Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 666




Chương 666

“Tên khốn nạn mất nết.”

Trong Kim Ngọc đường.

Lương Siêu ngồi ở trong phòng khám một hồi, mơ hồ nhìn thấy một chiếc xe thể thao nhỏ màu lam sẫm chậm rãi đậu ở cửa, nhìn dáng vẻ khoa trương mui trước là hắn biết xe này không hề rẻ.

Chẳng mấy chốc, một mỹ nữ dáng người cao ráo mặc chiếc váy ngắn, lụa đen, sơ mi trắng, và một đôi giày cao gót thủy tinh quý giá mà tinh xảo nạm đinh bước xuống xe, lập tức thu hút sự kinh ngạc của rất nhiều người trong và ngoài sảnh Kim Ngọc Đường.

“Chậc chậc chậc chậc, cô gái này thật xinh đẹp, không thua kém gì người vừa bước vào ban nãy.”

“Ha ha, vừa rồi mỹ nhân tiến vào nội điện cũng rất đẹp, nhưng là cảm giác đẹp lạnh lùng, chứ không phải gợi cảm bằng cô này, tôi vẫn thích kiểu cô này hơn.”

“Thích cái quần ấy!”

“Không đi lấy nước soi mặt đi, cái tên khố rách áo ôm như anh chỉ sợ nâng giày cho mỹ nữ nhà người ta thôi cũng sợ làm bẩn giày đó…”

“…”

Rất nhanh, nhìn thấy mỹ nữ này đi thẳng đến bàn tư vấn, hình như cũng có ý muốn chen ngang, một thanh niên tướng mạo côn đồ lập tức ngăn lại, lộ ra hàm răng ố vàng, cười khúc khích nói: “Người đẹp, cô đã tới đây phải tuân theo quy định của Lương thần y chứ, nếu muốn khám thì phải xếp hàng.”

“Còn nếu như cô thực sự vội vàng thì tôi có thể nhường chỗ cho cô, nhưng sau khi khám xong phải đãi tôi một bữa ăn, thế nào hả?”

“Chẳng thế nào hết.”

Người phụ nữ xinh đẹp nâng đôi mi lên lắc đầu, quay người liếc nhìn chiếc Bentley to lớn bắt mắt ở lối vào Kim Ngọc Đường, rồi nói: “Chiếc xe đó là của Diệp Khuynh Thành đúng không?”

“Cô ấy đâu? Lúc cô ấy đến có phải xếp hàng không?”

Tên côn đồ nhỏ kia nghe vậy sửng sốt, cười đùa lắc đầu: “Cô đang muốn nói người đẹp đó sao, cô ấy đúng thật là không phải xếp hàng.”

“Ồ!”

“Nếu cô ấy không cần xếp hàng, vậy thì tôi cũng không cần xếp hàng, tránh đường đi.”

“Không.”

Tên côn đồ nhỏ lại ngăn cô lại, nói huyên thuyên: “Người đẹp vừa rồi là vợ tương lai của Lương thần y, người ta thỉnh thoảng chen ngang tí thì chúng tôi cũng không nói làm gì, nhưng cô thì dựa vào cái gì chứ?”

“Dựa vào việc cô xinh đẹp sao? Vô dụng thôi, Lương thần y không thích gu kiểu cô đâu.”

Người đẹp cười khẽ một tiếng, liếc nhìn Lương Siêu một cái, tay nhỏ khoanh lên eo nhỏ rồi chỉ vào Lương Siêu.

“Dựa vào việc tôi sau này có lẽ sẽ là vợ của anh ấy, đủ chưa?”

Mọi người: “…”

Lại mọc thêm một vợ nữa à?

Trong lúc mọi người ở đây ngây ra như phỗng, người đẹp kia đã đi đến trước mặt Lương Siêu.

Lương Siêu mặt kiểu cạn lời nhìn cô:

“Người đẹp à, tôi hiểu việc cô sốt sắng muốn đi chữa bệnh, nhưng cô cũng không thể liều mạng đến mức này chứ?”