Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 491




Hứa Thanh Mây hít sâu một hơi, nghiêm túc nói: "Cha, mẹ, con hỏi hai người "Có phải hai người dùng tiền của công ty xây dựng không?

Trong lòng hai người đều kinh hoảng, đồng thời bắt đầu giận dữ mắng mỏ nói: "Nói láo!" “Nói tào lao!” “Sao bố mẹ có thể dùng tiền của công ty xây dựng được? “Bố mẹ dùng tiền của công ty xây dựng làm gì chứ?"



Hứa Thanh Mây chẳng còn gì để nói: "Con không là không tin bố mẹ, chỉ là, cái này... Công ty xây dựng đã hao quả quá nhiều tiền, dù thế nào con cũng phải làm rõ tiền đã đi đầu." “Bố mẹ tiếp tục như vậy nữa có khả năng sẽ không làm tiếp được." “Công ty xây dựng dùng tiền nhiều tới vậy. Hạng mục này, tới cuối cùng e rằng lợi nhuận sẽ ít hơn.

Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt hiện nào quan tâm nhiều như vậy, chuyện của mình không bại lộ mới là quan trọng nhất đó.



Hai người hợp tác náo loạn thêm lần nữa, Hứa Thanh Mây không cách nào truy xét, chỉ có thể thôi. Về phòng, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức kêu Kiến Đình tới. “Kiến Đình à, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?" “Sao công ty xây dựng mất nhiều tiền dữ vậy?" Hứa Đình Hùng vội la lên.

Kiến Đình bất đắc dĩ: "Ba, mẹ, muốn xây dựng biệt thự cao tầng nhất xa hoa nhất, tiền cần dùng nhất định không ít đâu." “Chỉ riêng mua vật liệu bằng đá làm tường ngoài cũng đã hơn ba nghìn năm trăm tỷ." “Giả tiền công lập vật liệu bang đã còn cao hơn giá mua vật liệu bang đã." “Còn có cây xanh bên ngoài, tường gạch, xếp đặt thiết kế tổng thể. Những cái này, có cái nào mà không tốn tiền đầu?” “Muốn làm tốt nhất, nói thì dễ nhưng làm thì khỏ" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net

Hứa Đình Hùng không hiểu những thứ này, ông gãi đầu: "Mặc như vậy sao?" “Cái này... Cái này không thể mua giá rẻ hơn chút sao?"

Kiến Đình nói: “Đây đã là rẻ rồi đó. "Hai năm qua, cái gì cũng tăng giá, thật sự không có cách Phương Như Nguyệt suy tư trong chốc lát, nói: "Thế nhưng nào." mẹ thấy trong mục chỉ tốn chút đỉnh, không phải mua sắm vật liệu lắp đặt mà." “Còn có tiêu phí vào một số cửa hàng sang trọng, đây là có chuyện gì?"

Hứa Đình Hùng lập tức nhìn chăm chăm vào Kiến Đình.

Kiến Đình thở dài: "Mẹ, con cũng không gạt mẹ, những số tiền này, chủ yếu là Thanh Tuyết bỏ ra. “Hai người cũng biết, Thanh Tuyết và chị Thanh Máy không giống nhau. “Bố mẹ cũng biết, Thanh Tuyết và chị Thanh Mây không giống nhau. “Em ấy không giống chị Thanh Mây. Quản lý một công ty, trong tay có tiền, muốn mua gì thì mua cái đó. "Thanh Tuyết không có công việc, trong tay không có tiền, cả ngày cũng chỉ có thể mặc những đồ rách rưới." “Trước kia con không có bản lĩnh, không cho em ấy được những điều em ấy muốn " “Bây giờ cuối cùng cũng có chút tiền, bèn muốn mua cho em ấy vài món đồ tốt “Aiz, chuyện này, cũng là con bị ma quỷ khiến rồi." "Bố mẹ, hai người... hai người mắng con đi, con... con thật sự không nên...” Cập nhật nhanh nhất trên Truyện88.net

Lời nói này, không làm cho Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt phản nộ, ngược lại còn vui mừng đây mặt

Ít nhất, Kiến Đình đối xử với Hứa Thanh Tuyết không tệ, đây mới là điểm mấu chốt nhất. “Aiz, Kiến Đình, con đúng là quá tốt "Được rồi, đều là người một nhà, xài chút tiền ấy cũng không có gì lớn. “Chẳng qua, về sau này cố gắng đừng sử dụng tài khoản của công ty. Nếu bị tra được sẽ không tốt, con hiểu chưa?"

Hứa Đình Hùng nói.

Kiến Đình liên tục gật đầu: "Thực lòng xin lỗi, bố mẹ, con đã gây thêm phiền toái cho hai người.

Phương Như Nguyệt cười xua tay: "Hời ơi, đều là người một nhà, không cần phải khách sao."

Kiến Đình cười, đột nhiên nói: "À, đúng rồi, bố mẹ, Thanh Tuyết cũng không phải chỉ mua đồ cho mình. "Ba, đồng hồ đeo tay của ba, còn có trang sức của mẹ, đều là Thanh Tuyết mua cho bố mẹ đó!” “Aiz, thật ra Thanh Tuyết là hiếu thuận nhất rồi." “Khi cô ấy mua đồ cho mình còn nói thầm, bảo bố mẹ không có cái này không có cái kia. Mua cái gì cũng nghĩ hai người trước tiên.

Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lập tức cười đến không khép miệng được, càng nhìn Kiến Đình càng cảm thấy thuận måt.

Phương Như Nguyệt cảm khái: "Ôi, nếu Thanh Mây có thể hiếu thuận như Thanh Tuyết thì đã tốt!"