Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 769: Kết minh Thái Thản





Trên thân hai người này không có phát ra khí thế uy áp nhiều lắm, tựa như là người bình thường, nhưng mà bần đạo lại biết, đây rõ ràng là kết quả bọn họ cố ý thu liễm. Cho thấy bọn họ đã tu luyện tới trình độ có thể hoàn toàn nội liễm năng lượng bản thân. Ngay cả thần thức của bần đạo cũng không nhìn ra sâu cạn, như vậy chỉ có thể nói rõ một vấn đề, hai người này không cùng một cấp bậc với ta.

Phải biết rằng trong hàng chư thần mà ta nhận thức, ngoại trừ ân sư và Phật tổ ra. Cho dù là Đại Địa mẫu thần cũng không thể giấu diếm được ta dò xét. Theo dạng này mà tính, tựa hồ bọn họ cùng cấp với ân sư và Phật tổ thực mới đúng. Ta trước kia còn cho rằng bọn họ tối đa cũng chỉ ngang cấp với Đại Địa mẫu thần. Xem ra một câu nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên luôn luôn đúng rồi.

"Gặp qua Thần hoàng bệ hạ, Thần hậu bệ hạ!" Bần đạo mau chóng đứng lên thi lễ với bọn họ. Xem tình hình này, dựa theo thực lực phân chia bọn họ nên là trưởng bối của ta, ta tự nhiên phải khách khí một chút.

"Ha hả, không cần phải khách khí, mời ngồi." Thái Thản Thần hoàng hòa khí cười nói. Vừa nói hắn và Thần hậu đi tới một cái ghế khác, nhẹ nhàng bảo ta ngồi, bản thân hắn đầu tiên từ tốn ngồi xuống.

"Đa tạ bệ hạ." Bần đạo ngay sau đó thần thái nghiêm túc ngồi xuống.

Thái Thản Thần hoàng và Thần hậu không vội nói chuyện, mà cả hai không ngừng ngó chừng ta, thậm chí còn thả ra vài tia năng lượng kỳ dị tiến hành dò xét. Mặc dù biết đây là chuyện cần thiết, nhưng ta đây cảm giác không thoải mái gì lắm.

Thái Thản Thần hoàng hiển nhiên nhìn thấu bất mãn ta, hắn khẽ mỉm cười thu hồi tinh thần lực, thâm ý nhìn ta nói: "Ha hả, ngươi tu luyện quả nhiên là công pháp Đạo Môn, ta bây giờ rốt cục có thể hoàn toàn tín nhiệm ngươi rồi."

Lời Thái Thản Thần hoàng nói khiến cho bần đạo lấy làm kinh hãi, vội vàng hỏi tới: "Bệ hạ biết Đạo Môn chúng ta?"

"Ta chỉ nhận thức một người." Thái Thản Thần hoàng khuôn mặt hoài niệm nói: "Ước chừng hơn hai mươi vạn năm trước, một vị thần minh cường đại đột nhiên xuất hiện ở phụ cận Vân Điện. Mặc dù hắn chỉ đi ngang qua, nhưng mà dù sao cũng biết được bí mật của chúng ta, vị trí Vân Điện không thể tiết lộ ra ngoài. Cho nên chúng ta phái quân đội ra muốn lưu hắn lại. Nhưng mà hắn thật sự quá mức cường hãn, chúng ta dựa vào lôi điện thành danh, ở trước mặt hắn y như giun dế nhỏ bé, không có bất kỳ lực uy hiếp nào. Cũng may tính tình hắn trời sinh hiền hoà, mặc dù bị chúng ta khiêu khích, nhưng không có giận dữ giết người. Nếu không lúc ấy chúng ta đã bị tổn thất thảm trọng."

"Đúng vậy." Thái Thản Thần tiếp lời: "Chúng ta trước kia chưa từng tưởng tượng nổi, thậm chí có thần minh có thể mạnh đến tình trạng này, vài chục vạn Thái Thản cấm vệ quân cũng không thể cầm giữ hắn. Cuối cùng bất đắc dĩ, ta và Thần hoàng đồng loạt ra tay lấy hai đối một, kết quả vẫn bị hắn dễ dàng đánh bại."

"Chuyện này đối với chúng ta mà nói, quả thực là một cơn ác mộng." Thái Thản Thần hoàng cười khổ nói: "Từ đó về sau, chúng ta sẽ hiểu hắn nói cho chúng ta biết được một đạo lý thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân. Sau lại, chúng ta bị thực lực hắn thuyết phục, mời hắn vào Vân Điện làm khách. Hắn ở chỗ của ta hơn một năm mới đi, lại dạy cho chúng ta rất nhiều kỹ xảo thực chiến, chúng ta nhận được chỗ tốt của hắn kích thích, từ trước tới nay đều cố gắng khắc khổ tu luyện không dám thư giản chút nào, mới có khả năng đạt được thành tích như bây giờ. Cho nên cẩn thận tính toán, hắn xem như một nửa sư phụ chúng ta rồi."

"Đúng vậy, người sư phụ này rất là thú vị, cũng không thích làm bộ làm dáng, trợ giúp chúng ta rất lớn, chỉ tiếc thời gian hắn ở đây quá ngắn. Hơn nữa hắn chỉ điểm cho chúng ta tùy theo năng lực bản thân. Lại không chịu thu chúng ta làm đồ đệ." Thái Thản Thần tiếc hận nói: "Nếu không, chúng ta đã có được cái loại năng lượng thần kỳ trên người của ngươi rồi."

"Ha hả, đó chưa chắc không phải là chuyện tốt." Bần đạo cười nói: "Nếu nói đạo thuật có chuyên tấn công chuyên thủ, thực lực của các ngươi lúc ấy đã định hình, chỉ dựa theo đường cũ phát triển tiếp tục mới có thành tựu tốt. Nếu như bỏ qua ưu thế bản thân của các ngươi. Ngược lại học tập đạo pháp chúng ta, sợ rằng sẽ khiến cho các ngươi bước lùi không ít. Tuyệt đối không thể nào đạt tới thành tựu hiện tại."

"Ừ, hắn cũng nói như vậy." Thái Thản Thần hoàng chớp mắt với ta, cười nói: "Cho nên, chúng ta rất cảm kích hắn."

"Ha hả." Bần đạo hiểu ý cười cười. Sau đó tò mò hỏi: "Xin hỏi, vị thần minh này tên gọi là gì?"

"Hồng Quân." Thái Thản Thần hoàng nghiêm nghị nói.

"Hả?" Bần đạo lên tiếng kinh hô, nói: "Thì ra là lão nhân gia. Không trách được lại mạnh như thế."

"À, ngươi nhận thức hắn?" Thái Thản Thần hoàng vội vàng hỏi tới: "Hắn có quan hệ gì với ngươi?"

"Lão nhân gia là sư tổ ta." Bần đạo cung kính nói, ta nhìn thấy Thái Thản Thần hoàng và Thần hậu bộ dạng mờ mịt. Tựa hồ không rõ ràng hàm nghĩa danh từ này, ta liền giải thích: "Đó là lão sư của lão sư ta !"

"A..." Thái Thản Thần hoàng bừng tỉnh đại ngộ nói: "Thì ra là như thế, không trách được trên người ngươi có loại năng lượng cơ hồ hoàn toàn giống hắn. Ta vốn nghĩ các ngươi là người chung một tộc. Không nghĩ tới dĩ nhiên là quan hệ sư môn. Ha ha, đã là như vậy. Chúng ta cũng không phải là ngoại nhân, sư phụ ngươi là Nguyên Thủy Thiên Tôn đúng không? Hồng Quân lão sư từng nói với ta về hắn tên đệ tử đắc ý này, và cả Đạo Môn mà hắn gầy dựng nên."

"Ha hả, thật sự là quá tốt." Thần hậu cũng cười nói: "Không có nghĩ tới chúng ta lại có thể mối liên hệ với các ngươi. Chúng ta sau này cần phải đi lại thật tốt mới được, mau nói cho chúng ta nghe về tình trạng lão sư gần đây, có thời gian chúng ta nhất định phải đi bái phỏng ngài ấy."

"Chuyện này?" Bần đạo cười khổ nói: "Nghe nói, sư tổ đã tiêu dao ở bên ngoài từ lâu lắm rồi, đã hơn mười vạn năm chưa có trở về sơn môn lần nào. Ta từ khi nhập môn cho tới nay mới có mấy trăm năm, bởi vì cơ duyên xảo hợp mới được ân sư thu nhận làm đệ tử. Cho nên căn bản không có cơ hội gặp mặt sư tổ."

"Thì ra là như vậy. Xem ra, gặp mặt lão sư một lần cũng không dễ dàng nhỉ?" Thần hậu thất vọng nói. Sau đó nàng mở miệng nói chuyện càng lúc càng nhiệt tình. Hỏi thăm về chuyện tình Đạo Môn liên hồi. Bần đạo biết nàng vẫn có điểm hoài nghi, không dám khinh thường, chuyện gì cũng nói, lớn nhỏ đều khai báo rõ ràng, ta chỉ ra vài chỗ nàng cố ý nói sai liền triệt để thủ tiêu mối nghi ngờ của nàng.

Trải qua thời gian đàm luận, Thái Thản Thần hoàng và Thần hậu cuối cùng thả tâm với ta, bắt đầu nói đến chính sự.

Thái Thản Thần hoàng đầu tiên nói: "Thế lực Đạo Môn chúng ta tin tưởng, các ngươi đã nói có thể trì hoãn năm vị tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ. Vậy thì chúng ta tin tưởng các ngươi nhất định có thể làm được. Vấn đề này chúng ta sẽ không cần nhiều lời. Bây giờ vấn đề chính là bên phía chúng ta phải đối mặt với hai vị tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ, cùng với đại quân mấy trăm triệu Thiên sứ dưới trướng bọn họ. Phải làm sao mới có khả năng lấy được một trận thắng lợi huy hoàng đây? Mặc dù Lam Tắc từng thuật lại ý nghĩ của ngươi nhưng mà tương đối mơ hồ, ta suy nghĩ cẩn thận vẫn muốn nghe kế hoạch cụ thể của ngươi, nhất là làm thế nào để đánh chết hai tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ."

Bần đạo cúi đầu suy tư, sau đó liếc một vòng qua đám thị vệ, khuôn mặt ra vẻ khó khăn nhưng không nói gì.

Thái Thản Thần hoàng và Thần hậu nhìn thoáng qua, cười cười phất tay ra hiệu cho người chung quanh, bao gồm cả Lam Tắc cũng đuổi ra khỏi phòng. Sau đó Thái Thản Thần hoàng nói: "Ngươi thật đúng là đủ cẩn thận , chẳng lẽ nơi này còn có gian tế của người chim sao ?"

"Hắc hắc, sự tình trọng đại không thể không đề phòng mà. Cẩn thận luôn tốt." Bần đạo sau đó cười hỏi: "Bệ hạ biết quân đoàn Thiên Sứ có một vị nữ Thiên sứ với đôi cánh màu vàng không?"

"Athena?" Thái Thản Thần hoàng nghe nhắc tới nàng đã lộ ra ý giận, nói với ta: "Nữ Thiên sứ ở trên trời rơi xuống này thật sự là đáng giận, chúng ta chiến tranh gần mười năm với quân đoàn Thiên Sứ, mặc dù thắng nhiều bại ít, nhưng mà không có một trận nào thắng được nàng, mà bại thì có tới bốn năm trận ở trên tay của nàng. Tương đương Thái Thản Thần tộc hễ đánh với nàng là hoàn toàn bại trận, đám người chim thường xuyên lấy nàng ra để cười nhạo chúng ta, thật là tức chết ta rồi."

"À, cái này..." Bần đạo cười khổ nói: "Thật sự là ngại quá, đó là phu nhân ta, ta thật sự xin lỗi hai vị rồi." Vừa nói ta vừa đứng lên thi lễ với hai người.

"Cái gì?" Thái Thản Thần hoàng và Thần hậu kinh ngạc hai con ngươi đã muốn rớt ra, Thần hậu trực tiếp hỏi: "Ngươi không phải là đang chọc ghẹo chúng ta đó chứ? Ngươi nói Athena chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ là phu nhân ngươi?"

"Nàng chính là phu nhân của ta, một lời chắc chắn. Tất cả tình báo mà ta cung cấp cho các ngươi đều là từ chỗ nàng mới có đó." Bần đạo cười nói.

"Ngươi không phải cũng đem tình báo bên phía chúng ta cung cấp cho nàng sao? Không trách được nàng ta có thể thắng lợi liên tiếp." Thái Thản Thần hậu bất mãn nói.

"Ôi trời, đúng là sai lầm rồi." Thái Thản Thần hoàng lại phản bác: "Ta nghĩ, Athena thành công hiển nhiên là có quan hệ với Thanh Thiên ngươi không lớn. Dù sao, tình báo nơi tiền tuyến tùy thời đều có biến hóa, quan chỉ huy lâm chiến sẽ phải tự mình quyết định. Ngay cả ta và ngươi tận sau này mới biết. Lam Tạp tiếp xúc với Thanh Thiên ngươi lại càng ít. Cho nên ngươi có muốn tiết lộ tình báo cũng không có tác dụng quá nhiều, nhiều nhất chỉ là hướng dẫn một ít đường đi nước bước mà thôi. Ngươi đừng có oan uổng người ta."

"A? Đúng là ta hồ đồ." Thái Thản Thần hậu nghe Thần hoàng nói lập tức tỉnh ngộ lại. Nàng nhìn ta cười xin lỗi: "Ngươi không biết chứ, phu nhân Athena của ngươi thật sự lợi hại, đánh chúng ta rất là thê thảm. Chỉ riêng Thạch tượng quỷ chết ở trên tay nàng đã hơn năm vạn, cơ hồ chúng ta bị tổn thất một phần năm rồi. Mặt khác, nàng còn chuyên đi phá hư địa điểm chúng ta sản xuất nữa. Bởi vì nàng kiềm chế quá chặt chẽ, tốc độ chúng ta sản xuất Thạch tượng quỷ rất là chậm chạp. Ngươi tính xem nàng đã làm cho chúng ta tổn thất bao nhiêu chứ? Chúng ta hận chết nàng đó."

"Ha hả, thế nhưng nói đi thì nói lại, nàng mặc dù phá hư không ít Thạch tượng quỷ, nhưng mà không giết được người của chúng ta, bây giờ nhìn lại hẳn là nàng hạ thủ lưu tình." Thái Thản Thần hoàng rộng lượng cười nói: "Rồi lại nói, tình báo nàng đưa cho chúng ta càng thêm trọng yếu, chúng ta mấy lần đại chiến đều dễ dàng thắng lợi, đó là nhờ có những tin tình báo đó. Chỉ tính giá trị những tin tình báo này tuyệt đối không phải mười mấy vạn đầu Thạch tượng quỷ có thể thay thế được. Cho nên chúng ta còn phải cảm tạ nàng mới đúng."

"Đúng đúng!" Thần hậu vừa nghe Thái Thản Thần hoàng phân tích lập tức tươi cười nói với ta: "Đúng là đa tạ phu nhân ngươi cung cấp tình báo. Đúng rồi, rốt cuộc nàng có lai lịch gì, làm sao lợi hại như thế?"

"Nàng trước kia ở thế giới chúng ta là nữ thần Trí Tuệ và Chiến Tranh, sau khi kết làm vợ chồng với ta thì bị người chim ám toán, chuyển sinh tới đây. Ta làm Long Thanh Thiên, nàng trở thành Thiên sứ." Bần đạo cười nói: "Cho nên chúng ta dứt khoát để nàng lấy thân phận Thiên sứ hoạt động trong quân đoàn Thiên Sứ, làm gián điệp chủ chốt của chúng ta trong việc báo thù!"

"Ý?" Thái Thản Thần hoàng kỳ quái nói: "Làm sao ta nghe nói thê tử ngươi chuyển sinh hiện tại là Vong Ưu chủ thần cấp một ?"

"Thê tử ta có hai khối thần cách, sau khi buộc phải tự bạo chết đi đã bị mạnh mẽ tách ra làm hai, chuyển sinh đặt vào thân thể hai người khác nhau. Một là Trí Tuệ thần cách được Vong Ưu thừa kế, Chiến Tranh thần cách là Athena thừa kế." Bần đạo giải thích.

"Không trách được!" Thái Thản Thần hoàng cười khổ nói: "Thì ra nàng là nữ thần Chiến Tranh, chúng ta thua không oan mà."

"Nàng ta bây giờ có thân phận gì trong quân đoàn Thiên Sứ, có thể giúp chúng ta không?" Thần hậu thuận miệng hỏi.

"Nàng bây giờ là quan chính vụ bên cạnh Cáp Mặc, thay thế Cáp Mặc chỉ huy một chi quân đội." Bần đạo cười nói: "Quyền lợi rất lớn, có thể rất dễ dàng cung cấp cho chúng ta một vài cơ hội hiếm có."

"Ai dà, thật là quá khéo rồi." Thái Thản Thần hoàng ánh mắt sáng lên, nói: "Ta đã nhìn thấy tia sáng thắng lợi ở trước mắt rồi, nói cho ta biết ngươi có kế hoạch cụ thể gì nào?"

"Ta chỉ vạch ra kế hoạch bước đầu, đó chính là đi thẳng tới đảo Hoàng Long, tiêu diệt hai gã tổng chỉ huy quân đoàn Thiên Sứ ở nơi đó. Nhưng mà vấn đề áp dụng cụ thể thì không có, ta cần phải nhận được tình báo tỉ mỉ và xác thực hơn. Vong Ưu đã mang ý của ta đi tìm Athena rồi, tin tưởng nàng lúc trở lại, hiện giờ ta đang chơ Athena bố trí kế hoạch cụ thể và một vài đạo cụ đặc thù, ví dụ như: đồng phục, vũ khí, lệnh bài,… vân… vân." Bần đạo cười nói: "Chúng ta bây giờ không cần phải lo lắng ăn không được thịt chim, chuyện cần phải lo lắng là chúng ta có đủ khả năng thực hiện hay không."

"Không sai, chỉ dựa vào hai người chúng ta tựa hồ rất khó mà một lần ăn hết bọn họ." Thái Thản Thần hoàng gật gật đầu nói: "Xem ra đã đến lúc nhờ người ngoài rồi."

"Không sai!" Thái Thản Thần Thần hậu cười nói: "Ngươi đề nghị Đại Địa mẫu thần là phi thường thích hợp, thực lực đủ mạnh, hơn nữa còn có đại thù với người chim. Mặt khác, ha hả, nàng quan hệ với ta không tệ. Lại còn thiếu ta một lần nhân tình. Tổng quát lại lần này mời nàng xuất thủ tương đối dễ."

"Vậy thì quá tốt." Bần đạo cười nói: "Không biết nhân tình kia là thế nào?"

"Năm đó người chim từng hạ thủ đối với nàng và các hài tử, nàng âm thầm phái người cầu cứu ta, chúng ta lập tức gia tăng thế công bức bách người chim. Nguồn truyện: Truyện FULL

Người chim bận rộn chuyện bên chúng ta, từ đó nàng và những hài tử mới thoát được một mạng." Thái Thản Thần Thần hậu nói: "Khi đó chúng ta thương vong thảm trọng. Ngươi nói nhân tình này có lớn không?"

"Quả nhiên không nhỏ." Bần đạo gật đầu nói: "Nàng ta không có tỏ vẻ gì sao?"

"Đương nhiên là có." Thái Thản Thần hoàng cười nói: "Cho tới bây giờ ta cũng không cần giấu diếm ngươi, nhi tử của nàng có một người tên là Phong thần vẫn luôn ở chỗ chúng ta, hắn chịu trách nhiệm công việc bồi dưỡng Lôi nguyên tố, cũng là quan viên bí mật cấp bậc cao nhất bên phía chúng ta. Cấm vệ quân của chúng ta có nhiều thú cưỡi Lôi nguyên tố như vậy chính là nhờ công lao của hắn đó."

"À, thì ra các ngươi đã sớm liên hiệp với nhau?" Bần đạo cười khổ nói: "Quả nhiên lợi hại, một chút tiếng gió cũng không lọt ra ngoài."

"Ha hả, cũng không tính là liên hiệp, Đại Địa mẫu thần ở trên sự tình khác vẫn luôn giữ vững trung lập, nàng sẽ không rõ ràng đứng ra giúp đỡ chúng ta đối phó người chim." Thần hậu nói: "Thế nhưng, đúng như như lời ngươi nói. Nàng chỉ là lo lắng cho hài tử của mình mà thôi, nếu thật sự có thể tiêu diệt quân đoàn Thiên Sứ triệt để, nàng tuyệt đối sẽ xuất thủ không keo kiệt."

"Tốt. Đã như vậy, ta nguyện ý tự mình đi một chuyến, tranh thủ mời nàng tới chỗ này cùng nhau thương nghị tổng quyết chiến với quân đoàn Thiên Sứ." Bần đạo tự động xin xuất thủ đi mời.

"Thật là tốt quá. Người của chúng ta mục tiêu quá rõ ràng, không thích hợp đi gặp nàng, nếu lộ diện sẽ khiến cho đám người chim cảnh giác. Ngươi chịu đi không thể nào tốt hơn rồi." Thái Thản Thần hoàng cười nói: "Ta đây đại biểu Thái Thản Thần tộc chính thức kết làm đồng minh với Đạo Môn, đặt cách cho ngươi đại diện toàn quyền thay ta đi mời Đại Địa mẫu thần đến nơi đây cùng bàn chuyện xuất binh."

"Ta có một phong thư, ngươi giúp ta mang đến cho nàng." Thần hậu vừa nói vừa đưa cho ta một viên đá thủy tinh, cười nói: "Nàng xem tin rồi sẽ minh bạch ý tứ và quyết tâm của chúng ta. Hết thảy nhờ cậy ngươi!"

Bần đạo nhận lấy thủy tinh, nghiêm nghị thi lễ nói: "Mọi chuyện sẽ thành công!"

"Ài, ngươi vừa tới lại phải đi, chúng ta còn chưa có cẩn thận chiêu đãi, thật sự là thất lễ." Thái Thản Thần hoàng tiếc nuối nói: "Thế nhưng sự tình khẩn cấp, chúng ta chỉ đành phải có lỗi rồi, chờ ngươi mời Đại Địa mẫu thần tới, chúng ta nhất định mở đại tiệc chiêu đãi bồi bổ thất lễ ngày hôm nay. Nơi này là lễ vật nho nhỏ, mong ngươi không nên ghét bỏ, người đâu, mang lễ vật lên."

"Chuyện này…, thật là xấu hổ quá?" Bần đạo vội vàng từ chối: "Không được, không được mà."

"Ha hả, suy tính rõ ràng nhà ngươi còn là vãn bối của chúng ta đó, chúng ta làm trưởng bối tại sao không xuất ra một chút quà mọn chứ, cứ nhận lấy đi." Thái Thản Thần hoàng cười nói.

"Đúng vậy, tuyệt đối không thể để cho ngươi về tay không. Làm như thế sau này chúng ta làm sao có mặt mũi nhìn lại lão sư đây!" Thần hậu cũng khuyên nhủ.

Ta thấy bọn họ thành khẩn như vậy, đành phải nói: "Vậy thì ngại quá." Nói xong ta mới xoay người nhận đồ, không nhìn không biết, vừa nhìn đã giật mình. Một gã tráng hán cao tám thước tự mình nâng một cái mâm lớn, cái mâm đường kính chừng hai ba thước, ta đây hoàn toàn có thể nằm lên đó rồi. Phía trên sắp đặt toàn là đồ xịn, nào là mật ngân, tinh kim, bảo thạch quý trọng, cùng với một đống tài liệu cao đẳng, y như tòa núi nhỏ vậy. Tuyệt đối là trọng lễ! Thấy vậy ta hoa cả hai mắt, mới gặp mà đã tặng lễ vật nặng như thế, sau này ta làm sao dám tới lần nữa đây?

Tiện tay thu đồ vào trong không gian giới chỉ, ta cám ơn vợ chồng Thái Thản Thần hoàng lần nữa. Sau đó bần đạo mới đi theo Lam Tắc ra khỏi hoàng cung. Hắn phái người gọi Lam Tạp, hai cha con lại mang ta quay về Thiên Giới.

Sau khi về nhà ta tính lại thời gian, lúc này đã là đêm khuya. Hiển nhiên, lúc này không phải là thời cơ tốt đi bái phỏng Đại Địa mẫu thần, ta đành phải về nhà nghỉ ngơi. Về đến nhà mới kinh ngạc phát hiện Vong Ưu đã trở lại. Nàng đang giảng giải tình thế trước mắt cho đám người Phù Ni Nhã nghe. Nói cho các nàng hiểu lập trường bây giờ của chúng ta. Còn dặn dò các nàng phải chú ý thu thập tất cả tình báo có liên quan đến quân đoàn Thiên Sứ, hơn nữa không được bán cho bọn hắn bất kỳ vật liệu, bất luận quân sự hay là dân sự, thậm chí còn phải nghĩ cách can thiệp người khác giao dịch với bọn họ. Lại phải chú ý giữ bí mật bản thân, tận lực làm cho tự nhiên, nhất định không thể để cho quân đoàn Thiên Sứ nhận thấy địch ý của chúng ta.

Lúc này các nàng đang thảo luận nên thi hành cụ thể ra sao. Nhìn thấy ta trở lại các nàng vội vã ngừng đàm luận, vây quanh ta hỏi thăm thu hoạch chuyến này. Đặc biệt là Vong Ưu là gấp gáp nhất, trực tiếp đặt ta lên trên ghế, ngồi lên bắp đùi ta, ôm cổ ta, hỏi tới: "Thái độ Thái Thản tộc như thế nào?"