Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 746: Ngô Phi Điệp mất mặt






Lâm Mạc Huy để mọi người cúi chào xong xuôi rồi chạy thẳng tới Câu lạc bộ Thanh Vân.

Vừa đến nơi mà anh đã nhìn thấy một người đàn ông có vẻ không đàng hoàng đang đứng ở cửa phía xa xa, đó chính là thuộc hạ của Thái Tử. Anh ta dẫn Lâm Mạc Huy vào sảnh lớn trên tầng cao nhất, Thái Tử đang ở đó chơi đùa với mấy người phụ nữ.

Nhìn thấy mấy người phụ nữ đó thì Lâm Mạc Huy không khỏi nhíu mày một cái. Bởi vì trong số những người phụ nữ đó thì anh có biết một người, chính là Ngô Phi Điệp.

Sau chuyện lần trước thì người của nhà họ Ngô vẫn tới tìm Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt thêm vài lần. Nhưng Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt vẫn không giúp bởi họ cũng chẳng còn cách gì cả. Vậy là cuối cùng, Ngô Tân Bình vẫn phải ngồi tù, chuyện lần đó coi như kết thúc.

Song song với đó thì mối quan hệ giữa nhà họ Ngô và nhà họ Hứa cũng hoàn toàn sứt mẻ, cái cô Ngô Phi Điệp này thường xuyên đàm tiểu những lời không hay về nhà họ Hứa cho người ngoài nghe.Ngô Trung Kiên mất việc nên bây giờ nhà họ Ngô cũng lâm vào cảnh túng quẫn. Mà cái cô Ngô Phi Điệp này lại không chịu nổi việc sống trong nghèo khổ nên thường xuyên quanh quẩn trong hộp đêm, ăn mặc vô cùng đẹp đẽ vì muốn câu một con rùa vàng.

Nhưng không ngờ là cô ta lại chạy đến chỗ của Thái Tử. Chẳng lẽ cô ta và Thái Tử thông đồng với nhau à?

Nhưng thực ra Ngô Phi Điệp và Thái Tử thật sự không có quan hệ gì cả. Vốn dĩ cô ta không hề biết về thân phận của Thái Tử nhưng vì thấy anh ta vung tay hào phóng lại có xe sang nên Ngô Phi Điệp đã nghĩ tới chuyện quyến rũ Thái Tử ngay tức khắc.

Sau đó khi đi theo mấy người chị em của mình đến chỗ này và được biết về thân phận của Thái Tử thì trong lòng cô ta càng cảm thấy phấn khích hơn.

Nếu cô ta có thể móc nối quan hệ với Thái Tử thì đừng nói là vinh hoa phú quý, có khi cô ta còn có thể nhờ Thái Tử báo thù giúp mình ấy chứ.

Nên đó là lý do mà Ngô Phi Điệp dở hết thủ đoạn này đến thủ đoạn khác trước mặt Thái Tử vì chỉ muốn làm anh ta được vui. Nhưng đáng tiếc, Thái Tử còn không thèm liếc mắt nhìn Ngô Phi Điệp lấy một cái khiến cô ta cảm thấy vô cùng mất mát và lạc lõng.

Thế nhưng khi nhìn thấy Lâm Mạc Huy tới, cô ta lại khôi phục vẻ mặt hả hê, đắc ý ngay lập tức. Cô ta nằm bên chân Thái Tử rồi nhìn về phía Lâm Mạc Huy bằng ảnh mắt kiêu căng, ngạo mạn như thể được đứng ở bên cạnh Thái Tử khiến cô ta cảm thấy vô cùng tự hào vậy."Ồ, đây không phải là Chủ tịch Mạc Huy đấy ư? Anh đến tìm anh Thái Tử nhà tôi có việc gì vậy?" Ngôi Phi Điệp hỏi bằng giọng quái gở.

Bấy giờ Thái Tử mới chú ý tới Lâm Mạc Huy, anh ta nhìn Lâm Mạc Huy từ trên xuống dưới một lượt rồi bĩu môi, vẻ khinh thường hiện lên trên khuôn mặt. Anh ta thấy Lâm Mạc Huy cũng chẳng có chỗ nào hơn người và điều này khiến anh ta cảm thấy hơi thất vọng.

Lâm Mạc Huy không để ý tới Ngô Phi Điệp mà chỉ đi thẳng tới trước mặt Thái Tử. "Thái Tử, chào anh, tôi là Lâm Mạc Huy, rất hân hạnh được gặp anh." Lâm Mạc Huy lên tiếng chào. Thái Tử nằm ngả người trên ghế sô pha rồi nói bằng giọng lười biếng: "Thái độ nói chuyện không tốt, sửa lại đi."

Lâm Mạc Huy nhíu mày. "Ý anh là sửa như thế nào?"

Ngô Phi Điệp tức giận: "Bảo anh sửa thì cứ sửa đi, nói nhảm nhiều như vậy làm gì?"

Thái Tử đá thẳng vào người Ngô Phi Điệp rồi cầm chai rượu trên bàn ném thẳng vào người cô ta còn miệng thì chửi mắng: "Lúc ông đây nói chuyện cần cô xen vào à? Câm miệng lại!" Ngô Phi Điệp sợ đến run rẩy cả người, cô ta không ngờ Thái Tử cũng là loại người vui mừng thất thường như vậy. Vốn dĩ cô ta còn tưởng Thái Tử gọi mình đến thì ít nhất anh ta cũng phải coi trọng hoặc nhìn trúng cô ta,
chapter content