Cao Lãng phẫn nộ
Chạy trốn thật sâu vào Vô Âm Lâm, cuối cùng Bạch mới dừng lại. Y đã sơ cứu tạm thời cho Trương Diệp nên tạm thời hắn thương tổn ở cổ là đỡ hơn ít phần. Có điều không giữ được tỉnh táo, ngất đi trên đường.
Lúc này Bạch hạ đồng bọn nhẹ nhàng xuống đất, bản thân bắt đầu làm việc. Y là lấy ra một cái trận kỳ, cắm xuống ngay chân. Trong tay áo sau đó bay ra mấy chục cái trận thạch, đều là vật thuộc ám đạo.
Trận thạch trôi nổi giữa không trung, chịu sự khống chế của Bạch mà xếp thành hình vòng tròn bán kính mấy chục bước, lấy hai người họ làm trung tâm.
Trận thạch từ từ đặt xuống, sau đó từng cái phun ra một tia ám quang, bắn đến những cái khác. Cuối cùng chúng liên kết lại thành một vòng tròn ám quang. Đây đã là sơ hình của trận pháp.
Kế đó, Bạch lại tiếp tục tung ra vài cái vật phẩm trận đạo tác dụng bổ trợ. Sau một hồi liền đem sơ hình trận pháp dựng thành hoàn chỉnh.
Trận này có hình bán cầu, bên ngoài không thể nhìn thấy được nhưng bên trong lại một mảnh tối tăm.
Hiệu quả của nó chính là che giấu khí tức của người bên trong, phàm là những vật đồng cấp bên trong làm bất kể cái gì bên ngoài nếu đồng cấp đều không thể biết. Chính là tứ đẳng Ám Tàng Trận.
Trận này trước đây từng được Trương Diệp dùng qua trong lúc phá rối Bạch gia tổ chức đại hội. Bất quá lần đó là dệt hoa thêu gấm, đối với lần này liền được trọng dụng hơn.
Nãy giờ Bạch thực hiện cấu lên trận pháp này, từng bước từng bước đều chính xác tựa như thân nắm giữ trận đạo cảnh giới không hề thấp.
Nhưng này đó đều là Trương Diệp chỉ dẫn mới có thể được. Nhưng hắn là cổ họng thương tổn vô cùng nặng, nhất thời khó có thể nói. Hơn nữa là trong Vô Âm Lâm, có không b·ị t·hương thì nói cũng không xong. Nhưng hắn là không thể dùng truyền âm nhĩ, vì b·ất t·ỉnh mất rồi.
Tất cả là nhân lúc trước khi triệt để hôn mê, hắn đặt vào tay Bạch một cái vật phẩm. Vật này bé bằng đầu nắm tay trẻ con, hình dáng như một cái vỏ sò đá. Có tên Lưu Trận Loa Xác.
Nó là một vật phẩm thuộc tín đạo, cao tới tam đẳng. Lưu phái này am hiểu nhất là thu thập thông tin, lưu trữ thông tin, lập minh ước,...
Lưu Trận Loa Xác là vật các trận đạo ma pháp sư hay dùng nhất, công dụng là lưu trữ thông tin về một trận pháp nào đó. Bao gồm những vật phẩm cần thiết, cấu tạo cùng một số lưu ý khi dựng trận,...
Chỉ cần truyền ma năng vào rồi nhập thần trí vào đó, này đó thông tin muốn lưu liền sẽ được khắc vào. Tương tự muốn thu thập thông tin cũng truyền ma năng vào, là chúng sẽ như khắc vào não hải người dùng. Thông tin này sẽ khó có thể quên, trừ khi có thủ đoạn nhắm vào xoá trí nhớ.
Với vật này, Trương Diệp chỉ cần ghi thông tin về tứ đẳng Ám Tàng Trận, sau đưa cho Bạch là khiến y có thể dựng lên trận này. Thực sự là vô cùng tiện.
"Ai...Thủ đoạn cường thế như vậy sợ là lên tới ngũ đẳng cấp số. Hắn là làm sao có?" Bạch vẫn là đang trầm tư nhìn Trương Diệ đang hôn mê dưới đất. Y vẫn chưa có vội thức tỉnh hắn.
Băn khoăn về ma pháp kia đối phương từ đâu mà ra đã chiếm hết tâm ý của Bạch. Đây tuyệt không thể từ Ám Hội truyền thừa, nếu có ma pháp như vậy thì sao y không biết. Thời gian trong Ám Hội là nhiều hơn Trương Diệp, này đó truyền thừa đều từng xem qua mấy lượt.
Nhưng ngay sau đó linh quang vụt qua não y. Hầm ngục!
Phải, chỉ có thể là khả năng này. Bên trong hầm ngục đều tồn tại đại lượng ma vật mạnh mẽ cùng tài nguyên quý giá. Nếu nơi nào đó có thể giúp Trương Diệp đạt được ma pháp, thì chính là trong đó!
Cái này nghĩ kĩ cũng hợp tình, bởi ma pháp sư vượt cấp sử dụng ma pháp đúng là có khả năng chịu tổn thương nhưng cùng với tổn thương của Trương Diệp là không cùng loại!
Tổn thương ở cổ hắn là do không tương thích chủng loại! Điểm này Bạch nghĩ nghĩ một chút là nhìn ra. Như vậy thì giả thuyết hắn thu được ma pháp từ hầm ngục hẳn là chính xác. Nhưng dù vậy thì vận khí thật lớn! Y đối với loại vận khí này vẫn có phần ghen tị.
...
"Ngân Bạch hai người ở Vô Âm Lâm đụng mặt Dương gia?" Tiêu Lôi Điêu lúc này vẫn đang ngồi tại doanh trướng, hắn một thân một mình ở đây. Tai nhét một cái truyền âm nhĩ, đầu bên kia truyền tin đến là Xích.
"Haha, hảo một tên Trương Diệp! Thâm nhập hầm ngục cư nhiên đến được tay một cái ngũ đẳng ma pháp, lập tức đem tộc ta trưởng lão Dương Viêm Luân biến thành một đống bầy nhầy!" Xích bên kia cười lớn khoái chí trả lời Tiêu Lôi Điêu. Trong lời còn có một ít hưng phấn.
Hắn hẳn là muốn một lần trải nghiệm cái cảm giác chính mình bị ngũ đẳng ma pháp kia oanh tạc. Thật là thú vui lạ người, gọi hắn kẻ điên cũng không ngoa.
Tin báo xong, Xích lập tức chào chào hội trưởng mấy cái rồi ngắt kết nối.
Tiêu Lôi Điêu bên này lại tiếp tục trầm ngâm. Hắn vốn còn tưởng Trương Diệp từ từ phát triển, thực lực so với hắn phải thua xa. Như vậy có thể nắm trong tay, dần dần thành quân cờ của mình, tuỳ mình sử dụng.
Nhưng tên này lại quá nghịch thiên đi? Hắn như thế mà đột phá tứ đẳng xong, liền thực lực tăng vọt. Cơ hồ đối đại số thành viên Ám Hội đều vượt qua. Một người có thể nhanh như vậy thăng tiến sao?
Lại còn nắm trong tay một đại sát chiêu ngũ đẳng cấp số. Nếu chiêu này không đối hắn phản phệ lớn, há chẳng phải ma đầu này sẽ liền tung hoàng ngang dọc.
Đụng mắt Dương gia vừa rồi, đả thương một cường giả trong tứ đẳng là Dương Cảnh Nghi, g·iết một tứ đẳng trung giai Dương Viêm Luân.
Cứ theo như vậy, Tiêu Lôi Điêu liền xếp chiến lực của Trương Diệp lên một cái trình tự tứ đẳng đỉnh phong, cho là ngang hàng cùng với hắn.
Nhưng hắn nào đâu biết, sức chiến đấu Trương Diệp kia đã đạt tới trình tự chuẩn ngũ đẳng. Nếu toàn lực xuất kích thậm chí còn khiến chân chính ngũ đẳng khó khăn một phen.
Bất quá đấy chỉ là chiến lực, nếu so tài với Tiêu Lôi Điêu thì dự là sẽ bị kinh nghiệm của y quay cho mòng mòng. Cứ lấy kết quả hắn đối chiến Dương Cảnh Nghi đi.
Chiến lực chuẩn ngũ đẳng là thế nhưng ban đầu còn giữ thế bị động, tung ra này đó thủ đoạn cũng chỉ giữ thế ngang bằng mà không tổn thương được đối phương. Sau vì hợp chiêu lĩnh vực bị phá vỡ, khiến cho Dương Cảnh Nghi bị phản phệ mà tổn thương.
...
Nhật Dực Thành, Cõi nhân Trung Nguyên.
Ầm! Ầm!
Một t·iếng n·ổ lớn phát ra tại một góc dinh thự của tộc trưởng Dương gia. Chấn động này khiến cả toả thành đều cảm nhận rung chuyển, người bên trong đa phần không trụ vững mà ngã. Từ ngoài dinh thự có thể thấy một phần dinh thự đã không còn, hở ra một lỗ to. Ở giữa chỗ hổng có một thân hình. Chính là Dương Cao Lãng.
Khí thế hắn bàng bạc, hoả diễm quấn quanh thân thể nhưng chủ yếu ở nắm đấm cháy vô cùng mạnh. Sắc mặt vô cùng khó coi, là thập phần tức giận.
Căn phòng hắn từng ngồi lúc trước nay đã không còn, khắp nơi đều là lửa cháy phập phùng. Nhưng đặc biệt thay lửa trong phòng lại dần dần kết thành đầu sói, rồi theo đó hình thành một con sói bằng lửa toàn diện
Này là chỗ đặc biệt của hắn, đặc tính Xích Lang Chi Hoả. Bất kể lửa gì, miễn là phóng ra từ Dương Cão Lãng đều sẽ biến thành một đầu lang bằng lửa.
Hoả lang đều vì hắn tuỳ tâm sở dục, vì thế tuổi trẻ từng chủ tu nô đạo, phụ tu hoả đạo. Một thời mệnh dạnh Xích Lang Dương Gia.
Nhưng sau này trung niên, nhận thấy bản thân nô đạo không có duyên, nhiều năm trôi qua liên tục bị thế nhân đánh bại ở khoản này. Ngược lại hoả đạo lại có một tia sáng hy vọng chuyển mình.
Nghe theo khuyên bảo của tiền bối mà đảo ngược lại, chủ tu hoả đạo, phụ tu nô đạo. Chiêu thức của hắn sinh ra hoả diễm so với trước là xa xa khác biệt, uy lực khủng bố. Theo đó sức mạnh của hoả lang hắn tạo ra đương nhiên mạnh hơn xưa.
Khi đó mới ngộ ra đặc tính trời ban cho mình, vốn là muốn định chủ tu hoả đạo, như vậy con đường nô đạo mới phát triển.
Vì chuyển hoả đạo lại thành chủ, nên khi thành Thần Tướng mới có danh hiệu Hoả Diễm Thần Tướng. Nếu hắn vẫn như cũ chủ tu nô đạo thì bây giờ vẫn chỉ là Xích Lang Dương Gia, đừng nói hai chữ "Thần Tướng" mà kể cả tộc trưởng cũng đừng mơ.
"Ca ca! Huynh bớt nóng, bớt nóng a!" Dương Cảnh Nghi từ đâu thuấn tới, vội vàng ngăn cản lại huynh trưởng của mình.
"Cảnh Nghi, đệ không cần khuyên ta! Tiểu tử này dám g·iết gia lão tộc ta, dám đả thương đệ đệ ta! Ta muốn hắn sống không bằng c·hết!" Dương Cao Lãng vẫn như cũ thập phần phẫn nộ, hắn ngửa cao đầu mà gầm thét. Này đó hoả lang xung quanh cũng không ngừng hưởng ứng chủ nhân mà tru lên.
Hắn phẫn nộ vì nhận được tin tức Dưỡng Viêm Lâm t·ử t·rận, đệ đệ mình bị phản phể mà tổn thương à. Quả thật, tính khí nóng nảy này hết sức phù hợp với lưu phái của hắn. Không sai khi năm đó tiền bối hết lòng khuyên hắn chuyển tu.
Dương Cảnh Nghi một bên nhìn cảnh này thở dài ngao ngán, vị ca ca này của hắn là hắn kính nể rất nhiều. Nhưng tính của y cũng là khó nuốt a!