Mặc dù tòa thành Thiên đường đang gặp công kích trên trời dưới đất bốn phương tám hướng, thế nhưng đây là phương quân đoàn Thiên Sứ cực khổ kinh doanh hơn mười vạn năm, Thiên đường cũng không phải dễ bị phá như vậy. Bức tường quang minh ma pháp kia bao phủ cả tòa thành, vững chắc y như tường đồng vách sắt, tất cả công kích đánh tới đều có thể ngăn chặn. Cấm chú cấp mười tám trở xuống đánh lên không hề có một tia rung động nào. Đồng thời, thủ vệ quân Thiên sứ trong thành cũng không phải là ngồi không, dưới sự chỉ huy của Athena bọn họ tiến hành chống cự ngoan cường.
Đầu tiên, Athena ra lệnh cho quân đội nghỉ ngơi dưỡng sức không thèm để ý địch nhân ở phía ngoài, giả bộ quyết tâm tử thủ. Sau đó, chờ quân đội tiến công đổi qua mấy lượt, từ từ mất đi tính cảnh giác, ngay cả lá chắn phòng hộ ma pháp cũng không mở ra. Athena mới đột nhiên xuất kích, mang theo mươi bốn vạn binh lính tinh anh tạo thành tám đầu trường long, mãnh liệt giết vào khu vực do đại quân Minh giới phòng thủ.
Hiển nhiên, chọn lựa đại quân Minh giới tiến công là lựa chọn thông minh nhất của Athena, bởi vì thuộc tính tương khắc đại quân Thiên sứ Quang Minh hệ giết vào quân đội Minh giới, chém cái là chết, đụng cái là tan, y như bổ dưa thái rau vậy. Cộng thêm có tâm đánh vô tâm, trực tiếp đánh cho đại quân Minh giới không kịp đề phòng nhanh chóng như hoa rơi nước chảy, thương vong thảm trọng.
Vào lúc này uy lực Bát quái trận rõ ràng, Athena dẫn dắt tám đầu rồng náo động mạnh mẽ bên trong đại quân Minh giới, chỉ quanh quẩn mấy vòng đã khiến cho trận thế đại quân Minh giới tách ra năm bè bảy mảng. Bởi vì lo lắng đại quân hai giới khác tới trợ giúp nên Athena không có tham công, sau khi cắn đại quân Minh giới một ngụm lập tức rút về thành Thiên đường. Để cho Minh thần vừa đến trợ giúp giận đến cắn răng chửi ầm lên nhưng không có biện pháp.
Vào lại thành Thiên đường Athena lập tức phân tán quân đội ra, nàng biết người khác nhìn thấy Minh thần bị thua thiệt một lần, trong khoảng thời gian ngắn không thể nào trở ra lần thứ hai được. Cho nên nàng tạm thời không xuất kích. Tiếp theo, nàng bắt đầu triệu tập nhóm thuộc hạ cao thủ, ra lệnh cho bọn họ thay nhau tự mình sử dụng thủ đoạn tốt nhất tận lực ngăn cản pháp thuật của chúng ta oanh kích.
Thân là một nhóm toàn Thiên sứ tám cánh, những người này cơ hồ ai cũng có thể lấy ra vài món trang bị thần khí. Hoặc công kích hoặc phòng thủ, hiệu dụng cũng khác nhau. Sau khi nghe Athena hạ lệnh, mấy trăm kiện thần khí cùng nhau làm nổi bật chủ nhân của nó, cảnh tượng phi thường hoành tráng. Đa số là thần khí phòng hộ, bọn họ dùng ngạnh kháng pháp thuật công kích, hoặc là làm lệch phương hướng pháp thuật sang một bên, khiến cho pháp thuật oanh tạc Thụ Nhân đang đứng chung quanh Thiên đường nhằm giảm bớt áp lực cho bức tường ma pháp của tòa thành Thiên đường.
Về phần thần khí công kích, mặc dù tương đối nhỏ nhưng có tác dụng khổng lồ. Bọn chúng có thể trực tiếp uy hiếp đến các pháp sư, bức bách nhóm pháp sư phải lùi ra xa Thiên đường, còn có thể dẫn phát một vài pháp thuật cực mạnh chống trả công kích từ ngoài vào.
Dĩ nhiên phong cách nhất chính là Athena. Sau khi trở thành Đại thiên sứ trưởng mười cánh, nàng đã có thể hoàn toàn phát huy tác dụng kiện thần khí trên tay. Chiến Tranh Quyền Trượng bây giờ có thể trực tiếp tạo ra khe không gian cực lớn. Mặc dù thời gian tồn tại rất ngắn, nhưng mà dùng để cắn nuốt pháp thuật phạm vi rộng cũng đã đủ dùng rồi. Đặc biệt là siêu cấp cấm chú do quân đoàn Tinh Linh phát động, cơ hồ phát ra một cái là bị nàng triệt tiêu một cái, dưới bất đắc dĩ các Tinh Linh bị buộc phải phân tán ra, đổi sang dùng pháp thuật khác oanh kích, tránh né khe không gian của Athena.
Mặt khác, Athena dùng Trí Tuệ Chi Thuẫn lại càng hiện ra tác dụng khổng lồ. Tất cả cấm chú từ vừa tới nhỏ đều bị nó bắn ngược trở về, quân đội vây công bị nàng náo động làm cho luống cuống tay chân. Thậm chí còn có mấy tên quỷ xui xẻo bị chính pháp thuật của mình đánh chết, thật sự buồn bực mà.
Dĩ nhiên, thứ làm cho người ta chán ghét nhất chính là Thời Gian Sa Lậu, chỉ cần thời gian vừa đến nàng sẽ lập tức phát động pháp thuật Thời Gian Tĩnh Chỉ. Nàng sử dụng pháp thuật này lên phạm vi khống chế lớn nhất, có thể khống chế phương viên trên trăm dặm. Mặc dù làm như vậy sẽ không thể khống chế cao thủ cấp thứ thần trở lên, thời gian giam cầm cũng sẽ rút ngắn chỉ còn mười giây. Nhưng mà nhiêu đó đã tạo cho chúng ta một đống phiền toái.
Dù sao, quân đội bên chúng ta lần này tham dự tiến công đại đa số đều là cấp bậc thứ thần trở xuống. Thời gian giam cầm mười giây tương đối dài, bởi vì lấy tốc độ Athena mà nói, đã đủ cho nàng phát động rất nhiều thứ rồi. Tỷ như dùng Không Gian Liệt Phùng cắn nuốt các loại pháp thuật bị giam cầm, hoặc là dứt khoát bắn ngược về, còn có thể ưu tiến phá vỡ các pháp thuật chưa thành hình. Vì thế bên chúng ta thương vong đang không ngừng gia tăng. Mặt khác, đồng hồ cát thời gian chỉ ngưng lại khoảng ngắn ngủn mười phút, gom ít thành nhiều, làm giảm hiệu suất công kích của chúng ta xuống thấp nhất.
Nhìn đến đây, cho dù là những người bên phía chúng ta người cũng cảm thấy khâm phục đối với trí tuệ và độ mẫn cảm chiến tranh của Athena. Có thể nói không chút khoa trương, ít nhất bên trong thành Thiên đường một mình Athena gánh một nửa áp lực.
Thế nhưng, có một câu nói tốt, song quyền nan địch tứ thủ, chó khỏe không chịu nổi sói nhiều. Bên phía chúng ta là liên quân tinh nhuệ của Tứ Giới cùng nhau hành động, tổng binh lực vượt quá ngàn vạn. Mặc dù bị phiền toái rất nhiều, nhưng mỗi lần quân đội đầu nhập vào cũng tới mấy trăm vạn, lại có thể thay phiên tiến công. Không sai biệt lắm mỗi giây là có gần vạn pháp thuật oanh kích trên bức tường ma pháp của thành Thiên đường. Athena dù có bản lãnh lớn hơn nữa cũng không thể chống chọi nhiều công kích như vậy mà? Cho nên, Thiên đường vẫn đang chịu đựng chiến hỏa tẩy lễ, Thủy nguyên tố bên trong Chuyển Sinh Trì dần dần hao tổn.
Thủy nguyên tố ở trong Chuyển Sinh Trì cũng không phải là dễ có, chế tạo ra phi thường phiền toái. Bên trong đó ẩn chứa năng lượng cực kỳ khổng lồ, nhưng mà đối mặt với cường độ tiến công cao như thế, tốc độ hao tổn rất nhanh. Chuyển Sinh Trì mà Thần Giới tồn trữ mười vạn năm, cũng không thể chống đỡ nổi chúng ta tiến công trong thời gian dài. Nếu như không có điều gì ngoài dự liệu, tòa thành Thiên đường bị công phá chỉ còn là vấn đề thời gian. Mà việc Athena đang làm chính là tận lực trì hoãn thời gian này.
Một ngày sau, các gã tướng lãnh tám cánh liên tiếp thúc dục thần khí đã sắp tiêu hao hết ma lực, thần khí trên tay tạm thời giao cho thuộc hạ sử dụng, bản thân lùi ra sau nghỉ ngơi.
Hai ngày sau Athena cũng đã tới cực hạn, ai bảo nàng ra lực nhiều nhất chứ? Nàng lẳng lặng lùi về phòng nghỉ ngơi.
Ba ngày sau đó, Athena đã khôi phục như cũ đi ra ngoài, kinh ngạc phát hiện nước nguyên tố bên trong Chuyển Sinh Trì rõ ràng đã giảm bớt. Điều này khiến cho nàng cảm thấy cực kỳ kinh hãi. Cũng may ngày hôm qua nàng nhận được tin tức Da Cáp Khoa đưa tới, nói rằng viện quân tùy thời có thể đến nơi, chuyện này mới khiến nàng hơi yên lòng. Thế nhưng, nước trong Chuyển Sinh Trì tổn thất nàng vẫn rất đau lòng. Đừng xem chỉ có ba ngày ngắn ngủn, nước trong Chuyển Sinh Trì tổn thất đã tương đương với mấy ngàn năm tích lũy của quân đoàn Thiên Sứ rồi. Cho nên, cuộc sống như vậy mỗi một ngày đều làm cho lòng nàng rỉ máu.
May là lúc này điều Athena mong đợi rốt cục xảy ra. Chỉ thấy bên trên bầu trời tòa thành đột nhiên quang minh đại phóng. Bầu trời cả thành Thiên đường giống như bị mặt trời đột nhiên phủ xuống vậy, quang mang chói mắt kèm theo Thánh Viêm vô cùng vô tận cuồn cuộn xuất hiện, khí thế phi phàm.
Thánh Viêm hình thành một làn sóng xung kích trực tiếp lan ra xa mấy trăm dặm, ở trong phạm vi đó tất cả sinh vật tồn tại đều nhận lấy đả kích hủy diệt. Đợi đến khi đợt công kích đáng sợ tới cực điểm này chấm dứt, trên chiến trường, ngoại trừ Thiên đường bình yên vô sự ra, bên phía chúng ta có thể đứng được chỉ còn có mấy người có thực lực chủ thần cấp một trở lên. Mấy trăm vạn quân đội trên mặt đất toàn bộ đã hóa thành tro bụi.
Bần đạo sở dĩ có thể sống sót là vì thể chất ta hoàn toàn miễn dịch với lửa. Nếu không sớm đã bị đốt thành tro tàn luôn rồi. May nhờ bần đạo có dự kiến trước, ta cũng biết chuyện lần này không phải đơn giản như vậy, cho nên cương quyết không cho Vong Ưu tới đây. Dĩ nhiên, quân đội dòng chính của bản thân cũng không có mang tới, chỉ có mình ta tư lệnh không quân tới đây làm cảnh mà thôi. Ngoại trừ ta ra, Độc Long hoàng cũng như thế, thuộc hạ hắn không thích hợp công thành, hình thể bọn chúng quá lớn, thực lực lại không mạnh, mang theo căn bản chỉ lãng phí vị trí công kích. Cho nên không có bị chúng ta nói ra vào gì cả. Nhưng không ngờ cứ như vậy, hắn ngược lại nhân họa gặp phúc, thuộc hạ tránh khỏi một lần tổn thất nặng nề.
Về phần những người khác thì tổn thất thảm trọng rồi, nữ thần Nguyên Tố tổn thất vài chục vạn Tinh Linh, toàn là cao cấp, khiến cho nàng đau lòng muốn chết. Nữ thần Tự Nhiên phái ra đều là pháo hôi, ngược lại không có tổn thất gì nhiều. Hỏa Tổ có thuộc hạ rất nhiều, tổn thất hơn trăm vạn thuộc hạ xem như bình thường còn chịu được, bảy vị Đại thống lĩnh vẫn còn sống nên thực lực của hắn cũng không có bị ảnh hưởng quá lớn. Mặc dù như thế, nhóm thân vệ luôn luôn đi theo hắn đã bị phái đi ra chiến trường.
Về phần Minh thần, hắc hắc, hắn sắp khóc tới nơi rồi. Bởi vì thuộc tính tương khắc, một gã Đại Tôn khi đang chỉ huy quân đội bị giết chết rồi. Trên thực tế, chỉ riêng một gã này thôi, mức độ tổn thất của hắn đã to hơn bất luận kẻ nào, huống chi hắn cũng góp vào hơn trăm vạn quân đội.
Tổn thất to lớn là không thể nghi ngờ, khiến cho chúng ta sinh ra lửa giận khổng lồ. Thế nhưng, lửa giận của chúng ta lại như thủy triều biến mất rất nhanh, thay vào đó chính là sự sợ hãi đối với tồn tại cường đại.
Bởi vì vào lúc đó không biết từ khi nào một thần minh thân cao hơn mười thước, sau lưng hắn chỉ có hai cặp cánh chim hiện ra trước cửa thành Thiên đường. Theo sau pháp thuật Quang minh biến mất, cặp cánh chim cũng từ từ mờ nhạt rồi cuối cùng biến mất không thấy gì nữa. Mặc dù hắn chỉ là một gã Thiên sứ không có cánh, nhưng vẫn tản mát ra một cỗ y áp vô cùng cường đại, giống như một tòa núi lớn ép tới chúng ta không thở nổi.
Dưới áp lực cường đại của hắn, bần đạo căn bản không thể sinh ra một tia ý niệm phản kháng, tứ chi giống như bị định trụ tại chỗ, muốn động cũng không thể phát động. Ngoại trừ không ngừng đổ mồ hôi lạnh ra, ngay cả rắm ta cũng không dám thả. Kết quả này làm cho bần đạo có cảm giác hết sức mất mặt, đồng thời lại càng khiếp sợ hơn nữa, phải biết rằng, cái thứ uy áp này có thể khảo nghiệm tinh thần lực mà. Thực lực bần đạo mặc dù hơi kém, nhưng mà sau khi cướp đoạt thần cách Da Cáp Đức, tinh thần lực ta đã có thể so sánh với chủ thần đỉnh cấp rồi. Thế mà vẫn bị khí thế cường hãn của người này đè đến mức chật vật như vậy. Theo kiến thức của ta từ trước đến giờ suy đoán, tên này có thể mạnh bao nhiêu đây?
Bần đạo đưa mắt nhìn trộm hoàn cảnh chung quanh, Hỏa Tổ còn khá hơn một chút, nhưng cũng xanh cả mặt mày, thân thể run rẩy, hiển nhiên tình cảnh hắn cũng không tốt gì lắm. Mặc dù như thế, hắn vốn tính tình quật cường vẫn cố gắng nhìn chăm chú đối phương, không nói một lời.
Nữ thần Nguyên Tố và Minh thần tương đối thê thảm, thực lực của bọn họ còn chưa đủ để sánh ngang với Hỏa Tổ, cho nên giống với ta lộ ra bộ dáng vô cùng chật vật. Nữ thần Nguyên Tố mồ hôi tuôn ra đã ướt đẫm y phục, Minh thần cúi đầu ngập vào trong ngực, thân thể run run từng hồi, cơ hồ sắp sửa ngã gục trên mặt đất.
Nữ thần Tự Nhiên chỉ miễn cưỡng có thể đứng thẳng, tuy nhiên đã lảo đảo muốn ngã, tùy thời đều có thể bất tỉnh nhân sự. Về phần Độc Long hoàng, hắn đã trực tiếp vô cùng xấu hổ nằm gục trên mặt đất, bộ dáng y như con chó vẩy đuôi mừng chủ.
Mấy người chúng ta không hẹn mà cùng khinh bỉ Độc Long hoàng vô sỉ, sau đó tập trung tinh thần lên trên người đối thủ cường hãn trước mắt. Đồng thời, trong lòng tất cả chúng ta cũng dâng lên một nghi vấn chung, người này rốt cuộc là ai aa..a? Làm sao mạnh kinh khủng như thế chứ?
"Các ngươi tại sao lại công kích tòa thành Thiên đường của ta, hơn nữa còn giết chết thuộc hạ Da Cáp Đức của ta nữa?" Người nọ trong lúc nói chuyện, thoáng buông lỏng khí thế bén nhọn của bản thân xuống, để cho chúng ta có thể miễn cưỡng nói chuyện.
"Hắn vô cớ bố trí quỷ kế, liên thủ những người khác nhốt ta mười vạn năm. Chẳng lẽ ta không thể giết hắn báo thù sao?" Hỏa Tổ là người đầu tiên lên án.
Người nọ khẽ cau mày, không có đánh giá gì thêm mà tiếp tục hỏi những người khác: "Vậy còn các ngươi có lý do gì đây?"
"Hắn lần này thiết kế bẫy rập hãm hại ta, nếu không phải ta sớm chuẩn bị sợ rằng đã bị bọn họ vĩnh viễn phong ấn." Nữ thần Tự Nhiên cũng đứng ra nói.
"Ta vốn đang sống ở chỗ của mình rất tốt, nhưng mà có một ngày đột nhiên có một vị Đại thiên sứ trưởng mười cánh xông vào Vị Diện của ta, tùy ý giết chóc tộc nhân của ta, bao gồm cả nhi tử ta cũng bị hắn giết. Ta dưới cơn nóng giận đã ra tay giết chết hắn, sau đó Da Cáp Đức không hỏi xanh đỏ đen trắng bắt đầu tiến hành chinh phạt Vị Diện của ta, mấy năm trước tộc nhân của ta bị tổn thất thảm trọng. Không giết Da Cáp Đức thì ta không cam lòng mà!" Độc Long hoàng tiếp tục nói. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Còn gì nữa không?" Người nọ ra vẻ bất cần, hắn hỏi nữ thần Nguyên Tố: "Ngươi là vì chuyện gì?"
"Vì tự vệ..." Nữ thần Nguyên Tố nói: "Bên phía chúng ta trước sau đã có ba vị chủ thần trúng độc thủ của Da Cáp Đức rồi, nếu như ta không động thủ giết chết hắn trước, chỉ sợ ta là người thứ tư xui xẻo."
"Tốt, rất trực tiếp, lý do này rất hay !" Người nọ cười nói, sau đó lại hỏi Minh thần: " Minh thần chủ quản tử vong, ngươi là vì cái gì mà tới tiến công Thiên đường thành đây?"
"Ta cùng nữ thần Nguyên Tố giống nhau, chỉ vì tự vệ mà thôi." Minh thần cười khổ nói.
"Vậy còn ngươi?" Người nọ nhìn ta hỏi: "Tiểu tử kỳ quái, tuổi không lớn lắm, thực lực rất kém cỏi, thần cách lại cao kinh khủng, ta nghĩ nhà ngươi hẳn là một vị thần minh chuyển thế đúng không? Vậy ngươi là vì chuyện gì tới tiến công Thiên đường đây?"
"Ta và Hỏa lão đại là bằng hữu, hắn bị Da Cáp Đức phong ấn mười vạn năm, ta tới giúp hắn báo thù thôi." Bần đạo trực tiếp ném mình liên hệ với Hỏa Tổ cường đại nhất, vậy thì Hỏa Tổ nhất định sẽ càng thêm cảm kích ta.
Quả nhiên nghe ta nói xong, Hỏa Tổ lập tức nói: "Huynh đệ, ở chỗ này không có chuyện của ngươi, ngươi đi nhanh đi."
Ta ngất, cho dù lão đại lên tiếng hay không, ta đây có thể đi được sao?