Trương Tiêu Phan Tu Tiên Lộ

Chương 9: Bán Ngọc Thanh cảnh cửu trọng




Trong hành trình di chuyển tới Thiên La bí cảnh, Trương Tiêu Phan cũng tranh thủ đi ngắt linh dược. Lúc này hắn đang đi tới khu vực có nhiều linh khí, rất thích hợp cho các loại linh dược sinh trưởng.

Dọc theo đường di chuyển, hắn gặp phải một vài chỉ yêu thú chủ yếu là nhất phẩm trung giai yêu thú tương đương với nhân loại tu sĩ Ngọc Thanh cảnh trung kỳ, thậm chí hắn còn bắt gặp được một chỉ nhất giai thượng phẩm yêu thú. Nhưng hắn đều giải quyết hết bọn chúng, vì thế hắn đã kiếm được vài viên nhất giai yêu hạch trung phẩm và một viên nhất giai yêu hạch thượng phẩm.

Không lâu sau hắn đi tới một cái vách núi, trên vách núi đá che kín màu xanh lục dây leo còn dưới vách núi có một cái dây leo giăng kín khắp nơi. Chắc hẳn xung quanh khu vực đó là nơi có nồng độ linh khí rất nồng đậm.

Hắn lập tức đảo mắt ở khu vực nơi dây leo giăng kín khắp nơi, cuối cùng hắn dừng lại ở trên thân của một loại linh dược màu xanh lam đậm cao hơn một mét, nhưng vì tọa lạc ở trong khu vực đầy dây leo giăng kín cho nên loại linh dược đó không đủ linh khí để phát triển. Chính vì linh dược đó không đủ linh khí để phát triển cho nên mùi hương nó dễ dàng hấp dẫn các yêu thú đến, nó chính là Hồi Linh Thảo; dược liệu quan trọng để luyện chế nhất giai đan dược Hồi Linh Đan, công dụng là giúp linh lực của tu sĩ nhanh chóng được phục hồi nhưng chỉ có tác dụng đối với tu sĩ Ngọc Thanh và Linh Tuyền, Trúc Cơ tu sĩ trở lên không có tác dụng mà Trúc Cơ tu sĩ trở lên muốn dùng đan dược để khôi phục năng lượng trong cơ thể bị tiêu hao thì nên sử dụng Hồi Nguyên Đan là phiên bản cao cấp của Hồi Linh Đan.

Trương Tiêu Phan nhìn mọi thứ xung quanh để xem có khí tức của yêu thú nào ở gần nơi này không, nhưng không có phát hiện ra được gì cho nên Trương Tiêu Phan di chuyển tới vị trí mà cây linh được Hồi Linh Thảo đang tọa lạc.

Theo khoảng cách kéo vào, Trương Tiêu Phan trong lòng cảm thấy một cỗ nguy hiểm đang ập đến bản thân hắn liền lập tức dừng lại, sau đó đối với bản thân mình thi triển “Ngự Phong Thuật” chạy trốn khỏi chỗ có cỗ nguy hiểm ập đến đó.

...

“Oanh”

Trương Tiêu Phan xuất hiện ở vị trí mới sau khi thi triển “Ngự Phong Thuật” để chạy trốn khỏi chỗ có cỗ nguy hiểm ập đến, vị trí mới này cách chỗ mới khoảng mười mét. Hắn vừa dừng việc thi triển “Ngự Phong Thuật”, quay mặt về phía vách núi và nhìn thấy một sự việc đó là từ trên vách núi có một chỉ yêu thú to lớn nhảy xuống mặt đất đúng chỗ vị trí đứng lúc trước của hắn, có tác động một lực mạnh làm cho vị trí đứng lúc trước của hắn biến dạng từ một chỗ bằng phẳng thành một cái hố tương đối to.

Còn chỉ yêu thú làm việc vừa rồi đó là một chỉ gấu đen trưởng thành loại yêu thú, cao khoảng năm mét, toàn thân của nó được bao phủ bởi một lớp lông dày màu đen. Loại yêu thú này có tên là Địa Hắc Hùng, thổ hệ yêu thú chuyên về mảng phòng ngự, để hạ được nó thì tu sĩ sẽ tốn khá nhiều linh lực, sử dụng nhiều loại pháp khí, tấn công liên tục không để cho Địa Hắc Hùng nghỉ ngơi mới có thể hạ được nó trong trường hợp tu sĩ bắt gặp nó. Thực lực của chỉ yêu thú Địa Hắc Hùng mà Trương Tiêu Phan bắt gặp lần này ở cấp bậc nhị giai tương ứng nhân loại tu sĩ Linh Tuyền cảnh.

Trương Tiêu Phan ngay lập tức thi triển “Thiên Nhãn Thuật” để nhìn thực lực của chỉ Địa Hắc Hùng mà hắn bắt gặp được, rất nhanh hắn liền biết được thực lực cụ thể của chỉ Địa Hắc Hùng này, sau đó hắn dừng việc thi triển “Thiên Nhãn Thuật” rồi thì thào nói: “Chỉ Địa Hắc Hùng mà mình bắt gặp này thực lực ở nhị giai hậu kỳ đỉnh, tương ứng với nhân loại tu sĩ Linh Tuyền cảnh đỉnh phong, gần đạt tới tam giai cấp bậc. Thực lực của mình hiện giờ không thể cùng nó đối đầu được, đành phải từ bỏ gốc Hồi Linh Thảo này thôi.”

Trương Tiêu Phan thì thào xong liền xoay người rời khỏi khu vực núi đó, đi tới Thiên La bí cảnh theo con đường di chuyển khác. Chừng nửa khắc sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài khu vực núi đó, hắn ngồi nghỉ một lúc khoảng một khắc rồi đứng dậy tiếp tục lên đường hướng về phía Thiên La bí cảnh.

Có lẽ con đường di chuyển tới Thiên La bí cảnh lần này của hắn tương đối xa, vì trong tay hắn hiện giờ không có lấy một chỉ phi hành yêu thú nào, hắn cũng có thể ngự khí phi hành tới Thiên La bí cảnh nhưng chỉ khi nào hắn rời khỏi Thiên Vân sơn mạch thì hắn mới có thể ngự khí phi hành tới Thiên La bí cảnh, do hắn sợ bọn phi hành yêu thú ở trong Thiên Vân sơn mạch tập kích khi hắn ngự khí phi hành ở trên bầu trời Thiên Vân sơn mạch.

...

Vài tiếng sau trời bắt đầu tối dần, Trương Tiêu Phan lúc này đang tiến hành ngắt lấy vài gốc Hồi Linh Thảo trăm năm, không lâu sau hắn ngắt được bẩy gốc Hồi Linh Thảo trăm năm và để nó vào trong một cái hộp ngọc tương đối to sau đó hắn cất hộp ngọc vào trong nhẫn trữ vật của hắn rồi hắn đi tìm kiếm một sơn động nào đó để nghỉ ngơi sau một ngày vất vả di chuyển ở trong Thiên Vân sơn mạch với mục tiêu cao nhất là đi tới Thiên La bí cảnh.

Chừng một khắc sau, Trương Tiêu Phan tìm được một cái sơn động, hắn liền đi vào bên trong sơn động đó và rất nhanh hắn xuất hiện ở bên trong sơn động đó. Sau khi xuất hiện ở bên trong sơn động này, Trương Tiêu Phan tiến hành kiểm tra một hồi sơn động rồi đi tới cửa sơn động dùng một tảng đá lớn đóng cửa sơn động, sau đó hắn đi tới một chỗ tương đối bằng phẳng gần một chiếc tảng đá tương đối lớn rồi từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một cái đệm hương bồ đặt ở trên mặt đất, nhanh chóng ngồi xuống cái đệm hương bồ đó.

Hắn sau khi ngồi yên ở trên đệm hương bồ mà hắn vừa lấy ra thì hắn liền từ trong nhẫn trữ vật của mình lấy ra một viên Dạ Minh Châu tương đối lớn đặt ở tảng đá bên cạnh chỗ hắn, sau đó hắn lấy mười hai túi trữ vật mà hắn lục lọi ở trên thân của mười hai vị tu sĩ bị vẫn lạc ra khỏi nhẫn trữ vật của mình. Hắn để mười hai cái túi trữ vật đó lên trên tảng đá, sau đó hắn lần lượt xem các đồ vật bên trong của từng cái túi trữ vật vô chủ này.

Một canh giờ kiểm tra liên tục, cuối cùng Trương Tiêu Phan kiểm tra xong đồ vật bên trong mười hai cái túi trữ vật vô chủ sau khi chủ nhân cũ của chúng vẫn lạc.

Có tất cả mười bộ nữ tử y phục nội y đều có; về linh thạch thì có hai trăm viên trung phẩm linh thạch, một ngàn viên hạ phẩm linh thạch, năm mươi viên thượng phẩm linh thạch, hai chục viên cực phẩm linh thạch, tổng cộng có một ngàn hai trăm bẩy mươi viên linh thạch các loại; về pháp khí thì có sáu cái nhất giai hạ phẩm, bẩy cái nhất giai trung phẩm, năm cái nhất giai thượng phẩm, hai cái nhất giai cực phẩm và một cái nhị giai trung phẩm; về đan dược thì có bốn mươi viên Tụ Linh Đan, hai mươi viên Giải Độc Đan, ba mươi viên Tụ Nguyên Đan, năm chục viên Hồi Khí Đan và Chữa Thương Bột Phấn Đan có năm chục lọ. Về công pháp, vũ kỹ thì có một cuốn Liễm Tức Vạn Hư Thuật, Đan Đạo Chân Quyết một quyển, Thiên Cang Kiếm Quyết một cuốn, Thanh Mộc Chân Kinh một cuốn và Long Thương Thần Kích một cuốn.

“Chỉ trong một đêm bản thân mình có một ngày thu hoạch phong phú. Rất tiếc trong mười hai cái túi trữ vật này không có một loại linh dược nào.” Trương Tiêu Phan thầm nghĩ sau khi hắn kiểm kê xong toàn bộ đồ vật bên trong mười hai cái túi trữ vật vô chủ.

Trương Tiêu Phan thầm nghĩ xong liền giữ lại chục viên Tụ Linh Đan ở trước mặt mình, sau đó hắn cất các vật phẩm khách vào trong hệ thống kho chứa đồ. Hắn sau khi cất xong các đồ vật vào trong hệ thống kho chứa đồ, thì hắn liền sử dụng một viên Tụ Linh Đan sau đó hắn tiến hành nâng cao thực lực tu sĩ của mình lên.

Tụ Linh Đan vào trong cơ thể của Trương Tiêu Phan liền nhanh chóng tan đi, dược lực của viên Tụ Linh Đan này nhanh chóng vào huyệt khí hải của hắn, chảy vào trong linh nguyên điền ở trong huyệt khí hải rồi cùng với số linh lực ở trong linh nguyên điền đánh vào bình chướng cảnh giới mà Trương Tiêu Phan gặp phải.

Hai canh giờ thời gian nhanh chóng trôi đi, lúc này đã vào nửa đêm gần sang ngày mới rồi, nhưng Trương Tiêu Phan vẫn dốc hết sức lực của mình đột phá Ngọc Thanh cảnh cửu trọng, mồ hôi xuất hiện rất nhiều ở trên khuôn mặt anh tuấn của một thiếu niên mười ba tuổi, cho thấy Trương Tiêu Phan hiện đang gặp khó khăn trong việc đột phá Ngọc Thanh cảnh cửu trọng.

Ở trong một không gian lạ, có một người đàn ông thần bí nhìn Trương Tiêu Phan đang cố gắng đột phá Ngọc Thanh cảnh cửu trọng, liền nở nụ cười nhẹ sau đó quay sang nói với người đàn ông mặc đạo bào cao cấp màu tím: “Đạo hữu hãy nhìn người mà đạo hữu kỳ vọng đi. Cậu ta đang gặp khó khăn trong việc nâng cao thực lực tu sĩ của chính mình. Chẳng phải cậu ta là khí vận chi tử của cả map vũ trụ đó, đồng thời là thiên tuyển chi nhân của cả map vũ trụ đó sao? Nhìn cậu ta dốc hết sức đột phá cảnh giới mà vẫn không đột phá được trông thật đáng thương đó.”

“Thiên Hùng, ta biết ngươi định giúp đỡ cậu ta trong lần đối phó khó khăn này. Nhưng ngươi yên tâm, cậu ta thậm chí còn vượt qua được tẩu hỏa nhập ma thì chút khó khăn đó không làm khó được cậu ta đâu. Nếu khó khăn trước mắt mà cậu ta không vượt qua được, thì sau này cậu ta nhất định không dám đối mặt với những nguy hiểm đến tính mạng của mình, cứ suốt ngày ỷ lại vào hệ thống mà ta tạo ra cho cậu ta.” Người đàn ông mặc đạo bào cao cấp màu tím nghe người thanh niên nói vậy liền cất tiếng nói.

“Thương Mạnh tiền bối nói đúng. Cậu ta nếu ỷ lại nhiều vào hệ thống khéo lại làm cậu ta không có ý chí cố gắng vươn lên. Mục đích khiến cho Thương Mạnh tiền bối chế tạo ra một cái hệ thống thần khí cao cấp và tặng cho cậu ta là gì vậy?” Người thanh niên tên là Thiên Hùng nghe được lời nói của người đàn ông mặc đạo bào cao cấp màu tím, liền chuyển sang cung kính nói với người đàn ông đó mà không phải dùng giọng điệu trước để nói với người đàn ông đó.

“Mục đích sao? Rất đơn giản, đó là trợ giúp cậu ta trở thành cường giả mạnh nhất map vũ trụ đó, để khi cậu ta trở thành cường giả mạnh nhất map vũ trụ đó thì cậu ta phải có nghĩa vụ không để cho các thế lực ngoài map vũ trụ đó xâm chiếm map vũ trụ đó, đồng thời phải làm cho toàn bộ tu luyện giả của map vũ trụ đó đoàn kết, trở thành một tập thể thống nhất.” Người đàn ông mặc đạo bào màu tím tên là Thương Mạnh, nghe được một trong những vị cường giả khác mà mình quen biết nói liền cất tiếng nói.

Thiên Hùng nghe xong Thương Mạnh tiền bối nói liền cất tiếng nói: “Đây là nguyên nhân làm cho người tạo ra một cái thần khí cao cấp hệ thống để tặng cho cậu ta. Có lẽ thân phận thực sự của cậu ta chắc tiền bối là người nắm rõ nhất phải không, cho dù phụ mẫu đời này của cậu ta là cha mẹ đẻ của cậu ta cũng không biết được thân phận thực sự của con trai mình.”

Thương Mạnh nghe xong Thiên Hùng nói liền không có nói gì, chỉ nhìn Trương Tiêu Phan đang đột phá Ngọc Thanh cảnh cửu trọng một lúc rồi Thương Mạnh quay đi làm nhiệm vụ của mình. Còn Thiên Hùng thấy Thương Mạnh tiền bối đi làm nhiệm vụ liền rời khỏi không gian của Thương Mạnh tiền bối, quay trở về không gian của bản thân mình, đợi khi Thiên Hùng quay trở lại không gian của mình liền phân phó cho các thân tín của mình, rồi đi làm nhiệm vụ của mình. Chỉ tiếc Trương Tiêu Phan không nghe được cuộc nói chuyện của hai vị cường giả tu luyện giả mạnh nhất chư thiên vũ trụ, do thực lực không cao với lại địa điểm diễn ra cuộc nói chuyện đó cách rất xa thế giới hiện giờ mà Trương Tiêu Phan đang làm một vị cư dân đồng thời là một vị tu luyện giả ở thế giới đó, cho nên Trương Tiêu Phan không biết cái hệ thống của mình ở kiếp này là sản phẩm do một vị cường giả gọi là Thương Mạnh tạo ra.

...

Ngày hôm sau, cuối giờ tý đầu giờ sửu Trương Tiêu Phan dừng việc tu luyện sau một thời gian tu luyện dài mà thực lực tu sĩ của mình không tiến vào Ngọc Thanh cảnh cửu trọng. Trương Tiêu Phan ổn định xong thực lực của mình, liền thu hồi công pháp mà mình đang tu luyện, sau đó hắn thì thào nói: “Trải qua hơn tám tiếng tu luyện liên tục, mà thực lực tu sĩ của mình không vượt qua được Ngọc Thanh cảnh cửu trọng, chỉ dừng lại ở bán Ngọc Thanh cảnh cửu trọng.”