*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Chiếc bẫy này thết kết cực kỳ bí ẩn, nếu người bình thường đến đây thì không thể nào phát hiện được sự tồn tại của nó. Ở trong mắt người khác, hòn non bộ này e chỉ là một hòn non bộ bình thường mà thôi. Bẫy nằm trong một cái lỗ trên hòn non bộ, cái lỗ lớn bằng quả đấm, có thể lọt vào được một cánh tay.
Lâm Mạc Huy chuẩn bị thò tay vào, nhưng ngay lúc anh giơ tay lên, anh đột nhiên cảm thấy cái lỗ này có màu sắc không được bình thường. Anh cẩn thận quan sát, phát hiện màu sắc trên miệng lỗ đen sì, giống như bị dính thứ bẩn thỉu gì vào.
Trong lòng Lâm Mạc Huy khẽ động, anh lập tức xoay người, cẩn thận ngửi, ở cái lỗ này ấy vậy mà có chút mùi hôi tanh tưởi. Bởi vì cái lỗ quá nhỏ nên Lâm Mạc Huy đứng bên ngoài không thể cảm nhận được gì. Nếu như không thăm dò kỹ lưỡng thì không cách nào phát hiện được luồng khí này.
Nghe được hơi thở này, Lâm Mạc Huy không khỏi giật mình. Hơi thở này được phát ra từ một loài rắn cực độc.
Loài rắn độc này được gọi là rắn cạp nia bắc, vô cùng hiếm gặp, bình thường hay trốn trong các hang động ẩm ướt, rất có tính công kích.
Nếu có vật sống dám đến gần, bất kể là thứ gì, loài rắn độc này sẽ cắn một cái. Chỉ cần loài rắn này cắn, đừng nói người, cho dù là voi cũng có thể chết ngắc trong vòng ba phút!
Lâm Mạc Huy ngạc nhiên không thôi, Triệu Nhạc Huân quả nhiên rất nham hiểm, thế mà lại nuôi một con rắn độc như vậy gần cái bẫy. Khó trách ông ta lại yên tâm rời khỏi nhà, thì ra đã sớm phòng bị chu đáo hết cả rồi.
Những người khác nếu không biết rõ tình hình, muốn âm thầm tìm bẫy, khẳng định bị rắn độc đớp chết, không lời trăn trối! May mà kinh nghiệm của Lâm Mạc Huy phong phú, phát hiện ra được tình huống bất thường. Bằng không, cho dù Lâm Mạc Huy tài giỏi thế nào, một khi bị cắn trúng, có sống được mà lết ra khỏi đây hay không thì cũng khó mà nói!
Loài rắn này có độc tính rất mạnh, thuốc giải độc bình thường vốn dĩ không thể chống cự nổi loại độc này.
Cho dù Lâm Mạc Huy có giỏi y thuật đến đâu thì cũng cần phải có thời gian để tự cấp cứu. Lâm Mạc Huy hít sâu một hơi, trước tiên đưa một viên thuốc vào miệng, như thế có thể đảm bảo được tính mạng. Sau đó, anh từ từ vươn tay ra, từng chút từng chút thò vào cái lỗ.
Đồng thời, lỗ tai tập trung cao độ cẩn thận lắng nghe, cảm nhận tình huống trong lỗ.