Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 380




Chương 380

Bạch Thiên Nam khẽ thở dài một cái, lắc đầu nói: “Đan điền đã bị hủy hết, đã bị triệt để phế, kiếp này vô duyên với Huyền Võ Giả.”

“Cả ngũ tạng cũng có tổn thương, nếu như không lập tức điều trị chẩn trị, sợ là sẽ có nguy hiểm tính mạng.”

“Trong lúc điều trị, phải hao phí không ít dược liệu quý báu, cha lập tức bắt đầu chuẩn bị.”

Nói xong, Bạch Thiên Nam muốn rời khỏi, nhưng Bạch Vân Hi lại ngăn ông ta lại, âm hiểm cười nói: “Cha, không cần đâu, cha cứ tùy tiện trị liệu một chút là được.”

“Cô ấy sống hay chết cứ phó mặc cho trời đi.”

“Hả?”

“Rõ ràng có thể cứu lại, vì sao con lại làm vậy?”

Bạch Thiên Nam không hiểu, Bạch Thiên Nam đè thấp giọng mà nói: “Cha, mấy ngày nay con trở về vẫn chưa nói ra thân phận của Vân Nhã với cha.”

“Cô ấy là con gái của môn chủ Cực Quang Môn, là con gái ruột.”

Bạch Thiên Nam giật mình, lập tức lộ ra vẻ mặt giật mình.

Trước đó ông ta còn buồn bực, tại sao Bạch Vân Hi lại quyết định kết hôn với cô gái não tàn như thế, hoá ra là vì thân phận này của đối phương.

“Nếu như thế, không phải càng nên cố hết sức cứu chữa cho Vân Nhã sao? Con…”

“Chữa khỏi cho cô ấy có lợi ích gì cho con?” Bạch Vân Hi cắt ngang lời ông ta, nói: “Trước đó cô ấy điêu ngoa tùy hứng cũng không sao, tốt xấu gì còn là người trong võ đạo, nhưng bây giờ lại thành một phế nhân, lấy thiên phú của con thì chẳng lẽ phải sống hết đời với một phế nhân?”

“Con, không cam lòng!”

“Ai…” Bạch Thiên Nam than nhẹ một tiếng, nói: “Vân Hi, cha hiểu tâm tư của con, nhưng nếu cô ta thật sự xảy ra bất trắc, không phải sư phụ con sẽ trách tội con sao?”

“Trách con?”

“Ông ta trách con cái gì?”

“Lúc ấy nhiều người đều thấy là Lương Siêu ra tay đánh Vân Nhã trọng thương, cho nên món nợ này nhất định được tính lên đầu họ Lương kia.”

Nói đến đây đã không thể rõ hơn được nữa. Mượn đao giết người, thủ đoạn thật độc ác!

Bạch Thiên Nam nhìn Bạch Vân Hi một lúc lâu, trong nhất thời cảm thấy đưa con trai lớn này của mình có hơi lạ lẫm…

Mà sau khi do dự một lúc, ông ta chậm rãi khẽ gật đầu.

“Tốt, tất cả đều làm theo ý con!”

“Về phần họ Lương kia, hừ, cho dù chết cũng không trách được hai cha con chúng ta, từ xưa thiên tài dễ chết trẻ, muốn trách thì trách chính hắn nhảy nhót quá, không biết thu lại bớt!”

Hôm sau, sáng sớm Lương Siêu đã đến Cổ Hiên Trai, tìm Mộ Khuynh Tuyết để lấy vài cánh hoa Băng Sơn Tuyết Liên.

Trừ chuyện đó ra, hắn còn lấy một chút dược liệu quý báu trước đó mình hái được từ vườn thuốc của Trâu Lâm, đang lưu trong Cổ Hiên Trai.