Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1615




Chương 1615

 

“Cũng coi như là vậy mà cũng không phải vậy. Nói tóm lại là tên này dùng danh nghĩa của liên minh Tán tu, mấy này nay đã lừa rất nhiều người, các người muốn đi đến nghĩa trang Đại Năng đúng không? Đi, tôi có cách, chúng ta vừa đi vừa nói.”

 

Nhiếp Phong Đình cười nói.

 

Ba người cùng nhau bước về phía trước, Nhiếp Phong Đình vừa đi vừa nói.

 

“Liên minh Tán tu này không phải Hướng Minh nói linh tinh mà thực sự là có thế lực như vậy, hơn nữa quy mô cũng không nhỏ nhưng vào hội chỉ cần một đồng tiền linh vàng là đủ, tên trẻ tuổi này hoàn toàn là bãy người.”

 

“Mà thuyền linh đó cũng tồn tại nhưng liên minh Tán tu có bao nhiêu người, tổng cộng thuyền linh này cũng không nhiều, đến khi các người giao tiền thì lại không thể xếp hàng, đợi đến khi thuyền linh trống rồi thì sợ rằng nghĩa bùn đất ở nghĩa trang Đại Năng đã bị đào bới hết rồi”

 

“Hóa ra chỗ không đứng đản của tên này nằm ở đây, Nhiếp Phong Đình đạo hữu, cũng may là có anh” Liễu Mộng chợt nói.

 

“Không cần khách sáo, người anh em Tân đã cứu mạng của tôi, tôi đây cũng đúng lúc gặp được.”

 

Nhiếp Phong Đình xua tay nói: “Nếu muốn nói đến việc đi đến nghĩa trang Đại Năng thì hoàn toàn không cần phải gia nhập vào liên minh Tán tu, trên quảng trường Tụ Bảo Các có thuyền bay chuyên lui tới”

 

“Quãng đường đi đến nghĩa trang vô cùng nguy hiểm, Tụ Bảo Các này gan dạ như vậy còn dám phái thuyền bay” Liễu Mộng có chút kinh ngạc nói.

 

Thuyền bay của Tụ Bảo Các thường chỉ bay trên những tuyến đường tương đối an toàn, giống như nơi này, một khi gặp phải nguy hiểm, không những tu sĩ trên thuyền bay gặp vấn đề mà cũng sẽ ảnh hưởng đến uy tín của Tụ Bảo Các.

 

“Bọn họ không dám nhưng họ có thể thuê”

 

Nhiếp Phong Đình cười nói: “Lần này có cao thủ hợp tác, thuê thuyền bay và sân bãi của Tụ Bảo Các, đồng thời sẽ chịu trách nhiệm hộ tống, nguy hiểm sẽ do bọn họ gánh vác, Tụ Bảo Các chỉ việc kiếm tiền thì tại sao lại không làm”

 

Tân Trạm nghe vậy cũng thầm lấy làm lạ, cao thủ trong giới tu luyện có rất nhiều, cũng không thiếu tu sĩ kiếm tiền dựa vào đầu óc, dù sao thì pháp bảo đan dược, công pháp, thậm chí là mua phủ đệ cũng cần có tiền linh.

 

“Thế thì chúng ta đi là có thể trực tiếp ngồi sao?” Liễu Mộng hỏi.

 

“Vốn dĩ là không được bởi vì nghĩa trang Đại Năng mở cửa, người muốn đi đến có quá nhiều, nhưng thuyền bay đã được thuê đó, trong đó có một người là bạn của tôi, cộng với hai người chắc không có vấn đề gì lớn” Nhiếp Phong Đình rất là tự tin nói.

 

Ba người bước đến quảng trường, quả nhiên là có một chiếc thuyền bay cao vút ở trên mặt đất.

 

Nhiếp Phong Đình bước tới và nói nhỏ với một người trong số đó, sau đó vẫy tay với Tân Trạm.

 

“Nể mặt anh Nhiếp Phong Đình nên có thể thêm hai người nữa, một người một đồng tiền linh tím” Người đó nhìn Tân Trạm và Liễu Mộng rồi nói.

 

Nhiếp Phong Đình trực tiếp lấy ra hai đồng tiền linh nhưng lại bị Tân Trạm cản lại.

 

“Anh Nhiếp Phong Đình, anh có thể giúp tôi việc này tôi đã rất biết ơn rồi. Tiền linh này tôi có thể tự trả được” Tân Trạm cười lấy ra hai đồng tiền linh tím và đưa cho người đó.

 

Mặc dù giống với Hướng Minh đều là một đồng tiền linh.

 

Nhưng bên đó vẫn cần phải chờ đợi còn bên này được trực tiếp ngồi thuyền bay, chọn bên nào đương nhiên không cần nói cũng biết.

 

Ba người cùng bước lên thuyền bay, chiếc thuyền bay này cực kỳ lớn không khác biệt với chiếc mà Tân Trạm đã ngồi trước đây.

 

Hơn nữa ánh mắt quét qua đã thấy bên trên các tu sĩ đã ngồi đầy cả rồi, hiển nhiên là chuẩn bị rời đi.

 

Sau khi tìm được chỗ ngồi, không mất bao lâu thì thuyền bay từ từ bay lên trong tiếng vù vù của trận pháp.

 

Một người đàn ông tóc trắng bước ra va giới thiệu với mọi người một chút tình hình.

 

Tân Trạm nghe đại khái cũng không có gì đặc biệt, chỉ là mọi người không nên rời khỏi thuyền bay, nếu như gặp phải nguy hểm thì mọi người cần ra tay giúp đỡ.