Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 51




Hợp đồng nói rất rõ ràng , Lạc thị sẽ bắt đầu thu mua toàn bộ mặt hàng từ công ty vĩnh tân , ngoài ra sẽ ứng trước 40% tiền cọc , vấn đề này đã giúp vĩnh tân trải qua khó khăn hiện tại

Cầm giấy hợp đồng trên tay , Vũ Nghê hơi run rẩy , mở to hai mắt sợ rằng mình đọc nhầm . Chẳng lẽ phần thỏa thuận này hắn không thu lợi nhuận à ?! Vũ Nghê nhịn không được trong lòng dâng lên nghi vấn , cô không tin hắn đối với mình tốt như vậy ?!

Năm phút trôi qua , Vũ Nghê để hợp đồng xuống , hoài nghi nhìn hắn "Anh nói thật sao ?! Anh xác định nội dung trên hợp đồng là không sai chứ ?!"

"Dĩ nhiên !" trên mặt Lạc Ngạo Kiệt ra vẻ ôn hòa

"Tại sao ?! Tôi không tin anh lại tốt như vậy !" Tự dưng đưa tay ra giúp đỡ , phải chăng có âm ưu 

"Ha ha" thấy vẻ mặt phòng bị của cô , Lạc Ngạo Kiệt cười to một tiếng "Phó Vũ Nghê , em quả thật không ngốc ?! Cũng hiểu được sẽ không ai tự nhiên đối tốt với mình như vậy , có đúng hay không ?!"

Một câu nói của hắn khiến Vũ Nghê im lặng hồi lâu . Đáng chết , hắn lại đang muốn cô "Lạc tổng giám đốc , tôi thích bàn bạc chuyện công việc , chứ không muốn dính dấp đến cái khác quá nhiều !" Cô đem hợp đồng giơ lên . "Có thật anh chuẩn bị cho tôi không ?! Không có bất kỳ yêu cầu gì nữa chứ ?!"

"Quái lạ , em có thể tin tưởng người lạ , nhưng lại đề phòng chồng mình ?!" Hắn chê cười quay đầu nhìn về chỗ khác , sau đó ngó cô "Em có đặt niềm tin lộn chỗ không đấy ?!"

Cô một chút cũng không muốn nhìn thấy bộ dạng kiêu ngạo đó của hắn "Nếu như Lạc tổng giám đốc không còn yêu cầu nào khác , tôi đương nhiên rất vui vẻ , rất cảm kích anh , cám ơn ! Bây giờ chúng ta có thể ký hợp đồng chưa ?! Ký hợp đồng xong , tôi liền có thể lấy được 40% khoản tiền đúng không ?!"

Lạc Ngạo Kiệt thu hồi nụ cười , tràn đầy tà mị dựa về phía Vũ Nghê , đè thấp  tảng âm càng thêm hấp dẫn "Đúng vậy , ký hợp đồng xong , lập tức sẽ có 40% khoản tiền chuyển vào vĩnh tân . Nhưng là đúng như lời em nói , thỏa thuận này thực sự không phải cho không —— A ~ tôi nghĩ tôi muốn ~~ ——"

Bàn tay to của hắn sờ lên ngực Vũ Nghê , dùng sức bóp một cái.

Hành động  tà ác kia khiến Vũ Nghê liên tục lui về phía sau mấy bước , gương mặt ngượng ngùng hiện lên hai sắc đỏ hồng . "Anh ——"

Gương mặt anh tuấn tràn đầy tiếng cười man rợ , sau đó bỏ tay vào trong túi quần tây , lông mày nheo lại "Tôi chờ em trong phòng nghỉ . Vợ à , em còn phải cân nhắc nữa sao ?! Nghe nói , ngân hàng lại bắt đầu thúc giục khoản nợ rồi ?!"

Nói xong , hắn thông thả đi tới phòng nghỉ trang trí đầy đủ tiện nghi . Nhìn theo bóng lưng của hắn , ánh mắt cô trở nên căm giận . Sau đó nhìn lại hợp đồng trong tay , đôi mắt xinh đẹp vô lực khép lại . Cô còn có lựa chọn khác ư ?!

Vũ Nghê tiến vào phòng nghỉ , còn chưa kịp lúng túng đã bị Lạc Ngạo Kiệt ôm lấy . Không nói lời nào , hắn lập tức đem cô áp sát vách tường , dùng thân thể dính sát vào người cô , từ từ hôn lên cái trán , dọc theo chiếc mũi xinh xắn ,  từng điểm từng điểm hôn xuống phía dưới

Áo sơ mi , váy ngắn , từ từ trượt xuống sàn nhà —— Không có màn dạo đầu quá nhiều , hắn trực tiếp tách hai chân cô ra , đem vòng vào bên eo của mình

"Ưm..." môi đỏ mọng bật lên tiếng rên mê người , thở dốc trong không gian bí ẩn

Nụ hôn của hắn làm cho toàn thân cô run rẩy , căn bản không cách nào thoát khỏi ma lực đó . Thân thể của cô dường như đã phản bội lý trí , muốn đẩy hắn ra mà đẩy không được , lại càng bám hắn chặt hơn . Nhất thời cô cảm thấy mình quá bất lực , nước mắt cứ thế chảy ra ——

Khi tiến vào đúng chỗ sâu nhất của Vũ Nghê , phút chốc hắn cảm nhận được rằng từ trước đến giờ chưa ai làm hắn sung sướng thế này , điều hắn cần chính là loại cảm giác này ——