Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 510




Chương 510

“Lương đại sư, tôi, tôi đã nói hết toàn bộ những điều mình biết ra rồi, cầu xin ngài, tha cho tôi một mạng đi được không?”

Nói xong, thấy biểu cảm của Lương Siêu vẫn không có chút gợn sóng biến hóa nào hết, gã ta sợ tới mức vắt óc suy nghĩ mà đầu nhanh chóng quay mòng mòng, sau đó lại nhanh chóng lên tiếng nói: “Lương đại sư, tôi, tôi còn hữu dụng mà!”

“Có thể thấy rằng ngài vô cùng ghét bỏ giống nòi ma cà rồng bọn tôi, tôi có thể làm gian tế cho ngài, sẽ kịp thời nói hết hành tung của những con ma cà rồng khác cho ngài!”

“Hở?”

Lương Siêu sau khi nghe xong nhíu mày, cũng cảm thấy đề nghị này âu cũng không tệ.

Sau đó hắn vung tay lên ngay tức khắc, trước tiên làm tiêu tán Bất Động Minh Vương Ấn kia đã, sau khi giảm bớt áp lực cho Miller xong liền nói: “Vậy thì tao làm sao có thể tin tưởng mày được?”

“Nếu lần này thả mày đi, mày chạy về được lại gọi tới cả đám ma cà rồng khác, thậm chí chiêu gọi cả ma vương, như vậy tao đây không phải bị thiệt sao?”

Miller giật giật khóe miệng, thầm nghĩ tên nhóc này thật là khó chơi mà!

Cuối cùng gã ta cũng là bị ép đến không còn cách nào, đành phải hung hăng cắn chặt răng cố cắn ngón tay, vẽ ra một đồ án rất đặc biệt trên mặt đất, sau đó dùng lòng bàn tay ấn lên trên.

“Lương đại sư, tôi lấy danh dự của dòng dõi ma cà rồng và tính mạng của tôi ra thề…”

“Con mẹ nó chớ!”

Lương Siêu thầm chửi rủa, đúng là bẩn thỉu, cái dòng dõi ma cà rồng ti tiện mà có vinh dự cái rắm ấy?

Về phần thề hay gì đó thì lại càng không đáng tin.

Sau khi thanh kiếm quang huyền khí kia tiêu tán đi, lúc này hắn điểm lên chỗ mi tâm gã ta, vẽ ra một đạo quang văn màu kim nhạt đặc biệt.

Miller không có cảm giác gì, ngơ ngác nhìn Lương Siêu. “Lương đại sư, ngài là …”

“Đang làm gì với tôi vậy?”

“Phệ Môn Ấn, loại thủ pháp đạo môn này mày từng nghe nói chưa?”

Miller lắc đầu, nhưng sau một khắc, Lương Siêu lại kết ra một cái thủ ấn xong, gã ta liền hiểu ngay lập tức.

Chỉ cảm thấy một trận đau nhức trái tim, như thể có ai đó đang điên cuồng xé nát tim mình vậy. Quả thực thống khổ, sống không bằng chết!

“Lương, Lương đại sư!”

“Mau dừng lại! Tôi hiểu rồi!”

“Ngài yên tâm, tôi, tôi nhất định trung thành và tận tâm đối với ngài! Tuyệt đối không dám hai lòng!”

“Ừ, được.”

“Đã như vậy, tao sẽ cho mày một cơ hội để tận trung cống hiến.”

“Mặt khác, mày có thể tiếp tục ở lại Mục gia làm thận phận cung phụng, thân phận của mày còn có tác dụng đối với tao, ngày sau cứ nghe theo lời triệu gọi của tao là được.”

“Được, được tôi sẽ nghe lời ngài.”