Cuộc Tấn Công Ngọt Ngào: Kỹ Thuật Hôn Của Chủ Tịch

Chương 280




Dây nịch anh từ cởi, thì k có ý nghĩa nữa!

Hạ Băng Khuynh nghe anh nói, khó tránh bĩu môi: “Tiền đồ của em dùng trong học tập, k fai trong việc cởi dây nịch cho anh!”

Học cởi dây nịch cho anh quan trọng hơn là học, em biết động tác này có thể khiến nam nhân máu huyết sôi trào k?” Anh phả hơi nóng đến gần tai cô, ướt át nói.

Cảm giác tê dại lưu chuyển, cô nhịn k đc nhắm mắt lại, hô hấp cũng loạn lên: “Em đâu đến làm cho anh máu huyết sôi trào, em chỉ là chỉ là, giúp anh tắm mà thôi, anh khống chế chút đc k.”

“1 nam, 1 nữ, cởi trần, sao khống chế đc?”

“EM có thể khống chế.” Cô mới k háo sắc như v.

“E thở lợi hại như v, đấu tranh rõ ràng như v, anh thấy so với anh em càng k khống chế đc!”

“Emm---” Cô đẩy anh ra, tức giận nói: “K tắm cho anh nữa!”

“Cho nên quyết định chọn cái 1?”

Mấy chữ mông nát thành 4 phần di chuyển trong đại não Hạ Băng Khuynh.

Huhu

Cô tạo nghiệp gì chứ!

Đến dây nịch chết tiệt cũng ức hiếp cô, cô cúi đầu lại ném lấy dây nịch, kéo 1 cái, thấy vẫn k có dấu hiệu lỏng ra, lòng cô nóng lên, dùng sức kéo mạnh.

Chỉ nghe “roẹt---” 1 tiếng, dây nịch cùng dây kéo quần đồng thời bị kéo xuống, động tác cực kỳ bá đạo.

Mắt Mộ Nguyệt Sâm ẩn hiện tia lửa.

Hạ Băng Khuynh thấy tình hình, cũng bị kinh ngạc, tay nhỏ vẫn cầm 2 phần của dây nịch, miệng nhỏ vì chấn động mà mở ra, mặt nhỏ đỏ hồng đến nỗi có thể ăn sống.

“Em---, em k fai--” CÔ muốn thử giải thích.

“Đừng dừng, tiếp tục cởi---”

Thấy sự hưng phấn trong mắt anh, cô muốn tìm chỗ đập đầu.

Cố gắng nhịn xuống, cô chỉ có thể cởi quần cho cầm thú.

“Có thể rồi, nhanh nằm vào trong đi---” Cô đẩy anh, nếu cô có thể nhấc anh dễ như anh nhấc cô, nhất định lập tức ném anh vào.

Độ khó cho việc tắm cho anh cũng quá cao rồi!

Mộ Nguyệt Sâm nhìn xuống: “Có phải em quên 1 thứ?”

“K có!” Hạ Băng Khuynh lắc đầu, mở to mắt nói bậy.

Anh kéo tay cô, ấn lên eo mình: “Phiền nói cho anh biết cái này là gì? Em k fai cho rằng tôi từ khi sinh ra đã mang theo nó chứ.”

“Haha, cái này, cái này à” Hạ Băng Khuynh cười khan: “Cái này nói s nhỉ, tắm cho ngkhac, mà cởi là k lễ phép!”

“K lễ phép?” Đổi lại là nam nhân nào, nghe 3 chữ này, đều sẽ máu lên não.

“Đúng rồi, rất k lễ phép, dù s dù s cũng k fai thứ đẹp đẽ gì.” Cô cực kỳ chần chừ nói ra sự thật.

“” Sắc mặt Mộ Nguyệt Sâm trầm xuống đen như mực.

Hạ Băng Khuynh thấy sắc mặt anh k tốt, lập tức đổi cách nói: “E k nói anh k đẹp, em nói ng khác.” Nói đc nửa, cô lập tức cảm thấy k đúng, cực kỳ cực kỳ k đúng.

“Ng khác? Ai? Nói anh nghe xem!” Miệng Mộ Nguyệt Sâm hiện như cười lạnh nguy hiểm.

“Anh coi như em k nói gì, nhiều nhất em giúp anh cởi.” Hạ Băng Khuynh cảm thấy mình k thể nói rõ đc, tay nhỏ áp lên 2 mép quần nhỏ của anh.”