Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 861: Thần Thánh thiên sứ





Trước đó chúng ta đã sớm gửi thiệp bái phỏng tới quân đoàn Thiên sứ rồi. Cho nên bọn họ không có làm khó chúng ta, sau khi cẩn thận nghênh đón chúng ta liền phái người hộ tống chúng ta đi tới chỗ Đại thiên sứ Hòa Lạp. Địa vị hắn bên trong quân đoàn Thiên Sứ gần với Thần Thánh thiên sứ, đại nhân vật như hắn tự mình xuất hiện nghênh đón chúng ta, hiển nhiên đã cấp đủ mặt mũi rồi. Xem ra quân đoàn Thiên Sứ rất hoan nghênh chúng ta đến thì phải? Ít nhất bọn họ đã biểu hiện đủ thành ý.

Thầy trò chúng ta được Hòa Lạp hướng dẫn, ba người dọc theo đường đi được tiếp đãi nhiệt tình. Cũng có vài người bởi vì bằng hữu hoặc thân nhân chết ở trên tay ta sinh ra thù hận đối với bần đạo. Thế nhưng quân lệnh như núi làm cho bọn họ không dám tỏ thái độ gì lớn, đoạn đường này xem như thuận lợi. Chúng ta đi hơn một tháng rốt cục cũng tới Vị Diện trọng yếu nhất của quân đoàn Thiên Sứ - Quanh Minh tinh cầu.

Quanh Minh tinh cầu là Thần Giới lớn nhất mà ta từng thấy. Diện tích nó lớn gấp bốn lần Đạo Môn trên Thần Giới. Phải biết rằng Thần Giới mà chúng ta cải tạo đã lớn gấp mười mấy lần Địa Cầu. Tinh cầu to lớn như thế làm cho thiên nhiên linh khí nơi này cực kỳ phong phú, gần như đã vượt qua hiệu quả khi chúng ta dùng Tụ Nguyên Trận. Địa phương tốt như vậy, ngay cả sư phụ cũng phải tỏ ra vài phần hâm mộ.

Mặt khác, nơi này chân chính là một pháo đài chiến tranh, toàn bộ Vị Diện rộng lớn hiện diện căn cứ quân sự chi chít, không hề có một tòa thành thị mà chỉ có quân doanh. Hoàn toàn không có phương tiện dân sự, nơi này cũng không có cư dân, tất cả người ở đây đều là chiến sĩ tinh nhuệ. Bần đạo đoán chừng trên Vị Diện này ít nhất cũng có năm mươi tỷ quân đội đang đóng quân, toàn bộ đều là Thiên sứ bốn cánh trở lên. Nguồn: http://thegioitruyen.com

Địa phương này trọng lực rất cao, linh lực lại phong phú, các Thiên sứ tu luyện tương đối dễ dàng. Cho nên nhiều Thiên Sứ bốn cánh như vậy cũng chẳng có gì lạ. Người ta cực khổ xây dựng trong quãng thời gian trăm vạn năm, tổng cộng chiếm cứ hơn ngàn Vị Diện, sở hữu lực lượng quân đội như vậy đóng ở tổng bộ là chuyện rất bình thường.

Vong Ưu lặng lẽ truyền âm nói với ta: "Phu quân, ta bây giờ mới thật sự hiểu được tại sao quân đoàn Thiên Sứ có thể trở thành thế lực lớn nhất hệ ngân hà."

"À, đây là tại sao?" Bần đạo tò mò hỏi.

"Bởi vì Thần Thánh thiên sứ là hai kẻ điên." Vong Ưu cười khổ nói: "Đa số mọi người sẽ tận lực sắp xếp nhà của mình càng ngày càng đẹp càng thoải mái cho cuộc sống. Chỉ có Thần Thánh thiên sứ đúng là hai tên biến thái, bọn họ hao tốn hơn trăm vạn năm để xây dựng pháo đài chiến tranh như thế này. Ta thật không hiểu nổi bọn họ có ngày nào được sống yên ổn hay không nữa, chẳng lẽ trong hệ ngân hà này còn có ai đủ sức uy hiếp hang ổ của bọn họ sao? Đúng là ăn no rỗi việc mà."

"Chưa chắc." Bần đạo lắc đầu nói: "Ta nghĩ rằng ngay từ lúc mới bắt đầu bọn hắn đã không phải phòng bị người trong hệ ngân hà này, mà dự định ngăn cản Vô Lượng thiên kiếp kia mới đúng. Cho nên bọn họ mới chấp nhất hao phí thời gian trăm vạn năm xây dựng pháo đài chiến tranh kinh khủng như thế này. Điều này chỉ nói rõ một vấn đề, đó là bọn họ vô cùng sợ hãi Vô Lượng thiên kiếp sắp đến, thậm chí không tiếc lãng phí thời gian trăm vạn năm để chuẩn bị độ kiếp. Chuyện này đối với chúng ta không phải là một tin tức tốt."

"Ài, nghiêm trọng như thế?" Vong Ưu khó hiểu nói: "Nhưng mà ta không thể nào hiểu nổi cách làm của bọn hắn, chẳng lẽ chàng sẽ vì một tai nạn trăm vạn năm sau mới đến mà không tiếc công tiếc của chuẩn bị vạn toàn lâu như thế? Nếu như là ta, nhất định ta sẽ hưởng thụ vài chục vạn năm rồi lại nói sau!"

"Đừng quên rằng bọn họ đã tự mình trải qua thống khổ cực kỳ to lớn, ta nghe sư phụ nói ngày đó địa bàn Thần Thánh thiên sứ đã bị phá hủy hoàn toàn, cha mẹ, tỷ muội, huynh đệ, bằng hữu, thuộc hạ của bọn họ chết trận toàn bộ. Nàng có thể tưởng tượng được kích thích tâm trí của bọn họ đau khổ tới cỡ nào không?" Bần đạo lắc đầu cười khổ nói: "Bọn họ có thể sống đến bây giờ mà còn chưa điên là quá tốt rồi. Ta nghĩ rằng chỉ có tín niệm báo thù mới có thể giúp bọn hắn chống đỡ cho tới hiện tại. Dưới tình huống như vậy, bọn họ mới có thể tiến hành bế quan tu luyện suốt mấy chục vạn năm hoàn toàn ngăn cách với thế giới bên ngoài. Điều này ngay cả ân sư và Phật tổ cũng thể nào làm được. So sánh xuống thì việc biến nhà mình thành pháo đài kinh khủng sẽ không là gì cả."

"À, có đạo lý, thật ra Thần Thánh thiên sứ cũng là người đáng thương." Vong Ưu gật đầu nói.

Khi chúng ta âm thầm trao đổi, trước mặt chúng ta đột nhiên xuất hiện một đoàn kim quang, ở trong hoàn cảnh hoàn toàn trơ trọi thế này, đoàn kim quang hiện ra cực kỳ đột ngột. Lúc chúng ta đến gần đoàn kim quang liền hiển lộ nguyên hình, thì ra nó là một chiếc siêu cấp chiến hạm.

Chỉ thấy nó dài chừng vạn thước, rộng hơn ba ngàn thước, cao hai ngàn thước, toàn thân có hình giọt nước. Toàn chiến hạm do một loại tài liệu màu vàng kim chế tạo, không phải vàng không phải ngọc, chính là loại tài liệu chế tạo khải giáp cho cấp bậc tổng chỉ huy Thiên sứ. Lực phòng ngự vô cùng chắc chắn, bất kể phòng ngự ma pháp hay vật lý, tính cả lực công kích đều là nhất đẳng, hơn nữa nó còn có tác dụng tự động chữa trị. Toàn thân chiến hạm tạo hình tinh mỹ, phía trên mơ hồ thấy được các loại phù văn ma pháp, hiển nhiên đấy là tác phẩm luyện kim cấp bậc cực cao.

Bốn phía chiến hạm giăng đầy mũi nhọn nhô lên rõ ràng là không thích hợp với thiết kế, bần đạo dùng Nguyên thần cảm giác được từ đó phát ra năng lượng ba động rất lớn. Hiển nhiên đây không phải là ma đạo pháo dùng để công kích, mà dùng để phóng ra bức tường ma pháp phòng ngự. Mặt khác, chiến hạm này thậm chí có khả năng thay đổi hình thái, khi chúng ta tiếp cận chiếc chiến hạm đột nhiên mở ra một lổ hổng hình tròn,

Sau đó hai vị Thiên sứ một nam một nữ từ bên trong đi ra, nam là một người anh tuấn khí chất âm lãnh. Nữ Thiên sứ chính là Thánh thiên sứ chúng ta từng gặp qua. Lúc này nàng đang tươi cười rạng rỡ, phối hợp với khí chất thánh khiết cao nhã kia làm cho người ta sinh ra cảm giác thần thánh không thể khinh nhờn.

So vai vế thì sư phụ thấp hơn người ta một bậc, cho nên người lên tiếng chào hỏi trước: "Gặp qua hai vị tiền bối."

Thần Thiên sứ chỉ khẽ gật đầu căn bản không nói lời nào, chỉ có Thánh thiên sứ cười ha hả nói: "Đừng khách khí, ta và sư phụ ngươi là bằng hữu cũ nếu không đánh nhau thì không quen, lần trước thủ hạ ta quá mức lỗ mãng tin lầm lão Ngọc đế. Từ đó mới tạo ra hiểu lầm với các ngươi, thật sự là xin lỗi."

Thánh thiên sứ không hỗ là cáo già sống ngàn năm, chỉ một câu hiểu lầm đã hoàn toàn chống chế được chuyện tình phục kích hai nhà Phật Đạo trước kia. Chúng ta cũng không nói thêm làm gì, dù sao đã có bảy tên Hủy Diệt quân chủ làm đại địch chung. Mọi người coi như sánh vai trên một chiến tuyến rồi, nếu như tính toán chi li sự tình trước kia thật sự là không sáng suốt. Làm như thế chỉ có thể gia tăng rạn nứt tình cảm giữa hai bên một cách vô ích mà thôi. Huống chi lần đó xung đột chúng ta chiếm đại tiện nghi, quân đoàn Thiên Sứ bị thua thiệt rất lớn. Người ta đã chết mấy gã tổng chỉ huy, chúng ta không cần thiết lại truy cứu trách nhiệm, nhiều khi phải biết khoan dung độ lượng mới tốt.

Sư phụ bình thản nói: "Nếu như mọi sự đã qua thì cứ để nó qua đi, sau này không nên nhắc lại làm gì!"

"Tốt !" Thánh thiên sứ tán thành nói: "Quả nhiên là đệ tử Hồng Quân, rất quyết đoán."

Vào lúc này Thần Thiên sứ y như khúc gỗ kia rốt cục lộ ra vẻ mỉm cười, một cỗ thanh âm tang thương vang lên: "Hoan nghênh tới Sáng Thế Quang làm khách."

"Mời vào." Thánh thiên sứ dẫn chúng ta tiến vào thần khí tồn tại trong truyền thuyết này. Chỉ có thầy trò chúng ta và Vong Ưu mới được phép tiến vào, ngay cả Hòa Lạp ở bên trong những người khác một mực đều không cho đi vào.

Khi vào bên trong chúng ta mới giật mình phát hiện, không gian trong này còn rộng hơn nhìn thấy từ bên ngoài rất nhiều. Hiển nhiên trong này đã được pháp thuật không gian cải tạo qua. Chỉ riêng lối đi trước mắt thôi đã cao hơn cửa vào mười mấy lần.

Hai bên lối đi có không ít cánh cửa khác, hiện tại đều đang đóng lại, chúng ta cùng đi tới không có nhìn thấy một ai. Chắc là tất cả đã bị Thần Thánh thiên sứ điều đi ra ngoài, bọn họ không muốn để cho chúng ta nhìn thấy quá nhiều cơ mật nơi này. Ở trên đường Thánh thiên sứ chỉ giải thích hàm hồ qua loa, thỉnh thoảng sư phụ hỏi tới điểm quan trọng nàng chỉ nói mấy câu rồi vội vã chuyển đề tài Chủ nhân đã cẩn thận như vậy, chúng ta làm khách nhân dĩ nhiên không nên hỏi nhiều làm gì.

Thần khí Sáng Thế Quang dù sao cũng là cơ mật cao nhất của người ta, có thể cho chúng ta đi vào đã tốt lắm rồi, tự nhiên không muốn tiếp tục tiết lộ bí mật trọng yếu. Nếu như Thần Thánh thiên sứ tới thăm Đạo Môn, chúng ta cũng không thể nào nói cho bọn hắn biết bí mật Tru Tiên kiếm trận kia mà, đạo lý cũng giống nhau thôi.

Chúng qua vừa đi vừa nói chuyện chừng mười phút thì tới một phòng khách phi thường rộng rãi, phân ra vị trí chủ khách ngồi xuống, dâng trà và hàn huyên mấy câu xong. Thánh thiên sứ mở miệng hỏi: "Không biết lần này Thiên tôn quang lâm vì chuyện gì vậy?"

"Ài..." Sư phụ đột nhiên giả bộ buồn bực nói: "Còn không phải là vì cái gã sư đệ và đệ tử bất tài kia hay sao? Không biết bọn họ đắc tội tiền bối như thế nào làm cho tiền bối nổi giận lôi đình, một tên bị tù, một tên bị phạt. Ta lần này tới là muốn hỏi tiền bối rốt cuộc bọn họ phạm phải sai lầm gì mà bị tiền bối trừng trị nặng như thế?"

"A, chuyện này hả?" Thánh thiên sứ cau mày nói: "Trước tiên là nói về Xi Vưu, hắn không phải có thù oán với ngươi hay sao? Tại sao lại thành sư đệ của ngươi?"

"Hắn và ta đúng là có chỗ hiểu lầm, nhưng đây chỉ là ân oán cá nhân. Bất kể nói thế nào hắn cũng là đệ tử ân sư ta thu nhận, cho nên hắn là đệ tử Đạo Môn. Ta thân là chưởng môn Đạo môn nhất định phải chịu trách nhiệm, cho dù hắn gây họa ở bên ngoài ta cũng phải gánh tội thay cho hắn." Sư phụ nghiêm nghị nói: "Nếu sư đệ mạo phạm đến tiền bối, kính xin ngài giơ cao đánh khẽ."

"À, đúng ra hắn không nên liên hiệp với Thái Thản thần tộc lừa gạt ta." Thánh thiên sứ nói.

"Thì ra là như thế." Sư phụ gật đầu nói: "Không biết tiền bối dự định xử trí hắn thế nào?"

Sư phụ đã sớm biết Thánh thiên sứ bức bách Xi Vưu trước, sau đó Xi Vưu mới lừa gạt Thánh thiên sứ. Chuyện này là ta và sư phụ cùng nhau bố trí. Chỉ có điều bây giờ không phải là lúc trở mặt với quân đoàn Thiên Sứ, tự nhiên không thể nào nói thẳng được, chúng ta tạm thời giả bộ ngu mà thôi. Chúng ta làm thế là cấp cho Thánh thiên sứ một bậc thang đi xuống, chỉ cần nàng thức thời sẽ lập tức thả người, chúng ta tự nhiên không tiếp tục dây dưa vấn đề này. Nếu không, sư phụ sẽ nói ra hết chân tướng sự thật, đến lúc đó mặt mũi mọi người sẽ rất khó coi.

Cũng may Thánh thiên sứ là người hiểu chuyện, vốn nàng nhốt Xi Vưu chỉ là để trút giận. Dù sao Xi Vưu đã bị nhốt hơn nửa năm, lửa giận đã vơi đi không ít, hoàn toàn không cần thiết vì chuyện nhỏ này làm ảnh hưởng đến quan hệ với Đạo Môn. Huống chi nàng cũng biết chuyện này là bên nàng đuối lý, bây giờ nàng nhìn thấy sư phụ cố ý cho nàng thể diện, vì thế Thánh thiên sứ dứt khoát nói: "Nói xử trí hay không cũng phải nghĩ đến sư phụ ngươi nữa. Ta không thể để hắn mất mặt mà? Bây giờ ngươi đã tới đây thì cứ mang hắn về đi."

"Đa tạ tiền bối khoan hồng độ lượng." Sư phụ cười nói. Hắn cuối cùng đã yên lòng, thần sắc từ từ buông lỏng, chuyện này có thể giải quyết viên mãn đã nói lên rằng quân đoàn Thiên Sứ có thành ý hợp tác cùng chúng ta. Từ nay về sau chúng ta sẽ dễ dàng nói chuyện hơn nhiều, nghĩ tới đây ân sư sau đó nói: "Mấy tên bất tài không biết đâu là trời cao biển rộng mạo phạm tiền bối, hiện tại hắn đã biết sai kính xin tiền bối tha thứ."

Sư phụ vừa nói xong thì nháy mắt ra hiệu cho ta, bần đạo bất đắc dĩ nói: "Thánh thiên sứ bệ hạ, ta sai lầm rồi."

"Ha hả." Thánh thiên sứ nhìn thấy bộ dạng ta không cam lòng nhịn không được bật cười lớn lên.

"Tên khốn này, không có một chút thành ý nào hết." Sư phụ liền mắng: "Còn không xin lỗi cho đàng hoàng."

"Ha hả, được rồi, được rồi." Thánh thiên sứ phất phất tay cười nói: "Ta đã biết chuyện của hắn từ chỗ Athena rồi, thật ra là do ta dạy dỗ thủ hạ không nghiêm, cho nên mới xuất hiện hai cha con Zeus vô liêm sỉ kia. Kết quả là bọn chúng bắt các ngươi phải tự bạo, có khi chúng ta còn phải xin lỗi hai người các ngươi nữa đó."

"Không dám nhận." Bần đạo cười khổ nói.

"Chỉ có điều..." Sắc mặt Thánh thiên sứ đột nhiên nghiêm nghị quát to: "Nhà ngươi trả thù quân đoàn Thiên Sứ chúng ta có phải quá dứt khoát hay không hả? Đầu tiên là phái Athena lẫn vào nội bộ quân ta, sau đó cấu kết Đại Địa mẫu thần, Thái Thản thần tộc. Liên tục thi hành các biện pháp đả kích quân đoàn Thiên sứ chúng ta, trước sau đã giết chết năm vị tổng chỉ huy Thiên sứ. Cuối cùng còn đánh một trận tiêu diệt gần năm mươi gã chủ thần đỉnh cấp, cộng thêm mấy trăm triệu đại quân tinh nhuệ. Nếu ta không tự mình chạy tới chỉ sợ mười hai Sứ Đồ của ta cũng bị ngươi tận diệt luôn rồi."

Nhắc tới tổn thất thảm trọng của quân đoàn Thiên Sứ lần đó, cho dù Thánh thiên sứ tu dưỡng có tốt đến đâu cũng giận dữ đến mức cả người run rẩy. Trong khi nói chuyện một cỗ vô thượng uy nghiêm từ trên người nàng phát ra ép thẳng tới chỗ ta.

"À, có phải tiền bối thấy hắn làm quá đáng hay không?" Sư phụ thấy ta không nói được gì lập tức nói thay ta: "Hắn bây giờ chỉ là một Đại La Kim Tiên, chỉ có bản lãnh ngang với Đại thiên sứ mười cánh, làm sao có thể khiến cho quân đoàn Thiên Sứ tổn thất lớn như vậy được?"

"Hừ." Thánh thiên sứ hừ lạnh một tiếng nói: "Dựa vào Thiên Không Thành do hắn chế tạo, còn có Tru Tiên kiếm trận ngươi đưa cho hắn. Cho dù hắn không động thủ, chẳng lẽ còn đánh không lại một gã tổng chỉ huy?"

"Chuyện này..." Sư phụ cười khổ nói: "Chỉ là một gã tổng chỉ huy mà thôi, so sánh tổn thất thì không lớn như thế."

"Nhưng mà ngươi đừng quên đầu óc của hắn mới là đáng sợ nhất, bằng không hắn cũng không có danh hiệu Âm Hiểm Quân Thần." Thánh thiên sứ căm tức nói: "Thuộc hạ của ta thương vong thảm trọng như vậy, không phải vì trúng quỷ kế của hắn hay sao? Nếu không phải vì hắn, Thái Thản thần tộc nho nhỏ có tư cách gì khiêu chiến quân đoàn Thiên Sứ?"

Nhìn thấy Thánh thiên sứ hung hăng bức người như thế, sư phụ cũng nhịn không được sắc mặt từ từ ầm trầm lại, trong lòng tự nhủ: "Nếu như ta không có gã đồ đệ Âm Hiểm Quân Thần này, sợ rằng hai nhà Phật Đạo chúng ta đã bị quân đoàn Thiên Sứ các ngươi tiêu diệt rồi? Bây giờ đến lúc nào rồi mà còn tính toán chi li ân oán trong quá khứ? Chẳng lẽ ngươi muốn trở mặt cùng chúng ta sao? Sau đó tự động đi đối kháng bảy tên Hủy Diệt quân chủ?:

Vì thế sư phụ không khách khí làm gì nữa, nói: "Vậy xin hỏi tiền bối dự định xử trí gã đệ tử không nên nết này ra sao đây?"