Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Truyền Nhân Thiên Y

Chương 201




Chương 201

Con mẹ nó, ngay cả nữ chủ tử của mình cũng bị đánh thành thế này, vậy anh ta càng phải làm chó, sợ Liễu Băng Khanh sẽ tìm mình tính nợ.

“Thật ra em vẫn luôn, luôn hiểu lầm anh!”

“Anh vẫn luôn yêu em, chỉ là con khốn Giang Hồng này quá ghê gớm, rất nhiều chuyện đều do ả ép anh làm! Anh cũng là người bị hại! Không tự làm chủ bản thân được…”

Đối với loại cặn bã này, Liễu Băng Khanh đã hoàn toàn không còn cảm giác, nhìn cũng chẳng muốn nhìn thêm một cái, đôi môi cô khẽ mở, lạnh lùng phun ra một chữ: “Cút!”

Hôn lễ kết thúc.

Đến sáng sớm hôm sau, hôn lễ như trò hề này bị đăng báo hàng loạt, cũng bị điên cuồng chia sẻ trên mạng, trên các trang xã hội lớn!

Giang gia Trấn Giang đã triệt để phát hoả, mà đồng thời cũng triệt để nguội lạnh…

Tám giờ sáng, Lương Siêu đầy cõi lòng mong đợi đi vào Liễu gia, tâm tình nhìn có vẻ rất tốt đẹp.

Trước đó hắn từng có lời hứa danh dự với Liễu Băng Khanh, mình trị bệnh cho cô thì cô phối hợp mình từ hôn. Bây giờ Liễu Băng Khanh đã được hắn triệt để chữa trị, vậy phần hôn ước thứ hai cũng đã được giải quyết rồi.

Biệt thự Liễu gia.

Lương Siêu và tất cả mọi người ngồi quanh một cái bàn tròn trong phòng khách lầu một, mà thái độ của mỗi người trong Liễu gia đối với hắn được khái quát bằng hai chữ: Thân thiết!

Cả Hồ Tuyết Liên cũng luôn miệng Tiểu Lương ơi, Tiểu Lương à.

Liễu Tường còn khoa trương hơn, trước kia chướng mắt Lương Siêu, một lòng ủng hộ từ hôn, nhưng bây giờ mở miệng là một tiếng em rể, thân thiết hơn bất cứ ai!

Lương Siêu cảm thấy không thích ứng, da gà da vịt nổi đầy người, sau một hồi vò đầu bứt tai rồi triệt để quyết tâm, hắn vươn tay về hướng Liễu Huy Hoàng.

“Bác Liễu, hiện tại có thể giao phần hôn thư trong tay bác cho cháu chưa?”

“A?” Liễu Huy Hoàng hơi sửng sốt một chút rồi lập tức vỗ đầu: “A a, nhìn trí nhớ của cha này!”

Lương Siêu nghe vậy thì thả lỏng mà cười một tiếng, ngay sau đó Liễu Huy Hoàng lại nói: “Tiểu Siêu, con và Băng Khanh đã sống thử một thời gian, hôn thư chắc chắn phải giao cho con, nhưng trước đó, có phải cha nên định ngày kết hôn trước, sau đó con và Băng Khanh lại đăng ký kết hôn?”

Ý bóng gió là nếu chưa triệt để định ngày mà giao hôn thư cho bây, lỡ bây chạy mất thì phải làm sao?

Ông đây cũng không ngốc!

Cái quái gì?

Ngày kết hơn? Đăng ký kết hôn?

Nụ cười trên mặt Lương Siêu lập tức cứng đờ, kịch bản này không đúng!

“Bác Liễu, đừng đùa cháu như vậy chứ?”

“Trước đó cháu đã nói, trong nửa tháng sống thử, nếu như cháu và Băng Khanh đều cảm thấy không hợp thì từ hôn, bác cũng là người có thân phận, không thể đổi ý đúng không?”

Liễu Huy Hoàng gật gật đầu: “Đúng, lúc trước cha có nói như vậy, cha cũng không đổi ý.”

“Hôm qua cha còn hỏi Băng Khanh, nó nói trong khoảng thời gian ở bên cạnh con rất tốt.”

Cái gì?