Truy Kích Hung Án

Quyển 2 - Chương 79: Tủ đông




Lâm Phi Ca bỏ đi trước trên thực tế không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, có thể vì mấy ngày nay cô ấy tự do làm việc bên ngoài, không có giúp đỡ gì cho vụ án, cho nên đối với mọi người, có hay không có cô ấy đều như vậy, thậm chí cô ấy không ở đây càng khiến mọi người cảm thấy an tĩnh.

Phương Viên vừa bận công việc của mình, vừa không nhịn được mà nghĩ, như Lâm Phi Ca trở thành người không cần thiết, thật ra cũng không có gì đáng để ngưỡng mộ.

Mọi người bận rộn tới đêm khuya, sau đó như thường lệ, mỗi người tự tìm góc ngủ một lát, lấy lại tinh thần để hôm sau tiếp tục. Không biết có phải vụ án vừa có bước ngoặc hay không, Phương Viên vô cùng hưng phấn, nằm trên giường không thể ngủ được, trong đầu cứ nghĩ tới vụ án, hơn nữa không ngừng lặp lại lời nhắc của Đới Húc - chú ý chi tiết. Nói về vụ án này, chi tiết cần chú ý quá nhiều, hơn nữa càng vào thời điểm quan trọng như bây giờ, chi tiết trở nên đặc biệt quan trọng, có lẽ chỉ cần một phân đoạn có thể khiến cả quá trình thay đổi toàn bộ phương hướng. Phương Viên nhắm mắt, nhớ lại toàn bộ diễn tiến, thời điểm nửa tỉnh nửa mê, trong đầu đột nhiên lóe lên suy nghĩ, lập tức đánh tan cơn buồn ngủ. Cô cẩn thận xuống giường, miễn cho Cố Tiểu Phàm nằm bên cạnh thức giấc, mang giày, khoác áo, rón rén chuồn khỏi phòng trực ban, quay lại văn phòng, không ngờ vừa vào văn phòng, cô phát hiện còn một người nữa ở đây.

"Sao em không đi ngủ? Còn chạy về đây?" Đới Húc quay lại văn phòng sớm hơn một bước, hiện đang ngồi trước máy tính không biết đang tìm đọc cái gì, thấy Phương Viên tới, kinh ngạc hỏi.

"Em bỗng nhiên nghĩ tới một việc." Phương Viên cũng không ngờ Đới Húc không nghỉ ngơi, có điều cô vẫn muốn nói ra suy nghĩ của mình với Đới Húc, "Chúng ta không phải từng nói thi thể Hoàng Tiểu Hồng không trải qua quá trình ướp lạnh sao? Có lẽ bởi vì hung thủ không có điều kiện thực thi, cho nên vừa em nghĩ, nếu điều tra những chỗ sửa chữa hoặc buôn bán tủ lạnh cũ liệu có thể tìm được chút dấu vết để lại hay không? Dù sao để chứa một thi thể, tủ lạnh hoặc tủ đông cũng không thể quá nhỏ, nếu chúng ta tập trung điều tra những thiết bị làm lạnh có dung tích lớn hẳn sẽ không quá khó."

Đới Húc nghe Phương Viên nói hết, sau đó cười vẫy tay, ý bảo cô tới trước mặt, chỉ vào màn hình. Phương Viên vội chạy qua xem, cũng cười, thì ra Đới Húc đang xem các trang web chuyên bán đồ điện gia dụng cũ.

"Tôi cũng vừa có suy nghĩ này nên không ngủ được, về văn phòng muốn tra một chút, không ngờ em cũng giống vậy." Đối với việc lần này hai người có cùng ý tưởng Đới Húc rất vui, "Đúng như em nói, dung tích thiết bị làm lạnh không thể quá nhỏ, cho nên nếu vận chuyển xa là điều không thực thi, cho nên trên cơ bản chỉ cần tìm trong thành phố là được, có điều điểm đáng chú ý là cho dù là sửa chữa hay mua bán, hung thủ vì bảo vệ mình, rất có khả năng sẽ không để lại tên và số điện thoại thật, nếu em đã không buồn ngủ, vậy hai chúng ta cùng tìm, hiệu suất cung cao hơ một chút, chỉ cần để ý quá trình, không cần chú ý tên họ hay số điện thoại."

Phương Viên gật đầu, vội ngồi vào máy tính khác, chuyên chú tìm kiếm, rất nhanh cô phát hiện suy nghĩ này tuy rằng đúng nhưng lại tồn tại một vấn đề khác, đó chính là người bình thường nếu muốn đưa tin bán lại đồ gia dụng đều sẽ để lại tên họ và di động, chờ người muốn mua chủ động liên lạc với mình, người mua chưa chắc đã để lại cách liên lạc, như vậy cho dù có thể tìm thấy tin quảng cáo cũng chưa chắc xác nhận được thân phận người mua. Cô nói thắc mắc này cho Đới Húc, Đới Húc không quá lo lắng về vấn đề này.

"Đây chỉ là một phương hướng, có đi tới đích hay không vẫn còn khó nói, vì thế hiện tại chúng ta chỉ thu thập manh mối và loại trừ, có thể tìm thấy hay không không thể ép buộc." Anh đi rót hai ly cà phê, một ly đặt trên bàn Phương Viên, một tay cầm chặt trong tay, vừa thổi vừa nói, "Trước đây chúng ta cũng đã nói, chúng ta không thể chắc chắn kết luận hung thủ không ướp lạnh thi thể Hoàng Tiểu Hồng, vì thế vấn đề tủ lạnh bị bán đi hoặc hỏng mà đưa đi sửa, thậm chí khả năng hung thủ dọn khỏi nhà cũ của mình mà không có điều kiện ướp lạnh thi thể chỉ là một khả năng. Hiện tại, công việc của chúng ta là loại trừ, loại trừ một khả năng cũng tính có thu hoạch, việc xác định mục tiêu, ngoại trừ nỗ lực còn phải nhờ vào chút may mắn. Đợi trời sáng, tới giờ hành chính, tôi sẽ gọi điện tới mấy chỗ sửa chữa điện gia dụng, hỏi xem gần đây có ai sửa tủ đông loại lớn hay không, ngoại trừ các siêu thị hay các hộ kinh doanh, dù sao tỷ lệ điện gia dụng có dung tích lớn đưa đi sửa rất ít, nếu thật sự có, nói không chừng nhân viên ít nhiều sẽ có ấn tượng. Em không cần quá lo lắng."

Phương Viên bị Đới Húc nói trúng lo lắng trong lòng, hơn nữa nghe anh giải thích, tâm trạng cũng thả lỏng một chút, cảm ơn anh, sau đó vừa uống cà phê vừa tiếp tục tìm. Làm việc khoảng một tiếng, trong đầu Phương Viên bỗng lóe lên một suy nghĩ, cô do dự nhìn Đới Húc, thấy anh đang chăm chú nhìn vào màn hình, không tiện lên tiếng quấy rầy anh, nghĩ đến sự cổ vũ của anh dành cho mình, cô liền theo suy đoán kia, tìm mấy từ quan trọng trên trang web, thế mà thật sự có kết quả.

"Tiền bối, anh xem cái này." Phát hiện mới làm Phương Viên vô cùng phấn chấn. Cô vội hỏi Đới Húc, bảo anh xem trang quảng cáo mình vừa tìm, "Ở đây có tin cho thuê tủ đông."

"Cho thuê tủ đông? Có gì đặc biệt?" Đới Húc vừa qua đây vừa hỏi.

Phương Viên nhường chỗ cho anh để tiện đọc, bản thân đứng bên cạnh bày tỏ suy nghĩ của mình: "Là thế này. Khi nãy em bỗng nhiên nhớ tới một câu của anh, anh nói tỷ lệ mang đi sửa điện gia dụng cá nhân có dung tích lớn khá thấp, còn nữa, hung thủ không thể ướp lạnh thi thể Hoàng Tiểu Hồng có khả năng vì chuyển nhà. Em tìm kiếm nãy giờ nhưng không tìm thấy tin quảng cáo có giá trì, bỗng nhiên nhớ tới hai chi tiết này, sau đó có một suy nghĩ, nếu hung thủ không phải trả nhà cho thuê, mà trả tủ lạnh thì sao? Lỡ như tủ đông hay tủ lạnh kia bị hung thủ thêu?"

"Suy nghĩ này của em rất táo bạo, nhưng không phải không có khả năng." Đới Húc rất hứng thú với suy đoán của Phương Viên, "Thuê một cái, chi phí sẽ thấp hơn mua để trong nhà, đặc biệt là người như hung thủ không phải mua để sử dụng, mà có mục đích khác."

"Đúng vậy, anh xem quảng cáo này đi, bên trên có ghi cho thuê dài hạn hoặc ngắn hạn, vì thế em nghĩ tới một khả năng, liệu có phải sau khi hung thủ giết hại Trương Ức Dao, hung thủ đi thuê tủ đông, kết quả đến thời hạn phải trả, nhưng với 'tác phẩm' Trương Ức Dao này hắn không hài lòng, vì thế mới ra tay với Hoàng Tiểu Hồng, sau đó vì nhiều nguyên nhân hắn không thể thuê tủ lạnh khác, nên mới tạo ra hiện trường mà chúng ta thấy." Phương Viên nói.

"Làm tốt lắm, em tập hợp cách liên lạc với chỗ cho thuê tủ đông, tôi phụ trách những chỗ sửa chữa thiết bị điện gia dụng, tranh thủ thời gian làm nhanh, chờ tới giờ hành chính sáng mai, chúng ta có thể liên lạc với họ, xác nhận xem đâu là con đường đúng!" Đới Húc vui mừng gật đầu.

Phương Viên được cổ vũ, cảm thấy lòng tin tăng lên rất nhiều.

Hai người chia nhau làm việc gần một giờ, Đới Húc buông công việc xuống trước, khuyên Phương Viên đi ngủ một chút, Phương Viên còn luyến tiếc công việc, nhưng không chịu nổi thái độ quyết liệt của Đới Húc trong vấn đề này, cô chỉ có thể nghe lời quay về phòng trực, rón rén lên giường, đắp chăn nhắm mắt lại, cũng may Cố Tiểu Phàm ngủ rất sâu, không bị đánh thức.

Sáng sớm hôm sau, Mã Khải và Chung Hàn đều đã thức, mấy người họ cùng nhau ra ngoài ăn sáng, trên đường Đới Húc nhắc đến phát hiện mới của Phương Viên, Chung Hàn khen ngợi, Cố Tiểu Phàm càng không bủn xỉn khích lệ Phương Viên, nói cô còn chưa chính thức tham gia công tác đã cẩn thận tỉ mỉ như vậy, nghĩ đến mấy năm mơ mơ màng màng kia, Cố Tiểu Phàm cảm thấy cuộc sống quá lãng phí.

Phương Viên được họ khen đến ngại ngùng, chỉ có thể khiêm tốn vài câu. Mã Khải hơi hụt hẫng, liên tục oán trách nhìn Đới Húc, tối qua không chịu gọi cậu, ảnh hưởng tới sự thể hiện của cậu, có điều cậu là người không để bụng, rất nhanh đã quên hết chuyện này.

Ăn xong về Cục Công An, lúc này nhân lực nhiều, bọn họ phân công công việc, tiếp tục sàng lọc hồ sơ giám sát. Sáng sớm Lâm Phi Ca đã tới văn phòng, Chung Hàn không thèm nhìn một cái, ngay cả Cố Tiểu Phàm ngày thường thân thiện lần này vì thái độ của Lâm Phi Ca mà cũng coi như cô ấy không ở đây, tiếp tục vùi đầu vào làm việc. Đới Húc vẫn hòa đồng như không có việc gì, chào hỏi Lâm Phi Ca rồi không chút khách khí chia cho cô một đống công việc.

Lâm Phi Ca không ngờ nhiều người như vậy làm việc suốt đêm còn chưa xong, tuy không muốn nhưng cũng hết cách, đội hình sự là nơi cô thực tập, kỳ thực tập còn chưa kết thúc, hiện tại còn là giờ làm việc, nhiệm vụ Đới Húc giao cô không thể từ chối, vì thế chỉ có thể bắt tay vào làm việc.

Tới khoảng mười giờ, Phương Viên đã tìm được một nơi cho thuê tủ đông đáng nghi, chủ tiệm nói mình đúng là từng cho thuê cái tủ đông tương tự, tủ đông không quá lớn, là cái nhỏ nhất trong tiệm, vì dung tích chỉ có 200 lít nên ngày thường ít ai thuê. Khi ấy ông chủ còn hỏi đối phương thuê để làm người gì, người kia chỉ vứt lại một chữ "Dùng", không nói gì thêm. Chủ tiệm bảo chỉ cần để lại tiền cọc, sau đó tiệm sẽ chuyển hàng đến tận nhà, đối phương không chịu, đây cũng là khách hàng kỳ lạ đầu tiên ông chủ gặp.

Phương Viên dò hỏi vẻ bề ngoài của người thuê tủ đông, ông chủ nói mình không nhớ rõ, có điều có làm giấy đăng ký, hẳn sẽ tra ra được. Ông chủ nói chỉ nhớ khi đến tên đàn ông kia đeo kính râm, mặc áo khoác để cổ dựng thẳng, lúc ấy trời bên ngoài mây mù nên không nhìn rõ, thời điểm nói chuyện hắn nói rất ngắn gọn, không có gì quá ấn tượng. Phương Viên lại hỏi sau khi trả tủ đông hắn có tới thuê nữa không, câu trả lời nhận được là không có, cô liền bảo ông chủ tạm thời đừng động vào cái tủ kia, chờ bọn họ qua kiểm tra. Ông chủ biết Phương Viên là cảnh sát, nghe cô nói vậy liền thấy căng thẳng, vội vàng đồng ý.

Phương Viên báo cáo chuyện này với Đới Húc, Đới Húc lập tức thông báo cho đội kỹ thuật và pháp y, Chung Hàn và Cố Tiểu Phàm dẫn theo Mã Khải và Lâm Phi Ca tiếp tục kiểm tra video giám sát, Đới Húc dẫn theo Phương Viên cùng nhân viên kỹ thuật tới tiệm đồ điện kia kiểm tra tủ đông