Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 724




Chương 724

Mặc Vân nghe xong thì suy nghĩ một chút, sau đó lên tiếng lần nữa: “Theo tôi thấy, tỷ lệ thắng là sáu phần.”

Mấy trưởng lão Võ Minh trong xe nghe vậy thì nhìn nhau không nói gì. Lăng Lão và Mặc trưởng lão xem trọng hậu sinh trẻ tuổi Lương Siêu như thế sao?

Phải biết đối thủ cạnh tranh lần này của Lương Siêu không phải người bình thường, mà là người duy nhất trong trăm năm qua được tổng bộ Võ Minh công nhận là…

Thằng nhãi b.iến thái…

Hôm sau, trong nhà tổ Diệp gia.

Từ sau phong ba vườn động vật hoang dã lần trước, Diệp Tiêu luôn hối lỗi tại nhà, thậm chí Diệp Khuynh Thành còn nhờ một người được thủ tịch Diệp gia cung phụng – Bộ Hạo chuyên môn canh chừng cậu ta.

Nhưng Diệp Tiêu vẫn luôn không an phận, liên tục hai ngày ăn cơm, đi ngủ, cả đi nhà xí cũng đi theo bên cạnh Bộ Hạo, càng không ngừng tiến hành xúi giục thuyết phục Bộ Hạo…

“Bộ đại sư, ngài đã bảo vệ Diệp gia tận mười năm, tôi cũng biết rõ tấm lòng của ngài đối với Diệp gia.”

“Cho nên trước khi cha tôi lâm chung mới giao tôi và chị giao cho ngài chiếu cố, hai chị em chúng tôi luôn đối đãi với ngài như cha.”

“Nói câu không dễ nghe, nếu không phải nhờ ngài, chỉ dựa vào một cô gái yếu ớt như chị thì tuyệt đối không xoay chuyển được tình thế, không thể gánh vác được chuyện gì!”

“Thần thủ hộ chân chính của Diệp gia không phải chị tôi, mà là ngài!”

“. . .”

Nghe Diệp Tiêu khen như thế, trong lòng Bộ Hạo bắt đầu bay bổng, nhưng trên mặt lại không có phản ứng gì, còn rất khiêm tốn khoát tay áo.

“Tiểu thiếu gia, cậu đừng nói như vậy. Nói cho cùng Diệp gia vẫn là một gia tộc thương nghiệp, nếu như không có đại tiểu thư hợp lực chèo chống những năm qua thì Diệp gia sẽ không cưỡng ép ngừng lại xu hướng suy tàn.”

“Không sai.” Diệp Tiêu gật gật đầu, lại nói: “Nhưng hiện tại chị tôi hồ đồ, Bộ đại sư, chẳng lẽ ngài nhẫn tâm trơ mắt nhìn chị tôi bị sắc đẹp mê hoặc nhất thời mà triệt để huỷ hoại Diệp gia?”

Bộ Hạo nghe vậy vẫn thờ ơ.

“Nói thật với ngài, tôi từng đi chùa Thanh Lương mời phương trượng chủ trì nơi đó bốc một quẻ, quẻ tượng của phương trượng đại sư biểu hiện thằng nhãi họ Lương kia chính là tai tinh chuyển thế!”

“Ai đụng phải thì người đó không may! Nhất là giống như chị tôi, đã bị hắn lừa cho thần hồn điên đảo, người phụ nữ bị hắn làm qua không những xui đến đổ máu, còn sẽ liên luỵ đến toàn bộ Diệp gia cửa nát nhà tan!”

Soạt!

Bộ Hạo biến sắc, Diệp Tiêu thấy có hi vọng lại bắt đầu châm ngòi thổi gió.

Quá nửa giờ, Bộ Hạo đã nhíu chặt mày hừ lạnh một tiếng, hỏi: “Thằng nhãi họ Lương kia ở đâu?”

Diệp Tiêu vui mừng, đây là Bộ đại sư chuẩn bị phát uy, trực tiếp diệt họ Lương kia!

Cậu ta lập tức giang tay ra, nói: “Tôi cũng không biết. Nhưng chắc chắn chị tôi biết, ngài cứ đi tìm chị, nếu như chị không nói thì ngài cứ nhìn chằm chằm, không để chị ấy rời khỏi phòng làm việc nửa bước.”

“Như vậy vừa không ảnh hưởng công việc thường ngày của chị, mà không bao lâu sau sẽ ép tên họ Lương kia hiện thân, đến lúc đó ngài lại dùng phép tắc giữa Huyền Võ giả, tùy tiện hạ chiến thiếp diệt hắn là được.”

“Được.” Bộ Hạo không nói nhiều, gật gật đầu rồi lập tức rời đi.