắm giữ sự bảo vệ thần thánh của Nữ thần. Đừng đánh giá thấp tôi chỉ vì cô là một Sát long nhân! ”(Tomoki)
“Ừ, ta sẽ không giữ sức đâu. Hãy để ta kiểm tra sức mạnh hiện tại của mình nào !! ”(Sofia)
Sofia tiếp cận bằng thanh kiếm trong tay, lao đến nơi Tomoki và Ginebia đang chuẩn bị.
Lưỡi kiếm sát thủ đó trói chặt anh hùng và người cận vệ hoàng gia.
“?”
“Gục ngã đi! Sự giam cầm của Búp bê đất, Mad Rail! ”
Với một khuôn mặt bối rối, Sofia nhìn vào hai người đã thay đổi hành động của mình ngay khi họ chuẩn bị xong. Như để trả lời câu hỏi của cô ta, một giọng nói vang lên từ đằng xa.
Đó là giọng nói của Yukinatsu, người chuyên sử dụng Golem.
Hình bóng của Tomoki, Ginebia, và cả hai người còn lại, bị xáo trộn, và sau đó nó cuộn quanh Sofia như những cái xúc tu.
“… Heh ~ Ta không thể nhận biết được điều khác biệt đấy. Thật là một chú thuật ấn tượng”(Sofia)
“Ý thức đang được chuyển tiếp từ chính người sử dụng. Khá phức tạp đấy phải không? Hãy để tôi nói với cô điều này, cố thoát ra sẽ không ổn đâu! ”(Yukinatsu)
"Thật sao? Nó được làm bằng vật liệu cứng hay gì đó à?! ”(Sofia)
"Tôi chỉ cần tạo ra tiếng ồn cho đến khi nó biến đổi xong, nhưng có vẻ như việc đó là không cần thiết" (Yukinatsu)
“Nó trở nên cứng hơn rồi. Tư duy hay đấy ”(Sofia)
Sofia xác nhận rằng phép trói buộc đó đã biến đổi thành một khoáng chất màu đen, cô ta khen Yukinatsu. “Đó là sự bình tĩnh sao? Hay đó là sự tự kiêu? Tôi tự hỏi cô có thể bảo vệ bản thân khỏi ngọn lửa đang ngưng tụ đó trong bao lâu đây. Cho cô ta thấy đi! Tomoki-sama! ”(Yukinatsu)
“Làm tốt lắm, Yukinatsu! Ginebia, để đề phòng, hãy duy trì thế phòng thủ; Mora, phối hợp với tôi. Hãy tặng một món quà cho Sofia, ở một mức độ không gây nguy hiểm đến tính mạng của cô ta, được chứ? ”(Tomoki)
“Sao cô dám làm thế với Nagi hả! Không thể tha thứ được! ”(Mora)
“Không cần giữ sức đâu. Hãy dùng toàn bộ sức mạnh để tấn công ta đi. Ojo-chan ở đằng đó cũng vậy. Cô có thể sẽ không gặp lại con rồng bay đó nữa đâu, vì vậy nếu muốn thì hãy cố gϊếŧ ta nào”(Sofia)
Theo mệnh lệnh của Tomoki, Mora giận dữ gầm vang thay người bạn bị thương của mình.
Tuy nhiên, trong khi đang hoàn toàn kiềm chế lại, Sofia, thay vì nói họ giữ lại sức, cô ta lại bảo họ không cần kiềm chế mà hãy dùng toàn lực. “… Người phụ nữ này đang muốn chết đây mà. Trong trường hợp đó, tôi sẽ làm như cô muốn! ”(Tomoki)
“Chết điiii !!!” (Mora)
Năm loại vũ khí Tomoki sở hữu đều kích hoạt cùng một lúc.
Những vũ khí mạnh mẽ không phụ thuộc vào sự bảo vệ thần thánh của Nữ thần, vũ khí chính anh ta đang sở hữu và phù hợp với người đó.
Con dao Gladius, cây giáo Artemis, thanh kiếm Rapier và khẩu súng cầm tay nhỏ.
Đây là những vũ khí anh ta hiện đang sở hữu như sức mạnh chính của mình.
Lúc này Tomoki đang dùng ngọn giáo thần, một cộng sự mới của anh ta từ lúc đánh chiếm pháo đài Stella, như một món vũ khí phụ.
Sự kết hợp hỏa lực mạnh nhất.
Tay trái cầm một khẩu súng; tay phải cầm ngọn giáo thần; ba vũ khí khác đang trôi nổi trên không trung và bay quanh Tomoki.
Đây là lý do tại sao cậu ta sử dụng ba loại vũ khí này. Ba thứ đó là những vũ khí có sức công phá cao nhất ngay cả khi không cầm bằng tay.
Chúng có uy lực mạnh mẽ, và có thể dung nạp vào đó các nguyên tố khác nữa.
Khẩu súng trong tay anh ta là thứ mà Đế quốc đang giữ an toàn nghiêm ngặt ở một thị trấn nào đó.
Nó sở hữu nguyên tố ánh sáng và là thứ công chúa đã tặng cho Tomoki.
Xét theo kiểu dáng của nó, công chúa Lily nghĩ rằng nó sẽ rất hữu ích trong việc phát triển súng ống, nhưng khẩu súng ma thuật chuyên bắn ma pháp này không có ích lắm khi cần phát triển những vũ khí nhỏ sử dụng thuốc súng.
Bởi vì cấu trúc bên trong của nó không thể dùng để làm mẫu được.
Hình dáng bên ngoài của chúng cũng tương tự nhau, nhưng cô ấy đã đánh giá rằng có một thứ gì đó khác.
Nhưng, một báu vật mạnh mẽ như vậy rơi cào tay người anh hùng, nó đang hoàn thành vai trò của mình rất tốt. Năm đòn tấn công mà Tomoki vừa khai hỏa và hai đòn tấn công nữa mà Mora tạo ra, chúng bắn như mưa vào Sofia.
Một âm thanh như sấm rền, kế đến là một vụ nổ.
Nếu nó bắn vào quân đội, hỏa lực sẽ dễ dàng gϊếŧ chết ít nhất là một trăm người.
Khi nghĩ đến hiệu ứng phụ cho đội hình địch và thiệt hại gây nên, có thể nói rằng đây là một đòn tấn công khá mạnh.
Và cuộc tấn công này được khai triển ở một cự li gần, chỉ nhắm vào một điểm duy nhất.
Nếu bức tường phòng thủ của Ginebia không bảo vệ tổ đội của Tomoki, nó có thể đã làm họ bị thương rồi.
Ngay cả với một long thượng đẳng, “Sa Triều” được coi là sinh vật có sức mạnh phòng thủ cao nhất, và bởi chính bản thân Ginebia đã được trao cho sức mạnh đó, họ mới có thể chống lại đòn tấn công này. "Heh ... Nếu cô ta còn sống, tôi không phiền nếu thêm cô ta làm một trong những người phụ nữ của mình đâu" (Tomoki)
“Onii-chan! Chính người phụ nữ đó đã làm Nagi lâm vào tình trạng thế kia, anh biết chứ ?! Em phản đối việc đó! ”(Mora)
“Tomoki-sama, tôi cũng không đồng tình với ý tưởng này. Tôi cảm thấy cô ta có một ý thức nguy hiểm ”(Ginebia)
“Ngay cả khi ngài muốn thêm cô ta vào, tốt nhất là nên hỏi ý kiến của Lily-sama trước” (Yukinatsu)
Với những lời hiếu thắng của Tomoki, các bạn đồng hành của anh ta phản đối một cách nhất trí.
Yukinatsu chỉ thể hiện một tâm trạng đang“chịu đựng”, nhưng vẻ mặt của cô ấy không được hài lòng cho lắm.
“Oioi, các người. Tại sao lại vô tư thế? Mấy người đang chiến đấu chống lại Sofia đấy? Tạo ra thêm nhiều đòn tấn công hơn nữa nhắm vào cô ấy đi ”(Lancer) Tên nhóc con ấy biểu hiện một cử chỉ không phù hợp với dáng vẻ của mình và chỉ trích tổ đội anh hùng.
Giọng nói của cậu ta đến từ một nơi mà tầm nhìn của họ không thể đến được, ở một nơi xa tít tắp.
Cậu trai ở phía sau Sofia vài phút trước.
Tất nhiên, cậu ta chắc hẳn đã phải nhận một đòn đánh trực tiếp cùng với Sofia, hoặc ở đâu đó gần đấy.
Không đời nào cậu ta sẽ ổn cả.
Ít nhất, cậu ta chẳng hề bị thương.
Tomoki nhìn vào chỗ vừa bị xóa sạch bằng đôi mắt đầy hoài nghi.
Anh ta vẫn không tuân theo mấy lời: “Tiếp tục tấn công đi” của Lancer.
"Oioi"
"Không đời nào"
"Không thể nào"
"Nó chắc chắn là một đòn đánh trực tiếp mà"
Mỗi cái miệng đều phủ nhận thực tế.
“Điều đó thật ấn tượng đấy. Xem này? Ma thuật trói buộc lúc nãy đã bị phá hủy thành từng mảnh nhỏ rồi ”(Sofia) Sofia đang đứng lên.
“Ngoài ra, ngay cả khi ngươi kết hợp nhiều nguyên tố, hỏa lực vẫn không trung hòa nhau. Thật là một đòn tấn công đầy nghệ thuật. Sự phối hợp của ngươi với ojo-chan đó cũng rất hoàn hảo. Ta đã đùa giỡn với khả năng quyến rũ của ngươi, nhưng có vẻ ngươi cũng có thể phối hợp khá tốt đấy ”(Sofia)
Trong khi xoay vai, cô ta vung thanh kiếm của mình.
Như thể đang làm các bài tập khởi động.
“Nhưng mà, nó vẫn chưa đến mức có thể tạo ra một cái hồ đâu. Ta đã có kinh nghiệm với loại tấn công từ hư không đó rồi. Và cả hai bọn ta đều có thể hoàn toàn phòng thủ để chống lại nó ”(Sofia)
Đôi mắt Sofia còn hung dữ hơn cả lúc ở trên lưng con rồng lúc nãy, nhưng chỉ trong một giây thôi.
Những cử động của người phụ nữ đó trông như thể cô ta đang giãn cơ. Khi đã bình tĩnh lại, cô từ từ giơ tay phải lên. Thanh kiếm mỏng đó hướng đến Tomoki.
Một nụ cười lan tỏa trên toàn bộ khuôn mặt cô ta.
Ngược lại, khuôn mặt của Tomoki tỏ ra hơi kích động.
“Ta vừa hồi tưởng lại một chút. Ta đã nghĩ về việc chơi với các ngươi bằng khoảng 5% sức mạnh, nhưng vì mấy người đã làm được đến mức này rồi, ta nghĩ sẽ tốt hơn nếu tăng nó lên một chút, đúng không nhỉ ?! ”(Sofia)
Hình bóng Sofia biến mất.
Không, nó không biến mất.
Vào lúc đó, Ginebia có một phản ứng.
Một người bình thường sẽ không thể theo kịp cô ta.
Làm lá chắn mạnh nhất bảo vệ Tomoki, cô đã hoàn thành vai trò đó của mình.
“Nào, Tomoki! Hãy cho ta thấy sức mạnh của một anh hùng đi! Đừng kết thúc chỉ với một màn khởi động như vậy-! ”(Sofia)
◇◆◇◆◇◆◇◆
“Vậy thì, mình đã dọn dẹp xong xung quanh rồi. Sofia đang ... fumu, xong rồi sao? ” Lancer nhìn xung quanh và gật đầu. Cậu ta xác nhận tình trạng của Sofia, người đang điên cuồng trước mặt mình.
Nơi đó thật im lặng.
Không có ai ở đó cả.
Đó là những gì Lancer đã làm.
Ở phía sau Sofia, người đang bắt đầu chiến đấu nghiêm túc với anh hùng, cậu ta đã gϊếŧ tất cả mọi người lọt vào tầm mắt của mình.
Giảm số lượng nhân chứng là một trong những ý định của Lancer, nhưng chủ yếu chỉ để cậu ta kiểm chứng lại sức mạnh của mình mà thôi.
Suýt bị gϊếŧ dưới tay Sofia một lần, hiện tại cậu ta đã yếu đi nhiều.
Ngay cả khi phải chiến đấu với tên “Ác quỷ” đó, với Makoto, cậu ta còn không thể dùng đến một nửa sức mạnh.
Sau khi đối mặt với một trải nghiệm đau đớn gây nên bởi tên “Ác quỷ” đó, sau khoảng nửa năm, cậu ta đã có thể phục hồi hoàn toàn sức mạnh của một con long thượng đẳng. “Cuối cùng mình đã quay lại thời khắc này”, đó là những gì Lancer nghĩ khi gật đầu hài lòng.
“Sofia! Cô đang làm gì với chúng vậy? Nếu cô gϊếŧ anh hùng, có thể Quỷ vương sẽ nợ cô đấy. Tôi nghĩ sẽ tốt hơn nếu làm điều đó ”(Lancer)
Cậu ta trao đổi với Sofia.
Ngay lúc này Sofia đang nhìn 4 người vừa bị đánh bại.
Thật kỳ diệu, vẫn chưa có ai chết.
Không, không có cách nào để việc như vậy xảy ra cả.
Chỉ là Sofia chưa muốn gϊếŧ ai thôi.
“… Điều này có nghĩa không phải ai cũng khác thường giống tên đó huh. Làm bùng cháy ngọn lửa trong ta một cách nửa vời như vậy. Này, ngươi là một anh hùng phải không?! Chắc hẳn ngươi vẫn còn những quân bài ẩn đúng chứ? Đứng lên! Chiến đấu tiếp đi! ”(Sofia)
"Yareyare, hắn không thể nghe thấy cô nữa huh" (Lancer)
Không giữ sức lại, Sofia chém Tomoki, người thậm chí không thể nói được nữa mà chỉ có thể rêи ɾỉ. Không quan tâm đến việc Tomoki đang nằm trên mặt đất.
Bụng, ngực, cánh tay, chân, cổ, đầu; mỗi khi chúng bị chém đứt, anh ta co giật, nhưng phản ứng cũng chỉ đến thế thôi.
Chúng tái tạo ngay lập tức và trở về trạng thái đẹp đẽ ban đầu, nhưng đó không phải là một cảnh tượng bắt mắt cho lắm.
Cận vệ Ginebia, người bình thường có nhiệm vụ bảo vệ cậu ta, đã phải nhận một vết thương chí mạng và đang nằm ở một nơi cách xa Tomoki.
Nếu có một phép lạ hay bất cứ điều gì tương tự xảy đến, cô sẽ ngay lập tức giúp đỡ Tomoki, nhưng với cơ thể đang co giật mà không cần biết có còn ý thức hay không, phép màu chẳng thể nào xảy ra.
Đôi mắt mở to ấy đang chảy máu, nhưng cô vẫn không chớp mắt.
Trong khi toàn bộ cơ thể đã có vài vết thương, lỗ hổng bên hông cô đang chảy rất nhiều máu. Cô đang ở trong tình trạng nguy kịch.
Mora và Yukinatsu cũng đang trong tình trạng tương tự, không, vì họ chỉ có sức phòng thủ thấp, những cô gái đó thậm chí còn hấp hối hơn nữa.
Đôi chân từ đầu gối trở xuống của Mora đã bị đứt lìa, bàn tay phải của cô bị cắt thành nhiều mảnh, và đang ở tư thế cúi gập người. Yukinatsu bị găm xuống đất, chân tay của cô bị xuyên thủng bởi thanh kiếm ánh sáng và toàn bộ cơ thể cô không chuyển động chút nào.
Ba người họ vẫn đang còn thở.
Xem xét số lượng và khả năng của những người trị thương của đế quốc, vết thương của họ rất nặng nhưng vẫn có thể được chữa chạy.
Đó là nếu họ có thể thoát khỏi tình huống này.
Khả năng quá thấp.
Tomoki có thể đã biết về điều này hoặc không, anh ta hét lên nhiều lần trước khi kêu to một tiếng và đứng dậy. Đây là một hành động đáng kinh ngạc của Tomoki bởi khả năng hồi phục giới hạn vào ban đêm của anh ta.
Sofia không đuổi theo, cô ta chỉ nhìn chằm chằm Tomoki, người đang cố gắng để lết dậy.
Biểu hiện của anh ta tràn ngập sự mệt mỏi.
Không thể khác được.
Màn đêm ban cho Tomoki một cơ thể bất bại ; nó cho anh ta sự bất tử tạm thời.
Nhưng ngay cả là vậy, anh ta vẫn không thể không trở nên căng thẳng khi bị chém được.
Điều này sẽ được khắc ghi trong cơ thể anh ta, vì vậy chắc chắn việc đó sẽ trở thành một gánh nặng.
Đôi giày bạc được ban tặng bởi Nữ thần có thể loại bỏ sự mệt mỏi của người sử dụng, nhưng nó sẽ không thể loại bỏ gánh nặng trong trái tim Tomoki.
Ngay cả khi Tomoki không cảm thấy đau đớn nữa, bị Sofia chém vô số lần là thứ mà tâm trí anh ta không thể chịu đựng nỗi. Sự tái tạo ngay lập tức là thứ mà bất cứ ai nhìn vào cũng sẽ nghĩ rằng tốt hơn hết nên chết đi cho rồi.
Ngay cả khi cảm giác đau đớn có biến mất, nếu có thể duy trì sự bình tĩnh trong tình huống này, anh ta sẽ không còn là con người nữa.
Nếu Tomoki vẫn còn ý thức, anh ta chắc chắn sẽ thay đổi trái tim mình và chuyển sang một trạng thái bất thường hơn.
“Ara, ta đang khá vui đấy. Ngươi vẫn còn một cái gì đó sao? Này, Tomoki-kun? ”(Sofia)
“Cô… đồ quái vật điên khùng. Đối với một đối thủ đang bất động, cô vẫn cố chém họ hết lần này đến lần khác! ”(Tomoki)
Một giọng nói của người đang kiệt sức.
Nhưng ý chí trong mắt cậu ta không khác gì so với lúc còn ở trên lưng Nagi.
Trừng mắt nhìn Tomoki, Sofia đang thầm ngưỡng mộ trong lòng và mở miệng.
“Đó là vì ta nghĩ ngươi không thể di chuyển được nữa. Khác với những cô gái kia, ngươi vẫn có thể di chuyển nhưng lại muốn chịu đựng nó bằng cách nằm im, đúng không? “Ngươi vẫn còn nữa”~?' là những gì ta đang nghĩ. À, chưa hết, gọi một người phụ nữ là quái vật là điều bất lịch sự đấy ngươi biết không? ”(Sofia) “… Mặc dù bản thân là một hân tộc, cô lại đi liên minh với quỷ tộc. Tôi không muốn nghe điều đó từ một người như cô! ”(Tomoki)
Biết được suy nghĩ của mình đã bị nhìn thấu, Tomoki cắn lưỡi.
Nếu Lily ở một nơi mà cô có thể nắm bắt tình hình, cô ấy có thể đã sử dụng những động thái tốt hơn và biến tình hình này thành một điều thuận lợi, là cách anh ta nghĩ.
Tomoki đảo mắt lia lịa sang hai bên.
Bởi anh ta hiểu đây là kẻ thù mà mình không thể đánh bại cho dù có làm gì đi chăng nữa.
Cũng bởi anh ta đoán biết, hiện tại bọn họ vẫn chẳng thể nào đả thương được cô.
Đó là lý do tại sao Tomoki xác nhận rằng ba người kia vẫn còn sống và dự định để mọi việc trôi qua bằng cách giả chết.
Nhưng Sofia vẫn liên tục dày vò Tomoki.
Biết rằng ba người đồng đội của mình đã đạt đến giới hạn, Tomoki trở nên mất kiên nhẫn. Anh ta có một công cụ để xác định trạng thái của cả đội.
Đó là lý do tại sao anh ta vẫn chờ đợi cho đến tận giờ.
Đúng vậy. Tomoki đã nắm bắt được trạng thái của bạn mình.
Họ vẫn ổn, nhưng miễn là kẻ thù không từ bỏ, họ sẽ tới giới hạn sớm thôi.
Và đó chính là lúc này đây.
“Tomoki-kun, hãy cho ta xem. Sức mạnh của các anh hùng. Ngươi vẫn chưa bất lực phải không? Đôi mắt của ngươi vẫn còn hi vọng ”(Sofia)
“Đừng có đùa giỡn với ta !!” (Tomoki)
Tomoki hét lên những từ giận dữ.
Như Sofia đã nói, anh ta vẫn còn một con át chủ bài.
Đúng là nó có tồn tại, nhưng anh ta không thể sử dụng lúc này được.
Tình thế tiến thoái lưỡng nan này khiến Tomoki còn do dự hơn.
Không thể chuẩn bị vũ khí, hay niệm một phép thuật…
“Chết tiệt… chết tiệt, chết tiệt !!” (Tomoki) “… Hmph ~ có cái gì ở đây để trở thành động lực không nhỉ? Ah, những cô gái ở kia là đồng đội của ngươi đúng không thế? ”(Sofia)
Trả lời một Tomoki đang lặp lại những lời giận giữ mà không có lí do, Sofia có vẻ đã hiểu ra gì đó và gật đầu.
Cô ta khẳng định trực giác của mình không sai và cười thầm trong lòng.
“Cô… nói gì cơ?” (Tomoki)
Như thể đã nhận ra, Tomoki ngạc nhiên.
"Không có gì đâu. Vậy, ta có nên gϊếŧ những cô gái đó trước không? Hay là ngươi muốn thử nói: "Xin hãy cứu tôi"? (Sofia)
Sofia cười nói vui vẻ.
Lancer, người mà lúc nào cũng gần gũi với cô ta theo một cách nào đó, thở dài khi thấy thói quen xấu của Sofia.
“... Nếu họ chết ... Tôi sẽ không cho cô thấy lá bài cuối của mình, ngay cả khi phải chết đi nữa. Cô muốn nhìn thấy nó phải không? Vậy thì hãy đưa đồng đội của tôi trở lại Đế quốc trước đi. Mấy người có thể làm điều đó mà ”(Tomoki) “Ngươi nói đúng một nửa. Phải, sẽ rất phiền phức nếu ngươi không cho ta thấy cái đó. Thật buồn khi chưa được nghe câu ‘Xin hãy cứu tôi’, ta có thể bắt ngươi nói vậy không? ”(Sofia)
Sofia nhìn Lancer.
"… Thôi được. Chỉ cần mang mấy kẻ ngu ngốc đó tới gần Đế quốc đúng không hả? ”(Lancer)
“Trước cửa tòa lâu đài” (Tomoki)
“Thật là nhiều yêu cầu đấy. Không phải đây là điều đáng xấu hổ với một anh hùng sao? ”(Lancer)
"Cứ nói bất cứ thứ gì ngươi muốn" (Tomoki)
Khi Lancer nở một nụ cười đầy khinh miệt trước đôi mắt buồn bã của Tomoki, cậu ta biến mất và đem theo ba người đang bị thương nặng đến Đế quốc, trước cửa tòa lâu đài.
“Ta đã giữ lời hứa. Bây giờ, hãy cho ta xem đi. Sự bảo hộ của Nữ thần khi nghiêm túc! ”(Sofia)
“Thật đáng tiếc” (Tomoki) “… Cái gì?” (Sofia)
Giọng nói bình tĩnh của Tomoki khiến Sofia phải thể hiện một biểu cảm nghiêm trọng trong giây lát.
“Những gì tôi sẽ cho cô thấy lúc này không phải là sự bảo vệ thần thánh của Nữ thần nữa. Đây là một sức mạnh siêu hiếm mà chỉ có một vài người đã đi khắp thế giới và đáp ứng đủ các điều kiện mới có thể sử dụng. Ngay cả Hibiki cũng không thể sử dụng đâu ”(Tomoki)
Tomoki đang có một cái nhìn khinh miệt giống Lancer vừa nãy, và nó hướng tới Sofia.
“Hibiki… anh hùng của vương quốc hả. Hmph ~ Ta có nghe về việc những anh hùng đến từ một thế giới song song, nhưng giữa họ tồn tại một sự khác biệt về cấp độ. Thật bất ngờ. Nhưng nếu là như vậy, ta không thực sự quan tâm đâu. Cứ tiếp tục đi! ”(Sofia)
“… Không sao, hãy nếm trải nó. Ánh sáng nhục nhã đã đốt cháy quê hương tôi trong quá khứ. Tôi sẽ tái tạo lại nó trong thế giới này! Đây là mong muốn của riêng cô, vì vậy hãy chuẩn bị đi! ”(Tomoki) “Phóng đại quá đấy. Những kẻ từ thế giới khác đều là ác quỷ, hay là ác quỷ đến từ thế giới khác? Nếu ngươi định xác nhận việc đó, ta không quan tâm ”(Sofia)
Tomoki hướng cả hai cánh tay về phía trước.
Tạo ra một chú thuật mà cô ta chưa từng nhìn thấy trước đây, Sofia nhìn anh ta.
Nhưng cô ta đã chuẩn bị sẵn thanh kiếm của mình. Cô cũng đã triển khai sức phòng thủ mạnh nhất và đang chờ đợi đòn tấn công của Tomoki.
Ngay sau đó, một thứ ánh sáng được sinh ra giữa lòng bàn tay của Tomoki.
Nó tỏa sáng rực rỡ, một ánh sáng mạnh đến nỗi không thể nhìn trực tiếp được.
Biểu cảm của Sofia đang ngập tràn niềm vui.
Bởi vì cô ta chắc chắn mình sẽ có thể chịu đựng “đòn tấn công đó”, thứ gần như đã gϊếŧ chết mình trong quá khứ.
Tomoki hét lên tên của phép thuật.
Tại thời điểm đó…
Quả bóng phát nổ với họ làm trung tâm. Xóa tan màn đêm, một cái vòm ánh sáng được sinh ra.
◇◆◇◆◇◆◇◆
Ở một nơi khá xa khỏi Đế quốc, một cái hố khổng lồ đã xuất hiện.
Hơn nữa, bên ngoài phạm vi của vụ nổ, một khung cảnh hủy diệt khủng khϊếp đã lan ra.
Nó không đến được Đế quốc.
Đòn tấn công của Tomoki đã tạo ra hậu quả tồi tệ hơn nhiều so với đòn tấn công mà Makoto đã thực hiện khi cậu tạo ra một cái hồ.
Điều khác biệt là ở người thi triển và hậu quả. Tại trung tâm của vụ nổ, một người đã mất đi ý thức và ngã xuống đất.
Và sau đó…
Người còn lại tra thanh kiếm của mình vào vỏ, và đứng thẳng với ánh sáng xanh bao phủ cơ thể.
“Hắn có một con át chủ bài khá khủng khϊếp đấy” (Lancer)
“Mitsurugi. Ừ, nó còn hung bạo hơn mũi tên của ‘kẻ đó’ lúc trước. Nếu phải nhận đòn tấn công đó, tôi sẽ chết ”(Sofia)
"Hoh ~ để làm cho cô nói vậy, đúng như mong đợi từ một anh hùng huh" (Lancer)
“Anh hùng… không đâu, tôi tự hỏi. Có lẽ đó là ý chí của Tomoki-kun ”(Sofia)
“Cô nói Tomoki-kun. Bây giờ hai người lại trở nên thân thiết rồi. Cô cũng bị quyến rũ à? ”(Lancer)
"Không đời nào. Phép thuật này… ừm, không chắc đó có phải là phép thuật hay không, nhưng nó có nguyên tố lửa rất mạnh ”(Sofia)
"Lửa sao" (Lancer)
“Và đó là một kỹ năng sẽ bòn rút đi một phần cuộc đời của người sử dụng. Nhưng cậu biết không, phần đáng sợ không chỉ có thế ”(Sofia) “Còn gì nữa?” (Lancer)
“Tính cả cậu, những người đã phải hứng chịu đòn tấn công, những người may mắn sống sót, và những người không ở trong phạm vi của nó; họ đã được thưởng thêm một chất độc hay lời nguyền đặc biệt nào đó ”(Sofia)
“?!”
“Fufufu, một sức mạnh không thể bị coi là yếu ớt được. Có lẽ ta nên gọi nó là một ngọn lửa độc tố chăng? Đến đây nào, tôi sẽ chữa cho cậu ”(Sofia)
“Tôi cũng đã bị dính phải nó huh. Xin lỗi, tôi phải trông cậy vào cô rồi”(Lancer)
Khi Lancer tìm thấy Sofia ở trung tâm của cái hố, cậu ta liếc nhìn anh hùng đã ngã xuống và bắt đầu trò chuyện với Sofia.
Và rồi, sau khi nghe về con át chủ bài của Tomoki từ Sofia. Cậu ta chạy thẳng về phía Sofia trong khi đang bị sốc.
Một chất độc vô hình, lời nguyền này không phải là thứ mà Lancer biết, nhưng nếu Sofia nói vậy, nó chắc chắn là như thế, là điều mà cậu ta đang nghĩ. Cậu ta ngoan ngoãn chìm vào ánh sáng xanh.
“Hm, lâu quá. Nó có mạnh không? ”(Lancer)
“Ừ. Tôi vẫn chưa hoàn toàn loại bỏ phần đã ngấm vào cơ thể mình. Khi tôi kiểm tra cơ thể để đề phòng, nó đã bị nhiễm rồi. Hắn ta thực sự đã đả thương tôi về mặt đó ”(Sofia)
“Chỉ đánh giá bên ngoài, tôi thực sự không thể nói được…” (Lancer)
“Nhưng nó chắc chắn sẽ gặm nhấm cuộc sống của cậu. Nó làm biến dạng bản chất của cơ thể và thay đổi nó. Một loại phép thuật hung tợn. Không cần quan tâm đến đồng minh hay kẻ thù. Có vẻ như chính hắn ta đã bị loại trừ khỏi điều này, nhưng nó là một sức mạnh đáng yêu. Tôi nghĩ hắn đã nói điều gì đó như ‘Bom hạt nhân'"(Sofia)
“Không cần quan tâm đến đồng minh hay kẻ thù huh. Chắc chắn đó là tính cách của cô, và cả cái thần chú ‘Bom hạt nhân’ hào nhoáng đó nữa. Và rồi, Tomoki, hắn ta. Con rồng bay của mình bị gϊếŧ, tôi nghĩ tâm trạng của cô sẽ xấu đi, nhưng có vẻ tôi không cần phải lo lắng về nó ”(Lancer) “Rồng bay huh. Thật đáng tiếc, nhưng tôi đã có thể chứng kiến điều gì đó hay ho nên nó ổn thôi. Vậy thì, kết nối lại thông tâm thuật đã bị ngắt nào. Ah, Mitsurugi. Đừng chạm vào tên anh hùng-sama đang nằm đó, được chứ? Cậu trai đó có vẻ thú vị, nên tôi sẽ không gϊếŧ cậu ta đâu ”(Sofia)
“Chưa cần huh. Chà, với sự bình tĩnh đó của cô, nó không có vẻ sẽ trở thành một cái gai trong tương lai. Tôi không phiền đâu ”(Lancer)
Sofia giãn gân cốt ở trung tâm cái hố và nhắm mắt lại như đang cảm thấy tốt.
(Rona, cô có nghe thấy tôi không?) (Sofia)
(Tôi cảm thấy sức mạnh ma thuật khủng khϊếp! Thông tâm thuật bị cắt đứt, vì vậy không có sự liên lạc nào từ các đơn vị. Chuyện gì đang xảy ra vậy ?!) (Rona)
Trong khi cười với quỷ tướng Rona về việc cô ta trả lời ngay lập tức khi thông tâm thuật được kết nối lại. Sofia giải thích tình hình cho Rona. Tất nhiên, một cách nửa vời.
(Tôi đã chiến đấu với Tomoki-kun và hắn đã sử dụng quân bài tẩy của mình như cô đã thấy ~ Ah, có vẻ như khả năng tái tạo của hắn vào ban đêm là chính xác. Nếu tôi phải sửa lại nó, thì hắn đã trở nên gần như bất tử. Sức mạnh ma thuật khủng khϊếp vừa nãy là từ đòn tấn công của hắn mà ra. Hắn ta thực sự đã nắm thóp tôi ~. Tôi không ở một vị trí có thể quan tâm đến những đơn vị khác, cô thấy đấy) (Sofia)
(Quân bài tẩy ?! Cái gì vậy?) (Rona)
(Nó có vẻ là một ma thuật nguyên tố lửa có tầm đánh rộng. Nó bao phủ cả một khu vực và sức tàn phá cũng rất lớn. Phạm vi và sức mạnh đều giống nhau, vì vậy nó rất khó để giải quyết) (Sofia)
(Khái niệm tiêu chuẩn của những câu thần chú không quan trọng đối với các anh hùng. Thật vô lí mà. Và vậy, chuyện gì đã xảy ra với anh hùng? Cô đã kết thúc hắn ta chưa?) (Rona) Rona hỏi Sofia về trạng thái hiện tại của anh hùng.
Sofia cúi xuống và nhìn Tomoki, người vẫn còn bất tỉnh.
Ngực cậu ta đang phập phồng. Có vẻ cuộc sống của cậu ta vẫn chưa gặp nguy hiểm.
(Thật đáng tiếc nhưng, hắn ta đã trốn thoát rồi. Xin lỗi) (Sofia)
(… Tôi hiểu rồi. Thậm chí cô còn khiến hắn phải lôi ra con át chủ bài, thế là đủ rồi. Làm tốt lắm) (Rona)
(Về chi tiết của phạm vi đòn tấn công, cô có thể kiểm tra cái hố sau. Bên ngoài cũng đã phải nhận kha khá thiệt hại, vì vậy cô sẽ có thể ước tính phạm vi hiệu quả của nó đến một mức độ nhất định) (Sofia)
(Cảm ơn. Tôi sẽ sớm gửi yêu cầu cho cấp dưới. Hai người có thể trở về Stella không?) (Rona)
(Ừ. Chúng tôi khá mệt. Cô có thể vui lòng để chúng tôi nghỉ ngơi-) (Sofia)
(Sofia?) (Rona)
Thông tâm thuật của Sofia đột ngột dừng lại. Không phải bị nhiễu.
Có vẻ cô ta chỉ không nói nổi nữa.
Nghĩ rằng điều đó thật kỳ lạ, Rona gọi cho Sofia, nhưng không có phản hồi.
“Mitsurugi, cậu thấy điều đó, đúng không?” (Sofia)
(Mitsurugi, cậu thấy điều đó, đúng không?) (Sofia)
Sau một lúc, thông tâm thuật và lời nói của Sofia trùng lặp.
Thông thường, cô ta sẽ cắt đứt thông tâm thuật trước khi nói bất cứ điều gì.
Đó là một sai lầm hiếm hoi đối với một người như cô.
Rona chuẩn bị đáp lại giọng nói đó, nhưng cô ta đã kiềm chế lại.
Bởi vì cô nhận thấy rằng Sofia bắt đầu nói chuyện trong khi quên mất thông tâm thuật.
Nín thở, cô ta chờ những lời tiếp theo của Sofia.
"Ừ, tôi đã thấy. Chắc chắn ... là anh bạn đó ”(Lancer)
Lancer nhìn cùng hướng mà Sofia đang nhìn và lẩm bẩm.
Nó không hoàn toàn giống như lần trước, nhưng lúc nãy, một cây cột ánh sáng xuất hiện và hạ xuống Limia. Một kí ức cay đắng đang trở lại tâm trí của họ.
“Ừ, không nghi ngờ gì. Nếu trong tình huống hiện tại, chắc chắn hắn đang ở thủ đô Limia. Sức mạnh của cậu đã quay trở lại, nên cậu có thể bay đúng không, Mitsurugi? ”(Sofia)
(Ừ, không nghi ngờ gì. Nếu trong tình huống hiện tại, chắc chắn hắn đang ở thủ đô Limia. Sức mạnh của cậu đã quay trở lại, nên cậu có thể bay đúng không, Mitsurugi?) (Sofia)
“Ừ, nếu là Limia, nó thậm chí sẽ không mất đến 30 phút. Nhưng hắn lại xuất hiện trong cuộc khủng hoảng của hân tộc huh. Quả nhiên, kẻ đó thực sự là người bảo vệ của những hân tộc? ”(Lancer)
“Chà, ai biết được. Nhưng...chúng ta sẽ gϊếŧ hắn, đây là ước muốn lâu dài của hai ta. Chẳng phải đây phải là một cơ hội tuyệt vời sao? ”(Sofia)
(Chà, ai biết được. Nhưng…chúng ta sẽ gϊếŧ hắn, đây là ước muốn lâu dài của hai ta. Chẳng phải đây là một cơ hội tuyệt vời sao?) (Sofia) Họ đang nói về cái gì vậy?
Rona vẫn chưa thể hiểu được cụ thể.
Điều duy nhất mà cô hiểu là một thứ không thể lường trước đã xảy ra tại thủ đô Limia.
"Đúng. Sofia, đi thôi. Chúng ta sẽ hạ hắn ”(Lancer)
“Đợi đó, tên ‘Ác quỷ’ kia. Ngay bây giờ ta đang đến để xóa sổ ngươi, để gϊếŧ ngươi "(Sofia)
(Đợi đó, tên ‘Ác quỷ’ kia. Ngay bây giờ ta đang đến để xóa sổ ngươi, để gϊếŧ ngươi) (Sofia)
Rona gần như muốn nâng cao giọng mình, nhưng cô ta phải giữ nó lại một cách tuyệt vọng. Cô lặng lẽ cắt đứt đường truyền.
Thật là một tình thế khó xử.
Để nghĩ rằng yếu tố khó nắm bắt nhất sẽ không xuất hiện ở Rotsgard hay Đế quốc, mà là ở thủ đô của vương quốc, mục tiêu hàng đầu trong kế hoạch của họ.
Vẫn chưa có báo cáo nào từ thủ đô.
Thông tâm thuật đã được khôi phục rồi. Thông tin chi tiết sẽ sớm được chuyển đi.
Rona cắn môi khi chờ đợi thời điểm đó.
“Nếu cả hai con quái vật đó đều đi chiến đấu với tên ‘Ác quỷ’, Hibiki đằng nào thì cũng chết thôi. Ngoài ra, mình sẽ sớm nhận được liên lạc từ đơn vị của Io, đó là lí do… ”(Rona)
Ngay cả khi Io có yếu về mảng thông tâm thuật, điều đó không có nghĩa là không ai trong đơn vị của hắn ta có thể sử dụng nó.
Sau một thời gian, cô ta sẽ có thể hiểu được tình hình ở thủ đô.
(Rona-sama)
Nó đây rồi.
Với sự tập trung cao độ nhất trong ngày hôm nay, Rona nhận được thông tin truyền về.
(Báo cáo đi) (Rona)
(Vâng !! Chúng tôi hiện đang ở thủ đô. Chiến lược nhằm hạ gục anh hùng đang diễn ra. Cuộc chiến giữa Io-sama và Hibiki đã bắt đầu. Tôi đã xác nhận rằng chúng ta đang chiếm được lợi thế) (…)
Một báo cáo tốt.
Nếu họ đang ở trong trận chiến, Io sẽ không phạm phải sai lầm, đó là những gì Rona nghĩ.
Cô lặng lẽ lắng nghe phần tiếp của bản báo cáo.
(Mặc dù tổn thất của quân ta rất lớn, chúng tôi cũng đang chiến đấu chống lại các lực lượng của thủ đô. Nhưng…)
Những lời của cấp dưới dừng lại một chút.
(Tiếp tục đi) (Rona)
(Phải. Chúng tôi đã xác nhận có một ánh sáng bí ẩn xuyên qua lâu đài hoàng gia. Dựa trên báo cáo của một hầu cận của Io-sama, một kẻ xâm nhập xuất hiện sau khi bước ra khỏi một ánh sáng vàng hoặc một quả cầu bóng tối!)
(Số lượng? Họ tên? Có phải đó là vị trí được chỉ định không?) (Rona)
(Một Lich với sức mạnh ma thuật phi thường và một tên màu trắng; có hai người. Những thứ khác vẫn chưa rõ, là những gì bản báo cáo đã nói) (Một con người? Không phải một hân tộc à?) (Rona)
Nghe thấy từ “Lich”, cô ta đã có một mối liên hệ trong đầu, nhưng quan trọng hơn, Rona bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ bởi báo cáo mơ hồ về một con người.
Nếu những lời của Sofia là chính xác, đó là tên “Ác quỷ”. Cơ hội để nó chính là yếu tố khó nắm nhất bắt cực kì cao, nếu đúng là vậy thì không thể làm gì khác được.
(Chúng tôi không biết. Sẽ tốt hơn nếu chúng tôi có thể hỗ trợ, nhưng phe địch phản kháng rất mãnh liệt và chúng tôi không thể phá vỡ sự cân bằng)
(Kuh. Được rồi, làm tốt lắm. Hãy tiếp tục bằng cách hỗ trợ tướng quỷ Io) (Rona)
(Vâng. Tôi sẽ hoàn thành nhiệm vụ của mình bằng cả mạng sống này!)
Thông tâm thuật kết thúc.
Một Lich và một người màu trắng.
Nó chính là tên “Ác quỷ” hay một người khác, không, quan trọng hơn, đó là kẻ thù hay đồng minh? Rona đứng dậy.
Khuôn mặt đó đang muốn nói rằng đây không phải là lúc để củng cố thành Stella.
Ra lệnh cho những đơn vị nhỏ lẻ còn lại, họ đã hoàn thành cuộc tấn công vào Đế quốc. Rona, người từng muốn ngồi đợi và xem các sự kiện ở phía Io sẽ diễn ra như thế nào, dịch chuyển liên tục, đích đến là thủ đô của vương quốc.
Đây không phải là lúc để lo lắng về sự mệt mỏi của một cuộc bạo loạn nào khác.
Đối với cô ta, không, đối với quỷ tộc, đây là một chiến lược cực kỳ quan trọng.
Ranh giới giữa sự thất bại và thành công của nó đang rất mỏng manh.