Trương Tiêu Phan rời khỏi nhà của mình hướng đến Thiên La bí cảnh sau khi hắn chuẩn bị xong vật phẩm. Hắn đương nhiên không biết cuộc nói chuyện giữa mẫu thân hắn và phụ thân hắn, cũng không biết thân phận to lớn của bản thân hắn.
Khi Trương Tiêu Phan vừa ra khỏi nhà thì cũng là lúc phụ mẫu Trương Tiêu Phan rời đi. Không biết khi nào Trương Tiêu Phan mới gặp lại phụ mẫu của mình, hãy để cho thời gian trả lời, còn bây giờ Trương Tiêu Phan đang đi về phía địa điểm của Thiên La bí cảnh ở trong Giao Châu.
...
Tiên Duyên thành là Vân Việt Quốc Giao Châu phía nam một toà thành trì, đồng thời là một toà đặc thù thành bởi Tiên Duyên thành là nơi tu sĩ và thế tục giới ở lẫn lộn. Tiên Duyên thành diện tích tương đối lớn, có một con sông chảy qua Tiên Duyên thành, chia Tiên Duyên thành làm hai khu vực riêng đó là Đông Tiên Duyên thành và Tây Tiên Duyên thành.
Lúc này Trương Tiêu Phan đang hoà vào dòng người đi tới cửa thành phía Đông của Đông Tiên Duyên thành, sau ba ngày di chuyển. Trương Tiêu Phan sau khi rời khỏi quê nhà của mình là Vân Nguyên trấn liền tiến hành thay đổi y phục đồng thời đeo lên mặt nạ màu đen có tác dụng che dấu gương mặt thật của người sử dụng, khi hắn thay xong y phục thì hắn mới lên đường đi tới Thiên La bí cảnh.
Không lâu sau Trương Tiêu Phan xuất hiện ở cửa thành của Tiên Duyên thành, hắn đưa cho hộ vệ một viên hạ phẩm linh thạch rồi đi vào bên trong thành, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên trong Tiên Duyên thành. Vừa vào bên trong thành, hắn nhìn thấy nhiều tu sĩ cùng với phàm nhân đi ở trên một con đường, hai bên đường đều là các cửa hàng; hắn cảm nhận được nồng độ linh khí của Tiên Duyên thành còn cao hơn so với bên ngoài, vì vậy hắn đoán Tiên Duyên thành chắc chắn có một toà trận pháp Tụ Linh Trận cấp bậc khoảng ngũ cấp.
Hắn sau đó tiến hành di chuyển ở trên đường cái của Tiên Duyên thành, vừa đi vừa nhìn hai bên đường dãy cửa hàng.
Hắn đi chưa được bao lâu thì hắn bị chặn đường, mà người chặn đường hắn chính là một phàm nhân nam trạc tuổi như hắn, ngoại hình sáng sủa, đôi mắt to long lành màu nâu, trên người thì khoác lấy một bộ y phục màu nâu cũ. Hắn nhìn trước mặt mình vị nam thiếu niên này một hồi, sau đó cất tiếng nói: “Ngươi chắn đường đi của ta là có chuyện gì vậy?”
Vị nam thiếu niên này nghe Trương Tiêu Phan nói như vậy liền cung kính nói: “Thưa tiên sư, tiểu nhân chỉ là mời tiên sư mua cho tiểu nhân một cái ngọc đồng thôi.”
“Vậy ngươi lấy ra cho ta xem đi.” Trương Tiêu Phan sau khi có được câu trả lời liền cất tiếng nói với vị nam thiếu niên này.
Vị nam thiếu niên từ trong một cái túi lấy ra một khối ngọc thạch màu trắng, đưa cho Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan nhận lấy màu trắng ngọc thạch, dùng thần thức xem bên trong ngọc thạch, không lâu sau hắn đã xem xong nội dung bên trong ngọc thạch màu trắng này; hắn thấy bên trong màu trắng ngọc thạch là bản đồ chi tiết của Tien Duyên thành, ngoài ra còn có một số thông tin như Thiên La bí cảnh thông tin cùng với địa điểm cụ thể của Thiên La bí cảnh,...Hắn cất màu trắng ngọc thạch này vào trong túi trữ vật của hắn sau đó từ trong túi lấy ra chục viên hạ phẩm linh thạch đưa cho vị nam thiếu niên này rồi hắn tiếp tục di chuyển ở trên đường cái của Tiên Duyên thành.
Độ nửa tiếng sau, Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài một cái cửa hàng gọi là Vạn Bảo Các, hắn ngay sau đó bước vào bên trong Vạn Bảo Các.
Trương Tiêu Phan sau khi xuất hiện kết bên trong Vạn Bảo Các liền phát hiện không gian bên trong rộng hơn rất nhiều so với bên ngoài, diện tích đủ khả năng đồng thời chứa đựng một trăm người mà không cảm thấy chật, có một đám quầy hàng hình đại môn được làm từ một loại linh mộc quý mà ở phía trong quầy hàng có bảy đến tám vị tiểu nhị trong đó có vài tiểu nhị tiếp khách.
Trương Tiêu Phan đi tới trước mặt một quầy hàng, một vị hoàng sam tiểu nhị có thực lực ở Ngọc Thanh cảnh thất trọng đi tới trước mặt Trương Tiêu Phan rồi cất tiếng nói: “Xin hỏi quý khách có cần tiểu nhân giới thiệu các đồ vật mà Vạn Bảo Các trưng bày không?”
“Không cần đâu. Ta muốn mua một số đồ vật sau, ngươi nghe cho rõ.” Trương Tiêu Phan nghe xong vị tiểu nhị ở trước mặt mình nói liền cất tiếng nói.
“Mời quý khách nói. Tiểu nhân xin nghe.” Vị tiểu nhị rất nhanh liền cất tiếng nói sau khi Trương Tiêu Phan dứt lời.
“Thiên Lôi Châu ba viên, năm cái Hỏa Cầu Phù, một cái Kim Cương Thuẫn, ba cái Thần Hành Phù, bốn cái Truyền Âm Phù, hai mươi viên Tích Cốc Đan, năm viên Hồi Linh Đan, chục viên Phục Hồi Đan, hai mươi lăm viên Linh Thú Đan.” Trương Tiêu Phan nói cho tiểu nhị trước mặt biết các loại đồ vật mà hắn mua.
“Quý khách xin đợi một lát, tiểu nhân lập tức đi chuẩn bị đồ cho quý khách.” Tiểu nhị nghe xong Trương Tiêu Phan nói liền cung kính nói, sau đó quay vào bên trong chuẩn bị đồ cho vị khách nhân này.
Trương Tiêu Phan trong lúc chờ đợi vị tiểu nhị tiếp đón hắn đi chuẩn bị đồ cho hắn, thì hắn đi thám thính tầng một của Vạn Bảo Các ở Tiên Duyên thành. Chừng khoảng một nén nhang sau, Trương Tiêu Phan gặp phải một lão giả mặc đạo bào màu nâu, vị lão giả đó sau khi thấy Trương Tiêu Phan liền rất vui mừng sau đó cất tiếng nói: “Không ngờ tại hạ gặp lại Trương công tử tại đây. Không biết công tử đến Vạn Bảo Các mua gì vậy?”
Trương Tiêu Phan nghe vị lão giả mặc đạo bào màu nâu nói liền biết vị lão giả này là ai, người này chính là Mạc Thiên Tước, lão giả bên cạnh Vân Diệp Nguyệt tiểu thư. Hắn nhìn Mạc Thiên Tước một hồi sau đó nói: “Bái kiến Thiên Tước tiền bối. Vãn bối đến Vạn Bảo Các mua một số đồ vật chuẩn bị cho chuyến thám hiểm ở Thiên La bí cảnh.”
“Hoá ra là vậy. Đúng rồi, công tử vẫn chưa nhận tiền của nhóm đồ vật mà công tử nhờ Vạn Bảo Các đấu giá hộ.” Mạc Thiên Tước nghe Trương Tiêu Phan nói xong liền cất tiếng nói.
Mạc Thiên Tước nói xong liền đưa cho Trương Tiêu Phan một cái nhẫn trữ vật sau đó cất tiếng nói: “Bên trong nhẫn trữ vật này là một vạn linh thạch hạ phẩm, đã trừ đi năm phần trăm phí theo quy định của Vạn Bảo Các.”
Trương Tiêu Phan nhận lấy nhẫn trữ vật, bỏ vào trong nhẫn trữ vật của mình, hàn huyên với Mạc Thiên Tước một lúc rồi quay trở lại chỗ quầy hàng mà hắn đứng lúc trước. Rất nhanh Trương Tiêu Phan quay trở lại quầy hàng đó, chờ đợi thêm một hồi thì vị tiểu nhị đó đi tới trước mặt hắn rồi đưa cho hắn một cái túi trữ vật sau đó cất tiếng nói: “Của quý khách tổng cộng hết hai nghìn ba trăm tám mươi tư viên hạ phẩm linh thạch.”
Trương Tiêu Phan thu túi trữ vật mà vị tiểu nhị đưa cho hắn vào nhẫn trữ vật của mình, sau đó lấy ra hai nghìn ba trăm tám mươi tư hạ phẩm linh thạch đưa cho vị tiểu nhị. Vị tiểu nhị kiểm tra xem đủ linh thạch chưa, sau khi thấy số linh thạch mà Trương Tiêu Phan đưa cho đủ rồi liền đối với Trương Tiêu Phan gật đầu một cái.
Trương Tiêu Phan rời khỏi Vạn Bảo Các, rất nhanh hắn xuất hiện ở bên ngoài Vạn Bảo Các. Hắn sau khi ra khỏi Vạn Bảo Các liền di chuyển về phía vị trí của Thiên La bí cảnh.