Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 439






Biểu cảm của cả Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình điều ngưng trê

Khi nói với người bên ngoài thì họ đều nói rằng mình sống trong dinh thự Thịnh Vượng.

Nhưng trên thực tế cả hai đều không thể đến dinh thự Thịnh

Vượng nữa, lần trước mọi chuyện diễn biến đã quá tệ nhưng ở trước mặt người ngoài, Ngô Tân Bình và chị gái vẫn luôn phải khoe khoang điều đó. Ngô Tân Bình ngay lập tức nói, "Ô, vâng, chúng em đã sống trong dinh thự Thịnh Vượng kể từ khi chúng em về nước." "Biệt thự gần hồ là của chúng em. "Em và chị gái thích nhất là bơi ở bể bơi trong sân!" Mắt Peter sáng lên, cuối cùng anh ta cũng cầu được một con cá béo. "Dinh thự Thịnh Vượng tôi cũng đã từng sống ở đó một thời gian" "Tuy nhiên đó chỉ là lúc tôi quay lại mà không có tiền tôi mới sống ở dinh thự Thịnh Vượng đó. Ở đó diện tích hơn hai trăm mét vuông nhưng quả thực vẫn có chút nhỏ"

Ngô Tần Bình và Ngô Phi Điệp nhìn nhau và cảm thấy rất phấn khích.

Hơn hai trăm mét vuông mà vẫn còn chế nhỏ? Vậy ngôi nhà nơi Peter đang sống hiện tại sẽ rộng bao nhiêu chứ

Nó cũng là một biệt thự riêng biệt ư?

Ngô Phi Điệp hai mắt sáng lên, vội vã hỏi: "Peter, hiện tại anh sống ở đâu?" Peter mim cười nói: "Hiện tại anh đang sống trong một biệt thự do chủ tịch Hoàng làm chủ" "Tuy nhiên anh dự định mua một căn nhà ở biệt thự khu Đảo Xanh chậm nhất là vào cuối năm nay. "Rốt cuộc sống trong nhà người khác và sống trong nhà của chính mình là hai cảm giác hoàn toàn khác nhau mà " Ngô Phi Điệp và Ngô Tân Bình gần như muốn hét lên đây phần khích.


Biệt thự khu Đảo Xanh, đó là biệt thự khu Đảo Xanh đó!

Nếu Peter mua được biệt thự ở khu Đảo Xanh thì họ sẽ có thể tát thẳng vào mặt gia đình nhà họ Hứa kia rồi.

Ngô Tân Bình nháy mắt với Ngô Phi Điệp.

Ngô Phi Điệp càng dựa vào Peter một cách gian xảo: "Peter, anh thật tuyệt." "Em càng ngày càng thích anh!"

Peter mỉm cười và vòng tay ôm lấy Ngô Phi Điệp một lúc, nhưng trong đầu anh ta lúc này đang suy nghĩ xem làm cách nào để lừa tiền của người phụ nữ này.

Vào lúc này, Ngô Tân Bình vô tình nhìn thấy Hạ Vũ Tuyết và ông cụ Phong vừa đi vào.

Sắc mặt của anh ta thay đổi đột ngột.

Hạ Vũ Tuyết đã dạy cho anh ta một vài bài học từ lần trước nên tới giờ anh ta vẫn ôm hận trong lòng.

Chỉ là về sau anh ta bị Tổng Lan Ngọc cảnh cáo gay gắt nên rất lâu rồi không có đi ra ngoài, cũng không có thời gian bảo thù. Thật không ngờ, thế giới nhỏ bé như vậy mà hôm nay lại gặp nhau ở đây.

Ở phía đối diện, Ngô Phi Điệp cùng Peter đều sờ soạng hồi, trong mắt hai người đều có chút hưng phần. "Em trai, em cứ ăn đi, Peter và chị ra ngoài đi dạo một lát!" Ngô Phi Điệp nam tay Peter và rời đi. Truyện88.net trang web cập nhật nhanh nhất

Ngô Tân Bình sắc mặt lạnh lùng, tức giận nhìn Hạ Vũ Tuyết ở bên trong.

Cô gái đi cùng không khỏi thốt lên: "Chồng, anh sao vậy? Ngô Tân Bình nhìn Hạ Vũ Tuyết rồi tức giận kể lại những gì đã xảy ra lần trước.

Cô gái đó liếc nhìn Hạ Vũ Tuyết, lập tức cong môi: "Em còn tưởng là người đẹp như thế nào chứ, hóa ra là như vậy. Nhìn cô ta ăn mặc hàng hiệu nhưng chỉ như đang đắp một mở rác rưới lên người, mà bản thân cô ta có thể mua được những món hàng hiệu này sao?" "Chắc chắn cô ta phải có một người bao nuôi. Nhìn cái cách cô ta thân mật với lão già đi cùng đó đi, nhất định là đã cặp kè với lão già đó rồi!” "Chồng à, anh không cần tức giận với một con mụ như vậy, cô ta không xứng đáng chút nào!"

Ngô Tân Bình nghe cô gái kia phân tích, trong mắt lóe lên một tia sắc bén.

Vẻ đẹp của Hạ Vũ Tuyết thực sự rất thu hút anh ta.

Anh ta vốn tưởng rằng Hạ Vũ Tuyết yêu Lâm Mạc Huy, nhưng bây giờ xem ra Hạ Vũ Tuyết thực sự có một người bao nuôi, vậy chẳng lẽ anh ta cũng sẽ không có cơ hội sao? Anh ta suy nghĩ một chút rồi nhìn cô gái kia nói: "Em cứ về trước đi." "Tối nay anh còn có việc phải làm, xong việc anh sẽ đến chỗ em."

Cô gái đó cũng miễn cưỡng rời đi.

Ngô Tân Bình nghiến răng và gọi một số anh em đến.

Đêm nay anh ta sẽ hạ gục Hạ Vũ Tuyết, và sẽ làm bẽ mặt cô ấy một cách khoa trương. trong thời gian Ngô Tân Bình thành phố Hải Tân và đã gặp gỡ và giao lưu với một nhóm bạn.

Tất nhiên điều này dựa trên tiên để rằng Ngô Tân Bình là người sống trong dinh thự Thịnh Vượng.

Ngô Tân Bình cho mọi người biết anh ta sống trong một biệt thự dành cho một gia đình ở dinh thự Thịnh Vượng, còn nói rằng bố anh ta là giám đốc điều hành của một công ty nước ngoài, chị gái anh ta là chủ tịch của công ty.

Anh ta đã kết hợp tất cả mọi thứ của gia đình họ Hứa vào bản thân mình rồi tạo ra một vỏ bọc như một người con nhà giàu thứ thiệt.

Người này sắp đặt để một nhóm người nhanh chóng tới hồ trợ Làm Mạc Huy. Những người này đều là xã hội đen đường phố, những người coi anh ta như một thế hệ thứ hai giàu có, tồn trọng anh ta và phục tùng anh ta.

Bây giờ anh ta có chuyện nên cả nhóm vội vàng chạy đến ngay lập tức. đi. Sau những gì xảy ra lần trước, đầu óc của Ngô Tân Bình rất tỉnh táo, bản thân cũng không tiếp tục để cô ấy biết mọi chuyện sắp xảy ra là do anh ta sắp đặt. Anh ta đi xuống lầu và những thanh niên kia trực tiếp bước vào nhà hàng.

Ngô Tân Bình giải thích cho họ rồi anh chóng rời

Thiếu niên nhìn về phía Hạ Vũ Tuyết, hai mắt sáng lên: "Anh Bình có mắt nhìn, đứa nhỏ này không tiết "Đêm nay chúng ta có phúc rồi

Thanh niên phía sau đều là cười một cách sung sướng.

Ngô Tân Bình nói với họ rằng nếu bọn họ tóm được người phụ nữ này thì tối nay mọi người đều có phần Hạ Vũ Tuyết đang trò chuyện với ông cụ Phong thì một vài thanh niên đột nhiên đi tới.

Người thanh niên cầm đầu túm tóc Hạ Vũ Tuyết, kéo cô ấy lại rồi tức giận nói: "Con mụ này, mày đang làm gì? Mẹ kiếp, mày đói bụng nên vợ quàng đúng không? Lại còn tìm một lão già như vậy, thật sự là không còn nhận tính!"

Một lời nói ra đã khiến tất cả mọi người trong đại sảnh nhìn sang.

Cô ấy rất tức giận nói: "Anh là ai? Anh đang làm gì đấy?"


Người đàn ông trẻ tuổi cầm lấy ly rượu trên bàn, hất lỵ rượu vào mặt ông cụ Phong rồi chửi ầm ĩ: "Chết tiệt, đồ già, bỏ giả muốn ăn cỏ mềm sao? Nói cho ông biết, con mụ này là vợ của tôi. Dám cặp kè với nó, ông chán sống sao?

Mọi người xung quanh bỗng xì xào bàn tán. "Ồ, hóa ra là người đi bắt gian! Trời ơi, lão già này nhiều tuổi vậy rồi mà còn cặp kè với cô gái trẻ như vậy, không biết xấu hổ sao?" "Người phụ nữ này cũng không phải kẻ tốt, nhìn cô ta như vậy thật đúng là khốn kiếp!"

Đã có rất nhiều lời bàn tán và họ đều coi đây là một màn bắt quả tang hay họ

Ông cụ Phong tức tối. "Cậu nói cái quái gì vậy cậu là ai đây là cháu gái của tôi. " Nam thanh niên cầm lấy cái đĩa trên bản và ném thẳng vào mặt ông cụ Phong rồi chửi: "Lão giả, ông ăn nói kiểu gì vậy? Lại còn gọi cô ta là cháu gái, ông không biết xấu hổ sao? Tôi cũng không quan tâm nữa, mau trả cô ta lại cho tôi." Người thanh niên đưa tay kéo Hạ Vũ Tuyết và chuẩn bị bước ra ngoài. không cần biết Hạ Vũ Tuyết hét lên như thế nào nhưng cũng không ai để ý đến.

Ai cũng nghĩ là bắt quả tang nên đều có tâm lý xem náo nhiệt, cũng không ai tin lời của ông cụ Phong và Hạ Vũ Tuyết.

Nam thanh niên này vô cùng tự hào về bản thân, đây chính là kế hoạch hoàn hảo mà bọn họ vừa đặt ra. Một nhà hàng cao cấp như vậy mà trực tiếp đưa người đi chắc chắn sẽ không khả thì nên anh ta mới lấy cớ tới bắt kẻ phản bội để mọi người không ai chú ý tới. Thứ hai bọn họ cảm thấy ông cụ Phong nhất định sẽ không dám gọi cảnh sát.

Xét cho cùng theo quan điểm của họ, ông cụ Phong là kẻ nuôi tình nhân nhỏ. Làm sao một người như vậy lại dám gọi cảnh sát chứ?

Trước khi ra khỏi nhà hàng, bọn họ bỗng nhiên bị một số nhân viên bảo vệ chặn lại.

Một người đàn ông mặc vest đi giày da tự giới thiệu anh ta là quản lý ở đây.

Sắc mặt anh ta lạnh lùng, nghiêm nghị nói: "Thả cô ấy ra!" Nam thanh niên sắc mặt hơi đổi, nhưng cứng họng nói: "Anh nói cái gì? Đây là vợ của tôi, liên quan gì đến anh?" "Đồ khốn kiếp.."

Anh chưa kịp dứt lời thì bị quản lý đấm vào mũi, một giọt máu ấm nóng nhanh chóng tuôn ra

Sau đó người quản lý xua tay nói một cách giận dữ: "Đánh chết bọn chúng cho tôi!"