Truyền Kỳ Chiến Thần

Chương 1356






Chương 1356

 

“Các cậu nói cô ấy đại diện cho Cực Hàn Cung tham gia sao?” Tân Trạm hỏi.

 

“Đúng vậy, đây cũng là điều chúng tôi cảm thấy khó hiểu, sao cô ấy đột nhiên lại gia nhập tông môn rồi.” Diệp Thành cau mày nói: “Hơn nữa chúng tôi còn quan sát Tô Uyên cũng không giống như bị Cực Hàn Cung khống chế”

 

“Nếu không phải cậu đến, tôi và Diệp Thành có lẽ đã không nhịn được mà lẻn vào Cực Hàn Cung” Lạc Việt Ban nói.

 

Tân Trạm gật đầu, xem ra việc này thật sự có rất nhiều nghỉ vấn. Tô Uyên đột nhiên chạy đến tham gia trận chiến lôi đài, còn có cả tông môn, thậm chí tu vi cũng cao lên một cách bất thường. Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Tô Uyên đã mất trí nhớ, bị người khác khống chế hay.

 

là một nguyên nhân gì khác? Chiều hôm nay Tô Uyên còn có một trận đấu trên lôi đài, đến lúc đó Tân Trạm đi xem xem nói không chừng có thể phát hiện ra một chút manh mối nào đó.

 

Buổi chiều, ba người Tân Trạm rời khỏi nơi này đi về phía lôi đìa ở khu vực trung tâm cổ trấn. Trên đường đi cũng gặp rất nhiều tu sĩ, rất nhiều người không ngừng nghị luận.

 

“Thánh nữ băng tuyết kia cũng thật lợi hại, liên tiếp thắng mười tám trận ở lôi đài rồi”

 

“Chú em, đó là mấy ngày trước rồi, hôm qua thánh nữ lại đánh thắng một người có cảnh thần phó phân tam phẩm, bây giờ đã liên tục thắng 16 trận rồi”

 

“Hay thật, lôi đài này là lôi đài của cảnh thần phó phân nhất phẩm đến tam phẩm, thánh nữ băng tuyết có thể đánh thắng tu sĩ tam phẩm thì chẳng phải vô địch rồi sao.”

 

“Thánh nữ băng tuyết quả thật rất mạnh, Cực Hàn Cung lần này xem như lộ diện rồi, có điều thánh nữ vẫn luôn đeo mặt nạ, không biết cô ấy trông như thế nào?”

 

“Thân hình tốt như vậy, gương mặt có lẽ cũng không xấu, một thánh nữ như vậy nếu mà có cơ hội được ôm vào lòng âu yếm thì cũng đáng quá rồi” Một tu sĩ có chút thô tục cười nói.

 

“Người anh em, tôi cũng từng hoang tưởng như vậy rồi, thánh nữ băng tuyết này tuy rằng là trông có vẻ khó gần nhưng khi tiếp cận thì nói không chừng mùi vị…” Hai tu sĩ thô tục giống nhau vừa đi vừa cười phá lên.

 

Tân Trạm ở bên cạnh nghe thấy như vậy liền nhướng mày búng ngón tay.

 

“AI” Hai người kia còn đang nói chuyện thì đột nhiên cảm thấy quần của họ có chút nóng. Hai người kia vừa cúi đầu nhìn thì liền thay đổi sắc mặt, thảm thiết la lên. Chân của hai người không hiểu sao lại bốc cháy, ngọn lửa bốc lên cháy rực hướng về nơi quan trọng kia.

 

“Cứu với, chết tiệt, là ai phóng hỏa vậy” Hai người sắc mặt thất kinh vội vàng dùng linh khí để dập lửa, kết quả càng nhiều linh khí ngọn lửa càng mạnh hơn. Hai người kia cũng không còn cách nào khác đành phải miễn cưỡng chạy ra khỏi đám đông rồi nhảy từng bước một xuống sông ngọn lửa mới được dập tắt, có điều hai người vô cùng nhếch nhác, khiến cho người qua đường cười phá lên.

 

Khi đến được lôi đài, xung quanh đã chật cứng người, may mà cổ trấn đã sớm chuẩn bị sắp xếp đủ chỗ ngồi. Ba người Tân Trạm thanh toán linh tệ xong cũng tìm một nơi có tầm nhìn rộng để ngồi xuống, trận chiến lôi đài rất nhanh liền bắt đầu. Trận đầu tiên thánh nữ băng tuyết kia sẽ ra tay, Tân Trạm có chút khẩn trương muốn xem người này rốt cuộc có phải là Tô Uyên hay không?

 

Một người phụ nữ trong bộ váy trắng như tuyết, đầu đội một chiếc băng gạc trắng bước lên sàn đấu khán giả ngay lập tức liền kích động hò reo, nhiều người đàn ông tỏ ra ngưỡng mộ và thán phụ, rõ ràng danh tiếng của người phụ nữ này rất cao.

 

Tân Trạm cũng nhìn chăm chú vào bóng dáng mảnh mai của người phụ nữ này. Nếu đám người Diệp Thanh chỉ nghi ngờ không dám khẳng định thì lúc Tân Trạm nhìn thấy người phụ nữ kia liền chắc chắn đó chính là Tô Uyên.

 

Màn biểu diễn tiếp theo sau đó của Tô Uyên khiến cho tất cả mọi người bao gồm cả Tân Trạm đều vô cùng kinh ngạc.

 

Đối thủ của Tô Uyên là một người đàn ông cường trán với cảnh thần phó phân tam phẩm, thân hình anh ta rất to lớn, mặc một bộ đồ da thú, tay cầm một cái rìu lớn mang theo một khí chất vô cùng hoang dã.