Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1487






Chương 1487

 

Thì ở phía trên biển lửa, một thân ảnh từ lỗ thủng không gian bay tới gân bọn họ.

 

“Là Tân Trạm?”

 

Đám người ngẩng đầu, ai nấy đều có chút phấn khích.

 

Nhưng khi thân ảnh kia đáp xuống trước mặt bọn họ, mấy người đều choáng váng.

 

“Vân công tử, sao anh lại chạy đến nơi này”

 

“Hóa ra các người còn sống, Tân Trạm đâu?” Vân công tử nhìn thấy mấy người cũng sững sờ.

 

“Tân Trạm bảo tôi tìm được trận bàn, liền tới chỗ này gặp mặt, thật không ngờ anh ta vẫn chưa quay về.”

 

Vân công tử có chút hối hận nói: “Sớm biết anh ta không đáng tin cậy như vậy, ba cái cái trận bàn kia đáng lý phải giao cho tôi”

 

“Anh nói ai không đáng tin cậy”

 

Nhưng đúng lúc này, lại có một thân ảnh từ bên trên bay xuống, rất khác với các bay xuống từ từ của Vân công tử.

 

Toàn thân Tân Trạm được lửa bao phủ, giống như chiến thần lửa vậy, anh trực tiếp bước vào trong biển lửa.

 

“Tôi chỉ đùa một chút thôi mà, đây là trận bàn mà tôi tìm được”

 

Vân công tử cười khan một tiếng, ném trận bàn cho Tân Trạm.

 

Tân Trạm giơ tay đón lấy, lúc này trong tay của anh xuất hiện năm cái trận bàn giống y hệt nhau.

 

“Cái này là cái gì? Mẹ nó, bản nguyên khí hỗn loạn xông vào đây rồi”

 

Vân công tử đột nhiên cảm ứng được điều không ổn, ngẩng đầu nhìn lại, lập tức bị dọa đến suýt chút nữa hồn phi phách tán.

 

Chính là lúc Tân Trạm xông vào bản nguyên lửa này, phía sau lưng anh có vô số bản nguyên khí hỗn loạn đuổi theo, số lượng bản nguyên khí hỗn loạn đông nghịt không đếm nổi giống như trời mưa vậy, không ngừng xông vào trong biển lửa còn ngoan cố lao vào kén lửa.

 

Một khi những khí tức này tiếp xúc đến Tân Trạm, cho dù Tân Trạm có bản lĩnh hơn người, cũng sẽ lập tức bị bạo thể mà chết.

 

Tuy thần thức cảm nhận được động tĩnh ở phía trên, nhưng ánh mắt của Tân Trạm lại vẫn như cũ rất yên tĩnh, không có chút hỗn loạn nào.

 

U lam Minh Hỏa và Vĩnh Dạ Cực Hỏa từ trong lòng bàn tay của anh trào ra, nhiệt độ cực nóng tỏa ra xum quanh bốn phía, chỉ trong nháy mắt bao trùm lên năm cái cái trận bàn này.

 

Tân Trạm huy động bản nguyên chỉ lực ở trong không gian lửa này, khiến nhiệt độ tăng lên.

 

Chí hoả và bản nguyên hỏa diễm hòa quyện với nhau, nhiệt độ của năm cái trận bàn này càng lúc càng nóng, ken két, phía trên năm cái trận bàn dần dần xuất hiện một chút vết tích hoà tan.

 

Mà lúc này, khoảng cách giữa những bản nguyên khí hỗn loạn kia và Tân Trạm, còn không đến một bước chân.

 

“Móng vuốt của Thanh Long”

 

Đôi mắt của Tân Trạm lóe lên một tia sáng, anh không đợi được hỏa diễm chậm rãi làm trận bàn tan chảy, anh dùng sức huy động khí tức, một tia sáng màu xanh lóe lên biến thành ba cái móng vuốt, anh dùng lực đẩy một cái long trảo lập tức hung hăng đập vào trận bàn.

 

Oanht Dưới tác động của long trảo năm trận bàn vỡ vụn.

 

Cùng lúc đó, bản nguyên hỗn loạn ở trên đỉnh đầu Tân Trạm đột nhiên ỉu xìu giống như bị người ta rút hết toàn bộ sức lực, như cành liễu trôi lơ lửng xum quanh Tân Trạm.

 

Vẻ mặt của mọi người đều có chút vi diệu.

 

Những bản nguyên khí hỗn loạn này tưởng chừng như không có điểm yếu, vậy mà Tân Trạm có thể ở trong khoảng thời gian ngắn như vậy tìm được phương pháp phá giải.

 

Hơn nữa vào những lúc quan trọng, mắt thấy bọn họ đều sắp xong đời rồi, vẫn là Tân Trạm ngăn cơn sóng dữ, cứu tất cả mọi người.

 

Ánh mắt của Vân công tử khẽ động, vừa rồi Tân Trạm biến ra một cái bóng xanh thật cường đại, rốt cuộc là cái gì.