Võng Phối Đại Thần VS Võng Du Đại Thần

Chương 64




Lưu Tinh mở phòng YY, hai người đem chuyện muốn mở cửa tiệm nói cùng ba người, Hiên Phi đề nghị: “Mở nhà hàng a, người Trung Quốc thích ăn nhất, cậu xem hiện tại bên ngoài nghiệp ăn uống có bao nhiêu nóng.”

Loạn Thế Lưu Tinh nói: “Mở tiệm Internet đi? Thiểm Thiểm thích chơi game mỗi ngày chơi trò chơi không phải sảng chết sao?”

Phong Tranh nói: “Đến đế đô mở đi, gần trường học em khuyết thiếu một tiệm Internet.”

Hai người không để ý đến hắn, Kim Hạ phát biểu điểm ý kiến: “Tôi muốn mở Internet.” Sau đó hắn liền mỗi ngày ngồi ở trước quầy chơi game, còn chuyện lấy thu tiền này giao cho tiểu muội sẽ tốt hơn.

Phong Tranh vội hỏi: “Tới chỗ của em mở a! Em tổ chức đoàn thể đi cổ động!”

Kim Hạ không để ý đến hắn, cùng Thiên Nguyên Sát Na thương lượng: “Mở ở S thị đi?”

“Được a, Thiểm Thiểm định đoạt.”

“…”

Thái độ này làm cho Kim Hạ cảm thấy Thiên Nguyên Sát Na nói mở cửa tiệm cứ như chuyển nhà bình thường, hoàn hảo câu tiếp theo của Thiên Nguyên Sát Na vãn hồi được một cái nhìn khác: “Anh đề nghị mở bên cạnh quán ăn, thuận lợi cho những nhi đồng muốn cày cấp suốt đêm.”

Hiên Phi nói: “Thành viên vip tại cửa tiệm cũng có thể được giảm giá, còn có tiền ăn tháng. Hai người dự tính mua bao nhiêu máy tính?”

“Này thì tìm được cửa hàng rồi tiếp tục tính đi, S thị tấc đất tấc vàng.” Kim Hạ nghĩ đến S thị không thể so N thị, một cửa tiệm không biết thuê bao nhiêu là tiền.

Thiên Nguyên Sát Na nói: “Anh quen một người chú làm bất động sản, ở gần trường đại học có mấy cửa hàng ở mặt tiền còn trống, anh tìm y xem sao.”

“…” Hắn đã quên người mà bộc phát phú suất quen biết cũng là người bộc phát phú suất.

Chuyện hai người mở cửa tiệm cứ quyết định như vậy, cụ thể hơn nữa thì đều do Thiên Nguyên Sát Na để ý, Kim Hạ duy nhất cần làm là trình đơn xin từ chức. Nếu mở ở S thị, hắn tất nhiên muốn đi S thị phát triển, mà Thiên Nguyên Sát Na cũng bởi vì nửa đường nhảy ra một em trai mà bị gọi về công ty mẹ ở S thị.

Hai người trước mắt tính toán là một người phụ trách thủ tục mở cửa tiệm một người phụ trách đi làm ở công ty tổng bộ. Vừa nghĩ tới sau này không thể cùng Thiểm Thiểm cùng đi làm cùng tan tầm, Thiên Nguyên Sát Na lòng đau như dao cắt, cuộc sống mỗi ngày đi làm nhìn Thiểm Thiểm đã mất… Chờ y ngày nào đó cùng ba mẹ ngả bài rồi hãy theo Thiểm Thiểm vậy!

Phía trước cửa hàng hai tầng lầu là 1000 mét vuông, nguyên lai là kho hàng, kết cấu thành một đại sảnh mười phòng, đại sảnh chuẩn bị mang lên chừng ba trăm máy tính. Cách vách mặt tiền cửa hàng cũng được bọn họ thuê, không lớn, khoảng 100 mét vuông, có thể đặt 60 chỗ. Lúc trang hoàng, Kim Hạ một bên cầm notebook chơi một bên trông chừng. (Ko biết tác giả có ghi nhầm ko, 300 máy á đổ mồ hôi)

Phòng nhỏ của hai người là căn hộ Thiên Nguyên Sát Na mua thời đại học, cách trung tâm thành phố khá xa, Thiên Nguyên Sát Na mỗi ngày sáng sớm đi làm, Kim Hạ ngủ thẳng giấc tự nhiên tỉnh dậy sau đó đem theo laptop đi bộ đến cửa hàng.

Căn phòng này từ khi Thiên Nguyên Sát Na tốt nghiệp đại học liền chuyển đi, lúc hai người đến bên trong dơ dáy bẩn thỉu đến không thể ở được, trên tường có ảnh chụp Thiên Nguyên Sát Na cùng Ngụy Ngữ Mộng tám năm trước. Trong phòng thứ gì cũng là có đôi có cặp, đều bị Kim Hạ vô tình ném đi, đồ dùng trong nhà cũng được Thiên Nguyên Sát Na toàn bộ đổi mới, đỡ phải rửa.

Đêm đầu tiên hai người ở S thị là ở dưới đống hoang tàn dựa sát vào nhau mà ngủ.

Sau khi nhà cửa sửa sang lại có thể ở, Thiên Nguyên Sát Na liền đi làm, mỗi ngày bữa sáng như cũ ở trong công ty giải quyết, trông cậy vào Kim Hạ sáng sớm làm bữa sáng không bằng trông cậy vào chính mình đến quán ven đường mua cái bánh nướng.

Gần trường Đại học có rất nhiều quán ăn bình dân, Kim Hạ mỗi ngày ăn rất khoái nhạc, đương nhiên hắn cũng sẽ mua về cho Thiên Nguyên Sát Na ăn cơm hoặc ăn khuya, đồ làm bếp trong nhà đều dùng để bài trí. Trên mạng cùng Hiên Phi nói chuyện phiếm thì Hiên Phi dạy hắn nấu cơm, Kim Hạ nghiêm túc nghe, ừ a a đáp lời, trở về sự thật vẫn chỉ biết có nước sôi tưới pha mặt.

Hai tử trạch nam sinh hoạt chung một chỗ nhất định sẽ có phương diện nào đó bi kịch, cũng may hai người ở phương diện này cũng không phải là người đặc biệt tính toán, thật ra thì cũng rất hợp nhau. Nhàm chán thì ra ngoài làm bữa tối ánh nến lãng mạn, không thì đuổi theo mỳ tôm mà lần, mà trọng trách phơi quần áo thì từ trong tay Thiên Nguyên Sát Na giao cho Kim Hạ, hiện tại hắn không cần đi làm, nên gánh chút việc nhà, nhưng Kim Hạ một khi trầm mê vào trò chơi, thời gian ngủ cũng không đủ dùng huống chi làm nhiều việc nhà, bởi vậy Thiên Nguyên Sát Na chiều nào trở về cũng hay đối mặt với nhân sinh bất đắc dĩ.

Thời gian Thiên Nguyên Sát Na chơi trò chơi so với trước kia ít hơn, Thiên Nguyên Điện Hạ cùng Duy Tâm hai hào cơ bản này đều do Kim Hạ mang theo luyện cấp. Thời gian Fantasy’s World nghỉ đông mở thêm cấp 60, Thiên Nguyên Điện Hạ Duy Tâm hai hào này trang bị cho dù ở cấp 60 +10 cũng như cũ uy vũ khí phách, suy nghĩ phía nhà game có thể nghỉ hè liền gặp cập nhật cấp 70, hiện tại cũng không còn tâm lực đi cường hóa, hào Thiên Nguyên Sát Na trang bị mặc đến hiện tại không thay đổi.

Xiêm Y Xốc Xếch sau khi max level 60 liền mặc cam trang, cam trang cấp 50 đã quá hạn, cấp 60 đi Tháp Quang Vinh không xong, cam trang cao nhất thì ở Cốc Vực Sâu cấp 70 mới rơi ra nguyên liệu.

Kim Hạ bắt đầu chậm rãi cày vô số đường, Tháp Quang Vinh cũng không thường đi nữa. Tuy rằng bộ Phi Hồng chi diễm cấp 50 có thể mặc đến cấp 60, nhưng đối với thổ hào mà nói, chỉ có trang bị tiền vệ cao nhất mới không có lỗi với thân phận của bọn họ. Nếu người khác RP quá kém, cường hóa lại thất bại, hắn nhất định sẽ giúp Thiên Nguyên Điện Hạ đổi một bộ, vũ khí cường thịnh trở lại cường hóa đến +17, sát chết đám người đợi.

Dựa vào trò chơi hắn thu vào mỗi tháng cũng có thể có trên mấy vạn doanh thu, không đến mức miệng ăn núi lở, mà tin tức hắn sắp mở cửa tiệm cũng nói cho Áp Mỗ La.

Ở s thị, phòng làm việc của y có 30 máy tính hoạt động, y giới thiệu cho Kim Hạ một người bạn bán máy tính, ở chỗ đó có thể giảm giá ưu đãi. Áp Mỗ La nói chờ hắn khai trương nhất định mang theo nhóm tiểu đệ của mình đi cổ động.

Hắn ngày đầu tiên dời đến S thị thì gọi cho Kim Lăng, Kim Lăng cũng không tới xem tính toán của bọn họ, nàng hiện tại hận chết Thiên Nguyên Sát Na, gặp nàng đã nghĩ muốn bành bạch tát hai cái, công việc trong hiện thực cũng vội, cuối tuần phải còn phải chuẩn bị thủ tục hôn lễ cho tháng sau, nàng hi vọng Kim Hạ có thể bớt thì giờ hỗ trợ chuẩn bị, nhưng Kim Hạ đối với những việc này thật sự dốt đặc cán mai, vẫn là mời ba Kim mẹ Kim tin cậy tới. Biết được ba Kim mẹ Kim cuối tuần đến S thị, Kim Hạ liền bỏ đi quyết định vấn an của hắn.

Hắn thói quen chờ đợi một năm chỉ cùng người nhà vài ngày cuộc sống, lần này come out xong, hắn mấy ngày nay đều không biết theo ai, ôm tâm tình “Trong lòng bọn họ nếu còn đứa con trai này thì hãy đến tìm mình trước “, Kim Hạ vượt qua tháng sáu, Internet trang hoàng xong, máy tính đều xiêm y áo vào, nhà ăn cũng chiêu nhân viên, tựa hồ có thể mở.

“Chờ chị em kết hôn xong thì mở đi.”

“Nhưng anh muốn mở hôm sinh nhật Thiểm Thiểm.”

“Chị em ngày 5 kết hôn, không kém mấy ngày nay.”

“Sinh nhật Thiểm Thiểm tương đối quan trọng.”

“…”

“Vậy được rồi, nghe lời anh.” Lần đầu tiên mở cửa tiệm buôn bán Kim Hạ không có kinh nghiệm cũng không biết thân là ông chủ nên làm cái gì, dù sao các loại giấy chứng nhận đã xong, ngại khiến cho Thiên Nguyên Sát Na gặp nhiều rắc rối, nhân viên cũng đã thuê, mọi chuyện đã sẵn sàng chỉ thiếu khách hàng.

Bởi vậy, Tinh Tinh Internet cực tốt lại có nhà ăn trong một ngày đầu tháng bảy khiêm tốn khai trương.

Tên cửa tiệm là do Thiên Nguyên Sát Na chọn, Kim Hạ lười phun cái tên này, dù sao có sinh ý là được, có thể kiếm tiền là được, tên và vân vân được thông qua.

Nhưng ngày thứ nhất, Tinh Tinh Internet chỉ nghênh đón ba học sinh, ông chủ trông quán net của mình cùng vài máy game, các em gái thì một bên xem video một bên làm móng tay, rất nhàn rỗi. Nhà ăn còn ảm đạm hơn, chỉ có một người gọi một phần thức ăn nhanh, một ngày buôn có 15, 5 mao.

Nhà ăn chủ yếu là làm cho học sinh sinh viên ăn, bởi vậy trong quán thực đơn chỉ có món ăn phần, giá cả phải chăng, một người 15,5 ăn no, không đắt tiền, là giá cả mà sinh viên bình thường có thể chấp nhận.

Mà Tinh Tinh Internet một giờ 5 đồng, làm thành viên thì 3 đồng, vip thì 5 nguyên, ghế lô mỗi giờ 10 đồng, bao đêm cũng chỉ cần 10 đồng. Chẳng qua, hiện tại khoa học kỹ thuật phát triển như vậy, sinh viên đại học cơ hồ ai cũng có một máy tính, cơ bản là trạch, lên mạng toàn là chơi trò chơi, mời năm ba tên bạn thân cùng nhau tổ đội, pk, đoàn chiến, đó là ở ký túc xá chơi game, thể nghiệm không đến bầu không khí.

Tinh Tinh Internet tốt nhưng khai trương không có tuyên truyền quảng cáo gì, lại qua kỳ nghỉ hè, sinh ý thảm đạm là bình thường.

Kim Hạ mặt không chút thay đổi mà đem ngày buôn bán đầu tiên nói cho Thiên Nguyên Sát Na, hắn trong khoảng thời gian này phụ trách trông coi đặt hàng, tiền đều là Thiên Nguyên Sát Na phụ trách, rốt cuộc đầu nhập nhiều ít ở cửa hàng bao nhiêu Kim Hạ không biết, nhưng hắn biết, hôm nay làm ăn ảm đạm đến quá phận.

“Không sao, từ từ sẽ tốt.” Thiên Nguyên Sát Na ôn nhu an ủi, “Hôm nay sinh nhật Thiểm Thiểm muốn ăn cái gì?”

“Bánh ngọt.”

Thiên Nguyên Sát Na cười khúc khích: “Sớm mua, nhưng anh biết em không thích ăn ngọt, bánh ngọt mua vì ngày hôm nay là sinh nhật, vẫn là đi ra ngoài ăn đi.”

“Đã muộn, em không muốn đi ra ngoài, anh cũng rất mệt mỏi, không cần lái xe.” Đến trung tâm thành phố chính là hai giờ, Kim Hạ thực sự không muốn Thiên Nguyên Sát Na mệt nhọc như thế, nếu không phải hắn ở ngoại ô thành phố mở ở cửa hàng, Thiên Nguyên Sát Na sẽ ở gần trung tâm thành phố thuê nhà, hoặc là trực tiếp trạch ở trong phòng làm việc chân không bước ra khỏi cửa. Mỗi ngày qua lại hai tiếng bôn ba đi đi về về cho dù đi làm quân nhân đào ngũ cả người cũng sẽ mệt phờ, huống chi ở tổng bộ đi làm là dưới con mắt của ba y, ba y nghe nói là một người rất có thị uy, có một cấp trên đè ép như vậy, đi làm sợ là cũng chẳng vui chút nào. Thiên Nguyên Sát Na từng nói qua, ở phân bộ đi làm tự do hơn, hắn là Sơn Đại vương muốn làm gì thì làm, chỉ là công trạng có chút muốn gạt lệ.

“Thiểm Thiểm, em thực quan tâm anh.” Thiên Nguyên Sát Na giắt trên người Kim Hạ cọ cọ, sáng nay ngủ quên râu cũng không kịp cạo —— đến tổng bộ đi làm, y đã muốn cùng toàn bộ nhân viên giống nhau 9 giờ không đi muộn 5 giờ không về sớm. Cố ý dùng râu ria cọ cọ hai má nhẵn nhụi Kim Hạ, “Thiểm Thiểm làn da em sao lại tốt như vậy, hảo trắng hảo mịn.”

“… Trạch ra đi.”

Kim Hạ trắng là lộ ra bệnh trạng tái nhợt, nhìn thấy chính là người trường kỳ ít ra ánh mặt trời. Không giống những người trong trắng lộ hồng, làn da Thủy Linh trong suốt. Đương nhiên, bệnh trạng tái nhợt như vậy ở trên mặt Kim Hạ lại có một phen u buồn mỹ cảm, các tiểu muội đến tiệm internet đều bí mật thảo luận ông chủ thật đẹp trai thật là thụ.

Hai người dính sát lấy nhau trên ghế sô pha, Kim Hạ nghiêng đầu dựa vào vai Thiên Nguyên Sát Na, tay trong tay, cái gì cũng không làm. Lúc này cũng không muốn làm gì, im lặng cùng nhau dựa vào một chỗ cảm thụ độ ấm của nhau mới là chuyện tối ngọt ngào.