Truyện Kỉ Niệm 10 năm Sword Art Online

Chương 01




“Có chuyện gì với Yui vậy? Anh đang nói chuyện với ai thế?”

“À không, anh đang nói chuyện một mình ấy mà! Không có gì đâu!”

“Yui, con chọn được điểm đến tiếp theo chưa? Cả Kirito-kun nữa.”

“Phải ha, để xem …”

“Papa, Mama, có 1 quest tên là <Tên Trộm Phiền Muộn và Pháo Đài Bí Ẩn> ở Lãnh Thổ Gnome (Tộc Đất), con cảm thấy quest đó khá thú vị.”

Yui, một tiểu tiên dẫn đường, vỗ đôi cánh nhỏ trên lưng và bay lượn trên không trung.

Cô nhóc trong bộ váy màu hồng nhạt và mái tóc màu đen bay sát đến bên một bảng ba chiều nơi cô gái mà cô nhóc gọi là Mama đang chỉ vào.

“Quest lần này có vẻ khó, chỉ có 1 nhóm người chơi cấp cao mới có khả năng thực hiện được. Vì nó phụ thuộc vào sức mạnh của từng cá nhân chứ không phải phối hợp nhóm.”

Tôi lắng nghe những gì cô tiểu tiên nhỏ nói trong khi quan sát bản đồ toàn thế giới này.

Đây là <ALO> và đây là <Tân Aincrad>, một tòa thành trôi nổi trên bầu trời ALfheim Online. Tầng 22 của tòa thành đó là nơi chúng tôi đang sống cùng nhau như một gia đình.

Căn nhà của chúng tôi được bao quanh bởi rừng và không bị ảnh hưởng bởi tiếng ồn từ các khu vực đông người. Một nơi bình yên, một địa điểm hoàn hảo để họp bàn về chiến lược cho quest tiếp theo.

Tôi ngẫm nghĩ 1 lát và thảo luận với Asuna, nữ tiên tộc thuộc bộ tộc nước (Undine).

“Sao Yui lại thích quest đó thế?”

“Là do khuyến nghị về chỉ số STR ạ. Boss cuối cùng đánh bại các người chơi với <Cưỡng Chế Giải Trừ Trang Bị>. Còn Papa chiến thắng đối thủ với chỉ số AGI vượt trội. Con rất mong đợi trận đấu đấy ạ”

// STR: Sức Mạnh, AGI: Tốc Độ //

“Haha … Em sẽ cố gắng hết sức để hỗ trợ anh từ sau …”

“Có lẽ đã có chiến thuật đánh Boss rồi ha… Nhưng nếu thế thì <Nhu Thuật> sẽ là yếu tố quyết định…”

//Nhu Thuật: Kĩ năng chiến đấu bằng tay không//

Chống cằm suy nghĩ, tôi mường tượng về cách mà mình sẽ chiến đấu, tôi không giỏi về việc thi triển các ma thuật bóng tối của tộc Spriggan, nhưng mối quan ngại lớn nhất của toi hiện tại là việc phải chiến đấu mà không dùng kiếm.

Tôi bắt đầu suy nghĩ nghiêm túc về chiến lược chống Boss. Với khuôn mặt bối rối, Asuna bắt đầu:

“Nhưng nhiệm vụ này mà chỉ có ba chúng ta thì …”

“Liz và Silica đi xem Yuna biểu diễn trực tiếp, Sugu đang ôn bài kiểm tra. Klein thì đi công tác còn Agil báo rằng có việc gia đình đột xuất.”

“Trùng hợp ghê ha …”

Chúng tôi nhìn nhau và cười.

“Trở lại với chuyện quest, anh muốn một nhiệm vụ mà chúng ta có thể thoải mái tận hưởng hơn. Yui có đề xuất nào không con?”

“OK ạ! Vậy quest <Diva Thất Lạc và Vua Hải Tặc> thì sao? Nhiệm vụ này thậm chí còn không yêu cầu cấp độ tối thiểu.”

“Wow, cái tên nghe lạ đấy, con kể chi tiết hơn được không?”

Nếu sau vụ thảo luận này mà vẫn không chọn được sẽ đi đâu, tôi và Yui sẽ có một buổi nói chuyện tâm sự giữa hai cha con.

Thật khó để quyết định sẽ đi đâu. Tuy nhiên, hiện giờ chúng tôi đều đang thoải mái.

“SAO”, “GGO” và “Underworld”.

Các Thế Giới VR, được tái sinh mạnh mẽ ngay trước bờ vực biến mất vĩnh viễn, hiện giờ đều có những thách thức nhất định với các game thủ, và trong nhiều tình huống, các thách thức đó khá nghiêm trọng (đến tính mạng người chơi).

Tuy nhiên, thế giới đầu tiên được tái sinh, trò mà chúng tôi đang tham gia, “ALO”, được sử dụng với mục đích “chơi” đúng nghĩa, không liên quan gì đến các trận chiến sinh tử.

“Ở giữa nhiệm vụ, sẽ có một cuộc thi hát do Vua Hải Tặc tổ chức. Nếu ta nhận được số điểm đánh giá tốt từ ban giám khảo NPC, Boss sẽ không có các vũ khí mạnh.”

“Ho ho, với Undine của chúng ta thì sẽ dễ dàng chiến thắng thôi. Chắc chắn ta sẽ lấy được chức vô địch.”

“Chờ- anh đừng có tự quyết thế chứ…”

--Go

Trong lúc tôi và Yui vẫn đang tranh luận, Asuna bắt đầu thư giãn, tận hưởng khoảng thời gian rảnh rỗi của cô ấy, vuốt mái tóc dài màu xanh.

--Gogo

“”Hửm?”

--Gogogo

“Kirito-kun?”

“Sao thế Papa?”

“Asuna, Yui, cả hai không nghe thấy gì sao?”

-Gogogogogo

“Cái- Âm thanh này là sao?”

“Ah…” Tôi cũng cảm nhận được, âm thanh đó đi kèm với các chấn động từ mặt đất.

―― !!

Đột nhiên.

Từ căn nhà gỗ, nơi chúng tôi đang tận hưởng những giây phút yên bình, chúng tôi bị Dịch Chuyển Bắt Buộc.

* *

Tôi không biết vì sao chúng tôi bị dịch chuyển bắt buộc đến nơi này.

“Đây là … Thành Phố Khởi Đầu???”

Vài năm trước, cũng một quảng trường như thế này, có hàng ngàn người chơi bối rối.

“Kirito-kun, nhìn kìa!”

Asuna, ngạc nhiên trước sự việc bất ngờ xảy ra, chỉ tay lên trời.

“Bầu trời đang thay đổi giống như hoàng hôn …”

Đúng thế, quảng trường này và bầu trời này, đều giống ngày đó.

Cái ngày mà SAO chính thức hoạt động, hàng ngàn người đã đặt NerveGear lên dây thần kinh của bản thân, cùng với trái tim đầy hào hứng.

Sau một thời gian ngắn có lẽ để làm quen, họ đã bị buộc dịch chuyển về khu vực an toàn.

Tuy nhiên, có một sự khác biệt lớn so với bây giờ.

Vào thời điểm trò chơi chết chóc đó bắt đầu, có tất cả 10,000 người chơi bị dịch chuyển đến đây.

Nhưng bây giờ,

“Không ai, không có ai cả …”

“Papa, Mama, con sẽ tìm kiếm thêm, nhưng đây chắc chắn không phải là ALfheim. Chức năng xác định vị trí của con bị lỗi.”

Yui, tiểu tiên dẫn đường, ngồi trên vai Asuna với vẻ mặt lo lắng.

“Có cái gì đó đang đến …”

Giác quan thứ 6 của tôi cảm nhận được gì đó, tôi bắt đầu quan sát xung quanh.

Hai chúng tôi đều biết chuyện gì sắp đến. Cô gái tóc xanh đứng cạnh tôi cũng đã sẵn sàng chiến đấu.

Giống như chúng tôi mong đợi.

Nghiêng ngả, rung và rồi…

Từ đỉnh tháp ở giữa quảng trường, tiếng chuông bắt đầu vang lên.

Giữa sự tĩnh lặng của BGM và NPC, tiếng chuông càng ngân ra xa.

//BGM: Background Music, nhạc nền

Và …

Một hình lục giác kì lạ xuất hiện trên bầu trời.

Thứ bên trong hình lục giác, biến dạng và nhấp nháy đỏ hơn nền trời hoàng hôn.

< WARNING >

Và < SYSTEM ANNOUNCEMENT >

Hình lục giác nằm ngang trời bắt đầu nhân lên, từ một lên hai, từ hai lên bốn, cứ thế, cứ thế.

Cuối cùng, toàn bầu trời đổi từ màu đỏ tự nhiên đổi thành màu đỏ vàng, màu chỉ xuất hiện trong các tình huống bất thường.

Giống như ngày đó.

Tiếp theo, một thứ chất lỏng như bùn, chảy ra từ cạnh các hình lục giác. Game Master, hình thành từ chất lỏng, mặc chiếc áo choàng màu nâu sẫm.

“Kirito-kun, đó là …”

Hình dáng đó rất quen thuộc.

“Kayaba?”

“Không lẽ ta lại mắc kẹt trong trò chơi đó lần nữa sao?”

Công ty điều hành cũ của ALO, RECT Progress, đã phá sản và công ty hiện đang điều hành, Ymir, quản lý mọi việc rất an toàn và ổn định.

Quá ít thông tin để tôi có thể giải thích vì sao điều này lại xảy ra ngay trong ALO.

Tôi đã xem xét mọi việc ngay sau khi chuyển tài khoản, nhưng chắc chắn ngày ấy, nó chính là Aincrad, còn bây giờ thì …

“Asuna …”

“Vâng, nhưng Đoàn Trưởng đã …”

“Từ từ, chúng ta vẫn đang trong avatar của ALO, vậy nên đó có thể là bất cứ ai …”

Chúng tôi đang là Spriggan và Undine, chứ không phải Hắc Kiếm Sĩ và Phó Chỉ Huy Huyết Kị Sĩ Đoàn KoB.

Asuna nghe lời của tôi, khẽ cau cặp lông mày tuyệt đẹp.

“Nếu … ta thực sự bị kẹt. Em không muốn leo lên và phá đảo 100 tầng lần nữa đâu.”

“Tất nhiên rồi, anh cũng vậy.”

“Con cũng thế.”

Tiểu tiên Yui, ngay lập tức đồng ý với câu trả lời của tôi và cô nhóc trông rất quyết tâm.

“Haha…Được rồi, Yui.”

Chỉ là nếu như …

Nếu … Nếu tôi thực sự kẹt trong trò chơi chết chóc đó 1 lần nữa…

Tôi phải làm gì?

“… Mình không những trải qua thử nghiệm Beta, mà đã tham gia nhóm <Tiên Phong> đến tầng 75. Cho dù không có bản đồ đi chăng nữa, nhưng những kí ức, bản đồ, kĩ năng đó vẫn nằm trong đầu. Sẽ không mắc các sai lầm như quá khứ nữa…”

“Này, vẫn sẽ mất hơn một năm đấy! Chỉ có ba chúng ta nữa? Giống như ngày đó, Kirito-kun …”

Không rõ cuộc trao đổi của chúng tôi có chọc tức người kia hay không, cái áo choàng trên bầu trời cuối cùng cũng cất tiếng.

“Fufufufufufu …”

Hả …?

Giọng nói này … tôi biết giọng nói này, là Kayaba…

Không, giọng này mỏng hơn, cao hơn.

Tôi vẫn nhớ cái giọng ấy. Giọng của Kayaba là một giọng nặng hơn, na ná như tiếng bụng. Giống như giọng lồng tiếng cho Brad Pitt hay Will Smith, Thanh Tra Zenigata hoặc tiếng sủa của Meiken Cheese.

// Brad Pitt và Will Smith các bạn chắc biết, Zenigata trong Manga Lupin III, Meiken Cheese là 1 con chó trong Manga Anpanman//

Mà, trở lại với câu chuyện nào.

Dù sao thì, thông báo mà chúng tôi mong đợi không xuất hiện.

Thay vào đó, Game Master, trong chiếc áo choàng có một hành động bất ngờ.

Một âm thanh trầm cất lên! Và cái áo choàng được gỡ bỏ.

「「 !! 」」

Ban đầu, bên trong cái áo choàng là bóng tối không thể nhìn thấy gì. Tôi đoán trong đó chỉ là một vùng hư không, nhưng …

Có một chiếc áo choàng,

Và một con robot giống như cái ống màu đất sét xuất hiện !!!

“Fuhahahahahaha!”

Một con robot xuất hiện, cho chúng tôi thấy hình dạng thật của nó sau đó cười bí ẩn.

Ba chúng tôi nhìn vào điêu kỳ lạ đó …

“… Ai vậy?”

“Ah! Đó là …”

“Con biết gì sao Yui?”

Cô tiểu tiên “AI top-down” bay khỏi vai Asuna và lượn quanh tôi. Cô nhóc kiểm tra tất cả thông tin có trong cơ sở dữ liệu mà cô bé đã tích lũy được.

“Đó là một con robot. Nhưng … Theo như cơ sở dữ liệu của con, có 1 Duel Avatar là Tin Writer, đứng trong đám khán giả phía sau trận Duel ở cảnh cao trào của của phần B, tập 5, anime Accel World BD2. Con robot này là Biên Tập Viên của Tin Writer đó.”

// Tin ở đây là tiếng anh, nghĩa là thiếc, chứ không phải tin tức trong tiếng việt //

// Bên trái là con robot còn bên phải là Tin Writer





//

“Ba sẽ không biết nếu con giải thích như thế đâu, Yui.”



“Hai người cẩn thận.”

Asuna nhắc nhở tôi và Yui. Khi cô cảnh báo, con robot ống đất sét đáp xuống đất cách chúng tôi vài chục mét.

“Tôi là Brass Editor.”

Ống đất sét lịch sự cho chúng tôi một cái tên. Dù chúng tôi không hề biết cái tên ấy.

“Giờ thì, hãy chuẩn bị.”

Con robot mở cánh cửa ở ngực và cố gắng lấy ra cái gì đó từ bên trong. Có lẽ là một loại vũ khí. Cuối cùng thì, con Boss này vẫn sẽ làm gì đó hại chúng ta.

Nhanh tay giấu Yui trong túi áo, Asuna và tôi sẵn sàng trong tư thế chiến đấu.

Robot màu nâu đất chậm chạp lôi ra một cây gậy màu đỏ dài từ cánh cửa trước ngực. Một đầu gậy có hình nón với mũi nhọn.

“Đó là vũ khí của Boss sao?”

Khi tôi hỏi như vậy,

“Vâng, đó là một cây bút màu đỏ!”

…Nếu để ý kĩ thì đúng là như vậy!

What đờ phắc???

“… Papa, trong trận Duel, avatar đó là Biên Tập Viên của Tin Writer, vì thế hãy cẩn thận với vũ khí đó, nó giống như <Sacca Kanzume Jail>.”

// Mình chịu, lục cả gg không có thông tin gì về cái tên này //

Yui cho tôi lời khuyên từ bên trong túi áo. Tôi bối rối với các thông tin hoàn toàn mới mà tôi hiện giờ không hiểu một chút gì.

“Ok mẹ hiểu rồi, Yui-chan”

Asuna biết !? Cũng may là liễu kiếm sĩ kế bên tôi biết về những điều đó.

Nó đang đến.

“Fuhahahahaha”

Ống đất sét giơ cây bút đỏ siêu to khổng lồ lên, giống như một Kiếm Kĩ với gậy, bằng cánh tay thon dài.

“Cường Hóa Ngoại Trang”

Cái gì …?

Tôi bị lời nói của con robot thu hút.

Kiểm Soát Vũ Trang Hoàn Toàn là 1 lệnh ở Underworld. Tại sao con robot có thể làm như thế ở đây? Không, chờ chút … phát âm hơi khác?

// Câu của con robot đọc là Enhansuto Amamento, còn lệnh trong Underworld đọc là Enhansu Amamento //

Trong lúc tôi đang bối rối, con robot màu đồng khéo léo di chuyển cánh tay hình ống của nó và viết gì đó trong không khí bằng cây bút đỏ khổng lồ.

Một con số? Các vòng tròn kì lạ vẽ nhiều lớp? Hình dạng này? …. Vòng ma pháp? Mặc dù tôi chưa từng thấy vòng tròn ma pháp nào như vậy trong ALO.

Tôi chỉ có thể đoán đó là một Kiếm Kĩ Nguyên Bản (OSS). Mặc dù con robot vẫn im lặng nhưng tôi đang cảm thấy hoảng loạn. Ít nhất ở Underworld, một Vũ Khí đã ở dạng Vũ Trang Hoàn Toàn như thế này, sẽ chuẩn bị bắn.

//Thiên Xuyên Kiếm của Fanatio-dono//

“Asuna, chuẩn bị phép thuật hỗ trợ.”

“Em hiểu rồi, Kirito-kun. Trước tiên, ta cần xác định hướng tấn công trước.”

Chúng tôi như đang trở lại là Hắc Kiếm Sĩ và Phó Chỉ Huy KoB vậy.

Tuy nhiên, trong lúc đang xác định đòn ma pháp như thế nào sẽ xuất hiện, ống đất sét bất ngờ cất giọng.

“Kirito-san, làm việc thôi nào!!!”

Tôi hét lên.

“… Cái gì???”

Ngay lập tức.

“Woa …”

Tôi cảm thấy như đang bị bóp lại bởi một bàn tay khổng lồ vô hình. Sau đó, chúng tôi nhận ra đang chịu hiệu ứng “Hố Đen” siêu mạnh.

// Nguyên gốc là: 引き寄せ(アポート), bạn nào có cách dịch hay hơn thì chỉ t nhé? //

Chính xác thì,

Tôi đang bị hút vào cánh cổng ma thuật trước ngực con robot màu đồng.

“Kirito-kunnnnn!!!”


“Asunaaaaa”

Sau đó, tôi không nhớ gì nữa.

* *

Khoảng 5s sau đó …

“"Hah, huh, huh!”

// Các bạn có thể hiểu ở đây tác giả đang cố gắng mô tả âm thanh ta vô thức phát ra khi giật mình tỉnh giấc hoặc mơ thấy ác mộng ấy //

“Ki-Kirito-kun, anh tỉnh rồi sao?”

Tôi vẫn đang đứng trước nó, ở đây, tầng 1 của Aincrad, quảng trường Thành Phố Khởi Đầu. Cách đó vài chục mét, con robot màu đất đang đứng yên.

Nhưng cảm giác mệt mỏi này là sao? Nó đã làm gì với mình?

“Anh… Chuyện gì đã xảy ra vậy?”

“Sau khi em bị hút cánh cổng đó, em cũng tỉnh lại ở đây, sau đó là Kirito-kun bị dịch chuyển trở lại. Em cũng không rõ nó là gì …”

“Con biết những gì đã xảy ra với Papa!”

Cô nhóc mặc chiếc váy một mảnh màu hồng nhạt bật ra khỏi túi áo tôi.

“Yui-chan, con thấy những gì?”

“Vâng, sau khi Papa bị hút vào cánh cổng, địa điểm xuất hiện lúc đó giống như một nơi để chụp ảnh…”

“Chụp ảnh …?”

Loại tấn công kiểu gì vậy?

Yui tiếp tục với giọng điệu nghiêm trọng.

“Con chắc chắn lúc đó Papa bị đặt lên một vật giống như giường trắng. Papa cười rất đẹp trai, nửa trên cởi trần, sau đó có rất tia sáng lóe lên giống như mưa sao băng. Sau đó, ai đó nói “Cảm ơn!”, cánh cổng mở ra trong không khí và Papa trở lại đây…”

“Ba không nhớ gì cả …”

“Cảnh cổng đó kết nối với một chiều không gian khác … một nơi nào đó không phải ở đây. Papa… đã rất cố gắng rồi…”

… Điều đó chắc chắn có liên quan đến câu mà Brass Editor đã hét lên trước đấy.

“Hai người tập trung đi!”

Asuna, người đang cảnh giác cao độ, chỉ vào ống đất sét đứng cách vài chục mét.

“Được rồi. Sản phẩm này sẽ bày bán ở Comiket!”

Sử dụng cặp dưới của 4 cánh tay, con robot bắt đầu viết gì đó vào cuốn sổ bằng cây bút màu đỏ đã trở lại kích cỡ bình thường. Nó cầm một tấm vải lớn trên tay và trải ra.

Đây là … Có lẽ đây là thứ đã được thực hiện đằng sau cánh cổng đó, hình ảnh tôi đang cởi trần. Hình ảnh đó được in lên một miếng vải lớn.

“Vải trải giường Kirito, Sword Art Online đã hoàn thành!!!”





Kayaba giả đang ghi lại gì đó giữa trận chiến sao?

Ba chúng tôi nhìn xuống nội dung của ghi chú.

“Có nghĩa là ….”

“Papa, Mama. Có lẽ… Brass Editor đã đưa Papa đến một thế giới khác, nơi người ta coi ba là một công cụ theo nghĩa đen, tạo ra các hàng hóa từ ba và bán chúng…”

“Hàng hóa? Bán ?”

“Ơ … Nhưng chúng ta thì tạo ra được gì? Chúng ta vẫn đang là học sinh trung học mà.”

“Con không chắc, nhưng có vẻ như Brass Editor, một Duel Avatar đến từ một thế giới khác, có khả năng tạo ra một cổng dịch chuyển nối giữa hai thế giới.”

“Đó là … Ba có thể hiểu sơ sơ.”

“Papa, Mama, hai người có biết về Thuyết Đa Vũ Trụ không?”

“Ừm, đó là một cụm từ khá phổ thông trong các phim Hollywood ngày nay. Ban đầu, nó là một lý thuyết trong về vũ trụ đa chiều trong vật lý, nhưng lại được sử dụng khá nhiều trong phim khoa học viễn tưởng và điện ảnh.”

Asuna đưa ra lời giải thích.

“Có thể có những <tương lai như thế này> tồn tại ở một thế giới khác. Và nếu đúng như vậy, có lẽ sẽ có cách khác để di chuyển qua lại giữa 2 thế giới …”

“Vâng, Mama”

Tôi đi theo giả thuyết của Asuna.

“<Tương lai như thế này> tồn tại ở một thế giới khác à … Nói cách khác thì, cuộc phiêu lưu của chúng ta trong các trò chơi không phải chỉ có một, mà cùng lúc tiếp tục trong các nhánh song song nhau…”

“Vâng, và trong các thế giới song song đó, có 1 thế giới mà chúng ta đã trở thành sản phẩm nổi tiếng.”

“Ba hiểu rồi… Cảm ơn con nhé.”

“Có lẽ Brass Editor đến từ một thế giới khác, hắn vì lợi ích của bản thân mà đến thế giới này tìm cách trục lợi từ Papa...”

Yui nói nhỏ với giọng đầy nuối tiếc.

“Vẫn còn quá sớm để cross-over giữa <Earth: AW> và <Earth: SAO>, ngoại trừ trò chơi Accel World VS Sword Art Online: Millennium Twilight, của BANDAI NAMCO!! Hắn ta không chỉ mệt mỏi vì cứ phải bám theo Tin Writer, mà còn muốn chiếm lấy công việc của ông ấy, chiếm lấy thế giới mà ông ấy đã tạo ra.”

Nàng tiên nhỏ với vẻ mặt buồn rầu, tôi không hiểu nhiều về nửa sau lắm. Thế nên tôi quyết định bỏ qua nó.

“Mà Yui này, nếu có một thế giới mà chúng ta trở thành hàng hóa thì người được chú ý chắc không chỉ có mỗi mình ba đâu …”

Tôi chợt nhận ra có gì đó không ổn. Nhưng đã muộn mất rồi.

“Kyaa !!”

“Asuna !!!”

Lần này, cô gái Undine bị hút vào cánh cổng.

Tôi tuyệt vọng với theo người con gái tôi yêu nhất, nhưng bàn tay chỉ đang đưa về một khoảng không vô định.

“Mama…”

Yui thấy cô gái với mái tóc xanh bị hút vào sớm hơn tôi và con bé đã bay đến kịp.

Tuy nhiên, sau cùng, Asuna vẫn biến mất sau cánh cổng.

* *

Vài giây sau, Asuna trở lại, cũng với tình trạng mệt mỏi giống tôi.

“Hah… hah…”

“Yui, lần này thế nào?”

“Vâng… Lần này rất khó với Mama. Đầu tiên là thông báo cho một cửa hàng mì gyudon, sau đó là nhân viên bán hàng ở một cửa hàng thu âm, rồi thư ký ở một trung tâm nhà đất. Với cặp kính màu đen, mama lại làm đội trưởng tuyên truyền, rồi tới Kitakyushu, tham gia đội cổ vũ bóng đá, chăm sóc robot thú cưng, rồi mặc kimono chụp ảnh mô hình. Mama mặc rất nhiều trang phục, từ đồ bơi, đồ maid với tai mèo. Cuối cùng thì Mama cũng như Papa…”

“Em đã vất vả rồi, Asuna”

“Mama đã làm rất nhiều việc …”

“Không thể tha thứ cho hắn được nữa…! Ta phải tìm cách tránh đòn tấn công của Brass Editor.”

“Nào, Kirito-san, cùng làm việc nào!”

“Ah ah

ah ah ah …”

* *

“Uh… ah … ah…”

Sau đó, tôi và Asuna liên tục bị kéo vào cánh cổng đó và bị ép <làm việc> liên tục.

“Papa, Mama, hai người đã rất cố gắng rồi …”

Tôi chỉ muốn đâm thanh kiếm vào cổ họng anh ta. Nhưng để làm được điều đó, tôi phải xử lý đòn tấn công “Hố Đen” khó chịu ấy vì nó khiến tôi không thể di chuyển được.

Nhưng làm cách nào bây giờ?

Tôi nhìn thách thức.

“Brass Editor… Ta sẽ không tha thứ cho ngươi đâu…”

“Các sản phẩm rất đa dạng … Hmm, có vẻ như đồ bơi áo tắm vẫn là thứ được mọi người yêu thích nhất. Cảm ơn mọi người nhiều nhé!”

Ống Đất Sét viết ghi chú bằng cánh tay thứ hai phía dưới. Một bộ đồ bơi …?

Đúng rồi, mình hoàn toàn có thể đánh bại ông ta.

“Chờ chút, có gì đó …”

Đó là cái gì vậy?

“Papa, nó giống như 1 cuốn tiểu thuyết…”

“Yui, chính xác đó là gì vậy?”

Ban đầu, tôi nghĩ rằng hình ảnh xung quanh mờ là bình thường. Đây vẫn là quảng trường của Thành Phố Khởi Đầu. Nhưng nơi này thì khác, xung quanh hoàn toàn không có gì.

// Thế này, trong 1 vài game, thì khung hình thường sẽ tập trung vào giữa, còn các vật xung quanh sẽ bị làm mờ đi. Nhưng ở chỗ Kirito thì xung quanh không phải bị làm mờ, mà là hoàn toàn không có gì//


Brass Editor thì thầm.

“Mình nên cảm ơn những người đã tham gia giúp đỡ từ trước đến nay, phải không nhở?”

“… Ba sẽ có chiến thuật này, Yui”

“Vâng… chúng ta nên sớm kết thúc chuyện này.”

Một kẻ không biết tôn trọng hạnh phúc của người khác. Thế này là quá đủ. Mình sẽ kết thúc toàn bộ chuyện này.

Ống Đất Sét đã biến kính mắt thành các dấu hiệu $ và nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính. Để miêu tả khuôn mặt đó, nó sẽ như thế này

???? .

“Nhưng Kirito-kun… Làm sao ta thắng được đây? Kĩ Thuật Hố Đen đó nằm ở cấp độ <Sự Kiện Bắt Buộc> và ta gần như không có cơ hội để tấn công…”

Cô gái Undine đứng cạnh tôi với biểu cảm khó chịu.

Nhưng tôi,

“Không, anh có cách này…”

“Hả?”

“Yui, con đã sẵn sàng chưa?”

“Vâng, Papa”

Nhìn về phía Asuna đầy tự tin, tôi chuẩn bị.

* *

“Êy, Brass Editor …”

“Sao thế?”

Con robot màu đất sét đang đánh máy tính chuyển ánh nhìn sang tôi.

Tôi cất vũ khí vào kho rồi giơ tay lên cao.

“Cuộc tấn công của anh… Chúng tôi không thể tránh né … Chúng tôi sẽ từ bỏ, vì dù sao chúng tôi cũng chẳng tấn công được. Vậy nên, hãy để chúng tôi làm việc nhiều nhất có thể. Cho chúng tôi biết những thứ anh cần, chúng tôi sẽ lắng nghe, không cần sử dụng cái vòng tròn ma thuật ấy đâu.”

“… Hừm”

“Bù lại, tôi có một yêu cầu.”

Tôi cố gắng khiêm tốn.

“Như anh nói trước đó, trang phục đồ bơi là một mặt hàng rất quan trọng. Vậy nếu ta di chuyển ra khỏi nơi này, Thành Phố Khởi Đầu thì sao? Anh không cần ép buộc, chúng tôi sẽ tự mặc đồ bơi. OK chứ? Dù sao ở nơi này quài cũng khá nhàm chán…”

“…”

“Có một nhiệm vụ mà chúng tôi đã bàn nhau lúc nãy. Hãy để chúng tôi đến nơi đó. Chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc như anh muốn. Sau khi nhiệm vụ hoàn thành chúng tôi sẽ trở lại. Nhiệm vụ đó là <Diva Thất Lạc và Vua Hải Tặc>.”

Tôi nhìn ống đất sét 1 lúc.

“… Được thôi… Nhiệm vụ đó ở … bờ biển Fleur, Tây Nam lãnh thổ Pooka. Việc chụp ảnh vẫn diễn ra tốt đẹp.”

Tất nhiên, cuộc trò chuyện này là 1 ván cược liều lĩnh.

* *

Âu kê, quay ngược thời gian 1 chút nào.

Khi bị hút vào cánh cổng đó nhiều lần, Yui đã kể cho tôi nghe về 1 trò chơi trong tương lai với cái tên BrainBurst2039, và avatar trong trò chơi đó, Brass Editor.

Yui đã để lại 1 ghi nhớ trong kho đồ của tôi, vì cánh cổng Hố Đen còn có khả năng xóa kí ức.

Đây là những gì cô bé nghe từ Asuna, những thông tin có vẻ rất tin cậy.

“Vâng, con chắc chắn. Danh tính thực sự của con robot đó, là người chơi từ 1 trò chơi trong tương lai.”

“Hừm, vậy chúng ta phải chơi theo luật của anh ta rồi. Có lẽ do không có hình dạng thích hợp trong hệ thống của ALO. Chúng ta cần hiểu các quy tắc của trò chơi ấy và sau đó đánh bại anh ta.”

“Vậy thì, xử lý sao đây ạ?”

“Avatar của anh ta <Duel Avatar> đại diện cho đặc điểm của bản thân …”

“Vậy, nói cách khác thì, cái tên vừa nói lên vũ khí vừa cho biết điểm yếu.”

Cô nhóc AI đứng đối diện ngay lập tức hiểu vấn đề, tôi tặc lưỡi và gật đầu,

“Chính xác”.

“Tên của Brass Editor, tất nhiên là một Editor rồi. Edit còn được gọi là Biên Dịch, về cơ bản nó cũng là công việc sửa chữa, thay đổi hoặc xóa 1 sản phẩm có bản quyền. Điều đó tức là giai đoạn cuối cùng trước khi sản phẩm hoàn thiện, nghĩa là có thể sửa, xóa thậm chí ghi đè lên Tác Phẩm Gốc.”

Asuna lẩm bẩm ngắt lời tôi.

“Ghi đè bất cứ thứ gì lên Tác Phẩm Gốc, giống như …”

“Nó giống như …”

“Đây là ALfheim Online mà, Papa, Mama”

Mặc dù giả thuyết chỉ là giả thuyết, nhưng nó có liên quan đến 1 thứ mà chúng tôi từng biết, mọi việc bắt đầu có liên kết với nhau.

Tôi nhớ lại những lời con robot màu đất sét đó nói.

“<Cường Hóa Vũ Khí> … Đó là một cụm từ trong một thế giới mà chúng ta biết, ghi đè lên các sự kiện, gây ra ra những hiện tượng khác thường, mặc dù có chút khác biệt về chính tả… Nói cách khác, đây là sức mạnh <Tâm Ý>.”

Có thể hiểu ngắn gọn rằng, dạng Chi Phối Vũ Trang Hoàn Toàn của cây bút màu đỏ chính là cánh cổng Hố Đen ấy.

“Đó thực sự là sức mạnh Tâm Ý ---”

Vậy thì chúng tôi cũng phải làm được bằng anh ta.

“Cùng cố gắng hết sức nào, Asuna”

* *

Trở lại thực tại.

Đây là Alfheim.

Bờ biển Fleur, Tây Nam lãnh thổ Pooka.

Trò chơi thiết lập nơi đây như một điểm đến du lịch với khí hậu ấm áp.

Bãi biển cát trắng và tất nhiên, không có rác. Gần bờ biển có những cây cọ cao. Ngoài hiệu ứng âm thanh của sóng đập vào bờ rồi lại dạt đi, còn có cả tiếng những con mòng biển phía xa xa nữa.

Nếu cứ đi dọc bờ biển này, ta sẽ tìm thấy một Quest dưới nước, nơi mà chúng tôi đã cùng nhau thực hiện để Yui có thể thấy cá voi.

//Extra Edition, Quest Kẻ Cướp Biển Sâu//

Nhưng giờ tôi không dư thời gian để đắm mình trong những kí ức xưa cũ.

Tôi không biết liệu <Tâm Ý> của robot đất sét có hoạt động ở đây không, giống như ở Quảng Trường Khởi Đầu, nơi này hoàn toàn không có ai.

“Nào! Thay đồ bơi đi! Nhanh lên!”

Trong thế giới thực, không, ngay cả trong thế giới ảo, nếu một kẻ nói thế, chắc chắn sẽ bị đập nhừ tử vì tội quấy rồi tình dục.

Tuy nhiên,

“Từ chối!”

“Hử? Cậu quên lời hứa với tôi rồi ư?”

“Cần gì phải giữ lời hứa với kẻ sử dụng chúng tôi như loại hàng hóa, tùy ý xóa kí ức và không thèm quan tâm đến suy nghĩ của chúng tôi nữa.”

“… Ra vậy… Là anh ép tôi phải sử dụng biện pháp mạnh.”

Con robot di chuyển cây bút màu đỏ với tốc độ cao và vẽ ra một vòng tròn ma thuật trong không khí. Nếu vòng tròn hoàn tất, thứ tiếp theo diễn ra sẽ là một đòn tấn công cưỡng ép không thể tránh né hay phá vỡ được.

“Asuna, Yui, hãy làm theo kế hoạch!”

“Vâng”

“Đã rõ”

Tôi gọi tên hai cô gái và chạy trên bãi biển cát trắng. Asuna, Yui cũng tách sang hai bên.

Tôi tận dụng hết sự nhanh nhẹn của tộc Spriggan, lao nhanh về phía cây bút màu đỏ trước khi đòn tấn công Hố Đen của Brass Editor hoàn tất.

Vài bước nữa thôi.

Cây bút màu đỏ di chuyển đến điểm cuối cùng.

Vòng tròn ma thuật đã hoàn thành.

Cách vài mét, tôi thấy khuôn mặt đằng sau lớp vỏ màu đất khẽ mỉm cười.

“Đây mới chính là những món hàng hóa được mọi người yêu cầu nhiều nhất!”

Cánh cổng trong không khí xuất hiện và <Hố Đen> được kích hoạt.

Toàn bộ canh bạc liều lĩnh này đều dựa vào AGI của tôi.

“Enhance Armament!”

[ !? ]

Hoạt động rồi.

Một giọng nói phát ra từ cánh cổng nơi tôi vừa bị hút vào. Một giọng nói đầy hoài niệm.


Một người xuất hiện từ cánh cổng mà đáng lẽ phải hút tôi vào.

Chính là cậu ấy.

Cậu bạn mắt xanh, tóc vàng với trang phục Kiếm Sĩ Ưu Tú của Học Viện Kiếm Thuật Centoria.

Người bạn đã đồng hành chiến đấu bên tôi trong hơn 1 năm.

“Nở ra! Hỡi Bích Hồng!”

Ngay khi đáp xuống bãi biến, Kiếm Sĩ Eugeo đâm thanh Bích Hồng Kiếm của cậu ta xuống lớp cát trắng.

Mục tiêu là con robot màu đất sét.

Băng xuất hiện từ dưới chân cậu ta.

“Không, cái gì …”

Các dây hồng băng nhanh chóng cuốn vào chân con robot, kéo lên cả 8 cánh tay, đến tận cổ.

“Không thể, không thể nào! Đòn <Convenience Hall> không thể bị đảo ngược như thế được!”

Đó là tên của chiêu thức đó à? Tôi muốn hỏi con robot về ý nghĩa cái tên đó, nhưng có lẽ bây giờ không phải lúc.

Tuy nhiên, kế hoạch của chúng tôi mới chỉ bắt đầu.

“Hãy đỡ!”

//Mình biết nghe củ chuối vl nhưng nguyên gốc nó thế (喰らいなさい)//

Một giọng nói nữa từ phía bên kia cánh cổng.

Ngay sau đó, những cánh hoa màu vàng xuất hiện, lao ra khỏi vòng tròn ma thuật! Mỗi cánh hoa đó có độ bền cũng như trọng lượng cực cao.

Hình dạng mỗi cánh hoa giống như một cây thánh giá. Thiết kế đó cũng tương tự với thanh kiếm của “cô ấy”.

“Chà, mọi chuyện có vẻ tệ nhỉ?”

Brass Editor đang bị đóng băng và không thể di chuyển.

Những cánh hoa màu vàng, xoáy trong không trung, lấy đà và đâm thẳng vào thân con robot với tốc độ khủng khiếp.

“Gu, Ooooo!”

Ngay trước khi đòn tấn công của các cánh hoa ập đến, Eugeo đã giải phóng băng bám vào con robot trong chốc lát.

Gaaaannnn! Ống đất sét bị thổi bay theo hình vòng cung với âm thanh kim loại vang lên và rơi xuống bờ biển cách đó vài chục mét.

Cuối cùng, người đã ra đòn tấn công từ phía bên kia cánh cổng xuất hiện.

Từ vòng tròn ma thuật trong không trung, cô gái có màu tóc giống với những cánh hoa từ từ đáp xuống đất.

Alice Synthesis Thirty.

Nữ Hiệp Sĩ Hợp Nhất bảo vệ cho Nhân Giới, Underworld và đỉnh cao của công nghệ AI Bottom-Up.

Chúng tôi trở lại với nhóm của Asuna và Yui, những người đã di chuyển sang trái phải để phân tâm kẻ địch, và giờ nhóm chúng tôi có thêm 2 kiếm sĩ mạnh nhất.

“Alice-san, cảm ơn nhiều nhé …”

Asuna nói với Alice.

“Cảm ơn nhé, Eugeo”

Tôi quay sang cảm ơn Eugeo.

“Hơi bất ngờ chút… nhưng có vẻ mọi việc đều suôn sẻ nhỉ?”

Tôi cười với anh bạn đứng cạnh.

Nhưng nữ hiệp sĩ tóc vàng, người luôn quan sát con robot nãy giờ, quay sang chúng tôi.

“… Tôi cũng từng bị bắt bởi tên đó…. Một tiểu tiên đã đến gặp và chỉ cho tôi cách để thoát khỏi nơi đó….”

Nói xong, Alice tiếp tục quay sang phía Brass Editor rơi xuống.

“Vâng, là em đã nói chuyện với chị đấy ạ!”

Yui từ từ đáp xuống vai tôi.

Lúc này tôi chợt nhận ra lý do mà cả Alice và Eugeo đều bị lôi vào chuyện này. Chỉ có 1 lý do khiến kẻ địch hút họ vào vòng tròn ma thuật, đó là hắn ta muốn tạo ra các hàng hóa từ họ.

Nói cách khác, hai người họ cũng bị coi như thứ để tạo ra hàng hóa trong <Thế Giới Song Song> của họ.

“Công việc của họ làm theo mùa nhiều hơn. Alice-san và Eugeo-san cũng gặp rất nhiều khó khăn khi mặc trang phục cô dâu và Tuxedo…”

// Tuxedo là 1 loại trang phục trông na ná như comle, có nơ, chú rể thường mặc trang phục này tại đám cưới //


Hai người cũng đã vất vả rồi.

Đứng cạnh Alice đang thở dài, chàng trai tóc vàng mỉm cười dịu dàng, thoáng chút khó chịu.

Đáp lại, Yui nói nhỏ với tôi và Asuna.

“Alice-san này là Alice-san đến từ <thế giới này>. Trong thời gian ở Rath, cô ấy đã liên tục đăng nhập vào ALO mà không nghỉ ngơi, do đó cô ấy bị bẫy bởi Hố Đen. Và, ừm, còn Eugeo-san thì …”

“Ừm”

“Ba hiểu mà.”

Cậu trai tóc vàng trong bộ đồ kiếm sĩ, khác với của Alice, đứng trước mặt tôi, là Eugeo từ một chiều không gian khác.

Anh chàng quay sang, tôi bất chợt cảm thấy sợ hãi.

“Ừm… Kirito ở thế giới này. Tớ đã nghe cô gái tiểu tiên nói rồi. Hơi khó hiểu 1 chút, cậu dường như cũng hay vướng vào rắc rối giống như Kirito ở thế giới của tớ.”

“À thì… mà cũng may là cậu đến đấy. Không có cậu chắc tớ toi rồi.”

Tôi không nói gì nữa.

“Gửi lời chào của tớ đến Eugeo ở thế giới này nhé!”

“À… ừm… Tất nhiên rồi.”

Cậu trai cười đáp lại, nụ cười dường như đang ẩn giấu gì đó.

“Vậy thì, tớ trở lại <thế giới gốc> đây! Cảm ơn nhé tiểu tiên, đã giúp tôi thoát khỏi <Nhà Tù Thời Gian>.”

“Không có gì đâu ạ! Anh đi cẩn thận!”

Sau đó, Eugeo trở lại cánh cổng và quay về thế giới của cậu ấy.

Thế là tốt nhất.

Mình không thể thay đổi quá khứ được.

Sau đấy, có một luồng ánh sáng bao quanh Alice, và khi chúng tôi nhận ra thì cô ấy cũng đã trở về là một Cait Sith. Dù sao chúng tôi giờ cũng là các tinh linh từ ALO, chứ không phải những kiếm sĩ từ Underworld.

Những người còn lại, tôi, Asuna, Alice và Yui, nghỉ ngơi trên bãi biển yên bình.

“Mà Yui-chan, con thực sự đã chuẩn bị mọi thứ rất tốt đấy !”

“Vâng, Mama. Con đã nói chuyện với con ở một chiều không gian khác và chúng con quyết định sẽ hành động đồng thời. Hợp tác với chính mình ở một thế giới khác … cảm giác thực sự rất mới lạ, mặc dù một chuỗi kì lạ vượt qua ranh giới của hai không gian, hệ thống đám mây, sự rối loạn lượng tử ấy sẽ thay đổi lý thuyết tương đối…”

// (…) Mình cũng méo biết nên giải thích thế nào TT //

Cô nhóc tiểu tiên kể lại với giọng điệu đầy phần khích.

“… Tôi… sẽ không tha thứ …”

Zaaaann! Một khối trụ màu vàng nổi lên từ dưới mặt nước màu xanh ngọc.

“Kirito-kun!”

Asuna hét lên.

“Ngu ngốc, anh nghĩ tôi sẽ để mọi chuyện kết thúc như thế này sao?”

Gasshannn! Robot màu đất đáp xuống bãi biển đầy cát, vẫn còn nguyên vẹn, thậm chí sau khi đã ăn trọn đòn tấn công với độ ưu tiên cao như vậy.

Độ bền của anh ta cao đến mức nào chứ. Vậy việc đánh bại gần như là không thể.

Tôi chợt cười …

“Hầy, biết ngay sẽ không dễ dàng như vậy mà.”

Chiến lược thực sự bây giờ mới bắt đầu.

“Alice!”

“Không cần anh nhắc.”

Alice trong avatar tộc Caith Sith nắm chặt thanh Kim Mộc Tê Kiếm trong tay.

Mặc dù đã trở lại avatar tinh linh, nhưng thanh kiếm vẫn con đó.

Chỉ còn cái cán kiếm.

“… Chờ chút!”

Ống đất sét ngã xuống bãi biển trong khi các cánh hoa vàng nhanh chóng lao vào hắn ta.

Sau cuộc tấn công đầu tiên, các cánh hoa không trở về thanh kiếm mà vẫn lơ lửng trên không trung chờ đợi sự hồi sinh của Brass Editor.

Cơn lốc màu vàng nhanh chóng kết thúc ống đất sét trong khi rung lên như những chiếc lá úa vàng mùa thu.

Cuối cùng, Brass Editor trở thành một cục hình trụ cứng lớn.

Giống như những cái ly giữ nhiệt bằng thép trong các quán cà phê.

// Mình kh tiện chèn ảnh ở đây, các bạn tìm “ tumbler coffee” là thấy nhé //

“Asuna!”

“Vâng!”

Undine Asuna sau đó niệm một ma thuật với tốc độ cao. Trong ALO, nếu bạn đọc sai bất cứ từ nào trong câu chú, cả câu đó sẽ bị hủy và bạn sẽ phải đọc lại từ đầu.

Ngoài ra, mặc dù sau nhiệm vụ lấy Excalibur, tôi biết được số ma thuật tấn công mà Asuna và tôi thành thạo đều là cực kỳ ít. Có nghĩa là bất cứ sai lầm nào vào giây phút này đều không thể chấp nhận được.

Nhưng Asuna đã hoàn thành cả câu mà không mắc một lỗi nào.

Một con rồng khổng lồ trồi lên từ mặt biển. Dòng nước tạo ra từ mặt biển tụ lại giống như một cái quan tài không có nắp.

“Muuuuuuuu…”

Brass Editor bị dòng nước từ con rồng nước cuốn vào cái quan tài.

Khi dòng nước tan đi, “Kooong!” Một cái nắp bịt kín quan tài. Chỉ lộ ra 1 khoảng trống nhỏ.



“Kirito-kun!”

Giờ là lượt của tôi.

Kích hoạt ma thuật trong khi Asuna và Alice đang chiến đấu. Một trong những ma thuật tấn công hàng đầu của tộc Spriggan.

Giữa bầu trời xanh thẳm, một đám mây đen bất ngờ xuất hiện và một tia sét phóng ra từ đó.

Gaaa! Tia sét đó đánh thẳng xuống cái quan tài. Tia sét từ đám mây không dừng lại ở đấy mà liên tục giáng xuống không ngừng nghỉ.

Yui hét lên.

“Chúng tôi muốn điều ấy! Sức mạnh ghi đè lên <Tâm Ý> của kể thù.”

Sấm sét qua đi. Sau những loạt sét đánh liên hồi, bờ biển trở lại với vẻ tĩnh lặng vốn có. Chỉ còn lại cái quan tài đang bốc khói.

Và rồi, cái quan tài cũng dần biến mất.

Brass Editor nằm đó.

Sau khi lãnh đủ các đòn tấn công phép thuật mạnh nhất từ cả Undine và Spriggan, chắc chắn …

Nhưng không, hắn vẫn nguyên vẹn.

Có gì đó không đúng…

“Gi… gi… cái… cái gì thế này?”

Con robot màu đất sét đừng trên bãi biển cát trắng không thể cử động được. Từ đây có thể thấy được những vết màu đỏ khắp cơ thể nó.

Nói cách khác, những vết màu đỏ đó là gỉ.

Tôi cố gắng giải thích.

“Không gian ở đây cũng được kết hợp với Brain Burst. Giống như con nói, Yui.”

“Vâng, papa.”

“Brass là đồng thau, là đồng. Kim loại đồng sẽ bị ăn mòn nhanh hơn nếu ngâm trong nước biển mặn và có dòng điện chạy qua.”

“Ồ, Brass Editor. Cơ thể cứng rắn của anh đâu mất rồi? Sao lại bị rỉ sét, chậm chạp và yếu đuối thế này? Anh không chịu nổi đòn tấn công của chúng tôi sao?”

“… !?”

“Anh đi đây!”

Tôi lấy ra 2 thanh kiếm từ trong kho đồ.

Một thanh tôi luôn sử dụng trong các quest, thanh còn lại là Thánh Kiếm Excalibur.

“Chờ ... gi gi gi… chờ chút …. gi gi … chờ chút đã!!!”

“Đến đây! Starburst Stream!”

* *

Bãi biến cát trắng lấp lánh, nước trong vắt và bầu trời trong xanh cao vút.

Giữa khung cảnh tuyệt đẹp ấy, có một thứ khác biệt.

Một con robot có hình dạng như cái ống màu đất hơi đỏ, giống như đồ phế liệu.

Nó chính là kẻ đã tan tành sau khi lãnh trọn đòn tấn công liên hoàn 16 hit của Song Kiếm Kĩ.

Ống đất sét xuất hiện những vết nứt lớn, những tia sáng lóe ra từ các vết đó.

“… Như kế hoạch… Mạnh thật đấy… Xong rồi …”

Cơ thể của Brass Editor được bao bọc trong vầng sáng.

“Nhưng! Tôi sẽ hồi sinh vào lễ kỉ niệm hằng năm! Tiếp theo, tiếp theo sẽ là …”

Sau đó nó nổ tung và biến thành màn khói. Lễ kỉ niệm? Cuối cùng, kẻ thù bí ẩn của chúng tôi vẫn nói những điều khó hiểu …

Trên bờ biển Fleur, hòa bình thực sự trở lại với chúng tôi.

“… kết thúc rồi nhỉ …”

“Ừm …”

Asuna ngồi bên cạnh tôi.

“Cuối cùng thì …”

Kiếm Sĩ Alice, người có tai mèo, nhớ lại cánh hoa của Kim Mộc Tê Kiếm trong tay. Thanh kiếm cũng đã biến mất cùng với các cánh hoa. Chúng đã trở về với thế giới gốc.

Các mối đe dọa đã biến mất.

Tôi cũng cất kiếm của mình vào kho (trừ 1 thanh :”>) và quay về phía mọi người. Tôi hỏi câu mà tôi không kịp hỏi giữa trận chiến.

“Yui, các chiến lược con đưa ra đều rất chính xác, nhưng làm thế nào con có được tất cả những thông tin đó?”

“Vâng, thật ra thì, tất cả các thông tin về BrainBurst2039, cách để đảo ngược cánh cổng và ý tưởng đem Eugeo-san từ thế giới khác đến không phải của con.”

“Ớ?”

“Có người nào nữa sao?”

“Xin lỗi vì những chuyện rắc rối mà tên ngốc đó đã gây ra cho mọi người.”

Một giọng nói kì lạ cất lên. Một giọng nói nhẹ nhàng mà nghiêm khắc từ cửa sổ ba chiều của Yui.

Một Duel Avatar có màu xám của kim loại, đeo kính vuông.

// kéo lên chỗ ảnh minh họa Brass Editor nhé các bạn //

“Không thể nào, người này…”

“Tôi là Tin Writer.”

“Tên ngốc ấy hay bị mất kiểm soát và chạy loanh quanh gây rắc rối cho các thế giới khác. Vậy nên, cảm ơn các bạn đã đập anh ta một trận. Chắc tên đó cũng học được vài bài học hữu ích rồi.”

“Hừm, ok!”

“Tương lai còn rất nhiều khó khăn, cảm ơn mọi người. Tôi cũng sẽ cố gắng hết sức.”

Tin Writer, tuyên bố rất mạnh mẽ, trước khi cắt liên lạc và biến mất.

Ở một thế giới khác mà chúng tôi không biết, chắc chắn có nhiều điều nguy hiểm đang xảy ra.

Nhưng tôi không muốn nghĩ thêm nữa. Nó sẽ ảnh hưởng đến tương lai tuyệt vời của các thế giới đó. Tôi vẫn sẽ tiếp tục sống và chiến đấu trong thế giới này.

“Kirito-kun …”

“À, thêm một sự kiện kỳ lạ nữa nhỉ …”

Dù sao đi nữa, trở lại với câu chuyện ban đầu thôi.

“Về nhà thôi, ta còn phải quyết định quest tiếp theo nữa.”

“Ừm!”

“Vâng!”

“Alice tham gia với bọn này luôn không?”

“Ừm, tất nhiên rồi.”

Chúng tôi vỗ đôi cánh sau lưng, trở về ngôi nhà yêu dấu.

Ngay lúc đó, một tờ giấy rơi xuống.

Đó là đoạn ghi chú mà Brass Editor đã để lại.

“Cảm ơn các độc giả rất nhiều! Hẹn gặp lại các bạn ở lần tiếp theo, kỉ niệm 20th vũ trụ của Reki Kawahara m(_ _)m.”

__ Hết Truyện __