Tổng Giám Đốc, Anh Thật Là Hư

Chương 382




"Nếu anh có hẹn rồi thì không cần từ chối, chỉ cần anh lúc nào không bận, có thể về nhà là được rồi !" Cô lại lập tức quan tâm nói, toàn bộ chẳng qua lại khiến anh bối rối.

"Tốt lắm, tối ngày mai anh hẳn là không bận!" Ở trong lòng có chút không đành lòng, anh tỏ ra một thái độ!

"Tốt, vậy tối ngày mai anh nhất định phải về nhà đó!" Tư Vũ suy nghĩ rồi ra một yêu cầu, mới vui vẻ cúp điện thoại!

Tuy đã cúp điện thoại, nhưng giọng nói vui vẻ của cô lại còn đang quanh quẩn trong lòng anh - -Các bạn đang đọc truyện ở dd Lê Quý Đôn ^^

"Ha ha, đều đã kết thúc nói chuyện, lại vẫn cònlưu luyến cầm điện thoại? Haizz, đàn ông nha, thật đúng là con quỷ hoa tâm!" Diệp Chức Nhân nhìn như nói đùa, kỳ thật tuyệt đối là đang châm chọc Bùi Tạp Tư!

"Như thế nào, em có ý kiến hả ?" Anh đặt điện thoại xuống, ánh mắt cân nhắc hướng về phía bên người phụ nữ!

"Ý kiến? Em làm sao dám có ý kiến, kia đúng là vợ của anh, em rất rõ thân phận chính mình là cái gì! Mà em sớm đã cùng anh nói qua, anh nhất định sẽ không ly hôn đâu!"

"Ha ha - -" anh bỗng nhiên thấp cười ra tiếng, này tiếng cười ý tứ hàm xúc sâu xa. Một mặt là chứng minh cô nói rất đúng, về phương diện khác là đối với việc hiện nay bản thân rất hoa tâm 'Không thể tránh được', còn việc nữa là nhìn thấy được vẻ mặt của cô ta làm cho tức cười!

Từ trước đến nay hiểu được ý tứ qua lời nói và sắc mặt Diệp Chức Nhân làm sao có thể không rõ, trong tiếng cười này của anh bao hàm ý nghĩ sâu xa. Cô thu hồi biểu tình châm chọc, thu hồi tươi cười, kéo cao đôi má lên, cho anh thấy cô cũng không cao hứng rồi !

" Sau khi dùng bữa tối, anh dẫn em đi tiệm bán đồ trang sức, chọn một lễ vật em thích được không?" Bùi Tạp Tư nhướng mày, đây xem như là phương thức anh xin lỗi. Cô ta nên là vui mừng một chút, bởi vì anh quả thật bây giờ còn không có chán ghét cô ta!

Mà anh cũng có rất nhiều tiền, cũng không quan tâm tiền, nếu có thể để cho tiền khiến cô vui vẻ, anh lại vì sao không một công đôi việc chứ?

Diệp Chức Nhân rốt cục bật cười, cô ta một chút cũng không có che dấu ý đồ của chính mình, lập tức ngồi trên bắp đùi anh, một tay túm chặt cà- vạt của anh." Quỷ hoa tâm, rõ ràng lừa em, em còn bằng lòng cho anh lừa gạt!"

"Ha ha - -" Bùi Tạp Tư bị màn biểu diễn dối trá của cô ta nở nụ cười, cười đến phóng túng, cười đến càn rỡ!----Các bạn đang đọc truyện ở dd Lê Quý Đôn ^^

**************** phân cách tuyến *****************

Nằm ở khu thương mại sầm uất khu, khu vực bán trang sức!

Cửa hàng trang sức này là tiệm lớn nhất ở đây, tất cả sản phẩm đều nổi tiếng trên toàn cầu, cho nên thậm chí ngay cả các sản phẩm cùng loại, phụ kiện của cửa hàng này cũng cao giá hơn các dòng trang sức khác. Mà nơi này sản phẩm cao cấp chất lượng không nhiều, đường nét thiết kế phong cách độc đáo, cũng khiến cho cửa hàng bọn họ không hề thiếu khách hàng!

Đương nhiên khách hàng tới nơi này để mua sắm, đa số phải là người rất giàu!

Tiếng Piano chậm rãi khiến cả trong không khí đều tràn ngập mùi vị xa xỉ của đá quý bên trong càng tăng, làm cho cửa hàng này càng tăng thêm một cỗ sa hoa, giảm bớt chút mùi vị tiền.

Đang ngồi trước tủ bày hàng là hai người phụ nữ có thai ăn mặc đẹp đẽ. Mà quản lí mặc bộ đồng phục màu xanh cùa cửa hàng đang nhiệt tình giới thiệu các trang sức trong tủ bày hàng."Hai vị phu nhân đây vòng tay, chân vòng được làm bằng vàng nguyên chất, hai vị thấy vừa lòng chứ?"

Sau khi cẩn thận quan sát, Vũ Nghê và Tư Vũ trao đổi một ánh mắt, sau đó hướng về quản lí gật gật đầu."Không sai, thật đáng yêu!"

"Đương nhiên, trong cửa hàng chúng tôi sản phẩm không chỉ có kiểu dáng mới mẻ độc đáo, xinh đẹp, nhưng cũng rất chú trọng đến chế tác tinh tế. Hai vị phu nhân có thể nhìn kỹ xem, vòng tay từng khâu đoạn đều là trải qua xử lý chặt chẽ, lúc tiểu bảo bảo mang theo trên tay, mới không bị đụng tới da thịt mềm mại!" Quản lí tiếp tục ca ngợi ưu điểm của trang sức cửa tiệm mình, ăn nói đã khéo léo lại không làm cho chán ghét, rất biết cách nói chuyện!

"Anh cũng đã nói như vậy, tốt, chúng tôi mua!" Thật sự là rất lâu rồi Tư Vũ không có tiếp xúc người ngoài, người quản lí này nhìn qua cực kỳ trẻ tuổi, khiến cô ở trong lòng rất bội phục!

"Ha ha, hai vị phu nhân thật sự có con mắt rất tốt, tôi tin tưởng hai Bảo Bảo cũng sẽ cực kỳ thông minh đáng yêu!" Quản lí tiếp tục lôi kéo làm quen nói xong dễ nghe nói, mà bên này nhân viên phục vụ đã khẩn trương viết biên lai. Vũ Nghê lấy thẻ tín dụng ra, giao cho nhân viên phục vụ!

Lúc này các cô đã làm mẹ nên luôn muốn dành những lễ vật tốt nhất cho con, vốn tính là từng người trả tiền, nhưng lúc ra ngoài Tư Vũ lại quên mang bóp tiền, mà cô hiện tại cũng không muốn ra ngoài dưới tên của Bùi Tạp Tư, cho nên để chị dâu cả giúp trả hộ trước!

Rất nhanh hai kiểu trang sức bằng vàng nguyên chất dành cho trẻ em được đóng gói cẩn thận đưa cho các cô.----Các bạn đang đọc truyện ở dd Lê Quý Đôn ^^

"Trong cửa hàng chúng tôi mới nhập một số nữ trang mới, hai vị phu nhân có muốn xem không ạ?" Sau khi tính tiền, quản lí lại bắt đầu giới thiệu cái sản phẩm khác. Trong hai vị phu nhân này, có một vị là phu nhân Lạc Ngạo Thực tiên sinh. Một vị khác tuy nhiên không biết là ai, nhưng là từ cách ăn mặc quần áo trên người cô, cũng tuyệt đối là nhân vật lớn trong xã hội. Cô làm quản lí đương nhiên muốn ra sức đẩy mạnh tiêu thụ các sản phẩm, hi vọng có thể phá vỡ mức kinh doanh cao nhất tháng trước.

"Được!"

Vũ Nghê và Tư Vũ chia nhau gật đầu, không có người phụ nữ không thích nữ trang!

Quản lí đem mấy kiểu mới nhất đặt ngang ở trên bàn trà cho các cô lựa chọn. Tuy nhiên mấy kiểu trang sức thiết kế phong cách khác nhau, nhưng lại có một cái điểm giống nhau, chính là các viên kim cương lớn, mỗi một kiểu đều có giá trị xa xỉ.

Xem đến xem đi, Vũ Nghê đều lắc lắc đầu, bởi vì trong đó cũng không có món nào cô vừa ý, tuy nhiên tất cả đều rất đẹp mắt!

Nhưng mà, có một kiểu vòng cổ kim cương cùng phong cách Tư Vũ rất hợp nhau. Dây chuyền vàng 18K trên khảm một kiểu dáng đơn giản cũng không mất vẻ đẹp tinh khiết của viên kim cương trắng, từ góc cạnh viên kim cương có thể thấy được, quả thật là một viên kim cương tốt nhất!

Bên ngoài nhìn khiêm tốn nhưng nhìn kĩ bên trong nó xa hoa cách điệu, quả thật rất hợp khí chất điềm tĩnh của Tư Vũ cùng cái cổ nhỏ mảnh ôn nhu. Sợi dây chuyền này nếu được đeo trên người Tư Vũ, tuyệt đối là phối hợp hoàn mỹ nhất, càng có thể làm tất cả các người phụ nữ khác ghen chết!

Vũ Nghê đang quan sát kiểu dáng này, cùng lúc ánh mắt vui sướng của Tư Vũ cũng rơi vào sợi dây chuyền kim cương này.

Quản lí mang theo cái bao tay trắng, lập tức cầm lấy vòng cổ sau đó đeo giúp Tư Vũ lên cổ."Thật sự là rất làm cho người ta kinh ngạc, sợi dây chuyền này quả thực chính là vì phu nhân mà làm, quả thực là quá hoàn mỹ rồi ! Tôi nghĩ chỉ có phu nhân mới thích hợp với nó nhất, cũng chỉ có phu nhân mới có thể mang sợi dây chuyền này truyền đạt hết ý nghĩa của nó về tình yêu! Phu nhân, sợi dây chuyền này là của Thang Hàm Lôi thiết kế, đây là tác phẩm tâm huyết duy nhất trong năm nay, ngài cũng trăm ngàn lần bỏ qua nó a...!"

"Quả thật rất đẹp!" Vũ Nghê cũng tự đáy lòng cảm thán nói.

Tư Vũ soi gương nhìn trái nhìn phải, thật sự thích vô cùng. Đã lâu, cô đã lâu không có quan tâm đến các trang sức rồi. Tối ngày mai Tạp Tư nói anh sẽ không bận, sẽ về nhà dùng cơm. Cô đã dự tính tối ngày mai sẽ chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến, sau đó cô có chuẩn bị một lễ phục, nếu phối sợi dây chuyền này rất hợp, như thế - -

Nghĩ tới đây, hai gò má Tư Vũ lại nổi lên một tầng màu đỏ, cô có thể ở trước mắt anh xinh đẹp không?

Mua được rồi !

Không tới 2 phút, Tư Vũ liền quyết định mua sợi dây chuyện ' Ngôi sao trong màn đêm ' này khiến mọi người tắc lưỡi."Tôi có thể trước giao tiền đặt cọc được không? Sau đó sáng sớm ngày mai tôi sẽ đưa tiền tới!" Bởi vì giá cả rất cao, cho nên cô vẫn là chính mình tới trả tiền là tốt, không nghĩ lại muốn làm phiền chị dâu! Hơn nữa dựa vào tính cách chị dâu, chị ấy bình thường nhất định sẽ không tiêu xài tiền hoang phi của anh hai, cho nên chị dâu cũng không thể giúp cô trả tiền!

Bất quá, tiền đặt cọc này, vẫn lại là cần chị dâu bỏ ra!

"Đương nhiên có thể!" Hiện tại có người tới đặt cọc, nếu không mua thì trái với điều ước tiền cũng sẽ không cho trả lại, có cái gì không thể chứ?

Khi quản lí xoay người ghi hoá đơn, Tư Vũ hướng về chị dâu âm thầm thè lưỡi."Người đẹp, chuyện tiền đặt cọc trước phiền chị trả giúp em nha!"

"Này có vấn đề gì, sợi dây chuyền này em không mua chị mới thấy đáng tiếc a, Tư Vũ, em biết không? Thật sự nó rất thích hợp em!" Vũ Nghê lại nhỏ giọng kinh hô."Kỳ thật kiểu dáng kia chị cũng rất thích, nhưng là chị đeo, nhất định không bằng em, đeo lên rất khó coi!"

"Ha ha - -" Tư Vũ đắc ý cười."Sáng sớm ngày mai chị còn phải tới giúp em đó!"

"OK!" Hiện tại cô cả ngày ở nhà, công việc cũng tạm thời ngừng lại, không có việc gì, không nghĩ muốn đi dạo phố, cũng phải đi dạo phố rồi !

**************** phân cách tuyến ****************

"Mẹ, chú như thế nào vẫn chưa về vậy?" Ngồi trong bồn tắm Hoan Hoan, nhỏ giọng hỏi mẹ.

Tư Vũ gội đầu cho con gái, động tác trong tay cứng ngắc lại."Chú con đang có công việc bận, cho nên sẽ về trễ một chút!"

"A... ~~ thật là, chú cũng không thể luôn bận làm việc chứ!" Hoan Hoan nói cực kỳ thật cẩn thận, âm thầm quan sát biểu tình của mẹ. Chú công việc như thế nào bận rộn như vậy chứ? Công việc của cậu không phải cũng rất lớn sao? Nhưng cậu hầu như mỗi ngày đều về nhà rất sớm, bồi mẹ Vũ Nghê và Lạc Dật!

Tư Vũ nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn con gái, hết thảy có chút suy nghĩ hỏi: "Hoan Hoan, thích chú không?"

"Đương nhiên, chú rất tốt, đối với Hoan Hoan rất tốt!"

"Nếu so với cậu, con thích người nào?" Tư Vũ tiếp tục xoa bọt trên đầu con gái, ra vẻ vô ý hỏi.

"Chú so với cậu a..., cái này con cần phải cẩn thận suy nghĩ!" Hoan Hoan nghiêng đầu thật sự tự hỏi. Cậu đối với bé rất tốt, cũng rất thích chơi đùa với bé. Chú Tạp Tư cũng vậy, hay mua đồ ăn cho bé, thường dẫn bé đi chơi, lại thích chọc bé cười. Kỳ thật bọn họ đều rất tốt, chỉ là... Bé mỗi lần nhìn đến cậu dù sao cảm giác hơi 'Sợ', không giống chú Tạp Tư cùng một chỗ rất thả lỏng." Chú Tạp Tư, chú Tạp Tư khiến con cảm giác cực kỳ thân thiết, giống như là ba ba vậy!"

Tâm Tư Vũ giống bị mủi nhọn đâm xuống, cái mũi cũng đau xót - -

Cô có phải hay không rất xin lỗi con gái, cô cũng không biết giấu diếm mọi người, bao gồm chuyện đứa nhỏ này có đúng hay không!

Hoan Hoan đẩy đẩy mẹ, như trẻ con nhắc nhở nói."Mẹ, mẹ đi gọi điện thoại cho chú Tạp Tư , để cho chú sớm về nhà một chút , như vậy sẽ làm chú cảm giác được mẹ đang rất quan tâm chú !"

Tư Vũ kỳ thật vẫn nghĩ muốn cho gọi điện thoại Tạp Tư, nhưng lại sợ quấy rầy anh, khiến anh cảm thấy cô làm phiền, cho nên không có gọi. Lúc này có con gái thúc giục, cô cuối cùng cũng tìm được cớ."Được, để mẹ đi gọi ngay bây giờ!"