Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 464




Chương 464

Đồng thời, bọn họ cũng cho cô ấy một đặc ân đó là tới Xuyên Nam và phụ trách công việc kinh doanh của Cổ Hiên Trai.

Tuy nhiên người sáng suốt đều nhìn ra đến Xuyên Nam chủ trì một phân bộ của Cổ Hiên Trai nghe có vẻ là đặc ân nhưng thật ra chính là lưu đày.

Hơn nữa, hàng năm Mộ gia đều đặt ra nhiệm vụ kiếm nguồn lợi nhuận cao ngất trời cho cô ấy.

Nếu như năm nào mà lợi nhuận không đạt tiêu chuẩn thì sẽ trục xuất cô ấy ra khỏi gia tộc ngay lập tức!

Nhớ lại đoạn quá khứ đau buồn này, Mộ Khuynh Tuyết lại cảm thấy răng mình ngứa ngáy.

Thế nhưng Mộ Liên Y thì khác, nghe thấy Mộ Khuynh Tuyết mắng mình như vậy, cô ta không những không giận mà còn cười.

“Chị Khuynh Tuyết à, xem ra trong lòng chị vẫn còn canh cánh vụ việc năm đó nhỉ?”

“Nói thừa!”

Mộ Khuynh Tuyết tức giận mắng: “Đừng gọi tôi là chị, nghe mà thấy tởm!”

“Những năm này, nếu như không phải tôi đều nỗ lực cố gắng mỗi ngày thì bản thân đã bị trục xuất khỏi Mộ gia từ lâu rồi! Tất cả những thứ này đều là do cô ban tặng!”

“ y da, chị đừng nói vậy mà.”

“Từ khi bố mẹ chị còn sống, số người muốn đuổi cả nhà chị ra ngoài không chỉ có mình em đâu.”

“Tuy rằng hiện tại em cũng không hiểu vì sao gia tộc đối xử tệ bạc với chị như thế mà chị vẫn không chủ động rời đi nhưng cũng chẳng sao cả, em có tin tốt muốn nói, chị có muốn nghe không?”

“Có gì nói luôn đi!”

“Hừ, chuyện này không tiện nói qua điện thoại. Chị ra ngoài đi, em sẽ đợi chị ở quán cà phê gần nhà.”

“Tôi không có hứng thú.”

Mộ Khuynh Tuyết lạnh lùng nói: “Chỉ cần nhìn thấy cô là tôi nhịn không được muốn giết người.”

“Ha ha…”

“Yên tâm đi chị Khuynh Tuyết, chị sẽ không giết em đâu, trừ khi chị không muốn quay lại gia tộc.”

Nghe thấy vậy, Mộ Khuynh Tuyết kinh ngạc.

“Quay về gia tộc?”

“Cô có ý gì?”

“Có nghĩa là hiện tại chị có cơ hội quay trở về gia tộc nhưng mà không biết chị có thể nắm chắc được hay không.”

“Em sẽ chờ chị ở quán cà phê gần nhà nha, chỉ có nửa tiếng thôi đấy.”

Nói xong, Mộ Liên Y ngắt điện thoại.

Sau khi nhíu mày suy nghĩ một hồi, Mộ Khuynh Tuyết vội vàng rời khỏi giường và đi thay quần áo rồi tới quán cà phê.

20 phút sau.

Tại quán cà phê Thụy Tân.

Thấy Mộ Khuynh Tuyết đi tới với bộ dáng tóc tai bù xù, Mộ Liên Y vẫy tay.