*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Mọi người ngơ ngác nhìn Lâm Mạc Huy.
"Cái gì gọi là một cơ thể nhưng có hai người?"
“Cái gì gọi là hai người cùng một cơ thể?"
Lâm Mạc Huy nhẹ giọng giải thích: "Đơn giản mà nói, anh ta hẳn là một bài thai sinh đôi."
Một người bên cạnh lập tức nói: "Vớ vẩn!"
"Anh ta là người con duy nhất trong nhà, căn bản không có anh chị em nào cả."
Mọi người cũng bắt đầu trở nên ồn ào, Hoắc Thiên Sinh nghiến răng: "Lâm Mạc Huy, rốt cuộc anh là thầy thuốc hay là thầy bói hả?"
"Cái gì? Nhìn mặt anh ta, có thể biết anh ta có anh chị em gì không?"
Lâm Mạc Huy khẽ cười, chậm rãi nói: “Anh ta là một bào thai sinh đôi, nhưng có chút đặc biệt."
"Trong quá trình phát triển của phôi thai, do sự thiếu hụt chất dinh dưỡng, hoặc một số ít nguyên do khác, một trong hai phôi này đã hợp nhất với phôi kia."
"Kết quả là hai đứa trẻ trở thành một đứa trẻ."
"Sau khi sinh ra, nhìn như là một người, nhưng là một người được hợp nhất bởi hai phôi thai, cái phôi thai bị dung hợp kia cũng không phải chết đi, mà đồng thời cùng tồn tại."
"Nói chung, loại tồn tại này chỉ tồn tại ở một bộ phận nào đó của cơ thể, nó không ảnh hưởng đến toàn bộ."
"Nhưng người này, phôi thai của người anh em song sinh của anh ta, lại lớn lên trong tim."
"Điều này đã khiến trái tim của anh ta sản sinh ra hai loại máu khác nhau, có thể dùng để phân biệt được hai người."
"Thường thì loại máu này chỉ giấu ở trái tim."
"Dưới tình huống bình thường, nó sẽ không xuất hiện, đối với người này mà nói cũng sẽ không có ảnh hưởng gì."
"Nhưng đôi khi sẽ xảy ra một vài chuyện ngoài ý muốn."
"Ví dụ như nếu anh ta gặp phải tai nạn, dẫn đến xuất huyết nhiều, mặt khác loại máu còn lại sẽ tự phát đi cung cấp cho cơ thể, do đó khiến anh ta gặp nguy hiểm."
"Đây có vẻ là bệnh tim, nhưng nếu thật sự dùng phương pháp điều trị bệnh tim để chữa trị, sẽ dẫn tới chết người!"
Nghe những lời này, mọi người tại hiện trường há hốc mồm, thật lâu sau mới hoàn hồn.
Thần y Kiệt cũng không phải ngoại lệ, tình huống này so với bệnh của cậu Triệu đúng là rất ly kỳ!
Lúc này, một bác sĩ đột nhiên nói: "Cậu Huy, cậu... Những lời cậu nói một chút cũng không sai."
"Tôi là bác sĩ điều trị của anh ấy. Trước khi mắc bệnh này, anh ta đã từng bị tai nạn xe hơi, chảy rất nhiều máu."
"Lúc ấy thiếu chút nữa thì anh ta đã chết, chúng tôi nghĩ rằng mình không thể cứu được, ai biết được kỳ tích đã xảy ra anh ta vẫn còn sống.”
"Tuy nhiên, sau khi sống sót, cũng chưa từng xuất hiện tình trạng này."
"Chúng tôi đã dựa theo phác đồ điều trị bệnh tim để trị liệu, nhưng tình trạng bệnh vẫn không thấy chuyển biến."
"Đây... đây thực sự là một cơ thể có hai người sao?"
Mọi người ở hiện trường lại kinh ngạc, nhừng lời Lâm Mạc Huy nói không hề sai?
Ngay cả Lữ Tứ Đằng cũng sững sờ, ông ta nhíu mày: "Làm sao lại có trường hợp vô lý như vậy?"
"Lâm Mạc Huy, cậu... Cậu không tự mình bịa chuyện đúng không?"
Lâm Mạc Huy: "Cho dù những lời tôi nói là vô căn cứ, nhưng một người trong cơ thể có hai nhóm máu là tôi bịa ra sao?"
Lữ Tứ Đẳng đột nhiên kết luận, điều này đã được xác minh ngay tại chỗ.
Lâm Mạc Huy lại nói tiếp: "Nếu các người thực sự muốn chứng minh điều này, rất dễ dàng."
"Có thể lấy tế bào tim của anh ta để làm xét nghiệm, có thể chứng minh được, trái tim của anh ta, rốt cuộc thuộc một người hay là hai người."
"Tuy nhiên, chúng ta hôm nay chủ yếu là chữa bệnh, mấu chốt không nằm ở đây."
Bác sĩ chữa trị cho anh ta liền thất lên nói: "Vậy bệnh của anh ta, nên điều trị như thế nào?"
Lâm Mạc Huy: "Hai phương pháp điều trị."
"Một là giải pháp triệt để, chính là cắt bỏ bộ phận thuộc về người anh em kia của anh ta."
"Tuy nhiên, phần này phát triển trên tim cũng không dễ loại bỏ."
"Cách còn lại, chính là ức chế phát triển của bộ phận kia, khiến loại máu còn lại không tuần hoàn trong cơ thể được nữa."
Mọi người nhìn nhau, cắt bỏ một bộ phận trên tim, điều này nhất định là không thể.
Nhưng, ức chế phần máu còn lại để nó không tuần hoàn, có thể làm theo cách này được sao?
Một học trò bên cạnh Lữ Tứ Đẳng lớn tiếng nói: "Nói nhiều điều vĩ đại như vậy thì có ích gì?"
"Hôm nay chúng tôi tới đây là để điều trị bệnh, không phải nghe anh kể chuyện. Lâm Mạc Huy, nếu có bản lĩnh thì chữa khỏi bệnh cho anh ta, nếu không có bản lĩnh thì tự mình nhận thua, đừng làm lãng phí thời gian của mọi người!”
Mọi người gật đầu, mấu chốt bây giờ là trị bệnh.
Lâm Mạc Huy cười khẽ, anh đem ba cây kim châm trên người này của Lữ Tử Đằng lấy ra.
Sau đó, anh cầm một cây kim châm trong đó, đột nhiên liền đâm vào phía ngực trái của người này.
Mọi người chỉ thấy bệnh nhân thấp giọng kêu một tiếng, sau đó, bệnh nhân chậm rãi đứng lên.
Mọi người đều sững sờ.
Phải biết rằng, vừa khi nãy Lữ Tứ Đằng điều trị cho anh ta, nhưng chỉ là tạm thới áp chế bệnh tình, người này căn bản không thể đứng lên.
Nhưng lần này Lâm Mạc Huy lại có thể khiến người bệnh đứng lên, lần điều trị này có thể nhìn ra sự khác biệt giữa hai người.
Lữ Tứ Đẳng có chút luống cuống, chẳng lẽ liệu pháp điều trị của ông ta thật sự sai rồi?
Lúc này, một học trò đứng bên cạnh ông ta không cam lòng nói: "Đứng lên thì lợi hại như thế nào?"
"Không phải muốn để bệnh nhân đứng lên rất dễ dàng sao? Đứng lên được không có nghĩa là đã trị khỏi bệnh!"
Ông cụ Phong lập tức nói: "Hiện trường của chúng ta có nhiều dụng cụ như vậy, còn có nhiều thần y đến từ khắp các tỉnh thành, có thể kiểm tra ngay tại hiện trường."
"Phương pháp điều trị có hiệu quả hay không, chúng ta hãy dùng kết quả kiểm tra để nói!"
Mọi người đều gật đầu.
Một nhóm bác sĩ và y tá chạy đến và nhanh chóng thực hiện các cuộc kiểm tra thể chất khác nhau đối với người này.
Không mất nhiều thời gian đã có kết quả kiểm tra sơ bộ.
Phương pháp điều trị rất hiệu quả, tất cả các chứng bệnh trước đây của người này đều biến mất, giống như đã được chữa khỏi.
Lần này, toàn bộ hội trường đều bị sốc.
Phải biết rằng, sau khi Lữ Tứ Đằng làm liệu pháp châm cứu, cũng chỉ nói anh ta về nhà sẽ từ từ hồi phục, căn bản không thể trực tiếp trị khỏi cho anh ta.
Mà hiện tại, Lâm Mạc Huy chỉ cần dùng một cây kim châm, khiến cho người này khỏi hẳn?
Bác sĩ trị liệu chính cho anh ta kích động nói: "Cậu Huy thực sự là một thần y!"