Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 382




Chương 382

“Tuổi tác, béo gầy thế nào, chiều cao, nhà ở đâu thì chắc phải biết chứ?”

“Không biết.” Lương Siêu lại lắc đầu, lại bổ sung: “Nhưng đều là mỹ nữ.”

Mộ Khuynh Tuyết triệt để im lặng, liên tục cười khổ.

Đặc thù này thật tuyệt.

Cô lập tức hỏi lại: “Vậy sáu cô gái này có quan hệ gì với anh, chắc anh phải biết chuyện này chứ?”

“Ừm, cái này thì tôi biết.”

“Họ đều là vị hôn thê của ôi”

Mộ Khuynh Tuyết vừa uống một ngụm trà nghe xong lời này thì suýt bị sặc chết!

Nếu không phải nhìn thấy dáng vẻ chững chạc đàng hoàng lúc này của Lương Siêu thì cô ấy nhất định sẽ cho rằng hắn đang cố ý chơi mình!

Thấy Mộ Khuynh Tuyết lộ ra vẻ mặt cổ quái, Lương Siêu cũng hơi xấu hổ, bất đắc dĩ thở dài: “Mộ tiểu thư, cô đừng hiểu lầm, chuyện này thật sự không phải do tôi, tôi cũng không muốn…”

“Những hôn ước này đều do sư phụ tôi lén định ra, đúng, chắc trong nhà sáu cô gái đó đều có một phong hôn thư do sư phụ tôi để lại.”

“À, cái này…”

Mộ Khuynh Tuyết còn có thể nói gì, đành phải cười ha ha, giơ ngón tay cái lên về hướng Lương Siêu.

“Sư phụ của anh thật là một người kỳ diệu.”

“Ai… Chê cười chê cười.”

“Được thôi, tôi giữ lại phần danh sách này trước, giúp anh tìm một chút thử, nếu có tin tức sẽ lập tức thông báo cho anh.”

“Được, vậy đa tạ Mộ tiểu thư.”

Thấy Lương Siêu chắp tay nói cảm ơn mình, Mộ Khuynh Tuyết cười quyến rũ một tiếng, tiến lên ghé sát bên tai hắn, nhẹ giọng ,s nói: “Lương thần y, trí nhớ của anh không tốt lắm nha.”

“Vừa còn nói với người ta là bạn bè, không cần nói lời cảm ơn, sao đến phiên anh thì quên rồi?”

Ồ!

Lương Siêu hít nhẹ một hơi, chỉ cảm thấy xương cốt cả người tê dại, vội vàng lui lại hai bước kéo ra khoảng cách với Mộ Khuynh Tuyết, cáo từ một tiếng rồi vội vàng rời sân.

Nhìn dáng vẻ chật vật của hắn, Mộ Khuynh Tuyết lập tức “Hi hi…” bật cười, gương mặt xinh đẹp tràn đầy cảm giác thành tựu.

Cô ấy lại dời mắt, dừng lại trên một cái tên trong tờ giấy đó – Cung Vũ.

“Không trùng hợp như vậy chứ?” Sau khi nhẹ giọng thì thầm câu đó, Mộ Khuynh Tuyết lấy điện thoại ra gọi.

Điện thoại lập tức kết nối, trong loa truyền đến một giọng nữ dịu dàng ngọt ngào.

“Này, thân ái, đã thật lâu cậu không liên hệ với tớ.”

Mộ Khuynh Tuyết cười cười, nói: “Ai nha, gần đây luôn rất bận, hiện tại vừa rảnh tay thì chẳng phải đã gọi nấu cháo điện thoại với Cung đại minh tinh của chúng ta sao.”