Truyền Nhân Thiên Y

Chương 284




Hai giờ sau, Thượng Quan Nguyệt đã hoàn thành bài học hôm nay, Lương Siêu dẫn cô ăn cơm ở nhà ăn xong thì đón xe về nhà, trong lúc đó còn bị Thượng Quan Nguyệt trào phúng một hồi.

"Tốt xấu gì anh cũng là người của Võ Minh, thế mà không có cả một chiếc xe của riêng mình? Đi đâu cũng phải đón xe? Thật là quá low (Thấp kém)."

Lương Siêu gãi gãi đầu suy nghĩ một hồi, cũng không có phản bác, còn tán đồng mà gật gật đầu, thầm nói: "Ừm, thật sự rất low, xem ra phải tìm cơ hội mua một chiếc xe."

Dù sao hiện tại hắn cũng có rất nhiều tiền, nếu vẫn không tiêu xài thì cảm thấy thật không được tự nhiên.

Khi đi đến cửa nhà, Thượng Quan Nguyệt đứng bên ngoài đánh giá biệt thự kia, cô cũng không nói cái gì nữa, tiếp theo lại thấy cánh cửa biệt thự khẽ mở, một cô bé vui sướng chạy ra.

Nhìn thấy cô bé kia đáng yêu tựa như búp bê, hai mắt Thượng Quan Nguyệt tỏa sáng, hoàn toàn không có sức chống cự mà vô thức hô lên một tiếng.

"Oa! Em gái nhỏ quá đáng yêu!"

Thấy cô bé bổ nhào vào tới ôm lấy Lương Siêu, Thượng Quan Nguyệt không khỏi sửng sốt: "Cái này... Là con gái của anh à? Anh còn trẻ vậy mà con đã lớn thế rồi?"

"Không phải! Là anh trai của em!" Lương Nghiên cười nói: "Chị là chị Nguyệt đúng không? Hôm qua anh trai cũng có nhắc đến chị, em còn nhìn thấy ảnh của chị nữa, thật xinh đẹp!"

"Chị Nguyệt, hoan nghênh chị gia nhập đại gia đình của chúng ta!"

Thấy Lương Nghiên nhiệt tình như vậy, Thượng Quan Nguyệt cũng thân mật cười với cô bé một tiếng, yêu thích vỗ vỗ đầu cô bé, đồng thời mâu thuẫn trong lòng đối với căn biệt thự này cũng từ trăm phần trăm trực tiếp xuống đến sáu mươi phần trăm.

Mà sau khi đi vào biệt thự, đầu tiên là nhìn thấy Liễu Băng Loan ngồi xếp bằng trên ghế sa lon ở phòng khách, đang ăn khoai tây xem phim, cười phất phất tay thể hiện ý hoan nghênh Thượng Quan Nguyệt.

Khi biết Liễu Băng Loan là em vợ của Lương Siêu, Thượng Quan Nguyệt lầm bầm trong lòng, Lương Siêu này thật là có diễm phúc, em gái đã đẹp như vậy thì cô chị nhất định cũng không kém.

"Sao em lại ở nhà? Không đến công ty sao?" Lương Siêu lập tức hỏi.

"Ai nha anh rể, anh thật không biết thương hương tiếc ngọc gì cả, nghe nói hôm nay trong nhà có thêm một thành viên mới, toàn bộ thành viên đều ở đây, chị em bọn họ đang bận rộn trong phòng bếp kìa."

"Bọn họ?" Thượng Quan Nguyệt run lên, nghi ngờ nhìn về phía Lương Siêu, giống như đang hỏi trong nhà ngoại trừ em gái, vợ và cô em vợ ra thì chẳng lẽ còn có những người khác?

Đúng lúc này, Liễu Băng Khanh nghe thấy động tĩnh trong phòng khách liền đi ra từ phòng bếp, cười lên tiếng chào hỏi Thượng Quan Nguyệt.

Thượng Quan Nguyệt thầm nghĩ: Quả nhiên là mỹ nhân.



Ngay sau đó, Hạ Tử Yên cầm một viên thịt cũng chạy ra từ phòng bếp tới, trực tiếp nhét nó vào miệng Lương Siêu, chờ mong hỏi: "Thế nào? Có ăn ngon không?"

Lương Siêu nhai hai cái rồi nuốt xuống, gật gật đầu: "Ừm, cũng không tệ lắm."

"A! Thành công rồi, đây chính là lần thứ nhất em chiên thịt viên đó!" Cô vui vẻ ôm cổ Lương Siêu, hôn cái chốc lên mặt hắn.

"Cái này..." Thượng Quan Nguyệt nhất thời trợn tròn mắt, trắng trợn hôn hít ngay trước mặt vợ người ta như vậy sao?

Mỹ nữ này có quá đáng quá không vậy?

Càng làm cô không hiểu là, cô vợ dẫn đầu đi ra của Lương Siêu lại không lộ ra chút không vui nào trước chuyện này, ngược lại còn mỉm cười!

Sau đó Hạ Tử Yên còn cởi mở mà cười, cũng phất tay lên tiếng chào cô, khiến cô nhất thời cũng không hiểu chuyện gì.

Liễu Băng Loan nhìn ra cô không hiểu, lập tức cười giải thích: "Về sau cô sẽ quen thôi, chị tôi và Hạ đại mỹ nữ đều là vị hôn thê của anh rể. Hơn nữa trừ họ ra thì anh rể còn có mấy người phụ nữ nữa."

Ngay sau đó, Mộ Khuynh Tuyết đã lắc lư uốn éo đi ra từ phòng bếp, đi đến bên cạnh Lương Siêu, nhéo nhéo cái cằm của hắn như khiêu khích rồi cười quyến rũ một tiếng.

"Mà mấy người phụ nữ hẳn có phần em đúng không?"

Lương Siêu: "..."

Thấy sự quyến rũ trong mắt Mộ Khuynh Tuyết càng tăng, Lương Siêu thật sợ cô ấy làm ra chuyện gì điên cuồng với mình ngay trước mặt Thượng Quan Nguyệt, vội vàng thuận ý cô mà liên tục gật đầu: "Có, có, nhất định phải có!"

Thượng Quan Nguyệt triệt để im lặng, trong lòng bắt đầu mắng Lương Siêu là tên háo sắc!

Đương nhiên, nếu Lương Siêu biết thì nhất định sẽ hô to oan uổng, con mẹ nó đều là bị ép buộc, hắn cũng không muốn như vậy!

Sau một lát, sau khi hết dĩa thức ăn này đến dĩa thức ăn khác được bưng lên bàn, dù không được làm xinh đẹp như đầu bếp của nhà hàng bên ngoài, nhưng lại có thể nhìn ra trong mỗi một đồ ăn đều tốn rất nhiều tâm tư.

Hơn nữa Thượng Quan Nguyệt còn phát hiện trong biệt thự này rất thú vị, hoàn toàn là bầu không khí mà cô thích, hơn nữa được các cô gái nhiệt tình chiêu đãi, làm mâu thuẫn trong lòng cô cũng từ sáu mươi phần trăm lại xuống đến ba mươi phần trăm.

Đến giờ cơm, khi tất cả mọi người đã ngồi xuống, một tiếng ca du dương, ngọt ngào lại mang theo mấy phần thoát tục truyền tới từ trên lầu.

Thượng Quan Nguyệt quay đầu nhìn lên, lập tức nhìn thấy một mỹ nữ mặc váy dài trắng noãn, cột tóc đuôi ngựa vừa ngâm nga ca hát vừa chậm rãi xuống lầu.

Khi thấy rõ khuôn mặt xinh đẹp thoát tục kia, Thượng Quan Nguyệt lập tức trợn hai mắt thật lớn!



"Cung, Cung Vũ? !"

"Trời ạ, sao cô cũng ở nơi đây? Tôi là fan hâm mộ trung thành của cô!"

Thượng Quan Nguyệt kích động vội vàng nghênh đón, trực tiếp lộ ra dáng vẻ fangirl của mình, nói năng lộn xộn: "Cô có thể xin tôi, a không là, là tôi có thể xin cô kí tên không? Cứ ký, ký trên lưng tôi là được!"

Cung Vũ cười khổ, lập tức tìm đến một tấm ảnh của mình rồi kí tên đưa qua.

"Chào cô, hôm qua đã nghe Lương Siêu nhắc đến cô, hoan nghênh gia nhập đại gia đình chúng ta."

Thượng Quan Nguyệt lại sững sờ.

"Cung Đại minh tinh, ngài, chẳng lẽ ngài cũng là Lương Siêu..."

"Ừm, tôi là người phụ nữ của anh ấy."

Cung Vũ thản nhiên gật đầu, dáng vẻ ngọt ngào kia trực tiếp làm Thượng Quan Nguyệt bội phục! Tối thiểu cô thật sự phục công lực cua gái của Lương Siêu!

Mà có thần tượng của mình làm bạn, Thượng Quan Nguyệt đã không còn chút mẫu thuẩn nào với nơi này, cơm nước xong xuôi đã nói chuyện phiếm, hoặc chơi game với các cô gái, thật sự là quên cả trời đất.

Một lát sau, Dương Hạ đột nhiên gọi điện thoại tới, chỉ nói là việc thông báo cho các bạn học khác không được tới trễ về sớm không quá lý tưởng, chỉ sợ ngày mai số lượng người có mặt sẽ thấp đến đáng thương.

Lương Siêu cũng không nghĩ nhiều, cứ bảo cậu ta gửi một tin nhắn trên group phụ huynh rằng: Cha mẹ không biết dạy con, bảo phụ huynh cũng dạy dỗ lại con cái nhà mình.

Nhưng Dương Hạ không dám gửi lời này, mặc cho Lương Siêu nói thế nào hắn cũng không dám, cuối cùng việc lớn gan nhất có thể làm chỉ là kiên trì kéo Lương Siêu vào group lớp và group phụ huynh mà thôi.

Sau đó Lương Siêu tiện tay gửi hai tin nhắn ra rồi ném di động qua một bên, trở về phòng tu luyện.

Cùng lúc đó, Đường Hoa đang nốc rượu, say khướt trở lại một biệt thự xa hoa thì cảm thấy di động rung lên, vô ý thức cầm lên nhìn.

Nhìn thấy tin nhắn Lương Siêu gửi tin đến còn cười mắng một câu ngốc, nhưng một giây trước khi muốn vứt điện thoại đi, Đường Hoa nhìn thoáng qua ảnh đại diện Wechat của Lương Siêu...

Trong chốc lát, Đường Hoa giật bắn một cái, men say hoàn toàn biến mất!

"Cái này... Đây không phải... là sát tinh kia sao?"