*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cả khán phòng bàng hoàng trước câu nói của bà Dung.
Ngay cả đôi mắt xinh đẹp của Tổng Lan Ngọc cũng mở to, kinh ngạc nhìn tất cả những thứ này.
Vốn dĩ cô ấy cho rằng Lâm Mạc Huy và THứa Thanh Mây không có lai lịch gì.
Ai có thể tưởng tượng được Hứa Thanh Mây còn có một người mẹ nuôi như vậy!.
Phải biết rằng, mặc dù nhà họ Triệu không phải là một gia đình giàu có ở thành phố Hải Tân.
Tuy nhiên, khi ông Triệu còn sống, ông ấy rất tốt bụng và đã giúp đỡ vô số người, và có uy tín cực cao.
Ngay cả Tống Lan Ngọc cũng đã nhận được sự ưu ái của ông Triệu.
Vì vậy, uy thế của bà Dung ở thành phố Hải Tân không thua gì người đứng đầu trong mười gia tộc lớn.
Ngay cả những trưởng lão của mười gia tộc đứng đầu cũng rất kính trọng bà Dung.
Và bà già này hóa ra là mẹ nuôi của Hứa Thanh Mây?.
Với thân phận như thế, ai dám nói THứa Thanh Mây không đủ tư cách tham gia bữa tiệc rượu Vân Đình này?.
Tống Lan Ngọc mắt sáng lên và cô ấy lập tức bước tới.
"Bà Dung, Thanh Mây là con gái của bà đúng không?".
"Vậy, cô Mây có đủ tư cách để tham gia buổi tiệc rượu Vân Đình này không?". "Cháu vẫn lo lắng rằng cô Mây thực sự sẽ bị đuổi ra ngoài!".
Bà Dung sắc mặt chợt lạnh đi: "Cái gì?".
"Ai còn dám nghĩ rằng con gái tôi không đủ tiêu chuẩn để tham dự tiệc rượu Vân Đình này sao?".
"Rốt cuộc là ai lại có khẩu khí lớn thế!".
"Nào, đứng ra để lão bà ta nhìn xem một chút.".
"Ngay cả con gái của bà già này cũng bị đuổi ra ngoài, hay là có thể đuổi cả bà già này cùng ra ngoài đi!".
Mọi người xung quanh đều nhìn Lý Hồng.
Lý Hồng sắc mặt đỏ bừng, thực sự không ngờ Hứa Thanh Mây lại là con gái nuôi của bà Dung.
Nếu sớm mối quan hệ này, anh ta sẽ không dám chọc tức Hứa Thanh Mây như vậy
Mối quan hệ giữa bà Dung và ông bà nội anh ta rất chặt chẽ, trong những năm đầu ông Triệu đã giúp đỡ gia đình anh ta rất nhiều và được coi như vị cứu tinh của ông nội.
Nếu ông nội biết chuyện chọc giận bà Dung thì về nhà chắc chắn sẽ bị lột da!
"Bà Dung, cháu.. cháu thật sự không biết Hứa Thanh Mây là con gái của bà.".
"Tổng giám đốc Hứa, sao cô không nói chuyện đó sớm hơn.".
"Đây thật sự là một sự hiểu làm lớn, thật sự là.. thực sự là rất xin lỗi..".
Lý Hồng đỏ mặt xin lỗi.
Hứa Thanh Mây cũng ngẩn ra, cô không ngờ thân phận con gái nuôi của mình lại có tác dụng như vậy.
Chỉ cần thân phận như vậy đã có thể khiến một đại nhân vật như Lý Hồng cúi đầu xin lỗi?.
Đến bây giờ cô mới hiểu rằng lúc đó bà Dung đã nhận cô là con gái nuôi, không đơn giản là cô đang ưa thích cô. Bà Dung chủ yếu muốn giúp cô, nói trắng ra, chính là muốn báo đáp Lâm Mạc Huy!.
"Lý Hồng, cậu nói ai xúc phạm buổi tiệc này?".
Bà Dung chậm rãi hỏi.
Vẻ mặt của Lý Hồng vô cùng khó xử, là người thừa kế của nhà họ Lý một trong số mười đại gia tộc, anh ta chắc chắn là cậu chủ hàng đầu trong số các cậu chủ ở thành phố Hải Tân.
Bây giờ, bị bà Dung hỏi như vậy, anh ta không dám trả lời.
"Bà Dung, cháu.. cháu là đang đùa.".
Lý Hồng lau mồ hôi.
"Khí thế của cậu không giống như đang đùa!".
"Mang theo nhiều như vậy cậu chủ của mười đại gia tộc như vậy, rõ ràng là tới đây bắt lỗi.".
"Làm sao? Cậu có nghĩ rằng việc con gái tôi tham gia tiệc rượu Vân Đình này đã ảnh hưởng đến lớp của cậu không?".
"Nếu cậu thực sự cho rằng con gái tôi không đủ tư cách để tham gia buổi tiệc này, anh cứ nói đi.".
"Bà già này cũng không phải người không biết giữ thể diện, hiện tại sẽ dẫn con gái của tôi rời đi!".
Những người trong mười đại gia tộc đứng đầu hoảng sợ.
Bà Dung đã không tham dự tiệc rượu Vân Đình này trong mấy năm rồi, cuối cùng lần này cũng đến.
Nếu bà Dung vì bọn họ mà rút lui như thế, những người kia nhất định sẽ không chịu nổi.
Những người lớn tuổi trong gia đình sẽ không bao giờ có thể tha cho bọn họ!.
"Bà Dung, bà hiểu lầm rồi, chúng cháu không có ý đó.".
"Bà Dung, chúng cháu đang nói đùa thôi!".
"Cô Mây, thực xin lỗi, cô khuyên bà Dung đi, đừng chấp nhặt với đám hậu bối thiếu hiểu biết như chúng tôi!".
Những người trẻ này đã nhiều lần xin lỗi, và sự kiêu ngạo từng là vô giá giờ đã không còn.
Hứa Thanh Mây trông có vẻ bối rối, những người trước mặt cô đều là sự tồn tại mà cô chỉ có thể ngước nhìn lên.
Tuy nhiên, hiện tại cô đã là con gái nuôi của bà Dung, cô có thể ngang hàng với những người này.
Ngay cả những người này cũng phải xin lỗi cô, đây là điều mà cô chưa từng mơ tới!.
Lúc này, Chu Gia Phong đang đứng cuối cùng vẻ mặt tức giận đột nhiên lớn tiếng nói: "Bà Dung, bà nghe lầm rồi.". "Chúng cháu không nói rằng cô Mây xúc phạm đến buổi tiệc, chúng cháu đang nói về anh trai bao của cô Mây.".
"Bà Dung, bà là một trong những người khởi xướng bữa tiệc này.".
"Bà có nghĩ rằng sẽ là một sự xúc phạm đối với tất cả mọi người có mặt khi để một kẻ lang thang ăn nhờ ở đậu đến tiệc rượu Vân Đình không?".
Sau khi những lời này nói ra, những người trẻ tuổi của mười gia tộc đứng đầu đều vui vẻ.
Đúng vậy, đem chủ đề nói lên đầu Lâm Mạc Huy không phải là được rồi sao?.
Hứa Thanh Mây là con gái đích tôn của bà Dung, nếu không có khả năng chọc vào cô, thì bắt nạt Lâm Mạc Huy?.
Bằng cách này, có thể giải thích những gì đã xảy ra trước đó, cũng có thể khiến Lâm Mạc Huy bị đuổi ra ngoài.
Dù sao, mục đích chính của bọn họ là đuổi Lâm Mạc Huy đi, để đánh trúng chủ ý của Tống Lan Ngọc.
Tốt hơn hết là nên đuổi anh đi ngay bây giờ.
Xung quanh Hứa Thanh Mây không có ai, nói không chừng bọn họ có thể nhân cơ hội dụ dỗ với Hứa Thanh Mây ấy chứ?.
Trước kia Hứa Thanh Mây chỉ là chủ tịch của một công ty nhỏ, bọn họ không nhìn ra, chỉ muốn trêu đùa vui vẻ.
Nhưng bây giờ Hứa Thanh Mây là con gái nuôi của bà Dung, nếu có thể lấy về nhà, chắn chắn là môn đăng hộ đối!
Đột nhiên, những mũi giáo của mọi người đều nhắm vào Lâm Mạc Huy.
Bà Dung cũng có chút bối rối.
Hứa Thanh Mây là con gái nuôi của bà ấy, bà ấy bảo vệ Hứa Thanh Mây, là điều đương nhiên.
Tuy nhiên, bà lại đi bảo vệ con rể ở nhờ, điều này không thể nào nói nổi.