Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 2010




Chương 2009

Căn phòng này không lớn. Sau khi anh và Tân Ngọc Xuyên đi vào, ông cụ kia lập tức giơ tay lên.

Đột nhiên, rất nhiều ánh sáng thần kỳ xuất hiện và từng cái bay đến chỗ ngồi trước mặt.

Rất nhanh sau đó, vô số ánh sáng tập trung trên chỗ ngồi tập hợp lại thành mấy hình người.

Ngay khi những người này xuất hiện, trong phòng đột nhiên tràn ngập một sự áp lực vô hình cực kỳ nặng nề. Tân Trạm cảm thấy khó thở khiến tinh thần của anh không kiềm được mà nghiêm túc lên.

“Đó là hình chiếu từ thần thức của những người mạnh nhà họ Tân, chính là bảy thái thượng trưởng lão mạnh nhất của hội trưởng lão nhà họ Tân”

Tân Trạm miễn cưỡng nhìn lướt qua thì phát hiện trong sáu người này, ngoài Tân Bách Chiến ra thì anh không biết ai cả.

Nhưng chỉ cần nhìn ông ta, anh đã thấy đau đớn và suýt rơi nước mắt.

“Bách Nhiên, ông gọi chúng tôi đến đây là muốn nói chuyện gì vậy?” Tân Bách Chiến nói với ông cụ kia.

“Thưa mọi người, cuộc thi đấu giữa nhà họ Tân chúng ta và Man tộc ngay lập tức sẽ bắt đầu, nhưng có thành viên trong nhà không muốn thi đấu với người của Man tộc. Con trai của tôi không thuyết phục được cậu ta nên tôi chỉ có thể để mọi người nói chuyện” Tân Bách Nhiên ngồi xuống ghế và nói.

“Tân Trạm có phải chính là người được tổ tiên công nhận là người trẻ tuổi mạnh nhất trong lần kiểm tra đánh giá trước đúng không?”

Một ông cụ có râu quai nón đột nhiên nhìn Tân Trạm, nghi ngờ hỏi: “Tại sao cậu không muốn tham gia cuộc thi vậy?”

“Thưa các tiền bối, xin hỏi tôi có được coi như là người của nhà họ Tân không?” Tân Trạm nói.

“Cậu đã nhận tổ tiên rồi, dòng máu đang chảy trong người của cậu đều là máu của nhà họ Tân nên tất nhiên cậu là người của nhà họ Tân rồi”

“Nhưng tất cả tu vi của tôi đều là do được luyện từ bên ngoài. Tôi không biết một tí gì công pháp của nhà họ Tân. Nếu như tôi đánh thắng thì thật sự coi như là nhà họ Tân thắng sao?” Tân Trạm thản nhiên nói.

Sau khi anh nói xong, mọi người đã nhíu mày.

“Tân Trạm, cậu đang nói cái gì vậy? Lế nào người của nhà họ Tân lại không thể có công pháp của bên ngoài sao?” Tân Ngọc Xuyên thấp giọng quát.

“Nói ra lý do thật sự của cậu đi, Tân Trạm. Các thái thượng trưởng lão ở đây sẽ không nhìn vào huyết thống mà đều rất công bằng. Họ sẽ giúp cậu giải quyết vấn đề.” Tân Bách Chiến nói.

“Câu cứ yên tâm và mạnh dạn nói. Nếu có gì oan ức, cậu có thể nói với họ, đừng dùng lý do vớ vẩn như vậy”

Bảy thái thượng trưởng lão đều là những người dày dặn kinh ngợi Lời nói của Tân Trạm nghe thì có vẻ hợp lý, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng thì mới biết chỉ là nói qua loa mà thôi.

“Được, nếu đã như vậy thì tôi sẽ nói thẳng”

Tân Trạm hít sâu một hơi, nếu đưa ra một lý do vớ vẩn mà những trưởng lão này giống như Tân Ngọc Xuyên khiển trách mình thì có nói thêm nữa cũng vô dụng.

Nhưng nếu các thái thượng trưởng lão sẵn sàng lắng nghe lý do của anh thì anh sẽ không do dự nữa.

“Vừa rồi tiền bối nói tôi là người của nhà họ Tần, trưởng lão Tân Ngọc Xuyên cũng nói đại diện cho nhà họ Tân tham gia thi đấu với Man tộc là một việc vô cùng vinh quang, là điều mà bất cứ thành viên nào của nhà họ Tân cũng muốn làm. Vậy tôi muốn hỏi, nếu tôi làm vậy thì nhà họ Tân có đối xử chân thành với tôi không? “

“Cậu đang nói gì vậy? Nhà họ Tân của chúng ta từ trước đến nay đều đối xử bình đẳng chứ không chỉ vào nhìn năng lực” Tân Bách Chiến nhíu mày nói.

“Nếu như vậy thì tại sao đãi ngộ của tôi không bằng những gì tôi đã làm cho nhà họ Tân vậy?”

Tân Trạm lên tiếng chất vấn khiến vẻ mặt của Tân Ngọc Xuyên hơi thay đổi.

“Tân Trạm, cậu còn chưa làm được gì cho nhà họ Tân mà đã muốn có chế độ đãi ngộ tốt ư? Sao cậu lại ích kỷ như vậy chứ?”