Truyền Nhân Thiên Y

Chương 299




Vài giây sau, đột nhiên Thượng Quan Nguyệt nghĩ đến một cái khả năng hoang đường, liền thấp giọng nói: "Lương Siêu, anh có cho rằng bọn họ đều muốn..."

"Học lớp học của anh không?"

"Cái này, rất khó xảy ra phải không?"

Lương Siêu vừa dứt lời, trong nháy mắt liền nhìn thấy một đám người hối hả lao về phía mình!

"Là Lương giáo sư, chính là ngài ấy!"

"Nhiều năm trước Lương giáo sư đã đẹp trai như vậy! Hắn so với trong video còn đẹp trai hơn nữa! Hết rồi, hết rồi... Tôi cảm thấy sau này nhất định sẽ bị mất ngủ!"

"Đều tránh ra! Hôm nay tôi nhất định phải xin được chữ ký của Lương giáo sư!"

"..."

Nhìn hàng ngàn người như ong vỡ tổ hướng về phía mình chạy tới, nói thật ra, trong lúc nhất thời làm Lương Siêu có chút sợ hãi, ai mà có thể chịu được chứ? Lập tức kéo Thượng Quan Nguyệt lên, xoay người bỏ chạy!

"Mau đi, nhanh chóng thông báo trong nhóm lớp một tiếng, thay đổi, thay đổi phòng học."

"Ồ."

Thượng Quan Nguyệt lập tức thông báo, sau khi lăn qua lăn lại khoảng nửa giờ, rốt cục cũng dừng lại, tìm một phòng học nhỏ không có gì nổi bật để bắt đầu tiết học.

Thế nhưng chỉ an tâm được khoảng mười phút, trên mặt đất các nhóm người khác lại bắt đầu kéo đến.

Ban đầu căn phòng học trống rỗng, nhưng sớm đã chật kín chỗ ngồi, bức tường phía sau của lớp học và lối đi cũng chật kín người!



Đồng thời.

Đại học Đế Kinh, trong phòng tập dương cầm lớn nhất trường.

Một thanh niên tuấn tú xuất thần đang vừa chơi piano vừa hát, hàng trăm nữ sinh đại học ngồi bên dưới không chỉ hâm mộ mà còn ái mộ anh.

Điều này khó trách, thiếu niên tên là Mặc Tiểu Văn, ở đại học Đế Kinh nổi danh là hoàng tử tình ca, đồng thời cũng là cây đại thụ số một trong lòng nữ sinh trong trường.

Mà bản thân anh ta cũng chơi rất giỏi, mặc dù một mực theo đuổi Thượng Quan Nguyệt, tuyên bố bản thân độc thân, nhưng bạn giường của anh ta lại lần lượt thay đổi theo mỗi ngày.

Thậm chí số cô gái mang thai và phá thai vì anh ta cũng không đếm xuể trên hai bàn tay được !

Nhưng ngay cả khi có danh tiếng xấu như vậy, chỉ vì ngoại hình nổi bật cùng với giọng hát đầy sát thương của anh ta, mà vẫn có những người theo đuổi ở khắp trường. Một khi bản tình ca cất lên, từ sinh viên năm nhất đến năm cuối, nghiên cứu sinh, tiến sĩ sinh, thậm chí có cả những nữ giảng viên xinh đẹp đều lập tức biến thành fan hâm mộ.

Vài phút sau.

Dưới sân khấu piano, đột nhiên có người đứng lên bắt đầu bàn tán xì xào.

"Oa! Giáo sư Lương lại bắt đầu giảng bài rồi!"

"Ha ha. . . Thú vị thật đấy, các cô mau xem đi, Lương giáo sư phong cách giảng bài quả thực quá hài hước! Ngay cả Trung Y buồn chán tẻ nhạt như vậy cũng có thể trở nên thú vị!"

"Điều này chứng tỏ hiểu biết của Lương giáo sư đối với Trung y đã đạt đến trình độ thâm hậu, có thể đơn giản hóa sự phức tạp. Tôi nghe nói rằng ngài ấy đã là giáo sư hạng nhất khi vẫn còn trẻ, tôi đâu có tin. Hiện tại xem ra nó là sự thật rồi."

"Đương nhiên là thật, các cô mau nghe một lần nữa, giọng nói Lương giáo sư cũng rất có từ tính, hơn nữa còn rất đẹp trai! Toàn thân còn tỏa ra hào quang nữ!"



"..."

Giọng nói càng lúc càng lớn, cuối cùng cũng ảnh hưởng đến Mặc Tiểu Văn.

Mạc Tiểu Văn ngừng hát, trên mặt đã lộ ra vài phần không vui, nhưng mọi người vẫn nhìn điện thoại mà thảo luận: "Thiên chi kiêu tử, người mà cô đang nói Lương giáo sư đúng không?"

"A. . . Không xong, tôi cảm giác giống như sắp phải dời tình đổi duyên, làm sao bây giờ?"

Sau khi một người nói xong, một người khác đột nhiên hỏi: "Các cô ngược lại mau nói cho tôi biết, giọng nói của Hoàng tử Mặc và giáo sư Lương, ai mới là người có giọng nói tốt hơn?"

"Ai đẹp trai hơn?"

Mọi người nghe xong, không khỏi nhìn về phía Mặc Tiểu Văn.

Thấy vậy, Mặc Tiểu Văn lập tức bày ra một tư thế mà anh ấy cho là đẹp trai, đồng thời bắt đầu đánh đàn và hát.

Nhưng anh ta chưa hát được mấy câu thì đã thấy những người theo đuổi mình lần lượt rời bỏ sân khấu.

Cuối cùng, ban đầu có hàng trăm người giờ chỉ còn lại tám người...

Đặc biệt còn lại tám người eo to, chân ngắn, mông to, mặt tròn. Giống như khủng long hàng cực phẩm.

Xoạc!

Trong nháy mắt sắc mặt Mạc Tiểu Văn trở nên tái nhợt, không còn tâm trạng mà hát nữa, anh mạnh mẽ đạp mấy phím dương cầm, tức giận đứng dậy.

Thấy anh định bỏ đi, tám cô gái khủng long lập tức bỏ xuống, vội vàng vây lấy anh ta...