Truy Thê: Tô Tổng Yêu Anh Quá Mệt Mỏi

Chương 35: Còn sống.




Cuộc sống ở Mỹ trôi qua rất nhanh suri và cherry dần quen với môi trường biết thêm được nhiều bạn mới.

Hàm Phi bắt đầu lại công việc phát triển công ty của cô hợp nhất sản nghiệp của cô và Jon đương nhiên khi quyết định làm vậy cô đã hỏi qua ý kiến của bố mẹ Jon được sự ủng hộ từ ông bà.

Về Mỹ được một tháng Tam Thái sang tìm cô, Hàm Phi không nói gì chỉ im lặng nhìn Tam Thái.

Tống Thoan là loại người nào không phải cô mới quen ngày một ngày hai, Tôn Lượng còn nhỏ lại thiếu thốn tình cảm người cậu tin tưởng bây giờ e rằng chỉ có Tống Thoan.

Nửa năm nữa lại trôi qua cuối cùng cô cũng trả thù được cho Jon bọn họ lừa Minh Tôn Giả thành lập một công ty ma rửa tiền cho vài quan chức ở Thành phố C cuối cùng bị cảnh sát bắt bằng chứng xác thực, cộng thêm việc hắn cầm đầu băng đảng xã hội đen khám nhà cảnh sát thu được nhiều bánh ma túy cùng với hàng loạt vũ khí quân dụng, Tổng khung hình phạt là tử hình.

Trở lại thăm Jon lần này Hàm Phi không còn day dứt chuyện quá khứ cuối cùng cũng bỏ được.

Hưu Từ ba năm nay thay đổi không ít, tiều tụy vất vưởng cả người chỉ còn lại da bọc xương, không phải cô không cho anh ta ăn mà do tự anh ta không ăn không ngủ luôn miệng kêu gào nhìn thấy Jon về đòi mạng.

Gặp lại Hàm Phi, Hữu từ không có phản ứng lớn, chỉ chuyên tâm quét dọn đốt giấy tiền làm xong mới nhàn nhạt hỏi Hàm Phi.

“Tôi được đi khỏi đây rồi.”

Hàm Phi gật đầu tiến lại gần nói nhỏ vào tai Hưu Từ. “Đúng anh có thể về nước rồi đang nhẽ tôi sẽ để anh sống ở một bệnh viện tâm thần nào đó, nhưng bây giờ tôi đổi ý rồi.”

Hưu Tư không hiểu vì sao Hàm Phi lại đổi ý, anh ta không hiểu cũng không sao chỉ cần cô hiểu là được sở dĩ để anh ta về nước bởi vì cô muốn anh ta tận mắt thầy Minh Tôn Giả chết cuộc đời còn lại của anh ta sẽ phải sống chật vật, có đôi khi cái chết chính là giải thoát.

Bầu trời cuối ngày tia nắng cuối cùng cũng tắt Hàm Phi quay đi bỏ lại Hưu Tư phía sau nhìn theo bóng người phụ nữ ấy, mặc dù không thích nhưng phải thừa nhận Hàm Phi là một cô gái mạnh mẽ kiêu ngạo, khi chất kiêu ngạo của cô ấy toát ra ở trong xương tủy đứng cạnh cô người đối diện luôn bị lu mờ.

Gần đến tết Hàm Phi lại bận rộn hơn Hai đứa nhỏ qua Nam Phi trước đêm giao thừa Hàm Phi mới qua đó, Kiểm tra xong dự án cuối cùng Hàm Phi chưa kịp ngẩng đầu Tam Thái bên ngoài đã hốt hoảng chạy vào.



“Chị Hàm bên Đan Mạch có chuyện rồi Tôn tổng còn sống anh ấy về cùng cô Hàn còn nói sẽ cùng cô Hàn kết hôn.”

Hàm Phi trượt tay làm rơi chiếc cốc cafe vung vãi một khoảng tiếng bén nhọn của thủy tinh rơi xuống nền đất đủ nói lên sự mất bình tĩnh của Hàm Phi lúc này. Hai năm rưỡi cô như một con ngốc vì anh vì con anh lao mình vào biển lửa vậy mà bây giờ thứ cô nhận lại là cái gì.

Cô không tin nhất định có chuyện gì mà cô không biết nhất định Hàm Phi phải hỏi anh rốt cuộc anh coi cô là gì? Hàm Phi chưa kịp đi Lương hải đã đến gặp cô.

“Rốt cuộc là có chuyện gì anh mau nói đi.” Hàm Phi sốt ruột hỏi Lương Hải.

“Tôn Thất còn sống nhưng mất trí nhớ Hàn Như gặp anh ở một nơi hẻo lánh khi đang đi quay, Tôn Thất vừa gặp đã gọi tên cô ấy nhận định cô ấy là người anh ta yêu, Hàn Như rời đi anh ta sẽ phát bệnh vì vậy cô ấy quyết định sẽ ở bên Tôn Thất.”

Lương Hải nhắc tới lại cảm thấy khó chịu mặc dù Hàn Như nói chỉ là đóng kịch nhưng biết bao giờ anh ta mới có thể khỏe lại.

Hàm Phi đau đớn chính mình như một con ngốc vì anh ta mà bán mạng vì anh ta mà mất đi đứa con chưa kịp chào đời vậy mà trong tim Tôn Thất chưa từng có cô, lần này cô đã triệt để sáng mắt rồi cứ ôm mãi một đống lửa thì người chết cháy chỉ có thể là cô thôi.

Về Nam Phi sớm hơn dự kiến Hàm Phi dấu nỗi buồn vào trong đưa cả nhà đi du lịch Châu Âu.

Cherry và Suri vui vẻ kéo tay Hàm Phi đi khắp nơi thăm thú bố mẹ Jon cũng đã có tuổi suốt chuyến đi chỉ ngồi một chỗ, hoạc ở trong nhà đọc sách.

Kỳ nghỉ kết thúc Hàm Phi cố gắng lấy lại cân bằng trong cuộc sống cố gắng lãng quên Tôn Thất, thời gian này cô có xu hướng nghiện thuốc khá nặng mỗi lần nghĩ đến Tôn Thất cô đều phải hút vài điếu để lấy lại bình tĩnh.

Về Mỹ được một thời gian ngắn thì nhận được tin Hàm Phi cùng với Tôn Thất chuyển công ty về Mỹ, cô chỉ nhàn nhạt gật đầu không lên tiếng Tam Thái từ ngày biết biết tin Tôn Thất còn sống liền xin Hàm Phi nghỉ việc cậu ấy nợ Tôn Thất ân tình lên muốn quay về làm cho Tôn Thất.

Suri nhạy cảm hơn Cherry cô bé luôn quan sát những người xung quanh nhìn Hàm Phi thẫn thờ nhóc con liền chạy lại ôm Hàm Phi. “Mẹ đừng buồn có được không, con mãi cần mẹ.”

“Suri mẹ không sao chỉ là mẹ đang ốm thôi chỉ cần con ngoan lúc nào mẹ cũng vui vẻ.”