Hai chú rể rời khỏi phòng, bầu không khí lại trở nên ngột ngạt.
Bất quá, có Nhạc Nhiên ở đây, Phong Gia Ngạo tất nhiên sẽ không tranh cãi cùng Cổ Uyên như trước.
Lúc sau, lão tổ tông cũng tới, người trong phòng càng không thể ở ngày đại hỷ mà huyên náo không vui.
Phong Tĩnh Đằng và Mai Truyền Kỳ rời đi, dẫn các phù rể cùng hoa đồng đến từng phòng mời rượu, thuận tiện giới thiệu Mai Truyền Kỳ Mai Nguy Hiểm cho người Cổ gia nhận thức.
Khách mời tham dự đám cưới đặc biệt nhiều, hai vị chú rể dùng hết hai giờ đồng hồ mới kính rượu xong tất cả khách mời.
Sau khi khai tiệc, các tân khách vừa có thể dùng cơm vừa có thể quan sát các chương trình đẹp mắt, đến bảy giờ tối, còn có buổi dạ vũ long trọng cùng thưởng thức đủ loại bánh ngọt ngon miệng.
Các tân khách thừa dịp này để mở rộng mối quan hệ, mãi đến tận hừng đông mới lần lượt rời đi.
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ trở lại biệt thự của mình, các phù rể ở đến ba, bốn giờ sau mới cao hứng rời đi.
Hai chú rể bị đám phù rể hành hạ đến không còn hình người, ngã rạp xuống giường, không đến mười giây liền ngủ thiếp đi. Cứ như vậy, một ngày kết hôn đã trôi qua.
Phong Tĩnh Đằng cùng Mai Truyền Kỳ ở biệt thự trải qua thế giới hai người trong ba ngày, đến sáng ngày thứ tư, Phong Tĩnh Đằng mới dẫn bạn lữ tới Mai gia đón con đến Phong gia dùng cơm.
Thời điểm Nhạc Nhiên nhìn thấy Mai Nguy Hiểm, ánh mắt lóe lên, trong miệng thì thầm một câu: “Lớn lên thật giống.”
Phong Gia Ngạo đứng bên cạnh nghi hoặc: “Giống cái gì?”
Nhạc Nhiên lấy lại tinh thần, khôi phục bộ dáng thanh lãnh: “Không có gì.”
Phong Tĩnh Đằng giới thiệu nhi tử cho Nhạc Nhiên.
Nhạc Nhiên cao hứng dắt hài tử đi vào đại sảnh.
Phong Tĩnh Đằng đi theo phía sau không thấy đám người Phong Thiên Dĩnh, kinh ngạc nhíu mày.
Bất quá, chuyện này không liên quan tới anh, cũng không dò hỏi Nhạc Nhiên bọn họ.
Trong lúc dùng cơm, Phong Thiên Thành cùng Nhạc Nhiên tận lực tìm đề tài làm không khí bàn ăn náo nhiệt một chút, may mà có Mai Nguy Hiểm ở đây, bầu không khí mới không hạ xuống.
Sau khi ăn xong, Phong Tĩnh Đằng liền mang theo Mai Truyền Kỳ cùng nhi tử đi đến từ đường.
Từ đường Phong gia nằm hướng Đông Bắc, phòng ở vô cùng thanh u cổ điển, khiến người cảm thấy nơi này căn bản không phải từ đường, ngược lại giống như một sơn trang nghỉ hè.
Thông qua nghiệm chứng thân phận, hộ vệ bên ngoài từ đường mới cho bọn họ đi vào.
Vừa vào trong sân, Mai Truyền Kỳ lại hỏi: “Anh là vì muốn tới thăm ba, cho nên mới đồng ý về Phong gia ăn cơm a.”
“Đúng vậy, mộ phần an táng ba còn ở Z thành, không tiện đi qua, đành phải đưa em cũng Nguy Nguy tới nơi này nhìn người.”
Lúc nhỏ, Mai Truyền Kỳ từng thấy phần mộ Cổ Kiêu, vì người Z thành không có tín dụng điểm, chỉ có thể dùng bùn đất xếp thành phần mộ, rồi ở mặt trước cắm một khối mộc bài, dùng đồ vật sắc bén khắc chữ lên đó.
“Sau khi anh tới A thành, không dời ba anh đến A thành sao?”
Phong Tĩnh Đằng lắc đầu: “Lúc đó anh vội vàng huấn luyện, hơn nữa, một lòng muốn dựa vào thực lực của mình để ba quang minh chính đại Phong gia đại táng, cho nên, vẫn không di chuyển, chờ sau này rảnh rỗi anh sẽ đem mộ phần của ba đến đây.”
Mai Truyền Kỳ có thể hiểu được suy nghĩ của anh, đi vào từ đường, liền lập tức trong hơn một ngàn khối bài vị tìm được bài vị Cổ Kiêu, hết sức đặc biệt, chỉ dùng một tấm gỗ mục nát điêu khắc mà thành, nét chữ xiêu vẹo không ngay, nhưng cũng rất dụng tâm.
So với các bài vị xung quanh đều dùng thuỷ tinh chế luyện tinh mỹ, nó như một con chuột phá hủy vẻ đẹp cùng trang nghiêm toàn bộ từ đường.
Phụt một tiếng, Mai Truyền Kỳ nhịn không được cười lên: “Xin lỗi, tôi thực sự không muốn cười, thế nhưng, vừa nghĩ tới Phong Gia Ngạo nhìn thấy nó, nhất định hận nghiến răng nghiến lợi, nhưng lại không thể làm được gì, liền không nhịn được muốn cười: “Phong Tĩnh Đằng, anh tuyệt đối là cố ý đi?”
Phong Tĩnh Đằng cười xoa xoa đầu cậu: “Đúng là anh cố ý, vừa đến anh liền cảm thấy nếu làm như vậy mới có cảm giác ba đã thật sự vào Phong gia, thứ hai, cũng vì khối bài vị này để anh thấy rõ sắc mặt đám người nơi này.”
“Bọn họ có phải phản đối anh để khối bài vị này ở đây không?
“Ừm, bọn họ yêu cầu anh làm lại khối bài vị cùng loại với những khối ở đây, thế nhưng, anh không chịu.” Phong Tĩnh Đằng nhớ lại thời điểm mang khối bài vị này tiến vào từ đường Phong gia, đáy mắt lộ ra lãnh ý.
Mai Truyền Kỳ hỏi: “Cha anh cũng phản đối anh để khối bài vị này vào?”
Phong Tĩnh Đằng nghĩ chuyện ngày đó, nói: “Không phản đối, thậm chí còn nỗ lực thuyết phục mọi người đồng ý đặt khối bài vị này, thế nhưng, người Phong gia căn bản không để gia chủ là ông ấy vào mắt.”
Năm đó, nếu không phải Phong Thiên Thành có nỗ lực thuyết phục Phong gia, hiện tại anh cũng sẽ không gọi ông là cha.
“Vậy tại sao khối bài vị này được để vào?”
“Anh nói nếu như không để khối bài vị này vào từ đường, anh sẽ không bước vào cửa Phong gia, lão tổ tông Phong gia đâu chịu vì một khối bài vị mà mất đi một vị thượng tá trẻ tuổi, cuối cùng, miễn cưỡng đáp ứng việc này.”
“Ba anh hẳn phải rất yêu cha anh, nếu không, cũng sẽ không đến chết cũng muốn trở thành người Phong gia.”
“Ừm, ba anh chưa từng oán hận cha, chỉ một lòng nghĩ đến sẽ có ngày cha đón ông ấy về A thành, đáng tiếc, đến chết cũng không chờ được đến ngày đó”
Phong Tĩnh Đằng dẫn Mai Nguy Hiểm đến trước bài vị Cổ Kiêu: “Nguy Nguy, đây chính là mỗ gia của con.”
Mai Nguy Hiểm nhìn khối mộc bài, ngoan ngoãn nói: “Mỗ gia, hảo.”
Phong Tĩnh Đằng ôm vai Mai Truyền Kỳ, nhìn bài vị nói: “Ba, con đã kết hôn, hơn nữa, con còn có nhi tử, hiện tại con dẫn bọn họ đến gặp mặt người một chút, sau khi nhìn thấy bọn họ, người nhất định cao hứng đi?”
Anh nói rất nhiều lời với ba mình, sau đó, từ trong túi lấy ra vòng tay Nhạc Nhiên đưa: “Ba, mấy ngày trước kết hôn, mỗ gia đưa cho con vòng tay gia truyền chỉ truyền cho tức phụ, điều đó nói rõ Phong gia đã tán thành sự tồn tại của người, hiện tại con đưa vòng tay cho người…”
Phong Tĩnh Đằng cầm lấy bài vị, đem vòng tay đặt phía dưới bài vị: “Truyền Kỳ, em không để ý chứ?”
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Làm sao tôi để ý vào nó được, kết hôn với tôi chính là anh, không phải vòng tay này, chẳng lẽ anh không xem tôi là người của anh?”
“Đương nhiên là không.” Phong Tĩnh Đằng cười cười xoay người hôn lên mặt cậu.
Mai Truyền Kỳ nhìn về phía bài vị: “Ba, con là bạn lữ của Tĩnh Đằng, gọi là Mai Truyền Kỳ, sau này, con sẽ chăm sóc Tĩnh Đằng thật tốt.”
Mai Nguy Hiểm bên cạnh cũng nói theo: “Mỗ gia, còn có con, con sẽ chăm sóc tốt cho cha, để cha cùng ba mỗi ngày đều tương thân tương ái, sinh cho con một đệ đệ.”
“Thằng nhóc thúi này.” Mai Truyền Kỳ tức giận vò đầu đứa nhỏ.
Phong Tĩnh Đằng cười nói: “Chúng ta trở về thôi.”
Ba người ra khỏi từ đường, liền trực tiếp lái xe rời Phong gia.
Nhạc Nhiên nhìn bọn họ rời đi, hờ hững trở về phòng thực nghiệm Phong Gia Ngạo làm cho hắn, mở quang não, rồi mở văn kiện đã khóa ra, sau đó, một video bắn ra ngoài.
Trong video là một nhà giam màu trắng, người bên trong ngồi xổm xuống mặc đồng phục bệnh nhân màu trắng.
Người kia chôn mặt giữa hai chân, chỉ có thể nhìn thấy mái tóc dài màu đay, nghe có người đi tới, sợ sệt run cả người.
Tiếp theo, có hai người đứng trước ống kính, vây lấy người đang giam bên trong, rồi có người nói: “Tôi thí nghiệm qua rất nhiều lần rồi, tên thú nhân này không khác gì chúng ta, không thể hóa thú, nếu không phải đẳng cấp gien của hắn cao hơn chúng ta rất nhiều, tôi còn tưởng hắn chỉ là nhân loại bình thường.”
“Không biến thành thú nhân, vậy tại sao hắn lại ở tinh cầu thú nhân?”
“Căn cứ vào báo cáo của quân đội, biến thành thú nhân chính là nam tính, không biến thành thú nhân chính là giống cái, cũng giống như tinh cầu chúng ta phân ra nam nữ.”
“Giống cái? Nhưng kết cấu thân thể hắn cũng giống như nam nhân chúng ta, không hề khác nhau, thế nào lại là giống cái? Hơn nữa, giống cái hẳn là mẫu tính đi?”
“Không rõ lắm, thế nhưng, có binh lính nói từng tận mắt nhìn thấy giống cái sinh con, hơn nữa không cần túi thai cũng có thể sinh, cho nên, tôi cảm thấy giống cái này so với nam tính càng đáng giá nghiên cứu hơn, nếu lấy gien giống cái kết hợp với gien nhân loại chúng ta, hẳn không giống như đưa gien nam tính nhập vào thân thể, phát sinh ra chuyện nhân loại biến thành quái vật.”
“Vậy thì bắt hắn lên bàn thí nghiệm thử xem, người đâu, mang tên này lên bàn thí nghiệm.”
Lúc này, có sáu tên lính tiến vào bên trong nhà giam lôi người ra.
Người bên trong nhà giam sợ sệt điên cuồng giãy giụa, trong miệng phát ra những lời nói khó hiểu, cuối cùng, bị binh lính đánh ngất rồi mang ra ngoài.
Dưới góc quay của camera, cuối cùng cũng thấy được khuôn mặt chính diện của giống cái này.
Nhạc Nhiên nhanh chóng bấm dừng, không hề chớp mắt nhìn chăm chăm vào khuôn mặt giống cái trong video, hồi lâu, mới lẩm bẩm nói: “Nguy Nguy lớn lên thật giống hắn, ngay cả màu tóc cũng giống nhau…”
Nhìn người trong video, hắn rơi vào trầm tư.
------oOo------
Chương 288
Nguồn: EbookTruyen.VN