"Ít ra bọn họ vẫn yêu thương em, cũng là vì muốn tốt cho em, chẳng qua là dùng sai cách mà thôi."
"Điểm này thì tốt hơn rất nhiều so với bố của Vương Kim Liên mà."
Hứa Thanh Mây khẽ thở dài, cô nghe Lâm Mạc Huy nói đến chuyện bố của Vương Kim Liên.
So sánh như vậy, mặc dù bố mẹ cô có cố tình gây sự nhưng xuất phát điểm cũng là vì hai chị em cô.
"Người bình thường muốn hợp tác với cậu ấy còn chẳng tìm được cơ hội ấy chứ."
"Nếu như không phải gần đây cậu Phương vừa đúng lúc thiếu vốn lưu động thì người ta cũng chẳng thèm để mắt đến chút tiền ấy của chúng ta đâu."
"Nhất định không thể bỏ qua một cơ hội tốt như vậy."
Phương Như Nguyệt lo lắng nói: "Làm sao con biết đây là cậu Phương chứ?"
"Chúng ta cũng đâu có quen với người của nhà họ Phương."
Hoàng Kiến Đình khẽ cười nói: "Mẹ, con đã xác nhận chuyện này rồi."
"Thật ra hạng mục này từ lâu đã hợp tác với công ty xây dựng kia."
"Con đã nghe ngóng rồi, công ty xây dựng kia có cổ phần của nhà họ Chu thuộc mười gia tộc lớn, thật ra cậu Phương vốn là hợp tác với nhà họ Chu."
"Người khác không biết thân phận của cậu Phương, chẳng nhẽ nhà họ Chu lại không biết."
"Thân phận này chắc chắn không sai!"
Phương Như Nguyệt gật đầu: "Thân phận không sai, vậy là tốt rồi."
"Nếu đã làm ăn với mười gia tộc lớn, vậy thì chắc chắn sẽ không lỗ vốn."
"Đình Hùng, em cảm thấy có thể làm được đấy."
Hứa Đình Hùng vẫn còn đang trầm ngâm, Hứa Thanh Tuyết thấp giọng nói: "Bố, đừng có do dự nữa!"
"Tòa nhà này của cậu Phương chỉ cần được xây lên, nhà đầu tư như chúng ta không chỉ được lãi gấp mấy lần. Mà quan trọng nhất là, chúng ta xem như đã kéo được quan hệ với nhà họ Phương đấy."
"Có sự ủng hộ của nhà họ Phương, công ty xây dựng của chúng ta nhất định có thể nhảy vọt lên trở thành xí nghiệp lớn của thành phố Hải Tân."
"Đến lúc đó, ngay cả Công ty dược phẩm Hưng Thịnh cũng chẳng bằng công ty bất động sản của chúng ta đâu."
"Lần này cũng có thể chứng minh năng lực của chúng ta với chị, cũng có thể cho chị ấy biết rốt cuộc Lâm Mạc Huy là mặt hàng gì rồi!"
Câu nói này đã hoàn toàn lay động Hứa Đình Hùng.
Ông ta chậm rãi gật đầu: "Được, vậy cứ quyết định như vậy đi."
"Chờ đến lúc một nghìn không trăm năm mươi tỷ này về, bố sẽ lập tức chuyển khoản cho các con."
"Kiến Đình, làm cho tốt, tuyệt đối đừng để bố phải thất vọng!"
Hoàng Kiến Đình hết sức vui mừng: "Bố, bố yên tâm đi, con nhất định sẽ không để bố phải thất vọng."
Hứa Thanh Tuyết cũng vui vẻ: "Bố Hoàng Kiến Đình làm việc thì bố cứ việc yên tâm đi."
"Chồng con so với tên Lâm Mạc Huy kia thì điểm nào cũng mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, chỉ là vẫn luôn không có cơ hội thôi."
"Lần này cuối cùng cũng có cơ hội, anh ấy có thể một bước lên trời rồi."