Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2207




Chương 2206

“Cho nên lời này nói cũng đúng, tôi cũng không biết là các anh yếu như vậy, vì sao phải đi tới chỗ này kia chứ?”

Tân Trạm rút ra kiếm Thanh Đồng, kiếm quang nhấp nháy mà ra.

Thanh niên mắt đỏ ngăn đỡ, lại một lần nữa phun máu.

Rồi sau đó hắn ta coi như hoàn toàn bị độc phát khống chế, ngã nhào xuống mặt đất, hơi thở tiếp tục suy yếu xuống.

“Nghĩ muốn dụ tôi qua đó, nhân cơ hội giết ta à?”

Tân Trạm cười lạnh, vô số kiếm quang lại một lần nữa rơi xuống.

Mặc dù bây giờ anh thật sự chiếm thế thượng phong, thế nhưng cái này là do dựa vào uy lực của độc đan.

Theo như bản thân anh lý giải, cho dù anh có sử dụng tới tia lửa thì vẫn như cũ là thực thực Cảnh thần Phó phân, anh sẽ không ngốc mà tự mình chạy tới tìm đường chết.

Phập! Phập! Phập!

Kiếm quang như mưa, thanh niên mắt đỏ này trúng vài kiếm, lập tức giả bộ không nổi nữa.

Hắn ta kêu lên một tiếng đau đớn, lần thứ hai hướng về phía xa chạy trốn.

“Người này rốt cuộc là từ đâu tới, chẳng những có một thân độc công sắc bén mà còn có kinh nghiệm chiến đấu phong phú, xem ra chỉ có thể dùng một chiêu kia” Cặp mắt thanh niên xẹt qua một vòng ánh sáng lạnh lẽo sắc bén.

Tân Trạm đuổi sát ở phía sau đột nhiên có cảm giác tim đập nhanh.

Anh theo bản năng mạnh mẽ thi triển ra Thuật Pháp Không Gian nhằm về một hướng bên cạnh.

Xi xì!

Một cái đầu quái vật màu máu xuất hiện ở chỗ mà Tân Trạm vừa đứng lúc nấy, xé rách nghiền nát hư ảnh còn chưa biến mất của anh.

“Bản Nguyên Cụ Tượng”

Tân Trạm hơi động một chút, không ngờ thanh niên mắt đỏ này lại có bản nguyên là một đầu quái vật.

“Sao cậu còn có thể thoát ra được?” Thanh niên không thể tin nhìn một màn này.

“Nhưng mà rốt cuộc thì tôi đã tránh thoát được, người chết chính là anh đấy”

Tân Trạm cười lạnh, bàn tay to chụp xuống một trảo.

Tu vi của thanh niên mắt đỏ này là cao nhất, trước đó nồng độ độc tố áp chế bên trong cơ thể hắn ta vẫn còn chưa đủ.

Có điều hiện tại hắn ta lại tiếp tục phóng thích linh khí, rất nhanh đã có chút không khống chế nổi độc tố.

Khí đen của mấy con rắn độc, chợt thoát ra từ trong cơ thể thanh niên. Thanh niên kêu thảm một tiếng, cơ thể nhất thời nứt ra.

Nhưng quỷ dị chính là, cơ thể thanh niên nổ tung, chỉ có da và xương trắng, không có một giọt máu tươi nào.

Một đạo nguyên thần tránh né sự công kích của những khí đen này, nồng nặc máu huyết, bay lên trời.

“Thằng nhóc, đắc tội với Huyết Sát môn chúng tôi, cậu chờ đó cho tôi”

Thần hồn của thanh niên oác độc nhìn Tân Trạm, cơ thể hoá thành một đạo ánh sáng đỏ, đột nhiên lao về phương xa.

“Là thuật huyết độn của Ma Môn, người này cũng lợi hại, lúc tôi cho thân thể hắn nổ tung, cơ thể hắn ta lại ngưng tụ máu huyết toàn thân, đốt máu chạy thoát”

Tân Trạm lộ ra dáng vẻ hứng thú, lại đuổi theo một lần nữa.

Anh cũng từng nghe nói đến thuật này ở trong sách cổ của nhà họ Tân.

Mặc dù thuật huyết độn đốt máu tươi, tổn hại cơ thể, nhưng tốc độ tăng lên hết sức rõ ràng.