Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2796




Chương 2794

“Thưa các vị, thương hội ngày hôm nay đã chính thức bắt đầu, tôi họ Dương…”

Ông lão tóc trắng giới thiệu sơ qua các quy tắc giao dịch, cũng như những điểm cần lưu ý.

Tân Trạm nghe được vài câu, có lẽ không khác nhiều những buổi đấu giá thông thường, ai ra giá cao thì giành được.

Nhưng cũng có điểm khác biệt, bởi vì thương hội không có nhiều tu sĩ, hơn nữa đều là lựa chọn cùng cấp, nếu có người muốn trao đổi đồ, hoặc đổi bảo vật lấy một loại tin tức hoặc trợ giúp nào đó cũng đều được.

Tóm lại, mọi thứ là tùy thuộc vào người bán, dù có nhiều tiền hơn nhưng không có thứ người bán muốn, mà người khác lại có thì người bán cũng có thể bán cho người khác.

Sau khi giới thiệu sơ qua về nội quy, ông Dương tuyên bố bắt đầu chính thức buổi hội.

Vai trò của ông chủ yếu là duy trì sự hài hòa của phiên trao đổi và không chịu trách nhiệm về chính thương hội.

“Kính thưa các vị đạo hữu, tôi là một người rất nóng tính, tại thương hội này, tôi xin trình ra bảo vật của mình trước cho mọi người xem”

Sau khi bắt đầu, một người đàn ông trung niên trông rất vạm vỡ ngay lập tức đứng dậy, anh ta đưa tay lấy ra một bức tượng tồi tàn lấm lem vết bẩn trông như máu.

Mặc dù bức tượng đồng trông rất tồi tàn, nhưng khi nó được lấy ra, một hơi thở cổ xưa đầy thăng trầm ngay lập tức tràn ngập thương hội.

Và khi người đàn ông rọi một luồng sáng vào bức tượng khắc hình người đàn ông, đôi mắt người đó chợt lóe sáng, một luồng khí liền tuôn ra khắp cơ thể.

Đôi mắt của nhiều người sáng rực lên, dường như có một bí mật lớn nào đó ẩn chứa trong bức tượng này.

“Thật không giấu gì các vị, đây là vật mà tôi đã tìm thấy ở chỗ Đại năng tọa hóa. Nó được đặt dưới bàn tay của Đại năng.

Mặc dù trông nó cũ kỹ nhưng vào thời điểm đó thì nó vẫn còn nguyên vẹn.”

Thấy mọi người cũng có ý với nó, người đàn ông tiếp tục giới thiệu.

“Có điều kỳ lạ là bức tượng này ngay khi rời khỏi khu vực xung quanh đại năng liền nhanh chóng mục nát. Kẻ văn hoá thấp như tôi nếu nói về việc tìm kiếm bí cảnh hoặc đại năng tạo hoá địa thì tôi còn có chút kinh nghiệm chứ còn đối với những thứ thần bí kiểu này, tôi thật sự cũng không biết gì nhưng thứ này nhất định là bảo vật, không thể sai được”

Người đàn ông vừa nói vừa giơ bàn tay lên thê với những người đang đứng xem xung quanh.

“Vật này nếu do người có duyên lấy được ắt hẳn sẽ có giá trị rất lớn, nhưng tôi lại chưa biết ai mới là người có duyên với nó cho nên quyết định sẽ bán với giá 500 tử kim linh tệ, coi như bù lại chút vốn ban đầu”

Người đàn ông này vừa nói xong, xung quanh liền vang lên một vài tiếng bàn tán ồn ào.

Rõ ràng bức tượng mà người đàn ông lấy ra đã thu hút rất nhiều sự chú ý, hơn nữa giá cả cũng không quá cao có thể nói đây là một khởi đầu khá tốt cho hội giao dịch lần này.

“Tên nhóc này, vậy mà lại dám động đến cả đồ ở nghĩa trang đại năng.”

Tân Trạm cũng có chút tò mò, chỉ cần các tu sĩ không thể cứ liên tiếp một mạch thăng hạng cảnh giới nữa thì việc hồn lìa khỏi xác sẽ chỉ là chuyện sớm muộn, nhưng những tu sĩ đại năng không phải toàn bộ đều gia chủ của một gia tộc hay tông chủ của một môn phái nào đó giống như Tân gia cống hiến cả đời cho gia tộc.

Nhiều tu sĩ thích tìm một nơi hẻo lánh và yên tĩnh khi nguyên thân họ dần biến mất, giống như lăng mộ của hoàng đế người phàm vậy mở ra tại một phương trời nào đó sau đấy lặng lẽ chết đi, tận hưởng sự yên bình.

Tuy nhiên, thời gian trôi qua, một số trận pháp tại nghĩa trang đại năng sẽ dần suy yếu, hoặc vì một số điểm không chính xác mà lộ ra ngoài, điều này sẽ thu hút các tu sĩ tranh đoạt.

Nói cho cùng, những món đồ ở nghĩa trang đại năng là sự tích góp cả đời của những người khác, nếu rơi vào tay anh chẳng khác nào tiết kiệm được rất nhiều năm sao, tựa như đi đường tắt vậy.