“Tư chất linh căn của nàng là gì?” Trương Tiêu Phan cất tiếng hỏi Phượng Lôi Kiều Linh.
Phượng Lôi Kiều Linh cất tiếng nói sau khi nàng nghe xong chủ nhân của mình nói: “Tư chất linh căn của thiếp là Hỏa, Phong và Lôi thuộc loại tam linh căn biến dị. Chủ nhân yên tâm, thiếp hiện giờ là một vị tu sĩ và thực lực của thiếp hiện tại là Độ Kiếp kỳ viên mãn.”
“Từ nay gọi ta là phu quân, đừng gọi ta là chủ nhân nữa mặc dù ta là chủ nhân của nàng.” Trương Tiêu Phan thấy Phượng Lôi Kiều Linh gọi mình là chủ nhân liền cất tiếng nói với Phượng Lôi Kiều Linh.
Phượng Lôi Kiều Linh nghe Trương Tiêu Phan nói vậy liền nói: “Vâng, thiếp biết rồi thưa phu quân. Thiếp có thể ra bên ngoài cùng với chàng không? Thiếp không muốn ở trong này đâu. Chàng cho thiếp ra ngoài cùng với chàng đi, để thiếp còn bảo vệ cho chàng.”
“Nàng cứ ở đây đi, dù sao ở trong này vẫn tốt hơn. Linh khí ở trong này rất dư thừa so với bên ngoài nên nàng có thể ở trong này tu luyện. Hơn nữa ta cần nàng ở trong này chỉ đạo cho Hoàng Nguyên Sóc thú của ta tu luyện mặc dù tư chất tu luyện của hai người khác nhau. Một ngày nào đó ta nhất định cho nàng ra ngoài.”
“Chàng nói phải giữ lời đó. Nếu chàng thất hứa thì thiếp sẽ quay trở lại làm một kiện pháp bảo phi hành cao cấp Phong Lôi Phượng Vũ Dực, rồi bắt chàng phải sử dụng thiếp ở trong hình dạng bản thể thật của thiếp.” Phượng Lôi Kiều Linh nghe Trương Tiêu Phan nói vậy liền cất tiếng nói.
“Thôi, ta ra ngoài đây. Khi nào cần thì ta sẽ đưa nàng ra ngoài.” Trương Tiêu Phan nghe được lời nói của Phượng Lôi Kiều Linh liền nói.
Trương Tiêu Phan vừa dứt lời, liền rời khỏi không gian tầng thứ nhất của Hỗn Nguyên Bảo Tháp. Rất nhanh hắn xuất hiện ở trong căn phòng mà hắn thuê của Thiên La khách điếm, sau đó hắn rời khỏi căn phòng của chính bản thân mình, đi xuống tầng một của Thiên La khách điếm, tại tầng một của Thiên La khách điếm hắn gặp được hai vị nữ tử đang ngồi ở một cái bàn trong đó một vị nữ tử mặc y phục màu trắng và một vị nữ tử mặc y phục màu đỏ, hơn nữa cả hai vị nữ tử này đều che khuôn mặt của mình đi cho nên rất khó nhìn thấy khuôn mặt thực sự của hai vị nữ tử này.
Trương Tiêu Phan định tiến lại gần bàn mà hai vị nữ tử đó đang ngồi thì hắn nhìn thấy một nam nhân tu sĩ khuôn mặt tương đối anh tuấn, dẫn theo một vài nữ nhân xinh đẹp đi tới bên cạnh bàn của nhị vị nữ tử đó. Một lát sau, giọng nói của vị nam tử đó vang lên: “Nhị vị mỹ nhân có thể cho bổn công tử ngồi cùng bàn với nhị vị không?”
Những vị nam tu sĩ khác ngồi ở trong tầng một của Thiên La khách điếm, nhìn thấy vị nam tử tu sĩ mặc y phục xanh lam đậm đứng ở trước mặt hai vị nữ tử đang ngồi ở một cái bàn đó liền thì thào to nhỏ, chủ yếu liên quan đến vị nam tử tu sĩ đó.
“Đây chẳng phải là con trai độc nhất của thành chủ đương nhiệm của Thiên La thành sao. Không ngờ ta gặp phải cảnh cậu ta đi bắt bớ nữ tử nhà lành về làm nữ nhân của mình.”
“Bộ ngươi không biết gì sao?”
“Chuyện gì vậy?”
“Chuyện này có liên quan đến thiếu chủ đương nhiệm của Thiên La thành. Giới tính thực sự của cậu ta là nữ giới, năm mười tám tuổi trở thành một mỹ nhân vạn người theo đuổi vì có nột dung nhan tuyệt sắc với một vẻ đẹp toàn bích, nhưng chỉ trong vòng một đêm giới tính thay đổi từ nữ giới chuyển sang thành nam giới thậm chí cả cơ thể cũng thay đổi theo, từ đó trở thành một nam nhân chìm đắm trong nữ sắc không chú trọng vào con đường tu luyện, cưỡng hiếp nhiều cô gái nhà lành và trở thành nam nhân của những cô gái đó, danh tiếng của cậu ta ở Thiên La thành không được tốt lắm khác hẳn một trời một vực lúc cậu ta là nữ giới đồng thời là con gái cưng của Thiên La thành đương nhiệm thành chủ. Bị phụ thân xa lánh, không được cưng chiều như trước nữa cho nên cậu ta hay phá phách, thậm chí không thèm nghe lời phụ thân dạy bảo.”
“Phụ thân dạy bảo mà không thèm sửa sai, không coi lời nói của bậc trưởng bối đã sinh ra mình thì bị người lên án, xem thường, phải mang danh một đứa con bất hiếu suốt đời.”
“Cậu ta mặc dù không nghe lời phụ thân dạy bảo nhưng có sửa chữa, chỉ là sau một thời gian khá dài thì cậu ta lên cơn, cậu ta bắt buộc phải làm chuyện đó để cân bằng lại năng lượng âm dương bên trong cơ thể mình.”
“Tôi nghĩ cậu ta mang trong người một loại thể chất đặc thù, mà loại thể chất này có liên quan đến việc giới tính, cơ thể, tính cách cậu ta thay đổi.”
“Phải chăng cậu ta sở hữu thể chất dục tình mệnh thể, một loại thể chất vô cùng bá đạo. Việc giới tính, cơ thể, tính cách thay đổi rất có thể có liên quan đến loại thể chất này.”
“Không phải đâu, theo tại hạ thì cậu ta sở hữu một loại dâm hỏa rất mạnh và một loại thể chất bá đạo tương tự như dục tình mệnh thể. Việc đồng thời có cả dâm hỏa lẫn thể chất cùng loại tác động mạnh mẽ đến cậu ta.”
“Theo đạo hữu, cậu ta sở hữu loại dâm hỏa nào?”
“Tôi nghĩ là Dục Tình Mệnh Hỏa, bài danh thứ nhất trong Dục Vọng Bảng. Dục Vọng Bảng là gì thì có lẽ mọi người cũng biết rồi, nó là bảng ghi chép tương truyền xuất hiện từ thời Nguyên Linh Cổ của Linh Giả thế giới, trên bảng là toàn bộ dục vọng hỏa có khả năng tác động đến dục vọng của sinh linh theo cấp độ từ thấp đến cao. Dục Tình Mệnh Hỏa được xếp thứ nhất bởi vì nó có thể tước đi tính mạng của sinh linh nếu như trong thời gian mà nó hoành hoành trong cơ thể mà chủ thể chứa dựng nó không làm chuyện đó.”
...
Trương Tiêu Phan đương nhiên nghe được cuộc nói chuyện đó, hắn trong lòng rất tò tò về vị nam tử đang đứng ở trước mặt nhị vị nữ tử mà bản thân mình quen biết, hắn quyết định hỏi hệ thống sau khi hắn đã suy nghĩ một hồi mà không biết được nguyên nhân.
“Hệ thống có thể nói cho ta biết nguyên nhân vì sao mà đứa con duy nhất của Thiên La thành đương nhiệm thành chủ thay đổi cả về giới tính, cơ thể và tính cách không?”
“Bên trong cơ thể của người đó có tồn tại một loại dâm hỏa gọi là Dục Tình Mãnh Hỏa. Chuyện giới tính, cơ thể lẫn tính cách của người đó thay đổi đều có liên quan đến việc Dục Tình Mãnh Hỏa tác oai ở trong cơ thể của người đó. Cách giải quyết cũng có, có điều chủ nhân có muốn làm chỉ định nhiệm vụ không, chỉ định nhiệm vụ này phần thưởng của nó được khen thưởng trước.” Hệ thống nói.
Trương Tiêu Phan nghe được hệ thống lời nói liền không chút nào do dự nói: “Ta chấp nhận làm chỉ định nhiệm vụ lần này.”
“Chúc mừng ký chủ nhận được công pháp Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh một quyển, một viên cực phẩm Chuyển Giới Đan đã được hệ thống cải biến, năm lượt rút thăm trúng thưởng. Công pháp Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh đã được chuyển vào linh hồn hải của chủ nhân.” Hệ thống thông báo vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.
Trương Tiêu Phan nghe được hệ thống thanh âm về sau liền di chuyển đến cái bàn nơi hai vị nữ tử quen thuộc của hắn đang ngồi, không lâu sau hắn cất tiếng nói với vị nam tử đó: “Không biết công tử có chuyện gì mà động đến hai vị lão bà của tại hạ vậy?”
Lời nói đó của Trương Tiêu Phan khiến cho nhóm người của Thiên La thành đương nhiệm thiếu chủ và những vị khách ngồi ở trong tầng một của Thiên La khách điếm kinh ngạc, trong đó có nhị vị nữ tử rất xinh đẹp đang ngồi ở chiếc bàn trở thành tâm điểm ở trong tầng thứ nhất của Thiên La khách điếm, khuôn mặt của hai vị nữ tử đó đều ửng đỏ vì lời nói đó của Trương Tiêu Phan.
Vị nam tử đó nhìn Trương Tiêu Phan một hồi sau đó cất tiếng nói với hai vị nữ tử đó: “Vị công tử này phải chăng là phu quân của hai vị cô nương đây sao?”
“Phải. Người vừa lên tiếng là phu quân của ta và sư tỷ.” Vị nữ từ mặc y phục màu trắng nghe xong vị nam tu sĩ này nói liền cất tiếng trả lời.
Trương Tiêu Phan thấy vậy liền sử dụng linh hồn truyền âm thuật đối với vị công tử đó. Vị công tử đó sau đó nhìn Trương Tiêu Phan một lúc, Trương Tiêu Phan thấy vậy liền nở nụ cười rồi gật đầu một cái, vị công tử đó sau đó cất tiếng nói với hai vị nữ tử đang ngồi ở cái bàn đó: “Xin lỗi đã làm phiền nhị vị cô nương rồi.”
Vị công tử đó sau đó dẫn người rời khỏi Thiên La khách điếm. Trương Tiêu Phan quay sang nhìn nhị vị nữ tử rất xinh đẹp đang ngồi ở cái bàn đó, sau đó cất tiếng nói với cả hai người: “Theo ta quay trở về phòng nào.” Trương Tiêu Phan nói xong liền xoay người quay trở lại phòng của mình.
Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Duyên nghe được lời nói của Trương Tiêu Phan liền đứng dậy, đi theo Trương Tiêu Phan lên phòng của Trương Tiêu Phan. Còn Trương Tiêu Phan thì giao lưu với hệ thống của mình:
“Dục Tình Mãnh Hỏa là loại dâm hỏa như thế nào vậy?”
“Dục Tình Mãnh Hỏa là một loại dâm hỏa rất mạnh, trú ngụ ở trong cơ thể của người sở hữu dục tình thánh thể, thức tỉnh khi người đó mười tám tuổi, nó bài danh thứ hai trên Dục Vọng Bảng. Một khi Dục Tình Mãnh Hỏa thức tỉnh thì cơ thể của người đó phát sinh thay đổi thậm chính giới tính cũng thay đổi và tính cách thay đổi, nhưng thay đổi rồi thì không chuyển về cơ thể cũ với giới tính cũ rồi trừ khi người đó sử dụng Chuyển Giới Đan. Để giải trừ Dục Tình Mãnh Hỏa và dục tình thánh thể thì đầu tiên cho người đó sử dụng Chuyển Giới Đan, cơ thể sẽ chuyển về thành cơ thể của một nữ tử sau khi dược lực của Chuyển Giới Đan được luyện hoá; sau đó sử dụng công pháp Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh thông qua phương thức song tu tiến hành hấp thu Dục Tình Mãnh Hỏa và chuyển vào cơ thể của nam nhân. Công pháp Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh sẽ giúp chủ nhân hấp thu năng lượng các loại dị thuộc tính do thiên nhiên hình thành chuyển hoá thành năng lượng đặc thù của chủ nhân, thậm chí có thể trợ giúp chủ nhân đối chiến với địch nhân.”
Trương Tiêu Phan nghe được hệ thống lời nói liền thầm nghĩ: “Công pháp Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh có lẽ là một bộ công pháp rất mạnh nếu xét toàn bộ phẩm cấp công pháp trong chư thiên vũ trụ. Ở Linh Giả thế giới thì công pháp này là công pháp mạnh nhất nhỉ.”
Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh mà Trương Tiêu Phan hiện đang sở hữu là một cuốn truyền thừa công pháp, vốn là một cuốn công pháp bên trong một cái động phủ thần bí ở vi diện phía trên map vũ trụ hiện giờ của Trương Tiêu Phan. Công pháp này được một vị cường giả bắt được nhưng sau đó truyền đến tay của Thương Mạnh, Thượng Mạnh giữ lại rất lâu, xem nó như là một bộ công pháp chủ đạo của mình, nhưng Thương Mạnh sau đó không tu luyện Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh nữa mà quay trở lại tu luyện công pháp chủ lực đầu tiên của mình còn công pháp đó thì Thương Mạnh để lại cho người hữu duyên. Trương Tiêu Phan là chủ nhân đương nhiệm của công pháp đó và cũng là chủ nhân cuối cùng của nó bởi vì nó là một bộ công pháp đặc thù, nó sẽ tự nhận tu luyện giả làm chủ, cho nên Trương Tiêu Phan là tu luyện giả mà nó lựa chọn; hai vị tu luyện giả trước đây mặc dù có tư chất tu luyện tốt nhưng không thích hợp làm chủ nhân của nó cho nên đều bị nó từ chối nhất là Thương Mạnh dù cho Thương Mạnh tu luyện nó lâu nhưng không phát huy được toàn bộ thực lực vốn có của mình.
Nói chung, Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh là một bộ công pháp đặc thù, có linh trí riêng. Khi nó được hệ thống của Trương Tiêu Phan triệu hồi thì nó đã lựa chọn chủ nhân của hệ thống làm chủ, đây là nó tự nguyện cho người đó sử dụng nó. Do là công pháp vô cùng mạnh mẽ cho nên Hỗn Nguyên Tối Thượng Khí Kinh đương nhiên biết được quá khứ rất nhiều kiếp của Trương Tiêu Phan, liền ngay cả Trương Tiêu Phan không thể biết được các kiếp trước của mình chỉ biết được quá khứ của một kiếp đó là kiếp trước của mình, chính vì nó biết Trương Tiêu Phan từng là một vị cường giả vô cùng mạnh cho nên nó mới tự nguyện nhận Trương Tiêu Phan làm chủ nhân của mình.
...
Lúc này Trương Tiêu Phan đã đứng ở trước cửa căn phòng mà mình thuê. Hắn sau đó cất tiếng nói với hệ thống: “Tiến hành rút thăm trúng thưởng.”
“Rút thăm trúng thưởng thành công, chúc mừng chủ nhân nhận được một túi Bồi Nhan Đan. Bên trong túi có ba chục viên Bồi Nhan Đan.” Hệ thống thanh âm thông báo nhanh chóng vang lên ở trong đầu của Trương Tiêu Phan.
Trương Tiêu Phan nghe được hệ thống thanh âm liền mở cửa đi vào bên trong căn phòng, Thanh Khâu Minh Ngọc và Diễm Hồng Liên nhanh chóng đi vào bên trong căn phòng. Rất nhanh cả ba người đều xuất hiện ở bên trong căn phòng mà Trương Tiêu Phan thuê trọ ở Thiên La khách điếm.