Truyền Kiếm

Chương 114 : Khác biệt đối đãi




Mạc Vấn có cảm giác ý niệm của mình được phóng đại vô số lần. Toàn bộ môn phái Tâm Diễn Tông, tất cả kiếm trận cấm chế vận chuyển đều hiện lên trong tinh thần của hắn. Bất kề là chủ trận Huyền Thiên Khảm Thủy Vạn Hóa, hay từng chủ trận của những cấm trận lớn nhỏ, ở trước mặt hắn không còn là điều bí mật.

" Thì ra bản thân mình đang đứng chính là ngọn chủ phong "

Toàn bộ Vân Hà Sơn hiện lên trong mắt Mạc Vấn. Biết chỗ mình đứng là ngọn núi cao nhất ở Tâm Diễn Tông. Bao quanh là bảy ngọn núi theo thứ tự chỉa nhau bao bọc xung quanh núi chủ.

Đột nhiên, tâm thần Mạc Vấn có chút động. Tẩt cả ý niệm hướng về một ngọn núi ở gần đó, nhìn chăm chú vào sơn cốc.

Ở lối vào, một đám linh kiếm sư thay phiên nhau không ngừng oanh kích vào trận pháp chắn cửa sơn cốc. Cách đó không xa là Vương Thu Nguyệt Tâm Kiếm Môn. Lúc này thị hết lời khuyên bảo Chu Khánh Thư:

" Thượng Tông! thời gian không còn nhiều, chúng ta phải rời đi, nếu không có cách nào thì đầm lầy sẽ đóng kín lại trước khi chúng ta đi ra khỏi đầm lầy.

" Câm miệng, Chu Khánh Thư lớn tiếng giận giữ mắng mỏ, sắc mặt hết sức phẫn nộ, có chút vặn vẹo:

"Chết ! Bọn nó phải chết! Con đàn bà kia. Còn cả tên láo lếu kia! Bọn nó đều phải chết! Phải chết"

“ Thượng Tông. Muốn lấy tính mạng của bọn chúng, có rất nhiều cơ hội ở bên ngoài, việc quan trọng hiện tại là chúng ta nhất định phải phong ấn một lần nữa trước khi ra khỏi đầm lầy, nếu trận pháp bảo vệ ngọn núi chủ một lần nữa vận chuyền chúng ta hẳn phải chết không nghi ngờ “ Vương Thu Nguyệt vội la lên.

" Không cần các ngươi nhiều lời. Bản thiếu gia biết rồi! Bây giờ còn năm ngày nữa đầm lầy sẽ đóng lại! Chỉ cần chúng ta sử dụng cùng một lúc Ngự Linh Kiếm Phù, chỉ ba ngày có thể đi ra khỏi đầm lầy. Việc hiện tại các ngươi cần làm cho bản thiếu gia là phá vỡ cái phù trận này! Bắt những con chuột kia ra phanh thây xé xác!" Thần sắc Chu Khánh Thư kích động phẫn nộ, dường như cùng những người trong sơn cốc có huyết hải thâm cừu.

Tất cả đệ tử đứng một bên, lạnh mắt thấy một màn này, như là xem xiếc khi. Trong nội tâm với người đến từ thượng tông có chút xem thường!

Giờ phút này, rõ ràng những đệ tử này không bằng lúc trước, trên người đều lưu lại dấu vết qua trận kịch chỉến. Cá biệt có mấy người còn bị trọng thương.

Tất cả các thủ lĩnh của Đại Kiếm môn lặng lẽ tụ tập lại bàn bạc.



" Chúng ta thật sự phải ở lại đây để hắn nổi cơn điên tiếp à? Thằng trẻ ranh kia có thật sự là đệ tử của kiếm môn!" Một gã linh kiếm sư đạt tới kiếm mạch viên mãn lo lắng nói.

" Chu Khánh Thư không sợ Mặc gia trả thù, Chúng ta cũng không ai dám đánh cược có thể ứng phó được với Mặc Kiếm Môn.”

" Thực ra cũng không cần phải lo lắng như vậy, ở đầm lầy sương mù dày đặc này, người chết thật là bình thường, chỉ cần chúng ta cùng nhau không nói là được, cho dù Mặc Kiếm Môn muốn tìm cũng không thể nào tìm ra được.”

"Ngươi nói đơn giản nhẹ nhàng nhỉ, một trăm năm trước, nước Tấn có một kiếm môn cũng nghĩ như vậy, tự cho mình là làm vô cùng sạch sẽ. Cũng không mất bao lâu bị Mặc Kiếm Môn tìm tới cửa, đã diệt toàn bộ kiếm môn, Đến chết cũng không biết rốt cuộc tin tức bị lộ như thế nào.”

" Nghe nói Mặc Kiếm Môn có một loại phương pháp hồn ấn. Mỗi một đệ tử Mặc Kiếm Môn đều mang trên mình một hồn ấn quan trọng khắc ở trên đá, khi đệ tử xảy ra việc ngoài dự liệu, linh hồn sẽ thuận lợi cảnh báo, Mặc Kiếm Môn liền có thể dùng bí pháp trên hồn ấn kia, trở về trạng thái cũ trong hoàn cảnh| đệ tử bị hãm hại. Lời đồn đại này đúng là vô căn cứ, nhưng cũng không biết là thật hay giả.”



" Sự việc này có thể tin, Mặc Kiếm Môn quá thần bí, lịch sử sáng lập ra môn phái có thể rất lâu, ước tính ngàn năm nay. Ngàn năm qua, Mặc Kiếm Môn trước sau sừng sững không ngã, như vậy môn phái này không phải là nơi chúng ta có thế trêu chọc"

"Lúc này phải làm sao ? Chu Khánh Thư quyết tâm muốn giết đối phương, sau đó hắn phủi mông đi rồi, cơn thịnh nộ của Mặc Kiếm Môn mặc chúng ta gánh chịu."

" Ai! xui xẻo quá ! làm thế nào lại để cho chúng ta gặp được cực phẩm? Tìm cái bí quyết chó má Đại Diễn Thần Kiếm ! cuối cùng một cọng lông cũng ko tìm được, ngược lại làm mất nhiều thời gian đến vậy, tại lần thử nghiệm đến đầm lầy sương mù này, chỉ sợ chúng ta thu hoạch ít nhất."

" Số người chết cũng cao nhất" Một gã đệ tử kiếm môn ung dung nói một câu. Đúng là tên đã có duyên gặp mặt Mạc Vấn một lần, Linh kiếm sư Kiếm mạch viên mãn Mộc Dịch Hiên.

"Còn phải chết thêm nhiều người nữa." Vạn Trọng Nhất khẽ hừ lạnh lẽo, nhìn về phía xa, hơn mười người ở phía trên càng lâm vào hoàn cảnh chật vật.


Mặt khác kiếm môn đệ tử nhìn nhau, hiểu ngầm lẫn nhau, những người này tản mạn ở những môn phái nhỏ, số mệnh cuối cùng đã định trước...

Trong Sơn cốc

" Còn có thể chống đỡ được bao lâu ?"



Ly Thu Thủy hướng về phía La Dịch hỏi, sắc mặt của thị tái nhợt, khí tức cũng lộ ra vẻ hỗn loạn, rõ ràng nội thương trên người chưa lảnh hẳn.

La Dịch khoanh chân ngồi ở miệng hang, trước người có đặt ngang một trận bàn. Trên trận bàn phóng ra một trùm ánh sáng Huyền Thanh bịt kín miệng hang, từ bên trong chứng kiến màn sáng bên ngoài không ngừng run rẩy kịch liệt

"Ly cô nương yên tâm, Vạn Thanh Hóa Sinh kiếm trận của ta chính là kiếm trận đạt cấp nhị giai trung phẩm phòng ngự, chỉ cần không phải Kiếm Cương đích thân tới, Kiếm Mạch linh kiếm sư dùng cách nào, nhân số nhiều hơn nữa cũng không thể nào phá được. Nhưng tại hạ chuẩn bị chỉ có ba viên mộc linh thạch nhị giai, công kích với cường độ này, có thể chèo chống một ngày sẽ hao hết linh lực."

" Một ngày? Chỉ có thể chống đỡ một ngày thôi sao ?" Nguyệt Ảnh không cam lòng hỏi.

" Đây là dự đoán của ta, nếu như bọn hắn tăng cường công kích, có lẽ không dùng được một ngày." La Dịch cười khổ nói.

" Họ Chu này như con chó điên cắn chúng ta không nhả, chẳng lẽ không biết đầm lầy cũng sắp đóng cửa sao? Hắn muốn cho tất cả mọi người chôn cùng với hắn sao? Nguyệt Ảnh mắng.

" Được rồi, Tiểu Nguyệt ngươi đi xem thương thế của Âu Dương Kiếm." Ly Thu Thủy nói với Nguyệt Ảnh.

" Sư tỷ, ta không muốn đi." Nguyệt Ảnh cong miệng lên.

" Tiểu Nguyệt, lần này chúng ta có thể chạy khỏi vòng vây của bọn hắn là nhớ có Âu Dương Kiếm ở phía sau liều mình ngăn cản, vì cứu người nên hắn trúng một kiếm, làm người có ơn tất phải báo."


" Vâng, sư tỷ, ta không đi mà được sao ?"

Nguyệt Ảnh không cam lòng đi về hướng sơn cốc phía sau, Đúng lúc này một gã đệ tử Dục Kiếm Môn vội vàng chạy gấpl đến.

" Đại sư tỷ! Liễu sư muội không xong rồi!



" Cáí gì?" Ly Thu Thủy biến sắc, vội vàng chạy theo tên đệ tử kia hướng vào trong sơn cốc.

Một gã giỏi y học, chuyên trị bệnh cho linh kiếm sư đưa tay kéo bức màn che ra nhìn Ly Thu Thủy lắc đầu, nói khẽ Nguyên linh đã tán.

" Đại sư tỷ! chúng ta đi ra ngoài liều mình với bọn chúng!"

" Bọn chúng khinh người quá đáng! Tinh Các Kiếm Tông thì làm sao ? Ai cũng chỉ có một cái đầu, hai cánh tay, chúng ta liều một cái cũng đủ vốn.!"

Đi theo Dục Kiếm Môn lần này còn có hơn mười tên am hiểu cấm trận linh kiếm sư, những linh kiếm sư này đều là Dục Kiếm Môn chỉêu mộ lẻ tẻ.

Một nhóm người đi theo Chu Khánh Thư lúc này bỗng bỏ đi, dẫn tới xung đột, chừng muốn năm người chết tại chỗ không kịp tháo chạy. Oán hận của những người kia với Chu Khánh Thư lúc này có thể nói lên tới đỉnh điểm.


Ly Thu Thủy sắc mặt lạnh như băng sương, với sự xúc động phẫn nộ này, mọi người không khuyên giải cũng không an ủi.

" Oanh!"

Một tiếng vang thật lớn truyền tới từ miệng sơn cốc, ở bên trong đều cảm nhận được rõ ràng chấn động của cả sơn cốc.

" Chuyện gì xảy ra ?"

Mọi người vội vàng chạy tới lối vào sơn cốc, chỉ thấy màn sáng bao phủ lối vào lắc lư không thôi. Đất đá hai đầu sơn cốc đột nhiên rung lên tróc ra.

" Bọn hắn tăng cường công kích! vừa rồi là một kiếm phù nhị giai. Ly Thu Thủy giải thích nói, bàn tay không ngừng đan xen nhau thúc dục trận bản vận chuyển, duy trì màn sáng ổn định.

" Ly cô nương ! Phải nhanh nghĩ biện pháp, tiếp tục như vậy kiếm trận không chống đỡ được một ngày!"

"Sắc mặt Ly Thu Thủy trầm xuống, trong ánh mắt có chút đấu tranh, cuối cùng như là đã ra quyết định gì đó.


" Tập hợp tất cả mọi người lại đây"



Nửa giờ sau, kể cả Nguyệt Ảnh, Âu Dương Lâm, ở bên trong tổng cộng mười hai linh kiếm sư, tất cả đều đứng trước mặt Ly Thu Thủy.

" Mọi người đều biết, lần này chúng ta được phân chia mang theo năm viên Thiên Cương Đan, những người bên ngoài kia không buông tha cho chúng ta. Hiện tại chúng ta chỉ có thể tử chiến đến cùng!" Ly Thu Thủy nghiêm túc nhìn mọi người" Cho nên , ta quyết định mỗi người dùng một quả Thăng Long Hóa Khí Đan!"

"Cái gì ?"

Trên mặt tất cả mọi người đều lộ ra vẻ kinh động, kể cả Nguyệt Ảnh cùng mấy tên Dục Kiếm Môn đệ tử" Sư tỷ! nhưng..."

Nguyệt Ảnh vội la lên. Thế nhưng nàng vừa mới mở miệng đã bị Ly Thu Thủy ngắt lời, thị nhìn qua mọi người. Chuyện này ta sẽ không yêu cầu quá đáng, tình cảnh hôm nay mọi người cũng đều thấy được, địch nhân khí thế rất mạnh, một khi kiếm trận bị phá, chúng ta chỉ có con đường chết! Đương nhiên , mọi người yên tâm, sử dụng Thăng Long Hóa Khí Đan sẽ ở trong một hạn mức, sẽ không tiêu hao quá mức."

Lúc này, đại bộ phận mọi người đều hiểu có ý nghĩ, Thăng Long Hóa Khí Đam là siêu phẩm linh đan hàng đầu, hơn nữa là một loại đan dược thượng cổ cực kỳ hiếm thấy, hiện nay đã có vải loại tài liệu mất tích, bọn họ ở trong điện lần này đã tìm được vài bình đóng kín còn nguyên vẹn Thăng Long Hóa Khí Đan, có ba mươi chín viên. Ba mươi chín viên linh đan hiền nhiên là Dục Kiếm Môn chiếm được phần nhiều, phải đến một nửa. Một nửa phần còn lại, những tán tu lấy được cũng không nhiều.

Công hiệu của loại tiên đan này có thể nói là vô cùng tuyệt vời, Kiếm mạch linh kiếm sư ở bất cứ đẳng cấp nào, chỉ cần sử dụng loại đan dược này liền có thể lập tức trở thành kiếm mạch đại viên mãn linh kiếm sư.!

Đương nhiên không thể tránh né tác dụng phụ của loại linh đan này, nếu sử dụng viên thuốc này, trong vòng năm mươi năm không có cách nào lên cấp bậc. Việc này cực kỳ hà khắc, tác dụng phụ lúc này trực tiếp bao bọc tâm niệm rất nhiều linh kiếm sư. Chỉ cần tin tưởng bản thân mình, đều không muốn đi theo con đường thẳng này, dù sao trong thời gian năm mươi năm có thể làm rất nhiều sự tình, vì trong thời gian ngắn một cảnh giới nhỏ mà buông tha cho năm mươi năm, không có người nguyện ý sử dụng.

" Ta ăn !" một gã kiếm mạch trung kỳ linh kiếm sư hung hăng nói.

" Cũng tính thêm cả ta ! mẹ nó, không phải chỉ là năm mươi năm sao? Lão tử đạt tới kiếm mạch hậu kỳ nhất định giáo huấn tốt những cháu trai bên ngoài kia !" Lại một gã linh kiếm sư hô. Rất nhanh, những tán tu toàn bộ đứng dậy, tổng cộng tám người!

" Thêm ta nữa "

Một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng, một người trẻ tuổi gầy gò đi ra.

" Âu Dương Kiếm bằng hữu ! Ngươi đã là kiếm mạch hậu kì đỉnh, đạt tới cảnh giới viên mãn ở trong tầm tay, không thể...! " Ly Thu Thủy vội vàng khuyên can. Anh tài thiên tư trác tuyệt như vậy một khi sử dụng tiên đan chẳng khác nào tu vi hoàn toàn bị phế bỏ.!