Vân Nguyên trấn, Trương gia bên trong một căn phòng có một vị tiểu thiếu niên đang ngủ. Tiểu thiếu niên này không ai khác chính là Trương Tiêu Phan, thiếu chủ của Trương gia-một trong tam đại gia tộc của Vân Nguyên trấn.
Trương Tiêu Phan phụ thân tên họ là Trương Nguyên Đam, từng là Đại Vân Tông một vị đệ tử thuộc chi mạch Trúc Nguyên Phong và là sư thúc của Điền Nguyên-Đại Vân Tông Trúc Nguyên Phong đương nhiệm thủ tọa, Trương Nguyên Đam có quen biết với đương nhiệm chưởng môn của Đại Vân Tông. Còn mẫu thân của Trương Tiêu Phan là Nguyễn Kiều Nguyệt, Tiêu Dao Tông thánh nữ là một vị cường giả tiên võ đồng tu tu luyện giả, đồng thời là một vị lục giai luyện dược sư.
Trương Tiêu Phan tỉnh dậy sau một giấc ngủ dài, ngay sau khi Trương Tiêu Phan mở mắt thì Trương Tiêu Phan nhanh chóng ngồi dậy rồi thì thào nói:”Chính mình về nhà đã được hai tuần thời gian rồi. Và đã được 12 ngày kể từ khi bản thân mình trở thành một vị võ giả, tu vi võ đạo của chính mình hiện giờ ở Tôi Thể cảnh đại viên mãn tuỳ thời có thể tiến vào Chân Võ cảnh.”
Trương Tiêu Phan sau khi thì thào xong, thì Trương Tiêu Phan lập tức xuống giường sau đó đi ra bên ngoài căn phòng của hắn ở đại gia tộc Trương gia. Rất nhanh Trương Tiêu Phan xuất hiện ở bên ngoài căn phòng của bản thân, ngay sau đó Trương Tiêu Phan di chuyển về phía cổng chính của gia tộc mình và sau khoảng một khắc đồng hồ di chuyển thì Trương Tiêu Phan đã ra được ngoài cổng chính của Trương gia. Trương Tiêu Phan sau đó cất bước di chuyển về phía “Nguyên Dược Các”. Trên đường đi tới Nguyên Dược Các, Trương Tiêu Phan suy nghĩ về những gì đã xảy ra trong suốt hai tuần sau khi hắn về tới Vân Nguyên trấn đặc biệt là trở về Trương gia và gặp mặt phụ mẫu sau năm năm xa cách.
Trương Tiêu Phan sau khi gặp mặt được chính bản thân phụ mẫu thì Trương Tiêu Phan nói cho phụ mẫu biết về sự ra đi của sư phụ mình. Từ miệng của phụ thân Trương Nguyên Đam, Trương Tiêu Phan biết được với đạo cấp bậc tu luyện. Trương Nguyên Đam nhờ mẫu thân và phụ thân của chính mình dạy cho những thứ mà mẫu thân, phụ thân quen thuộc nhất. Thế là mẫu thân Nguyễn Kiều Nguyệt dạy Trương Tiêu Phan luyện chế các loại dược; phụ thân Trương Nguyên Đam của Trương Tiêu Phan thì dạy Trương Tiêu Phan tu luyện các loại võ đạo công pháp. Trương Tiêu Phan bắt tay vào việc tu luyện võ đạo công pháp, đồng thời học tập luyện chế dược. Trương Tiêu Phan chỉ giành một tuần thời gian để bản thân thực lực võ đạo đạt tới Tôi Thể cảnh đại viên mãn, chỉ mất năm ngày để hoàn toàn nắm vững luyện chế Tôi Thể Linh Dịch, Tôi Thể Đan và Chân Võ Đan. Ngoài việc tu luyện võ đạo công pháp và học luyện chế dược ra thì Trương Tiêu Phan còn nâng cao tu chân thực lực lên kết quả là tu sĩ thực lực của Trương Tiêu Phan đã tăng lên từ Ngọc Thanh cảnh thất trọng thành Ngọc Thanh cảnh tám trọng.
Nguyên Dược Các là một thế lực ở Vân Nguyên trấn do một nhóm luyện dược sư thuộc luyện dược sư công hội lập nên, tồn tại ở Vân Nguyên trấn được hai trăm năm rồi. Người đứng đầu Vân Nguyên trấn Nguyên Dược Các chính là một vị tam phẩm luyện dược sư lừng danh ở Vân Nguyên trấn. Nguyên Dược Các nằm ở vị trí trung tâm của Vân Nguyên trấn, gần Vân Nguyên khách điếm và Luyện Khí Phường. Từ khi ra đời đến nay, Nguyên Dược Các đã chứng tỏ được năng lực của luyện dược sư công hội, là nơi hỗ trợ người dân Vân Nguyên trấn luyện chế dược đặc biệt là hỗ trợ võ giả trong Vân Nguyên trấn luyện dược đồng thời là nơi buôn bán các loại dược liệu từ cấp thấp đến ngũ giai, thậm chí Nguyên Dược Các còn bán cả một số loại đan dược mà người sử dụng đều là tu sĩ như Trúc Cơ Đan, Tích Cốc Đan, Kết Nguyên Đan... trong số đó có cả Phá Cảnh Linh Đan-là một loại tam giai đan dược hỗ trợ tu sĩ phá tan bình chướng của tu sĩ cảnh giới.
Bên ngoài “Nguyên Dược Các” có một thân ảnh của một vị nam nhân tộc khoảng mười bốn tuổi đang đứng ở đó, đôi mắt của người này thì đang nhìn chằm chằm vào cái bảng in ba chữ cái màu vàng viết bằng một loại chữ giống với nước Việt Nam Địa Cầu Quốc ngữ. Người này không ai khác chính là Trương Tiêu Phan. Trương Tiêu Phan nhanh chóng đi vào bên trong “Nguyên Được Các”, sau khi hắn đứng được một lúc ở bên ngoài “Nguyên Dược Các”.
Nguyên Dược Các là một toà kiến trúc cổ gồm ba tầng. Trong ba tầng của Nguyên Dược Các thì tầng thứ nhất có một nhà kho dùng để để nhiều loại dược tài khác nhau, một kho để bảo quản các loại linh đan đan dược hoặc dược thuốc do những vị luyện dược sư ở Nguyên Dược Các luyện chế,....Hai tầng còn lại đều có các phòng luyện đan, mỗi phòng đều có một lò luyện đan, có địa hỏa được dẫn từ lòng đất lên.
Trương Tiêu Phan sau khi xuất hiện ở trong tầng thứ nhất của “Nguyên Dược Các” thì Trương Tiêu Phan lập tức đi tới khu bày các loại dược liệu dạo một lượt, sau đó Trương Tiêu Phan đi tới một cái quầy đặt ở phía đối diện cửa ra vào của Nguyên Dược Các. Trương Tiêu Phan rất nhanh liền xuất hiện ở trước mặt một nhân viên nữ của Nguyên Dược Các-một cô gái xinh xắn, ngoại hình hình trái xoan, đôi mắt to màu nâu, mái tóc dài màu đen, khoác lên người một bộ y phục màu cam. Cô gái này khoảng mười tám tuổi , là một vị võ giả tư chất tu luyện ở mức thượng phẩm, thực lực đạt tới Tôi Thể cảnh thất trọng.
Cô gái nhìn thấy Trương Tiêu Phan, liền mỉm cười nói:”Hoan nghênh quý khách tới Nguyên Dược Các! Tại hạ tên là Chu Tuyết, không biết quý khách cần loại dược liệu gì để tại hạ đi chuẩn bị cho quý khách.”
Trương Tiêu Phan nghe xong vị nhân viên nữ trước mặt mình gọi là Chu Tuyết nói, thì Trương Tiêu Phan lấy ra một trương giấy đặt lên mặt bàn, sau đó cất tiếng nói: “Làm phiền Chu Tuyết cô nương chuẩn bị cho ta mười phần dược tài theo đúng nội dung trương giấy này, đồng thời chuẩn bị cho ta hai chục cây Huyết Khí Thảo, 20 viên Tụ Khí Quả và một trăm cây Âm Ngưng Thảo.”
Chu Tuyết nghe xong Trương Tiêu Phan nói, thì cô lập tức cầm tờ giấy ở trên mặt bàn lên nhìn một lúc và cô biết đây là đan phương của nhất giai cao cấp đan dược Chân Võ Đan-là đan dược mà Tôi Thể cảnh đại viên mãn võ giả cần để đột phá Chân Võ cảnh. Chu Tuyết sau khi nhớ rõ những loại dược liệu chủ yếu để luyện chế Chân Võ Đan, thì cô cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan: “Quý khách xin đợi một lúc!”
Sau khi Chu Tuyết nói xong thì cô quay người đi vào trong kho dược liệu chuẩn bị đồ cho vị khách đầu tiên mà bản thân cô tiếp đón.
Còn Trương Tiêu Phan thì ra chỗ ngồi nghỉ của khách ở cạnh lối ra vào của Nguyên Dược Các, gần khu vực bày các loại dược liệu. Rất nhanh Trương Tiêu Phan đã tới được khu ngồi nghỉ của khách, lập tức ngồi xuống một chiếc ghế. Hắn chính thức ngồi đợi Chu Tuyết cô nương đưa hàng cho bản thân mình, sau khi cô ấy hoàn toàn chuẩn bị xong những loại dược liệu mà hắn yêu cầu.
Khoảng một khắc sau, Trương Tiêu Phan nhìn thấy được Chu Tuyết đang đi về nơi Trương Tiêu Phan đang ngồi. Một lúc sau, Chu Tuyết xuất hiện ở trước mặt Trương Tiêu Phan, với tay phải của Chu Tuyết đang cầm một chiếc túi vải màu nâu đang buộc chặt bởi một chiếc dài cũng màu nâu. Chu Tuyết ngay sau đó đặt chiếc túi vải màu nâu (có đựng các loại dược liệu mà vị khách hàng trẻ tuổi ở trước mặt nàng cần) lên mặt bàn, sau đó Chu Tuyết cất tiếng nói với người trước mặt mình là Trương Tiêu Phan-Trương gia thiếu chủ mà trong quá khứ bản thân Chu Tuyết đã từng gặp trong một lần Chu Tuyết theo phụ thân nàng đến Trương gia chơi khi đó Chu Tuyết mới 13 tuổi còn Trương Tiêu Phan mới lên 8 tuổi: “Của quý khách tổng cộng hết 3000 nguyên thạch”.
Trương Tiêu Phan nghe xong Chu Tuyết nói thì Trương Tiêu Phan dùng chính mình thần thức kiểm tra bên trong túi vải mà Chu Tuyết đưa, quả nhiên bên trong túi vải này có đựng những loại dược liệu mà hắn cần. Trương Tiêu Phan kiểm tra xong liền thu hồi thần thức của mình lại, sau đó hắn lấy ra ba nghìn nguyên thạch từ trong không gian giới chỉ của hắn đưa cho Chu Tuyết , hắn nhìn Chu Tuyết một lúc, rồi hắn cất tiếng nói với Chu Tuyết:
“Chu Tuyết tỷ, đã lâu không gặp. Hai ta gặp lại nhau ở trong hoàn cảnh này.”
Chu Tuyết cất ba nghìn nguyên thạch vào trong túi để đồ của cô sau khi cô đếm lại số nguyên thạch mà khách nhân trước mặt đưa, cô cũng nghe được lời nói của vị khách nhân trước mặt mình và cô cảm thấy rất kinh ngạc khi vị khách nhân này lại biết mình. Cô nhìn Trương Tiêu Phan một lúc, rồi cô lên tiếng nói với Trương Tiêu Phan-chính là vị khách nhân ở trước mặt mình đây: “Quý khách có phải là Trương Tiêu Phan không?”
“Phải!”Trương Tiêu Phan nghe xong câu hỏi của Chu Tuyết thì hắn lập tức nói.
Chu Tuyết sau khi có được câu trả lời thì cô lập tức rời khỏi bàn mà Trương Tiêu Phan đang ngồi, nhanh chóng đi tìm chủ nhân của “Nguyên Dược Các”. Còn Trương Tiêu Phan thì vẫn ngồi ở chỗ đó, không đi đâu cả. Khoảng nửa khắc đồng hồ sau, Chu Tuyết quay trở lại bên cạnh Trương Tiêu Phan, có dẫn theo một cô gái xinh đẹp.
Vị cô gái xinh đẹp này nhìn Trương Tiêu Phan. Cô thật bất ngờ khi cô gặp được một vị tu tiên giả ngay tại Vân Nguyên trấn, vị tu tiên giả mà cô gặp được không ai khác chính là vị công tử ở trước mặt mình-người mà Chu Tuyết từng nhắc mình rất nhiều lần, người này tên là Trương Tiêu Phan.
Cô gái xinh đẹp thôi nhìn Trương Tiêu Phan, cô cất tiếng nói với Trương Tiêu Phan: “Xin chào Trương công tử, ta là Nguyễn Như-bạn tốt của Chu Tuyết đồng thời là chủ nhân của Nguyên Dược Các. Không biết công tử mục đích sử dụng nhóm dược liệu mà công tử mua ở Nguyên Dược Các là gì vậy? Công tử có thế nói cho ta được không?”
Trương Tiêu Phan nhìn vị thiếu nữ mới lớn xinh đẹp ở trước mặt mình này, rồi nhanh chóng mở miệng nói: “Rất vui được gặp Nguyễn Như cô nương! Tại hạ là Trương Tiêu Phan. Câu hỏi vừa rồi của cô nương thứ lỗi cho tại hạ không trả lời. Xin lỗi, xin phép cáo từ.”
Trương Tiêu Phan nói xong thì hắn lập tức rời khỏi “Nguyên Dược Các” sau khi hắn kết thúc nhanh chóng cuộc gặp gỡ với Nguyễn Như, vì trong tay hắn đã có đồ mà hắn cần dùng.