Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 886: Vận dụng ám chiêu





Khi Cự Linh chiến sĩ cảm giác thân thể không ổn lập tức dùng cương khí bảo vệ quanh thân, mặc dù xương cốt của bọn hắn bị dị năng kéo ra, nhưng tạm thời chưa có xuất hiện tình huống văng ra ngoài. Ngoại trừ đau nhức ra, Cự Linh chiến sĩ còn không có ai tử vong.

Dưới loại tình huống thống khổ này, Cự Linh chiến sĩ không nhịn được kêu lên thảm thiết. Bọn họ kêu rên lập tức kinh động đồng bạn ở phía trước. Nhóm Cự Linh chiến sĩ còn lại vội vàng quay đầu xem xét, trong nháy mắt liền phát hiện mười mấy tên quái vật đang giở trò.

"Phi Luân Trảm." Thủ lĩnh Cự Linh chiến sĩ lập tức ra mệnh lệnh.

Tất cả Cự Linh chiến sĩ không có bị thương lập tức cầm lấy đại phủ. Sau đó tập thể ném lưỡi rìu đó ra ngoài, mục tiêu chính là nhóm Cốt đầu quái cao cấp.

Cự Linh chiến sĩ ném rìu dài chừng mười thước, nặng trên trăm tấn, Cự Linh chiến sĩ dùng tất cả lực lượng ném ra với tốc độ cực cao khiến cho không khí ma sát bốc cháy hừng hực. Bên trên lưỡi rìu còn có Tiên Thiên cương khí nên lực sát thương gia tăng kinh người.

Mỗi đầu Cốt đầu quái phải chịu đựng vài chục lưỡi rìu tập kích, Cốt đầu quái cao hơn mười thước làm sao chịu nổi công kích biến thái như thế? Cho nên không có một chút chuyện khác thường nào phát sinh, chúng nó bị phân thây ngay tại chỗ, ngay cả Hủy Diệt chiến sĩ ở chung quanh cũng bị liên lụy.

Những lưỡi rìu hoàn thành nhiệm vụ lập tức biến mất một cách quỷ dị, rồi xuất hiện sau lưng chủ nhân y như chưa từng động qua vậy. Cự Linh chiến sĩ tiêu diệt hết Cốt đầu quái, lập tức bảo vệ đồng bạn bị thương rút lui về phía sau.

Trên Sinh Mệnh tinh cầu, không chiến có Thạch tượng quỷ, lục chiến có Thụ Nhân, viễn chiến có Thái Thản chiến sĩ, nguyên tố Tinh Linh, cận chiến có Cự Linh chiến sĩ cường hãn. Bọn hắn phối hợp mật thiết với nhau ngăn cản quân đoàn Hủy Diệt tiến công. Cứ như vậy, Thái Thản thần tộc, Bàn Cổ thần tộc cùng với những thần khác hiệp trợ lẫn nhau khiến cho quân đoàn Hủy Diệt chiến đấu trên Sinh Mệnh tinh cầu đành phải thất bại kết thúc.

Kế tiếp là hai nhà Phật Đạo ở Thần Giới nghênh đón quân đoàn Hủy Diệt thứ tư tấn công. Trận chiến này mới bắt đầu đánh giết rất thảm thiết, Phật Môn Linh Sơn, tổng bộ Đạo Môn bị Hủy Diệt chiến sĩ vô cùng vô tận bao vây đến mức nước chảy không lọt. Nào là quân đoàn Trùng Hậu, quân đoàn Hủ Thực, quân đoàn Trừu Ly, quân đoàn Ôn Dịch, cùng với quân đoàn Hấp Linh và quân đoàn Huyễn Diệt đều có mặt. Ngoại trừ quân đoàn Thôn Phệ ra, sáu quân đoàn còn lại phái ra hàng chục tỷ binh lính triển khai điên cuồng tiến công chúng ta.

Bởi vì Linh Sơn và Đạo Môn linh khí dày dặc, lại toàn là thành viên tinh nhuệ, cho nên bị quân đoàn Hủy Diệt trọng điểm chiếu cố. Khoảng chừng tám phần binh lực dồn về phía chúng ta. Về phần Huyễn Tật Thiên Hỏa Cung của bần đạo nhờ có Thiên Hỏa Tỉnh quá mức bá đạo, cũng có lẽ là Thôn Phệ Chủ bị chết ở chỗ này chấn nhiếp tướng lĩnh quân đoàn Hủy Diệt. Vì thế không hề có con quái nào tới quấy rầy chúng ta.

Đánh một trận xong, bên phía bần đạo thương vong không nhỏ, là do thủ hạ ta không có thói quen dàn trận thành đại quân chém giết. Đa số là tự mình dẫn đội nho nhỏ đánh đấm lung tung, thuộc hạ dưới trướng ta nhiều nhất là quân đội Thiên sứ, nhưng chỉ Thiên sứ bốn cánh, một đấu một cũng đánh không lại côn trùng bình thường. Mà thiên binh thiên tướng dưới trướng con khỉ cũng không khác gì lắm. Bởi vì quân đội tinh nhuệ của Thiên Đình đã bị Ngọc đế mang đi, bây giờ chỉ còn lại chút ít tinh anh mà thôi. Cho nên chúng ta vừa va chạm một lần tiến công đã xuất hiện thương tổn gần trăm vạn. Đó là nhờ có bần đạo tự mình chỉ huy, cộng thêm chúng ta phối hợp diễn tập nhiều năm, phối hợp khá ăn ý. Trong thời khắc mấu chốt cứu trở về phần lớn người bị thương. Nói tóm lại, chúng ta bị thương nhiều hơn tử trận, chỉ cần có đầy đủ thời gian nghỉ ngơi sẽ không thành vấn đề.

Hai nhà Phật Đạo thì lại là việc khác, Đạo Môn có ba Tru Tiên kiếm trận bảo vệ, chung quanh còn có mấy ngàn hành cung với đầy đủ trận pháp phụ trợ. Vì thế Đạo Môn phòng thủ vô cùng kiên cố. Nhất là ba cái Tru Tiên kiếm trận, quả thực là vũ khí giết người siêu cấp. Kiếm trận là do bảo kiếm tạo thành, toàn bộ đều là linh hồn cao cấp phong ấn ở bên trong. Trải qua tế luyện đặc biệt uy lực mạnh hơn trước kia gấp mấy lần.

Trận pháp tạo thành ba con Huyết long to lớn tung hoành ngang dọc. Không quản ngươi là quái vật hình dạng gì, sương khói hay yêu ma, chỉ cần bị Huyết long kiếm khí đụng vào là hình thần câu diệt. Quân đoàn Hủy Diệt khổ chiến mấy ngày thương vong vô số, thế mà không thể tiến thêm một bước, cơ hồ hao tổn bên trong Tru Tiên kiếm trận hoàn toàn là vô ích. Từ đó có thể thấy trận pháp có lực sát thương mạnh nhất Thần Giới không phải tự nhiên mà có.

Ba đại Tru Tiên kiếm trận mạnh mẽ vô song nhưng bọn họ phải bảo vệ phạm vi quá rộng lớn, rốt cục xuất hiện sơ hở. Mấy chục hành cung bị cao thủ của quân đoàn Hủy Diệt tập trung đánh bất ngờ công phá vào trong. Mặc dù bộ phận tướng lãnh Hủy Diệt đã bị Tru Tiên kiếm trận chém chết, nhưng bọn chúng vẫn giết chết hàng vạn đệ tử Đạo môn.

Sư phụ bị một lần giáo huấn vội vàng bỏ qua một vài cung điện phòng ngự bên ngoài, chuyên tâm bảo vệ ba phần lãnh thổ khu trung tâm, cuối cùng không còn xuất hiện thương vong nhiều như thế.

Về phần Phật Môn nlại càng dễ dàng, bởi vì quân đoàn La Hán thích hợp phòng ngự, không am hiểu tấn công. Chúng ta dứt khoát cho bọn hắn triệt thoái về phía sau trợ giúp đệ tử Phật Môn chuyên tâm phòng ngự. Hơn nữa Phật Môn thật sự chuyên nghiên cứu phương diện phòng ngự, bọn họ còn có Linh Sơn hỗ trợ phòng hộ, căn bản là không sợ quân đoàn Hủy Diệt công kích ào ạt. Ngoại trừ một ít đệ tử cấp thấp không cẩn thận bị người ta đánh lén giết chết, Phật Môn xem như không có tổn thất, thủ vững như Thái Sơn.

Khi Phật Môn phản kích lại khiến cho quân đoàn Hủy Diệt cực kỳ khó khăn. Có Linh Sơn bảo vệ, các hòa thượng yên tâm phát động các loại pháp khí công kích, đủ loại từ Kim Cương Chùy, Kim Bát, Niệm Châu…, ào ào ném xuống làm cho đối thủ tối tăm mặt mày.

Hai nhà Phật Đạo nghênh đón quân địch lộ vẻ thoải mái, thật ra không có nghĩa bọn họ có thể ngăn cản nổi ba quân đoàn tấn công mạnh. Phải biết rằng, Tru Tiên kiếm trận và Phật Môn Linh Sơn cần phải hao phí rất nhiều linh khí. Trong lúc bình thường hai nhà Phật Đạo cất giữ rất nhiều bảo khố linh khí có thể kiên trì không ít thời gian. Nhưng lượng linh khí tồn trữ luôn có giới hạn, tối đa chỉ có thể giết chết một quân đoàn mà thôi. Sau đó vẫn phải dùng đến linh khí của các đệ tử mới được.

Những điều này còn dựa theo tiêu chuẩn từng loại quân đoàn để đoán. Hai nhà Phật Đạo liều mạng cỡ nào cũng không thể trong vòng mười ngày giết sạch một quân đoàn, có thể giết chết một phần mười trong đó đã là giỏi lắm rồi. Mười ngày sau, những quân đoàn khác chạy tới, khi đó hai nhà Phật Đạo đồng thời đối mặt hai hoặc ba quân đoàn toàn lực công kích, áp lực sẽ lớn hơn nhiều. Linh khí tiêu hao cũng gia tăng gấp bội. Nói cách khác, nếu như quân đoàn Hủy Diệt tụ tập được hai quân đoàn trở lên cùng tấn công hai nhà Phật Đạo. Như vậy hai nhà Phật Đạo nhiều nhất chỉ giết hơn phân nửa kẻ địch rồi bị người ta toàn diệt ngay tại chỗ.

Khi đó bần đạo có Thiên Hỏa Tỉnh hỗ trợ cũng vô ích, khoảng cách quá xa ta không thể nào kịp thời trợ giúp bọn họ được.

Thế nhưng quân đoàn Hủy Diệt thích nhất là chiến thuật biển người, khi số lượng của bọn chúng đạt tới trình độ nhất định, bằng vào lực lượng hai nhà Phật Đạo với số lượng không tới ba trăm vạn làm sao mà đối kháng nổi.

Bần đạo đầu tiên nghĩ đến dùng mấy tinh cầu phân tán quân đội bọn chúng ra. Nhưng lúc ấy ta nhận được tình báo nói quân đoàn Hủy Diệt chỉ có mấy chục tỷ đại quân, nhiều nhất là một trăm tỷ. Cho nên ta bố trí năm tinh cầu Ngũ Hành dự định tiến hành phân phối mỗi tinh cầu đối kháng chừng 20 tỷ quân địch. Nếu dựa theo tiêu chuẩn lúc đó, chúng ta có thể tiêu diệt quân đoàn Hủy Diệt dễ dàng.

Bây giờ nhìn lại kẻ địch động một cái xuất hiện hai trăm tỷ quân đội, lại còn số lượng kẻ địch đang ở phía sau không biết bao nhiêu. Bần đạo âm thầm cảm thấy may mắn ta lúc đầu sáng suốt, là vì lúc đó ta không hoàn toàn tín nhiệm tin tình báo, ta lấy tâm thái dùng dao mổ trâu giết gà điều động toàn bộ tài nguyên trong hệ ngân hà. Chỉ vì đạt được thắng lợi cuối cùng, ta bí mật chuẩn bị rất nhiều thứ nhằm ứng phó chiến thuật biển người của quân đoàn Hủy Diệt. Đây là tại sao bần đạo có thể dẫn dắt hai nhà Phật Đạo ngăn cản được ba quân đoàn Hủy Diệt.

Khi mấy tinh cầu kia lâm vào khổ chiến, mặc dù bọn họ chiếm cứ ưu thế nhất định nhưng quân đoàn Hủy Diệt có số lượng khổng lồ. Cho dù thắng địch cũng phải trả giá không nhỏ. Vào lúc này nếu có ai bị một quân đoàn nào khác công kích, cơ hồ là xong xuôi tiêu mạng rồi.

Địa phương an ổn nhất là Thái Dương Tinh, nhưng đó là vương bài ta muốn lưu lại, bây giờ vận dụng còn hơi sớm. Cho nên bần đạo dứt khoát vận dụng lực lượng đã chuẩn bị trước đó là Độ Kiếp.

Bần đạo tu luyện bên cạnh Thiên Hỏa Tỉnh, ba mươi năm trước đã phải gặp Ngũ Cửu Thiên kiếp mới đúng. Lúc ấy bần đạo nắm chắc an ổn Độ Kiếp nhưng ta thông qua bí pháp, trốn vào trong Thiên Hỏa Tỉnh. Dựa vào uy năng Thiên Hỏa Tỉnh che dấu khí tức của ta để trốn tránh Thiên kiếp. Bởi vì ta muốn dùng Ngũ Cửu Thiên kiếp đối phó quân đoàn Hủy Diệt.

Phải biết rằng Ngũ Cửu Thiên kiếp được xưng là Kim Kiếp, là Thiên kiếp phải vượt qua nếu muốn trở thành siêu cấp chủ thần. Uy lực Kim Kiếp không cần phải bàn cãi, ngay cả siêu cấp chủ thần nếu không chuẩn bị đầy đủ cũng có thể bị Kim Kiếp thiêu đốt thành tro bụi.

Bần đạo nghe Kim Sí Đại Bằng vừa mới độ kiếp nói, Ngũ Cửu Thiên kiếp có thể đủ bao phủ phương viên vài ngàn dặm, mật độ Thần Lôi vô cùng dày dặc. Chỉ cần ở bên trong phạm vi Thiên kiếp, ngay cả con kiến cũng phải bị đánh chết mấy lần. Cộng thêm Ngũ Cửu Thiên kiếp cuồng oanh chín ngày chín đêm, nếu dùng để đối phó chiến thuật biển người quả thực là cực kỳ thích hợp. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Phạm vi rộng như thế, uy lực cực mạnh, thời gian lại dài, phối hợp với bần đạo di động tốc độ cao không phải là muốn diệt ai thì diệt sao? Quân đoàn Hủy Diệt có bao nhiêu quân đội đủ để hứng chịu Thiên lôi oanh tạc chứ?

Ý nghĩ này nhất định không sai, nhưng nhất định phải có một điều kiện tiên quyết mới được. Đó là bần đạo phải bảo đảm tự mình có thể chịu đựng được Kim Kiếp khảo nghiệm, đồng thời còn có thể giữ vững di động tốc độ cao, chỉ có như vậy ta mới có khả năng lợi dụng Ngũ Cửu Thiên kiếp gây tai họa cho người khác.

Thật ra mọi chuyện không thể nào dễ dàng như thế, Ngũ Cửu Thiên kiếp không phải là đùa giỡn, nó mà yếu thì làm gì mười người Độ Kiếp chết mất năm bảy người? Kẻ còn thừa lại cũng phải trọng thương, đừng là di động tốc độ cao, chỉ sợ khí lực giơ tay lên cũng không có nữa.

Nhưng bần đạo không giống người thường. Ta đây thực lực quá cao cường, người ta Độ Kiếp có thể dùng một kiện siêu cấp thần khí đã rất khó lường rồi. Mà ta toàn thân đều là thần khí.

Chỉ tính đơn giản thôi thì tay phải bần đạo cầm thần khí Hạo Thiên thần kiếm vốn là đệ nhất Thần Giới, tay trái cầm Bàn Cổ Khai Thiên Phủ đứng hàng thứ năm toàn Thần Giới, đây là Bàn Cổ đại thần tạm thời cho ta mượn Độ kiếp. Bần đạo đeo Kim Kiếp niệm châu trên cổ, bên hông là Đông Hoàng Chung, chia ra còn có thần khí của Nhiên Đăng Cổ Phật và Hỏa thần Chúc Dung. Trên đỉnh đầu còn có Thủy thần châu mượn của Miểu Miểu. Ngay cả Thiểm Điện thần cũng tới tham gia náo nhiệt, hắn cho ta mượn Thiểm Điện Thuẫn. Một đống thần khí đại danh đỉnh đỉnh đều nằm trên thân ta hết.

Mặc dù chỉ là mượn dùng tạm thời, bây giờ chúng ở trên người của ta là được rồi. Có thể nói kể từ khi hệ ngân hà ra đời tới nay, bần đạo là người duy nhất có khả năng trang bị siêu cấp thần khí toàn thân như thế.