Truyền Nhân Thiên Y

Chương 813




Chương 813

“Ha….”

“Vậy ngươi nói xem, nên làm gì bây giờ?”

Phương Lệ lập tức chắp tay hướng hắn ta nói:

“Theo tôi thấy thì thật hi vọng thiếu tông chủ có thể ra tay giết chết tên đó!”

“Đúng rồi, tên nhóc đó có số rất may, không biết làm sao mà lại tìm được một vị cao thủ có sức mạnh tương đương với kỳ Nguyên Anh về làm người bảo vệ mình, vì vậy rất có thể còn phải cảm phiền ngài mời Thái Thượng Trưởng Lão tới giúp một tay mới có thể đảm bảo được mọi chuyện không sơ sót!”

Chát!

Trước khi Phương Lệ kịp nói xong, Vạn Khôi lập tức hung hăng tát cho hắn ta một cái, đánh gãy một cái răng cửa.

“Thiếu tông chủ, ngài. . . ”

“Câm miệng!”

“Phương Lệ, xem ra bản tông chủ thật sự đã để ngươi leo lên đầu rồi đúng không? Bây giờ ngươi còn dám dùng bổn thiếu như một kẻ ngốc? Ngươi còn muốn dùng thiếu gia này làm cây thương giết người đó à?”

“Lá gan của ngươi không nhỏ nhỉ?”

Lý thị thấy thì vẻ mặt khiếp sợ, vội vàng quỳ xuống xin lỗi một hồi.

“Hừ, đừng nói mấy lời nhảm nhí này với ta nữa!”

“Kẻ có thể một mình giết được hết đám Kim Giáp Hổ kia thì có nghĩa là tên Lương Siêu này có sức mạnh không hề nhỏ, còn về phần tên cao thủ Nguyên Anh kia, ngươi đi kéo về đây cho bản thiếu ngó qua xem nào.”

“Còn về tên Lương Siêu kia chắc chắn thân phận rất phi phàm, ngươi muốn báo tư thù của mình, lại muốn lôi bổn thiếu xuống nước sao?”

“Không không!”

“Là do tôi, là tôi không lo nghĩ chu toàn, sau này tôi cũng không dám nữa, thiếu gia xin thứ tội!”

“Cút!”

Vạn Khôi nể tình cái tập đòan Phương thị của hắn ta vẫn còn có tí tác dụng nên mới cố nhịn xuống tia sát ý của mình mà chỉ đạp hắn ta bay ra khỏi cửa.

“Cảnh báo ngươi lần cuối, hãy bỏ đi những suy nghĩ nhỏ nhen kia và điều hành tập đoàn Phương thị thật tốt đi. Ngoài ra, ngay cả khi ngươi không thể kết hôn với Diệp Khuynh Thành thì cái việc chiếm đoạt Diệp gia và tập đoàn dược liệu Nhuận Tinh kia nhất định phải thực hiện được.”

“Vâng vâng!” Phương Lệ sợ tới mức không dám nói thêm gì nữa, chỉ biết liên tục hứa hẹn.

Nhưng trước khi hắn ta rời đi, Vạn Khôi suy nghĩ một chút, lại ném cho hắn một hạt châu đen.

“Ngươi thường ngày phải tiếp xúc với nhiều người, đặc biệt là những người thuộc tầng lớp thượng lưu. Hãy giữ gìn hạt châu này cho tốt. Nếu thấy ai có thể chuyển hạt châu này từ đen sang đỏ, hãy đến báo cho ta biết.”

“Vì kẻ đó có tác dụng rất lớn đối với ta.”

“Trọng dụng?”

“Thiếu tông chủ, dám hỏi người kia có lợi gì với ngài?”

Phương Lệ tùy ý hỏi một câu, Vạn Khôi liếc nhìn anh ta rồi nói: “Rút máu của người này ra có thể tạo ra hạt châu giải được vu thuật trên người tôi.”